Cao Thủ Thâu Hương

Hương tiêu ngọc...

Lục Như Hòa Thượng

2024-10-14 01:52:32

Đinh Điển ngạc nhiên cả kinh, lúc này mới nhớ tới đối phương rõ ràng là biết bí mật của Liên Thành Quyết, cứ như vậy hắn quả thật không hề có động cơ hợp tác cùng Lăng Thiếu Tư. Bình tĩnh hồi tưởng mọi chuyện, không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, thầm hận bản thân mình bị Lăng Thiếu Tư ám toán, nhìn quen mọi người mưu mẹo nham hiểm, đem toàn bộ người trong thiên hạ trở thành ác nhân, nhìn thấy Tống Thanh Thư vô thức thì nghĩ hắn là loại dụng tâm kín đáo, tìm được một chút chứng cứ thì lựa chọn tin tưởng phán đoán lúc ban đầu của bản thân mình.

Lăng Sương Hoa thấy thần tình người yêu, đã biết hắn trách lầm người tốt, không khỏi ngồi xổm xuống kiểm tra thương thế của Hồ phu nhân, chỉ thấy nàng ấy sắc mặt trắng bệch, hơi thở mong manh, không khỏi mặt mày tái xanh: "Đinh đại ca, tỷ tỷ ấy sắp không được, ngươi nhanh nghĩ biện pháp cứu cứu nàng ấy đi!"

Hàm răng của Tống Thanh Thư lúc này đã cắn đến rung động, tràn ngập hận ý nhìn chằm chằm hai người, nghĩ thầm nếu không phải vì bản thân mình, tẩu tẩu cũng không đến mức bỏ mệnh. . .

Con mắt tràn ngập tơ máu nhìn cái cổ tuyết trắng của Lăng Sương Hoa bên cạnh, trong đầu Tống Thanh Thư lúc này đã trống rỗng, khóe miệng lộ ra một nụ cười điên cuồng, lặng lẽ từ trong lòng rút ra dao găm, chuẩn bị vạch một đao trên cổ nàng giống như vết đao trên mặt, khiến cho nàng ấy chôn cùng tẩu tẩu, khiến cho Đinh Điển hối hận suốt đời! Về phần việc của mình bị Đinh Điển điên cuồng trả thù, đã không quan trọng.

"Có thể cứu chữa!" Nghe được âm thanh của Lăng Sương Hoa, Đinh Điển như ở trong mộng mới tỉnh, vội vã nói.

Trong lòng Tống Thanh Thư nhảy dựng, ngẩng đầu lên nhìn Đinh Điển, trong con ngươi chậm rãi khôi phục một tia màu sắc.

"Vậy ngươi còn không mau cứu?" Lăng Sương Hoa tức giận nói, nghĩ thầm Đinh đại ca đột nhiên ngu ngốc như thế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đinh Điển thần sắc do dự, rốt cục ấp a ấp úng đem lời nói cho hết: "Ta dùng Thần Chiếu Kinh thật ra có thể cứu, bất quá Hồ phu nhân bị thương quá nặng, sợ rằng cần cởi quần áo, sau đó ta vận công chạy huyệt đạo toàn thân, cái này. . . . Cái này nam nữ thụ thụ bất thân, ta. . . Ta. . ."

Lăng Sương Hoa thấy hắn gấp đỏ cái mặt, nàng ấy biết người yêu là chính nhân quân tử, khẳng định không phải cố ý vì chiếm tiện nghi đối phương, bất quá danh tiết của người ta. . . Vì vậy khó xử nhìn Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư nghe được có thể cứu tính mạng của Hồ phu nhân, mừng như điên làm sao còn quản cái khác, lặng lẽ thu hồi dao găm, vội vã quát: "Ngươi đừng quấn quýt, nhanh cứu người!" Tống Thanh Thư là một người xuyên không, đối với chuyện này ngược lại không có gì lưu ý, cùng lắm thì coi như Hồ phu nhân đi SPA toàn thân là được rồi.

Tống Thanh Thư lúc này lại nhận thấy được ống tay áo bị kéo nhẹ, cúi đầu nhìn, chỉ thấy Hồ phu nhân hơi mở hai mắt, ngữ khí yếu ớt nhưng rất kiên quyết nói: "Thanh Thư, quên đi, ta tuyệt đối không sẽ khiến cho nam nhân khác nhìn thấy thân thể của ta. Đáp ứng ta, đừng cho nam nhân khác động vào ta!" Thấy Tống Thanh Thư chần chờ gật đầu, Hồ phu nhân thản nhiên cười, ánh mắt bắt đầu tan rả, trong miệng thì thào nói: "Ngươi sau này giúp ta chiếu cố Phỉ nhi một chút, hắn sinh ra đã không có phụ thân, hiện tại lại không có mẫu thân, thật sự là quá đáng thương. . ."

Cảm giác được giọng nói của nàng càng ngày càng yếu ớt, tầm mắt Tống Thanh Thư bắt đầu từ từ trở nên mông lung, nghĩ đến nàng là người đầu tiên đối xử tốt với mình từ khi minh đi đến thế giới này, không khỏi quặn đau trong lòng, ôm nàng khóc lớn lên.

Đinh Điển đứng ở một bên chân tay luống cuống nhìn Tống Thanh Thư trước mắt khóc rống, trong lòng hối hận không ngớt. Lăng Sương Hoa cũng tâm như đao cắt, thậm chí bắt đầu suy nghĩ miên man, bản thân mình thật vất vả mới cùng Đinh đại ca thủ nhìn thấy nguyệt minh, lập tức xảy ra chuyện như vậy, chẳng lẽ là bản thân mình vị phạm lời thề ban đầu, cho nên ông trời nghiêm phạt hai người sao?

Hai người đột nhiên nhận thấy được tiếng khóc biến mất, phục hồi tinh thần lại, phát hiện Tống Thanh Thư chậm rãi ngẩng đầu lên, dùng âm thanh lạnh lùng hơn cả băng nói: "Đem nội dung nửa bộ dưới của Thần Chiếu Kinh đọc cho ta nghe, nhanh lên một chút!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cao Thủ Thâu Hương

Số ký tự: 0