Chương 42
2024-10-13 00:42:58
“Đã biết, tôi hiện tại đang bận, trở về sẽ nói chuyện với cậu sau.”
Hiện tại Cố Thần Quang lo lắng nhất là cô gái ngốc kia. Cô tuy lạnh lùng nhưng với người thân vẫn luôn là một sự tồn tại quan trọng, bằng không trước đây cũng không hy sinh hạnh phúc cả đời mình mà gả lại đây.
Giang Tuyết Nịnh mê man, Ngô Gia Hoà cũng không lái xe trở lại Giang gia mà hướng tới khách sạn Hoàng Tước. Sau khi nghe báo cáo, Cố Thần Quang liền để bọn họ trực tiếp chặn đầu xe, hắn cũng sợ hãi, hắn không quan tâm việc này sẽ gây ảnh hưởng thế nào đến giao thông. Hắn chỉ muốn cô được an toàn.
Xe đột nhiên bị ngăn lại, Ngô Gia Hoà cùng thủ hạ của Cố Thần Quang nổi lên xung đột. Sau khi tất cả được khống chế, Giang Tuyết Nịnh được đưa lên một chiếc xe khác đi tới phía xe của Cố Thần Quang.
“Ông chủ, tôi đã cứu được người, bất quá nhìn giống như trúng dược.”
“Đã biết, trước đem người đưa lại đây. Còn hai người kia các cậu nghĩ cách làm cho bọn họ mở miệng.” Thanh âm của Cố Thần Quang vô cùng lạnh nhạt, người quen thuộc hắn đều biết đây là dấu hiệu hắn tức giận. Dám chạm vào nghịch lân của hắn, hắn sẽ khiến bọn họ phải trả giá đắt.
Thời điểm Giang Tuyết Nịnh tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trên giường khách sạn, Cố Thần Quang ôm cô vẻ mặt lo lắng, lúc này dù cô có ngốc cũng biết được chuyện gì đã xảy ra, có chút khổ sở vùi vào ngực hắn.
“Không có việc gì, có anh ở đây rồi.” Tay Cố Thần Quang ở trên lưng cô khẽ vuốt, ôn nhu an ủi cô.
“Thật sự xin lỗi, là do em quá vô dụng, thiếu chút nữa lại…” Đây là lần thứ hai, trải qua lần đầu tiên cô đã cẩn thận hơn rất nhiều. Chính là không nghĩ tới em gái mình lại xuống tay ở nhà bà ngoại. Tuy rằng quan hệ hai người không tốt nhưng dù gì cũng là chị em ruột a.
“Bảo bối, có chuyện anh muốn nói với em, khả năng sẽ là đả kích rất lớn, nhưng vì anh em hãy kiên cường lên.” Cố Thần Quang không biết cảm tình của cô với Giang gia sâu bao nhiêu nhưng chuyện này đối với cô có chút tàn khốc, hắn lại không thể không nói.
“Anh nói đi.” Hiện tại trừ bỏ rời xa hắn thì giống như không có gì có thể đả kích đến cô, bộ dáng nghiêm túc của Cố Thần Quang làm cô có chút khủng hoảng, nhưng vẫn cố tỏ ra kiên định.
“Anh để A Thành tìm người điều tra Giang gia…em không phải là con ruột của bọn họ.” Hắn tận lực dùng ngữ khí nhẹ nhàng, đơn giản mấy câu đem sự tình nói rõ ràng, không nhiều lời vô ích.
“Sao lại như vậy, em…sao có thể… Vậy em rốt cuộc là ai?” Cô biết hắn sẽ không lừa cô, chắc chắn đã có chứng cứ rõ ràng thì hắn mới có thể đem chuyện này nói cho cô. Cô có chút khó tiếp thu.
“Nịnh Nịnh, em trước bình tĩnh một chút, anh đem mọi việc nói hết cho em.”
“Em không có việc gì, anh nói đi.”
“Ba mẹ ruột của em là bạn thân của Giang Hải Ba, Giang Hải mậu dịch có một nửa tài sản của họ. Khi em mới được mấy tháng tuổi bọn họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Vì một nửa tài sản của ba em nên bọn họ nói dối họ hàng của em rồi nhận em làm con.
Hiện tại Cố Thần Quang lo lắng nhất là cô gái ngốc kia. Cô tuy lạnh lùng nhưng với người thân vẫn luôn là một sự tồn tại quan trọng, bằng không trước đây cũng không hy sinh hạnh phúc cả đời mình mà gả lại đây.
Giang Tuyết Nịnh mê man, Ngô Gia Hoà cũng không lái xe trở lại Giang gia mà hướng tới khách sạn Hoàng Tước. Sau khi nghe báo cáo, Cố Thần Quang liền để bọn họ trực tiếp chặn đầu xe, hắn cũng sợ hãi, hắn không quan tâm việc này sẽ gây ảnh hưởng thế nào đến giao thông. Hắn chỉ muốn cô được an toàn.
Xe đột nhiên bị ngăn lại, Ngô Gia Hoà cùng thủ hạ của Cố Thần Quang nổi lên xung đột. Sau khi tất cả được khống chế, Giang Tuyết Nịnh được đưa lên một chiếc xe khác đi tới phía xe của Cố Thần Quang.
“Ông chủ, tôi đã cứu được người, bất quá nhìn giống như trúng dược.”
“Đã biết, trước đem người đưa lại đây. Còn hai người kia các cậu nghĩ cách làm cho bọn họ mở miệng.” Thanh âm của Cố Thần Quang vô cùng lạnh nhạt, người quen thuộc hắn đều biết đây là dấu hiệu hắn tức giận. Dám chạm vào nghịch lân của hắn, hắn sẽ khiến bọn họ phải trả giá đắt.
Thời điểm Giang Tuyết Nịnh tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trên giường khách sạn, Cố Thần Quang ôm cô vẻ mặt lo lắng, lúc này dù cô có ngốc cũng biết được chuyện gì đã xảy ra, có chút khổ sở vùi vào ngực hắn.
“Không có việc gì, có anh ở đây rồi.” Tay Cố Thần Quang ở trên lưng cô khẽ vuốt, ôn nhu an ủi cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thật sự xin lỗi, là do em quá vô dụng, thiếu chút nữa lại…” Đây là lần thứ hai, trải qua lần đầu tiên cô đã cẩn thận hơn rất nhiều. Chính là không nghĩ tới em gái mình lại xuống tay ở nhà bà ngoại. Tuy rằng quan hệ hai người không tốt nhưng dù gì cũng là chị em ruột a.
“Bảo bối, có chuyện anh muốn nói với em, khả năng sẽ là đả kích rất lớn, nhưng vì anh em hãy kiên cường lên.” Cố Thần Quang không biết cảm tình của cô với Giang gia sâu bao nhiêu nhưng chuyện này đối với cô có chút tàn khốc, hắn lại không thể không nói.
“Anh nói đi.” Hiện tại trừ bỏ rời xa hắn thì giống như không có gì có thể đả kích đến cô, bộ dáng nghiêm túc của Cố Thần Quang làm cô có chút khủng hoảng, nhưng vẫn cố tỏ ra kiên định.
“Anh để A Thành tìm người điều tra Giang gia…em không phải là con ruột của bọn họ.” Hắn tận lực dùng ngữ khí nhẹ nhàng, đơn giản mấy câu đem sự tình nói rõ ràng, không nhiều lời vô ích.
“Sao lại như vậy, em…sao có thể… Vậy em rốt cuộc là ai?” Cô biết hắn sẽ không lừa cô, chắc chắn đã có chứng cứ rõ ràng thì hắn mới có thể đem chuyện này nói cho cô. Cô có chút khó tiếp thu.
“Nịnh Nịnh, em trước bình tĩnh một chút, anh đem mọi việc nói hết cho em.”
“Em không có việc gì, anh nói đi.”
“Ba mẹ ruột của em là bạn thân của Giang Hải Ba, Giang Hải mậu dịch có một nửa tài sản của họ. Khi em mới được mấy tháng tuổi bọn họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Vì một nửa tài sản của ba em nên bọn họ nói dối họ hàng của em rồi nhận em làm con.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro