Làm Người Tình...
2024-11-16 00:17:36
Thẩm Gia sửng sốt: "Nhưng mà chính chị Ninh Nhiên nhờ cháu chăm sóc chú thật tốt, để cho chú thấy thoải mái."
"Nếu chú không thích hôn môi, cháu sẽ không hôn nữa, chú thích được chà xát có phải không? Nếu vậy thì cháu, cháu sẽ cho chú cọ cọ..."
Phó Minh Viễn nắm lấy cái cằm của cô, ánh mắt đánh thẳng vào trái tim cô: "Thẩm Gia, cháu đang thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu?"
Ở cái tuổi 15, 16 này, làm sao có thể vẫn chưa biết hôn môi hàm chứa ý nghĩa như thế nào cơ chứ.
Thẩm Gia khụt khịt mũi: "Cháu không hiểu gì cả, cũng không biết gì hết, cháu chỉ là muốn trao nụ hôn đầu tiên cho chú, nếu không, nếu không sau này cũng không biết sẽ cho ai nữa...."
Đôi mắt của cô gái ngân ngấn nước, giống như bầu trời vừa được gột rửa, quá sức trong veo, cũng chính đôi mắt này đã mê hoặc Phó Minh Viễn hết lần này đến lần khác.
Nếu không phải nghe thấy những lời tiếp theo mà cô nói, trong khoảnh khắc đó người đàn ông đã thật sự tin rằng cô là một người vô cùng ngây thơ vô tội.
"Cháu có thể làm lén lút mà, sẽ không để chị Ninh Nhiên phát hiện, như vậy cũng không được sao?"
Đáy mắt của Phó Minh Viễn xẹt qua cảm xúc khiến người ta rùng mình: "Muốn làm người tình của tôi sao?"
Thẩm Gia sửng sốt một chút, biểu cảm trên mặt trở nên phức tạp, sau đó cúi đầu xuống, ấp a ấp úng phát ra một tiếng: "Vâng."
Nếu như nói không, e rằng cô sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào tiếp xúc thân thiết với anh nữa.
Nếu anh đồng ý, cho dù chỉ làm tình nhân, ít nhất vẫn có thể quan hệ tình dục với anh.
Người đàn ông nhếch môi khinh thường: "Cháu không đủ tư cách."
"Vậy, vậy phải làm sao mới có đủ tư cách?"
"Loại con gái như cháu, sẽ không bao giờ đủ tư cách đâu."
Thẩm Gia không kìm được nước mắt, vội vàng nói: "Cháu, cháu có thể cố gắng, nhưng trước hết, chú đừng vội vàng từ chối nhanh như vậy..."
Cô gái vừa nói vừa khóc, rồi bò lên đùi anh, dùng hoa huyệt mềm mại của thiếu nữ va chạm với đũng quần của người đàn ông.
"Chú thích thì cháu sẽ học cách cọ xát...."
Cơ thể cô dần biến đổi, có lẽ do tình dục là bản năng của con người, cho dù chưa từng nếm trải, Thẩm Gia vẫn có thể tự nhiên làm ra tư thế như đang quan hệ tình dục.
Cũng chính vậy, Phó Minh Viễn ngày càng thấy Thẩm Gia không hề đơn giản, tất cả các biểu hiện trước đó đều là giả vờ, điều này càng kích thích mong muốn vạch trần bộ mặt thật của cô.
"Thật sao? Cháu muốn học nó sao, hay là từ lâu cháu đã biết về nó rồi?" Vẻ mặt của Phó Minh Viễn thờ ơ lạnh nhạt, như thể cái vật to lớn đang bị ma sát ở bên dưới không hề có liên quan gì đến anh.
Người đàn ông đang đắm chìm trong ý định vạch trần cô gái nên chính anh cũng không nhận ra, từ trước đến nay bản thân luôn không có hứng thú với tình dục, nhưng ngay lúc này ham muốn lại trỗi dậy mãnh liệt một cách hiếm thấy, mới bị tiểu huyệt chà chà mấy cái, dương vật của anh đã hoàn toàn cương cứng rồi.
"Đúng vậy, cháu muốn học từ chú..."
Thẩm Gia có chút ngại ngùng khiến hai má ửng hồng, dù anh có nói gì đi chăng nữa, mỗi lần bộ phận sinh dục ma sát va chạm vào nhau đều sẽ sinh ra khoái cảm, Thẩm Gia bắt đầu nếm trải được mùi vị tình dục.
"Nếu chú không thích hôn môi, cháu sẽ không hôn nữa, chú thích được chà xát có phải không? Nếu vậy thì cháu, cháu sẽ cho chú cọ cọ..."
Phó Minh Viễn nắm lấy cái cằm của cô, ánh mắt đánh thẳng vào trái tim cô: "Thẩm Gia, cháu đang thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu?"
Ở cái tuổi 15, 16 này, làm sao có thể vẫn chưa biết hôn môi hàm chứa ý nghĩa như thế nào cơ chứ.
Thẩm Gia khụt khịt mũi: "Cháu không hiểu gì cả, cũng không biết gì hết, cháu chỉ là muốn trao nụ hôn đầu tiên cho chú, nếu không, nếu không sau này cũng không biết sẽ cho ai nữa...."
Đôi mắt của cô gái ngân ngấn nước, giống như bầu trời vừa được gột rửa, quá sức trong veo, cũng chính đôi mắt này đã mê hoặc Phó Minh Viễn hết lần này đến lần khác.
Nếu không phải nghe thấy những lời tiếp theo mà cô nói, trong khoảnh khắc đó người đàn ông đã thật sự tin rằng cô là một người vô cùng ngây thơ vô tội.
"Cháu có thể làm lén lút mà, sẽ không để chị Ninh Nhiên phát hiện, như vậy cũng không được sao?"
Đáy mắt của Phó Minh Viễn xẹt qua cảm xúc khiến người ta rùng mình: "Muốn làm người tình của tôi sao?"
Thẩm Gia sửng sốt một chút, biểu cảm trên mặt trở nên phức tạp, sau đó cúi đầu xuống, ấp a ấp úng phát ra một tiếng: "Vâng."
Nếu như nói không, e rằng cô sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào tiếp xúc thân thiết với anh nữa.
Nếu anh đồng ý, cho dù chỉ làm tình nhân, ít nhất vẫn có thể quan hệ tình dục với anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người đàn ông nhếch môi khinh thường: "Cháu không đủ tư cách."
"Vậy, vậy phải làm sao mới có đủ tư cách?"
"Loại con gái như cháu, sẽ không bao giờ đủ tư cách đâu."
Thẩm Gia không kìm được nước mắt, vội vàng nói: "Cháu, cháu có thể cố gắng, nhưng trước hết, chú đừng vội vàng từ chối nhanh như vậy..."
Cô gái vừa nói vừa khóc, rồi bò lên đùi anh, dùng hoa huyệt mềm mại của thiếu nữ va chạm với đũng quần của người đàn ông.
"Chú thích thì cháu sẽ học cách cọ xát...."
Cơ thể cô dần biến đổi, có lẽ do tình dục là bản năng của con người, cho dù chưa từng nếm trải, Thẩm Gia vẫn có thể tự nhiên làm ra tư thế như đang quan hệ tình dục.
Cũng chính vậy, Phó Minh Viễn ngày càng thấy Thẩm Gia không hề đơn giản, tất cả các biểu hiện trước đó đều là giả vờ, điều này càng kích thích mong muốn vạch trần bộ mặt thật của cô.
"Thật sao? Cháu muốn học nó sao, hay là từ lâu cháu đã biết về nó rồi?" Vẻ mặt của Phó Minh Viễn thờ ơ lạnh nhạt, như thể cái vật to lớn đang bị ma sát ở bên dưới không hề có liên quan gì đến anh.
Người đàn ông đang đắm chìm trong ý định vạch trần cô gái nên chính anh cũng không nhận ra, từ trước đến nay bản thân luôn không có hứng thú với tình dục, nhưng ngay lúc này ham muốn lại trỗi dậy mãnh liệt một cách hiếm thấy, mới bị tiểu huyệt chà chà mấy cái, dương vật của anh đã hoàn toàn cương cứng rồi.
"Đúng vậy, cháu muốn học từ chú..."
Thẩm Gia có chút ngại ngùng khiến hai má ửng hồng, dù anh có nói gì đi chăng nữa, mỗi lần bộ phận sinh dục ma sát va chạm vào nhau đều sẽ sinh ra khoái cảm, Thẩm Gia bắt đầu nếm trải được mùi vị tình dục.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro