Chương 7
2024-10-13 00:42:58
"Ưm ~ ah…” Giang Tuyết Ninh che miệng, có chút ngượng ngùng, không dám phát ra tiếng rên rỉ.
Thân thể kiều nhuyễn tựa như dương chi bạch ngọc theo từng động tác chuyển động rút ra cắm vào của Cố Thần Quang mà phập phồng lên xuống. Cố Thần Quang từ trong hoa kính rút ra côn thịt, nhẹ nhàng ma sát ở hai cánh hoa ướt át vài cái rồi đột nhiên lại đâm thật sâu vào cơ thể cô, tiết tấu cũng dần dần nhanh hơn.
“…A..~ ba…nhẹ thôi…”
Trên giường vang lên tiếng rên rỉ thẹn thùng, Giang Tuyết Ninh rốt cuộc không khống chế được mà kêu ra tiếng, tuyệt sắc dung nhan, dáng người lả lướt, mắt đẹp khép hờ, đùi ngọc bóng loáng đẩy đưa đón ý nói hùa, uyển chuyển thừa hoan.
Chỉ thấy cả người nhỏ xinh của Giang Tuyết Ninh đỏ bừng, đôi chân bị bắt giang rộng ra, hoa huyệt theo côn thịt thật lớn thô bạo ra vào mà chảy ra từng luồng dâm dịch ướt át. Khăn trải giường dưới thân cô đã bị ái dịch của cô tẩm ướt cả một mảng lớn.
Cố Thần Quang khi còn trẻ cũng là một thanh niên phong lưu, mấy năm nay mới có chút thu liễm, ở trên giường, Giang Tuyết Ninh có thể nói không khác với xử nữ là bao. Côn thịt của Cố Thần Quang ở trong hoa huyệt nhỏ hẹp của cô tận hưởng tư vị mỹ diệu khi bị bao lấy gắt gao.
“Ninh Ninh thoải mái sao?”
Thanh âm khàn khàn vang lên ở bên tai, Giang Tuyết Ninh liền giả làm đà điểu, nhắm mắt không nói. Cố Thần Quang nhìn bộ dáng cô thẹn thùng cuối cùng cũng mạnh mẽ mà lao tới.
“Ân ~ a a a… Nhẹ một chút ….a..ba~” Cố Thần Quang có chút thô bạo mà ra ra vào vào, mỗi một lần đều đỉnh tới hoa tâm của nàng. Quy đầu cực đại hung hăng mà đâm vào cửa tử cung, Giang Tuyết Ninh nào chịu được sự tàn phá như gió lốc ấy.
Khoái cảm đến mãnh liệt mất hồn đến cực điểm làm cô trầm luân, bị bố chồng làm, thọc vào rút ra kiều suyễn không ngừng. “A..” Bỗng dưng Cố Thần Quang gấp gáp ôm eo thon của con dâu, đem cô gắt gao kéo hướng tới hạ thể của mình, côn thịt lại càng tàn nhẫn mà đâm vào chỗ sâu trong hoa huyệt, để ở cửa tử cung của nàng bắn ra một cỗ đạn pháo dương tinh.
Giang Tuyết Ninh bị hắn đâm khiến thân thể co rút, tường ngọc bên trong hoa huyệt cũng gắt gao mà quấy rầy quái vật xâm nhập thô bạo khổng lồ, kiều nộn ướt át niêm mạc co rút mút chặt lấy côn thịt của người đàn ông.
Đùi tuyết trắng thon dài đột nhiên giơ lên, đầu ngón chân nắm lại, từ trong tử cung bắn ra một cỗ âm tinh sền sệt trơn trượt.
Đè trên thân thể yêu kiều mềm mại không xương, Cố Thần Quang thực thỏa mãn. Mắt thấy con dâu tuyệt sắc dưới thân hai cánh hoa môi bị ma sát đến đỏ bừng, đầu vú cương cứng, mũi ngửi được mùi mồ hôi đầm đìa cùng hơi thở như hoa lan của người trong ngực.
Trải qua hai lần cao trào, đã tan đi, cô chưa bao giờ được trải qua cảm giác như lúc này. Cô không biết chính là Cố Bắc Dã bởi vì ngày thường phóng túng, phương diện này có chút lực bất tòng tâm, mà tiểu hoa huyệt chật hẹp của cô lại là một vưu vật. Mỗi lần hai người làm tình thì Cố Bắc Dã liền không chịu nổi co rút, bị đánh cho tơi bời cho nên ngày càng không muốn cô cùng phòng, mà Giang Tuyết Ninh cũng ngại hắn bẩn.
Sau khi nghỉ ngơi, Cố Thần Quang ôm Giang Tuyết Ninh mềm như bông đi tắm rửa một chút. Thể lực Giang Tuyết Ninh lúc này đã tiêu hao quá mức, vô cùng thẹn thùng mà đem mặt vùi vào trong ngực của người đàn ông. Cố Thần Quang nhẹ nhàng vỗ về lưng, vô cùng ôn nhu mà an ủi cô.
“Đừng lo lắng, Ninh Ninh, hết thảy có ta” Giang Tuyết Ninh chỉ biết đây là câu cuối cùng nghe được trước khi đi vào giấc ngủ. Sau này cô mới biết được là người đàn ông này cho cô một lời hứa hẹn, không phải chỉ là lời nói suông.
Thân thể kiều nhuyễn tựa như dương chi bạch ngọc theo từng động tác chuyển động rút ra cắm vào của Cố Thần Quang mà phập phồng lên xuống. Cố Thần Quang từ trong hoa kính rút ra côn thịt, nhẹ nhàng ma sát ở hai cánh hoa ướt át vài cái rồi đột nhiên lại đâm thật sâu vào cơ thể cô, tiết tấu cũng dần dần nhanh hơn.
“…A..~ ba…nhẹ thôi…”
Trên giường vang lên tiếng rên rỉ thẹn thùng, Giang Tuyết Ninh rốt cuộc không khống chế được mà kêu ra tiếng, tuyệt sắc dung nhan, dáng người lả lướt, mắt đẹp khép hờ, đùi ngọc bóng loáng đẩy đưa đón ý nói hùa, uyển chuyển thừa hoan.
Chỉ thấy cả người nhỏ xinh của Giang Tuyết Ninh đỏ bừng, đôi chân bị bắt giang rộng ra, hoa huyệt theo côn thịt thật lớn thô bạo ra vào mà chảy ra từng luồng dâm dịch ướt át. Khăn trải giường dưới thân cô đã bị ái dịch của cô tẩm ướt cả một mảng lớn.
Cố Thần Quang khi còn trẻ cũng là một thanh niên phong lưu, mấy năm nay mới có chút thu liễm, ở trên giường, Giang Tuyết Ninh có thể nói không khác với xử nữ là bao. Côn thịt của Cố Thần Quang ở trong hoa huyệt nhỏ hẹp của cô tận hưởng tư vị mỹ diệu khi bị bao lấy gắt gao.
“Ninh Ninh thoải mái sao?”
Thanh âm khàn khàn vang lên ở bên tai, Giang Tuyết Ninh liền giả làm đà điểu, nhắm mắt không nói. Cố Thần Quang nhìn bộ dáng cô thẹn thùng cuối cùng cũng mạnh mẽ mà lao tới.
“Ân ~ a a a… Nhẹ một chút ….a..ba~” Cố Thần Quang có chút thô bạo mà ra ra vào vào, mỗi một lần đều đỉnh tới hoa tâm của nàng. Quy đầu cực đại hung hăng mà đâm vào cửa tử cung, Giang Tuyết Ninh nào chịu được sự tàn phá như gió lốc ấy.
Khoái cảm đến mãnh liệt mất hồn đến cực điểm làm cô trầm luân, bị bố chồng làm, thọc vào rút ra kiều suyễn không ngừng. “A..” Bỗng dưng Cố Thần Quang gấp gáp ôm eo thon của con dâu, đem cô gắt gao kéo hướng tới hạ thể của mình, côn thịt lại càng tàn nhẫn mà đâm vào chỗ sâu trong hoa huyệt, để ở cửa tử cung của nàng bắn ra một cỗ đạn pháo dương tinh.
Giang Tuyết Ninh bị hắn đâm khiến thân thể co rút, tường ngọc bên trong hoa huyệt cũng gắt gao mà quấy rầy quái vật xâm nhập thô bạo khổng lồ, kiều nộn ướt át niêm mạc co rút mút chặt lấy côn thịt của người đàn ông.
Đùi tuyết trắng thon dài đột nhiên giơ lên, đầu ngón chân nắm lại, từ trong tử cung bắn ra một cỗ âm tinh sền sệt trơn trượt.
Đè trên thân thể yêu kiều mềm mại không xương, Cố Thần Quang thực thỏa mãn. Mắt thấy con dâu tuyệt sắc dưới thân hai cánh hoa môi bị ma sát đến đỏ bừng, đầu vú cương cứng, mũi ngửi được mùi mồ hôi đầm đìa cùng hơi thở như hoa lan của người trong ngực.
Trải qua hai lần cao trào, đã tan đi, cô chưa bao giờ được trải qua cảm giác như lúc này. Cô không biết chính là Cố Bắc Dã bởi vì ngày thường phóng túng, phương diện này có chút lực bất tòng tâm, mà tiểu hoa huyệt chật hẹp của cô lại là một vưu vật. Mỗi lần hai người làm tình thì Cố Bắc Dã liền không chịu nổi co rút, bị đánh cho tơi bời cho nên ngày càng không muốn cô cùng phòng, mà Giang Tuyết Ninh cũng ngại hắn bẩn.
Sau khi nghỉ ngơi, Cố Thần Quang ôm Giang Tuyết Ninh mềm như bông đi tắm rửa một chút. Thể lực Giang Tuyết Ninh lúc này đã tiêu hao quá mức, vô cùng thẹn thùng mà đem mặt vùi vào trong ngực của người đàn ông. Cố Thần Quang nhẹ nhàng vỗ về lưng, vô cùng ôn nhu mà an ủi cô.
“Đừng lo lắng, Ninh Ninh, hết thảy có ta” Giang Tuyết Ninh chỉ biết đây là câu cuối cùng nghe được trước khi đi vào giấc ngủ. Sau này cô mới biết được là người đàn ông này cho cô một lời hứa hẹn, không phải chỉ là lời nói suông.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro