Chương 29
2024-10-13 00:42:58
Cố Thần Quang mở ra gian cửa chính giữa, bên ngoài người phục vụ mặc đồ cổ trang, một đám người cầm theo hộp đồ ăn yểu điệu lượn lờ bước vào, dọn lên bàn xong liền ra ngoài.
Bận rộn cả một buổi trưa, vừa rồi ở trong xe lại bị hắn làm một lần, Giang Tuyết Nịnh thật đúng là đói bụng: “Ba, người…” Vốn dĩ cô tưởng ngồi xuống để ăn cơm, lại không nghĩ rằng vừa mới nói hai chữ môi đã bị lời nói của Cố Thần Quang chặn đứng: “Tiểu bảo bối sướng rồi, em sờ thử đi, anh còn cứng đến khó chịu.”
Giang Tuyết Nịnh lúc đầu muốn đem hắn đẩy ra, nhưng sau khi bị hắn ôm lấy thì lập tức cảm giác được lửa nóng thô to đang cạ vào cô, trong lòng không khỏi mềm nhũn, dùng bụng nhỏ kề sát dương vật hắn.
Vốn tưởng kế tiếp là điên cuồng hôn sâu, ai ngờ hắn chỉ mổ mổ vài cái liền ngừng, hai tay bưng lấy mặt cô, ánh mắt nóng rực đối diện với cô, muốn nói lại thôi.
“Nịnh Nịnh, hay vẫn là ăn cơm trước đi…”
Cố Thần Quang vẫn lo lắng cho cô, Giang Tuyết Nịnh làm sao nhẫn tâm để hắn khó chịu, mặt đỏ ửng cách quần đè lấy cực đại phân thân, nhẹ nhàng nhéo nhéo, hai tròng mắt loé sáng khẽ nói: “Vừa mới vào cửa…anh làm vậy, làm sao em có thể ăn cơm trước?”
Cố Thần Quang nở nụ cười, một đôi bàn tay to ở đùi cô vuốt ve hai cái, sau đó đem váy cô vén lên, tiểu nộn huyệt dần dần lộ ra, ánh lên tia nước trong ve , ánh mắt Cố Thần Quang liền trầm xuống.
“Tiểu bảo bối, em cũng muốn đi…” Người đàn ông hô hấp có chút dồn dập.
“Người xấu, đừng nhìn.” Giang Tuyết Nịnh xấu hổ kêu lên, dùng hai tay che lấy hoa huyệt ướt át, cắn môi, nhấc chân cọ lên hạ thể nhô cao, mị nhãn như tơ nói: “Cứng như vậy a~”
Nhìn ánh mắt xuân tâm nhộn nhạo của tiểu nữ nhân, Cố Thần Quang vui sướng hai mắt sáng lên, một bên kéo tay đang che trước miệng huyệt của cô ra, một bên đem miệng dán vào.
“Đừng, đừng…bẩn…không cần liếm…” Guang Tuyết Nịnh ngượng ngùng vặn vẹo tránh né, chỗ đó hôm nay chưa rửa qua, vừa rồi còn bị hắn cắm vào đến cao trào.
“Đừng sợ, không bẩn, rất sạch sẽ.” Rõ ràng người đàn ông đã bị dục hỏa đốt người, không quan tâm đem tay cô kéo ra, hơi thở nóng rực phả vào miệng huyệt, đem hai cánh hoa mút vào.
“A!~ một hồi không được…hôn em, ân…a…ân~” Giang Tuyết Nịnh lưng dựa trên tường, hai tay ôm đầu hắn, nỗ lực áp chế tiếng rên rỉ của mình. Cố Thần Quang liếm láp tiểu huyệt cô, khiến cả thể xác lẫn tâm hồn cô sung sướng.
Miệng hắn hút lấy hai cánh hoa kiều nộn phát ra tiếng nước xấu hổ: “Bảo bối, phía dưới em thật thơm.”
Thời điểm đầu lưỡi của người đàn ông lại một lần điên cuồng đem âm đế cô liếm láp, Giang Tuyết Nịnh rốt cuộc không thể kìm nén nổi ngứa ngáy nơi tiểu huyệt, cả cơ thể dâng lên một trận lửa nóng.
Mấy ngày nay cô đã được lĩnh hội sự lợi hại và kéo dài của người đàn ông, hôm nay phải làm mấy lần, hoặc yêu cầu thời gian bao lâu để hắn thỏa mãn cô không biết được, chỉ nghĩ hắn làm nhanh lên, cô hiện tại vừa đói vừa mệt.
“A, không cần hôn.” Cô cảm giác được chính mình không đứng được nữa, giãy giụa đem đầu hắn đẩy ra, tiếp theo dùng sức đem đầu hắn hướng lên trên, một phen nắm lấy côn thịt hắn, thở dốc nói: “Em muốn, muốn anh nhanh chóng tiến vào.”
Bận rộn cả một buổi trưa, vừa rồi ở trong xe lại bị hắn làm một lần, Giang Tuyết Nịnh thật đúng là đói bụng: “Ba, người…” Vốn dĩ cô tưởng ngồi xuống để ăn cơm, lại không nghĩ rằng vừa mới nói hai chữ môi đã bị lời nói của Cố Thần Quang chặn đứng: “Tiểu bảo bối sướng rồi, em sờ thử đi, anh còn cứng đến khó chịu.”
Giang Tuyết Nịnh lúc đầu muốn đem hắn đẩy ra, nhưng sau khi bị hắn ôm lấy thì lập tức cảm giác được lửa nóng thô to đang cạ vào cô, trong lòng không khỏi mềm nhũn, dùng bụng nhỏ kề sát dương vật hắn.
Vốn tưởng kế tiếp là điên cuồng hôn sâu, ai ngờ hắn chỉ mổ mổ vài cái liền ngừng, hai tay bưng lấy mặt cô, ánh mắt nóng rực đối diện với cô, muốn nói lại thôi.
“Nịnh Nịnh, hay vẫn là ăn cơm trước đi…”
Cố Thần Quang vẫn lo lắng cho cô, Giang Tuyết Nịnh làm sao nhẫn tâm để hắn khó chịu, mặt đỏ ửng cách quần đè lấy cực đại phân thân, nhẹ nhàng nhéo nhéo, hai tròng mắt loé sáng khẽ nói: “Vừa mới vào cửa…anh làm vậy, làm sao em có thể ăn cơm trước?”
Cố Thần Quang nở nụ cười, một đôi bàn tay to ở đùi cô vuốt ve hai cái, sau đó đem váy cô vén lên, tiểu nộn huyệt dần dần lộ ra, ánh lên tia nước trong ve , ánh mắt Cố Thần Quang liền trầm xuống.
“Tiểu bảo bối, em cũng muốn đi…” Người đàn ông hô hấp có chút dồn dập.
“Người xấu, đừng nhìn.” Giang Tuyết Nịnh xấu hổ kêu lên, dùng hai tay che lấy hoa huyệt ướt át, cắn môi, nhấc chân cọ lên hạ thể nhô cao, mị nhãn như tơ nói: “Cứng như vậy a~”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn ánh mắt xuân tâm nhộn nhạo của tiểu nữ nhân, Cố Thần Quang vui sướng hai mắt sáng lên, một bên kéo tay đang che trước miệng huyệt của cô ra, một bên đem miệng dán vào.
“Đừng, đừng…bẩn…không cần liếm…” Guang Tuyết Nịnh ngượng ngùng vặn vẹo tránh né, chỗ đó hôm nay chưa rửa qua, vừa rồi còn bị hắn cắm vào đến cao trào.
“Đừng sợ, không bẩn, rất sạch sẽ.” Rõ ràng người đàn ông đã bị dục hỏa đốt người, không quan tâm đem tay cô kéo ra, hơi thở nóng rực phả vào miệng huyệt, đem hai cánh hoa mút vào.
“A!~ một hồi không được…hôn em, ân…a…ân~” Giang Tuyết Nịnh lưng dựa trên tường, hai tay ôm đầu hắn, nỗ lực áp chế tiếng rên rỉ của mình. Cố Thần Quang liếm láp tiểu huyệt cô, khiến cả thể xác lẫn tâm hồn cô sung sướng.
Miệng hắn hút lấy hai cánh hoa kiều nộn phát ra tiếng nước xấu hổ: “Bảo bối, phía dưới em thật thơm.”
Thời điểm đầu lưỡi của người đàn ông lại một lần điên cuồng đem âm đế cô liếm láp, Giang Tuyết Nịnh rốt cuộc không thể kìm nén nổi ngứa ngáy nơi tiểu huyệt, cả cơ thể dâng lên một trận lửa nóng.
Mấy ngày nay cô đã được lĩnh hội sự lợi hại và kéo dài của người đàn ông, hôm nay phải làm mấy lần, hoặc yêu cầu thời gian bao lâu để hắn thỏa mãn cô không biết được, chỉ nghĩ hắn làm nhanh lên, cô hiện tại vừa đói vừa mệt.
“A, không cần hôn.” Cô cảm giác được chính mình không đứng được nữa, giãy giụa đem đầu hắn đẩy ra, tiếp theo dùng sức đem đầu hắn hướng lên trên, một phen nắm lấy côn thịt hắn, thở dốc nói: “Em muốn, muốn anh nhanh chóng tiến vào.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro