Thần Long giáo...
Lục Như Hòa Thượng
2024-10-14 01:52:32
"Đương nhiên cùng lão tổ áp hắn đi Mông Cổ, thuận tiện bái kiến thất vương gia." Hồng An Thông khẽ cười nói.
Chú ý tới thần sắc có chút ý động của Huyết Đao lão tổ, Vi Tiểu Bảo trong lòng quýnh lên, vội vã kêu lên: "Lão tổ ngươi ngàn vạn lần đừng tin tưởng lão nói, ta ngủ với lão bà của lão ô quy, cái lão ô quy này vẫn muốn đem ta lột da rút gân. . ."
Vi Tiểu Bảo cũng không dám nói Hồng An Thông là mơ ước Tứ Thập Nhị Chương Kinh trên người hắn, nói ra khó bảo toàn Huyết Đao lão tổ sẽ không nổi tham niệm. Cái khó ló cái khôn, vội vã lập ra một lời nói dối, khiến cho Huyết Đao lão tổ tin tưởng Hồng An Thông và bản thân mình thù sâu như biển, hận không thể đem mình thiên đao vạn quả. . .
Thù hận lớn nhất trên đời không gì ngoài thù giết cha, mối hận đoạt thê, giết phụ. . . Lo lắng đến Hồng An Thông và tuổi của mình khác biệt, Huyết Đao lão tổ không phải là kẻ ngu si; cho nên không thể làm gì khác hơn là dùng mối hận đoạt thê.
Hồng An Thông tức giận đến run cả người: "Khốn kiếp, chỉ bằng tên vô lại như ngươi cũng gần gũi thân thể phu nhân ta?"
"Lão ô quy, chính ngươi cũng không soi gương, đều lớn như vậy, còn cưới một người lão bà trẻ tuổi phong tao tận xương như vậy, ngươi còn có năng lực thỏa mãn nàng ấy sao? Nàng ấy ở nhà không có gì ăn, đương nhiên đi ra bên ngoài tìm, thủ hạ của ngươi mỗi người sợ ngươi, lão tử ta cũng không sợ!" Vi Tiểu Bảo nói đánh bậy đánh bạ vừa vặn trúng chổ đau đớn lớn nhất trong lòng Hồng An Thông, nhất thời tức giận đến râu tóc đều dựng, ngón tay bóp đến rung động.
Vi Tiểu Bảo biết ngày hôm nay không cho Huyết Đao lão tổ hoàn toàn tin tưởng hai người không đội trời chung, sợ rằng tất cả nỗ lực trước đó đều uổng phí, tuy rằng nhìn dáng dấp dữ tợn của Hồng An Thông có chút sợ, nhưng vẫn cắn răng một cái, tiếp tục thêm mắm thêm muối: "Ta không chỉ có gần gũi thân của Hồng phu nhân, còn có thể đi vào thân thể của nàng." Vừa nói vừa hèn mọn lắc lắc hông, đầu lưỡi liếm liếm môi, "Chặc chặc, thân thể mềm mại của Hồng phu nhân thật sự là vừa trắng lại vừa trơn, nhu cầu của nàng ấy thật lớn ~ "
"Lão tử đánh chết tên tiểu súc sinh ngươi!" Hồng An Thông cũng không nhịn được nữa, một quyền đấm đến đây.
Liên tưởng đến dáng dấp kiều mị phong tao của Hồng phu nhân, Vi Tiểu Bảo càng mắng càng hăng say, bản thân mình đều hưng phấn lên, vậy mà cự ly mấy trượng, Hồng An Thông xoay người liền tới, nhìn nắm tay, Vi Tiểu Bảo thoáng cái choáng váng, hai chân động đều không động được.
Mộng đẹp phong hầu ban tướng của Huyết Đao lão tổ còn dựa vào Vi Tiểu Bảo, làm sao nhìn hắn chết. Vẫn nắm huyết đao phòng bị, điện quang đá lửa tế, ánh đao chợt lóe, Hồng An Thông phải bức lui đến ở ngoài vài thước.
"Huyết Đao lão tổ, tiểu súc sinh này nhục ta quá mức, ngươi chẳng lẽ thật muốn giúp hắn?" Hồng An Thông tàn bạo nhìn Huyết Đao lão tổ.
"Hồng giáo chủ cần gì phải tức giận như thế, thanh giả tự thanh. . ." Huyết Đao lão tổ trong lòng suy nghĩ: đã sớm nghe được diễm danh của Hồng phu nhân ra sao, Hồng An Thông này độ tuổi vừa nhìn cũng là không thể nhân đạo, chẳng lẽ thật là Hồng phu nhân tịch mịch khó nhịn. . . Hắc hắc, Vi Tiểu Bảo tên nhóc này thật ra có chút giống với tính khí của lão tổ, ngày khác ta cũng đi thần Long đảo làm khách, lĩnh giáo phong tình của Hồng phu nhân.
Chú ý tới thần tình hèn mọn của Huyết Đao lão tổ, liên tưởng đến danh tiếng dâm nhục phụ nữ của đối phương, Hồng An Thông giận dữ: "Nếu các hạ vì tiểu súc sinh này, vậy đừng trách lão phu không khách khí."
"Hắc hắc, Hồng giáo chủ, ngươi cũng đừng quên, tên nhóc này là thất vương gia điểm danh muốn, ngươi giết hắn bị thất vương gia biết, biết rõ là hậu quả gì?" Huyết Đao lão tổ cười lạnh nói.
"Hừ, lão phu đem ngươi cùng nhau giết, không phải không người đã biết?" Hồng An Thông lúc này giận dữ, đã động sát khí.
" Huyết đao của lão tổ ta cũng không phải để cho đẹp." Huyết Đao lão tổ cười, cầm huyết đao nhẹ nhàng lướt qua đầu trọc của mình, chính là thức mở đầu của Huyết Đao Kinh, công thủ nhiều mặt.
Hồng An Thông không hề nói nhiều, vươn song chưởng như hai con rắn công tới.
"Hóa Cốt Miên Chưởng!" Huyết Đao lão tổ âm thầm cảnh giác, vung đao đón nhận.
Hơn mười chiêu qua đi, hai người lại phân ra. Huyết Đao lão tổ giật mình cổ tay tê dại, trong lòng biết nội lực và tạo nghệ võ học của đối phương đều phải cao hơn hắn, bất quá lão lại không có một chút khiếp ý, "Sinh tử tương bác nếu thật sự là đơn giản như vậy, vậy mọi người trực tiếp dựa vào nội lực cao thấp quyết định thắng bại được rồi, còn đánh cái rắm." Nghĩ tới đây, Huyết Đao lão tổ chiến ý càng ngày càng đậm.
Hồng An Thông cũng rất giật mình, lần trước tại Kim Xà Doanh Sơn Đông giao thủ, thử ra võ công đối phương so sánh với bản thân mình, lúc đó còn tưởng rằng nếu không phải Tang Kết ngăn cản, tiếp tục đánh tiếp đối phương khẳng định không phải đối thủ của mình. Lần này đao thật thương thật đánh nhiều chiêu như vậy, đối phương thật sự là không đơn giản!
Hồng An Thông dù sao cũng là tông sư nhất phái, trước đó tâm tình phẫn nộ dần dần bình tĩnh xuống, hơn nữa lão ta có thể theo một ý niệm tùy theo mà dạy, vì Vi Tiểu Bảo thiết kế ra "Anh hùng ba chiêu", cảnh giới võ công từ lâu siêu việt cao thủ bình thường.
Khi lão quen đấu pháp loạn chiến của Huyết Đao lão tổ, chậm rãi bắt đầu chiếm ưu thế, hơn mười chiêu qua đi, lão đã tự tin có thể lấy tính mệnh đối phương, chỉ là lo lắng đến phải trả một cái giá lớn, bởi vậy vẫn kéo dài.
"Không xong, không ngờ rằng lão quỷ này lợi hại như vậy, đánh tiếp sợ rằng tính mệnh của lão tử sẽ để ở chỗ này." Huyết Đao lão tổ là có khổ tự biết, bắt đầu sinh ý chạy.
"Hừ! Lão tử không chiếm được tên nhóc này, ngươi cũng đừng muốn bắt được hắn." Huyết Đao lão tổ một tiếng quát lạnh, nhảy ra vòng chiến một đao bổ về phía Vi Tiểu Bảo.
Hồng An Thông hận không thể đem Vi Tiểu Bảo lột da rút gân, mang về Thần Long đảo khiến cho Ngũ Sắc thần long chậm rãi dằn vặt hắn, sao có thể giải hận, sao có thể khiến cho hắn chết tiện nghi như thế.
Vội vã công hướng Huyết Đao lão tổ, đánh bàn tính vây Nguỵ cứu Triệu, bất quá vài chục năm kinh nghiệm chiến đấu khiến cho hắn ý thức được có trá, cho nên âm thầm để lại vài phần kình lực phòng bị Huyết Đao lão tổ đột nhiên phản kích.
Chú ý tới thần sắc có chút ý động của Huyết Đao lão tổ, Vi Tiểu Bảo trong lòng quýnh lên, vội vã kêu lên: "Lão tổ ngươi ngàn vạn lần đừng tin tưởng lão nói, ta ngủ với lão bà của lão ô quy, cái lão ô quy này vẫn muốn đem ta lột da rút gân. . ."
Vi Tiểu Bảo cũng không dám nói Hồng An Thông là mơ ước Tứ Thập Nhị Chương Kinh trên người hắn, nói ra khó bảo toàn Huyết Đao lão tổ sẽ không nổi tham niệm. Cái khó ló cái khôn, vội vã lập ra một lời nói dối, khiến cho Huyết Đao lão tổ tin tưởng Hồng An Thông và bản thân mình thù sâu như biển, hận không thể đem mình thiên đao vạn quả. . .
Thù hận lớn nhất trên đời không gì ngoài thù giết cha, mối hận đoạt thê, giết phụ. . . Lo lắng đến Hồng An Thông và tuổi của mình khác biệt, Huyết Đao lão tổ không phải là kẻ ngu si; cho nên không thể làm gì khác hơn là dùng mối hận đoạt thê.
Hồng An Thông tức giận đến run cả người: "Khốn kiếp, chỉ bằng tên vô lại như ngươi cũng gần gũi thân thể phu nhân ta?"
"Lão ô quy, chính ngươi cũng không soi gương, đều lớn như vậy, còn cưới một người lão bà trẻ tuổi phong tao tận xương như vậy, ngươi còn có năng lực thỏa mãn nàng ấy sao? Nàng ấy ở nhà không có gì ăn, đương nhiên đi ra bên ngoài tìm, thủ hạ của ngươi mỗi người sợ ngươi, lão tử ta cũng không sợ!" Vi Tiểu Bảo nói đánh bậy đánh bạ vừa vặn trúng chổ đau đớn lớn nhất trong lòng Hồng An Thông, nhất thời tức giận đến râu tóc đều dựng, ngón tay bóp đến rung động.
Vi Tiểu Bảo biết ngày hôm nay không cho Huyết Đao lão tổ hoàn toàn tin tưởng hai người không đội trời chung, sợ rằng tất cả nỗ lực trước đó đều uổng phí, tuy rằng nhìn dáng dấp dữ tợn của Hồng An Thông có chút sợ, nhưng vẫn cắn răng một cái, tiếp tục thêm mắm thêm muối: "Ta không chỉ có gần gũi thân của Hồng phu nhân, còn có thể đi vào thân thể của nàng." Vừa nói vừa hèn mọn lắc lắc hông, đầu lưỡi liếm liếm môi, "Chặc chặc, thân thể mềm mại của Hồng phu nhân thật sự là vừa trắng lại vừa trơn, nhu cầu của nàng ấy thật lớn ~ "
"Lão tử đánh chết tên tiểu súc sinh ngươi!" Hồng An Thông cũng không nhịn được nữa, một quyền đấm đến đây.
Liên tưởng đến dáng dấp kiều mị phong tao của Hồng phu nhân, Vi Tiểu Bảo càng mắng càng hăng say, bản thân mình đều hưng phấn lên, vậy mà cự ly mấy trượng, Hồng An Thông xoay người liền tới, nhìn nắm tay, Vi Tiểu Bảo thoáng cái choáng váng, hai chân động đều không động được.
Mộng đẹp phong hầu ban tướng của Huyết Đao lão tổ còn dựa vào Vi Tiểu Bảo, làm sao nhìn hắn chết. Vẫn nắm huyết đao phòng bị, điện quang đá lửa tế, ánh đao chợt lóe, Hồng An Thông phải bức lui đến ở ngoài vài thước.
"Huyết Đao lão tổ, tiểu súc sinh này nhục ta quá mức, ngươi chẳng lẽ thật muốn giúp hắn?" Hồng An Thông tàn bạo nhìn Huyết Đao lão tổ.
"Hồng giáo chủ cần gì phải tức giận như thế, thanh giả tự thanh. . ." Huyết Đao lão tổ trong lòng suy nghĩ: đã sớm nghe được diễm danh của Hồng phu nhân ra sao, Hồng An Thông này độ tuổi vừa nhìn cũng là không thể nhân đạo, chẳng lẽ thật là Hồng phu nhân tịch mịch khó nhịn. . . Hắc hắc, Vi Tiểu Bảo tên nhóc này thật ra có chút giống với tính khí của lão tổ, ngày khác ta cũng đi thần Long đảo làm khách, lĩnh giáo phong tình của Hồng phu nhân.
Chú ý tới thần tình hèn mọn của Huyết Đao lão tổ, liên tưởng đến danh tiếng dâm nhục phụ nữ của đối phương, Hồng An Thông giận dữ: "Nếu các hạ vì tiểu súc sinh này, vậy đừng trách lão phu không khách khí."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hắc hắc, Hồng giáo chủ, ngươi cũng đừng quên, tên nhóc này là thất vương gia điểm danh muốn, ngươi giết hắn bị thất vương gia biết, biết rõ là hậu quả gì?" Huyết Đao lão tổ cười lạnh nói.
"Hừ, lão phu đem ngươi cùng nhau giết, không phải không người đã biết?" Hồng An Thông lúc này giận dữ, đã động sát khí.
" Huyết đao của lão tổ ta cũng không phải để cho đẹp." Huyết Đao lão tổ cười, cầm huyết đao nhẹ nhàng lướt qua đầu trọc của mình, chính là thức mở đầu của Huyết Đao Kinh, công thủ nhiều mặt.
Hồng An Thông không hề nói nhiều, vươn song chưởng như hai con rắn công tới.
"Hóa Cốt Miên Chưởng!" Huyết Đao lão tổ âm thầm cảnh giác, vung đao đón nhận.
Hơn mười chiêu qua đi, hai người lại phân ra. Huyết Đao lão tổ giật mình cổ tay tê dại, trong lòng biết nội lực và tạo nghệ võ học của đối phương đều phải cao hơn hắn, bất quá lão lại không có một chút khiếp ý, "Sinh tử tương bác nếu thật sự là đơn giản như vậy, vậy mọi người trực tiếp dựa vào nội lực cao thấp quyết định thắng bại được rồi, còn đánh cái rắm." Nghĩ tới đây, Huyết Đao lão tổ chiến ý càng ngày càng đậm.
Hồng An Thông cũng rất giật mình, lần trước tại Kim Xà Doanh Sơn Đông giao thủ, thử ra võ công đối phương so sánh với bản thân mình, lúc đó còn tưởng rằng nếu không phải Tang Kết ngăn cản, tiếp tục đánh tiếp đối phương khẳng định không phải đối thủ của mình. Lần này đao thật thương thật đánh nhiều chiêu như vậy, đối phương thật sự là không đơn giản!
Hồng An Thông dù sao cũng là tông sư nhất phái, trước đó tâm tình phẫn nộ dần dần bình tĩnh xuống, hơn nữa lão ta có thể theo một ý niệm tùy theo mà dạy, vì Vi Tiểu Bảo thiết kế ra "Anh hùng ba chiêu", cảnh giới võ công từ lâu siêu việt cao thủ bình thường.
Khi lão quen đấu pháp loạn chiến của Huyết Đao lão tổ, chậm rãi bắt đầu chiếm ưu thế, hơn mười chiêu qua đi, lão đã tự tin có thể lấy tính mệnh đối phương, chỉ là lo lắng đến phải trả một cái giá lớn, bởi vậy vẫn kéo dài.
"Không xong, không ngờ rằng lão quỷ này lợi hại như vậy, đánh tiếp sợ rằng tính mệnh của lão tử sẽ để ở chỗ này." Huyết Đao lão tổ là có khổ tự biết, bắt đầu sinh ý chạy.
"Hừ! Lão tử không chiếm được tên nhóc này, ngươi cũng đừng muốn bắt được hắn." Huyết Đao lão tổ một tiếng quát lạnh, nhảy ra vòng chiến một đao bổ về phía Vi Tiểu Bảo.
Hồng An Thông hận không thể đem Vi Tiểu Bảo lột da rút gân, mang về Thần Long đảo khiến cho Ngũ Sắc thần long chậm rãi dằn vặt hắn, sao có thể giải hận, sao có thể khiến cho hắn chết tiện nghi như thế.
Vội vã công hướng Huyết Đao lão tổ, đánh bàn tính vây Nguỵ cứu Triệu, bất quá vài chục năm kinh nghiệm chiến đấu khiến cho hắn ý thức được có trá, cho nên âm thầm để lại vài phần kình lực phòng bị Huyết Đao lão tổ đột nhiên phản kích.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro