Cao Võ: Như Thế Nào Vô Địch? Mỗi Ngày Biến Cường Một Chút (Dịch)

Gói Võ Đạo Tài Nguyên Cấp A!

Thiện Bút

2024-07-11 10:27:28

Vân Thần chậm rãi đi ra từ địa điểm thí luyện.

Cảm nhận được ánh mắt của toàn trường, hắn khẽ nhíu mày một cái đi tới đám người Lục Anh Tài.

“Làm sao?”

Lúc này Lý Vận nhỏ giọng nói ra:

“Ngươi còn hỏi làm sao, điểm tích lũy của ngươi là tình huống như thế nào? Hơn năm ngàn điểm! Ngươi là đang muốn nghịch thiên a!”

Lục Anh Tài nhíu mày noi:

“Hiện tại rất nhiều người đều nói máy thống kê tích lũy của ngươi đã xảy ra vấn đề.”

Vân Thần còn muốn lên tiếng, đột nhiên nhiên quản lý viên chạy chậm đến bên cạnh hắn.

“Xin chào, ngài khỏe chứ? Ngài là Bạn học Vân Thần? Thật xin lỗi, chúng ta muốn đem máy thống kê tích lũy điểm của ngươi đi kiểm tra một chút.”

Vân Thần bất mãn nói:

“Những người khác cũng phải kiểm tra à?”

Quản lý viên sững sờ, nói ra:

“Ách… Không cần, chúng ta chỉ kiểm tra ngươi.”

Lúc này Lý Vận cả giận nói:

“Dựa vào cái gì?!”

Quản lý viên ấp úng trả lời:

“Ách, bởi vì có rất nhiều người phản ứng muốn chúng ta tiến hành kiểm tra, với lại Bạn học Vân Thần tích lũy điểm có chút quá cao…”

Lục Anh Tài lúc này bĩnh tĩnh phê phán nói:

“Aizz các ngươi có phải là có tiêu chuẩn kép hay không? Người khác cầm đệ nhất thì không nghi ngờ? Tới lượt chúng ta thì lại bị hoài nghi?”

Lúc này trên trán quản lý viên toát ra mồ hôi lạnh.

Đúng lúc này, Trương Tinh Thần đột nhiên nói ra:

“Mấy vị đây phản đối kiểm tra như vậy, ta lại hoài nghi là máy tích lũy điểm của hắn xác thật xảy ra vấn đề!”

Đúng lúc này, Viên Mã bên cao trung Anh Võ có người nói;

“Mấy vị đồng học, thứ cho ta nói thẳng, làm người quan trọng nhất là chữ tín. Các ngươi lại dựa vào gian lận để lăn lộn, thế này thì đường đi được cũng không xa nha!”

“ Các ngươi là cao trung số 1 thành phố Tô Hải, đã đi vào thành phố Kim Ninh có nghĩa là các ngươi đang đại diện cho Tô Hải, có sai lầm liền thừa nhận đừng có làm mất mặt thành phố Tô Hải!”

Hiệu trưởng Lý Tùng nghe vậy, liền lập tức đứng lên, chỉ vào Viên Mã mà nói:

“Tiểu tử thúi, ngươi vừa nói có cái gì đó?!”

“Ngươi đựa vào cái gì nói học sinh chúng ta gian lận?! Có chứng cứ không!”

Lúc này Viên Mã nở nụ cười xấu xa:

“Đã không gian lận, làm gì phải che che lấp lấp, haha?”

Trong đại sảnh, khán giả khắp nơi cũng nghị luận ầm ĩ:

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”

“Thật sự là có gian lận để đạt điểm cao sao?”

Trương Tinh Thần thấy thế, có chút đắc ý hả hê cười.

Lúc này Bạch Ánh Tuyết nhìn qua Trương Tinh Thần, trầm mặc mấy giây nói ra:

“Ngừng!”

Trương Tinh Thần sắc mặt cứng đờ:

“Ngươi nói cái gì?”

Lúc này, Vân Thần nói với quản lí viên:

“Tốt, ngươi đã muốn kiểm tra, vậy thì kiểm tra.”

“Bất quá trước khi kiểm ta muốn biết khi đạt được hạn nhất thì ban thưởng cái gì?”

Quản lý viên:

“Ách… Là mội gói tài nguyên tu luyện cấp A.

“Gói tài nguyên cấp A, giá trị cứ thể hơn trăm ngàn! Thí luyện doanh thật là hào phóng!”

Quản lí viên nghe đám người nghị luận, cười khổ nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Phải, đúng là tài nguyên tu luyện cấp A, nhưng mà cái này không thể đem bán ra thị trường, chỉ có thể tự mình sử dụng.”

Vân Thần gật gật đầu:

“Tốt, các ngươi có thể cầm máy đi kiểm tra, nếu có vấn đề tùy ý các ngươi xử trí, để ta bồi thường cũng được, cho ta vào sổ đen cũng tốt hoặc có thể báo đội chấp pháp đến bắt ta.”

Trương Tinh Thần nghe vậy, khóe miệng có chút giật lên.

Vân Thần lại tiếp tục nói:

“Nhưng nếu như không có vấn đề, ta muốn các ngươi phải bồi thường ta gấp hai lần điểm tích lũy ban thưởng, ok?”

Quản lý viên nghe vậy sắc mặt cứng đờ:

“Ách.. Ta cần phải xin phép thượng cấp mới được.”

Vân Thần nói ra:

“Nếu các ngươi không đáp ứng, vậy thì nhanh lên cho ta đổi thưởng.Ta không muốn lãng phí thời gian chờ đợi nơi đây.”

Quán lý viên vội vàng chạy vào văn phòng bên trong, sau một lát, quán lý viên đi ra:

“Đồng học, chúng ta đồng ý với ngươi!”

Vân Thần nghe vậy, đem máy tích lũy điểm tháo xuống, đưa cho quản lý viên:

“Ngươi cầm đi kiểm tra đi!”

Trương Tinh Thần thấy thế, hừ lạnh nói thầm:

“Đến chết vẫn sĩ diện!”

Vân Thần tiến tới chỗ đám người Lý Tùng ngồi xuống bên cạnh.

Lý Tùng, Chung Lâm nhìn Vân Thần, hai người nắm tay xiết chặt nắm đấm, không nói gì.

Nhưng nhìn vào liền biết, bọn hắn đều đang rất khẩn trường.

Lý Vận lúc này nhìn Lý Tùng nói ra”

“Gia gia, ngươi thả lỏng một chút đi, ta sợ ngươi tái phát bệnh tim.”

Lý Tùng lúc này đưa cái mặt như đưa đám, nói ra:

“ Xú nha đầu, ngươi có thể hay không đừng chọc ta tổn thọ!”

Chung Lâm nhíu mày, tựa hồ có tâm sự.

Lục Anh Tài lại mỉm cười đối với hắn, nói:

“Chủ nhiệm lớp, ngài đứng xoắn xuýt. Hiện tại chúng ta chỉ có thể chờ đợi kết quả.”

Lúc này, Bạch Ánh Tuyết đột nhiên nói ra:

“Mặc kệ kết quả như thế nào, chúng ta cũng tiến cùng lùi.”

Bạch Ánh Tuyết liền cảnh tỉnh đám người một phen.

Lý Tùng gật đầu:

“Bạch đồng học, ngươi nói đúng, chúng ta cùng là Cao trung số 1 Tô Hải, dù thế nào cũng không để người ngoài khi dễ chúng ta.”

Tô Thanh nhìn bên cạnh Vân Thần, đem đôi môi đỏ nhẹ nhàng áp vào bên tai hắn:

“ Rốt cuộc điểm tích lũy của ngươi có vấn đề gì không?”

Vân Thần cười khổ:

“Ngươi cũng không tin ta sao Thanh tỷ?”

Tô Thanh bất đắc dĩ phủ nhận:

“Không phải, chỉ là ngươi làm cho người khác quá mức kinh ngạc.”

Lúc này Vân Thần nói ra:

“Yên tâm đi.”

Dứt lời, hắn cũng không muốn nói thêm gì nữa.

【Vân Thần】

【tu vi: 25(+100%)】

【...】

Vân Thần đang đắm đuối nhìn bảng hệ thống.

“Có thể nói, tu vi bản thể hiện tại là :12.5”

“Cách võ giả nhất tinh :7.5 tu vi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ở cấp ba đã có thể đột phá võ giả nhất tinh, trên toàn quốc mà nói, có thể gọi là rồng trong loài người, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Vân Thần tỉ mỉ tính toán, chỉ cần có thể đạt tới võ giả nhất tinh, hắn liến có khả năng vào các trường đại học võ đại top 5 trở lên.

“Hi vọng hôm nay tu vi có thể kết toán tới 7.5 điểm.”

Vân Thần đang chú tâm nhìn bảng, trong lòng thầm nghĩ.

“Hừ,ngươi nhìn cái gì?!”

Đột nhiên, bất chợt phía trước có âm thanh của nữ tử truyền đến.

Vân Thần nhíu mày:”..”

Chỉ thấy một nữ tử mặc váy ngắn đứng cách Vân Thần không xa, chỉ vào mặt hắn mà nói:

“Ngươi, chính ngươi đấy, ngươi nhìn chằm chằm vào bắp đùi của ta là có ý gì?!”

“Tên lưu manh, hôm nay ngươi không cho ta một lời giải thích thì ta với ngươi liền không xong!”

Vân Thần thu hồi bảng số liệu, nhìn về phía nàng.

Nữ tử tướng mạo bình bình, không cao không thấp thuộc vào hạng phổ thông, nhưng giữa lông mày mang theo một cỗ sát khí.

Lúc này Vân Thần nhíu mày:

“Ta không có nhìn ngươi, vừa nãy là ta đang suy tư chuyện khác.”

Nữ tử váy ngắn cả giận đùng đùng nói:

“Còn dám giảo biện!”

“Ta đứng đây mấy phút trước mặt ngươi, lại thấy ngươi cứ chăm chăm nhìn vào bắp đùi ta, ánh mắt ghim chặt mãi không rời.”

“Uổng cho ngươi có tướng mạo rất soái, không ngờ ngươi lại bỉ ổi như vậy!”

Vân Thần bóp bóp tráng, nói ra:

“Ngươi có bị bệnh không?”

Nữ tử khuôn mặt đỏ bừng lên vì giận:

“Ngươi nói ai có bệnh!?”

Lúc này, Tô Thanh bên cạnh Vân Thần mở miệng nói:

“Cô nương, cô đừng ngậm máu phun người với lại đừng có đứng cả ngày ở đây phán đoán bản thân bị người khác nhìn trộm.”

Bạch Ánh Tuyết cũng từ tốn nói:

“Vân Thần chắc chắn sẽ không cảm thấy hứng thú đối với ngươi, điểm này ta dám cam đoan.”

Lý Vận lại xen vào:

“Ngươi cũng không soi lại gương.”

Nữ tử tức giận đùng đùng, chỉ vào ba người mà mắng:

“Các ngươi đều là nữ tử, tại sao lại thiên vị hắn?”

Lục Anh Tài không nhịn được lại nói:

“Chuột chù vô lý” ( đây là câu mắng, ý chỉ người khác hành động ngu ngốc)

Nữ tử váy ngắn cả giận:

“Tên tiểu bạch kiểm nhà ngươi đang mắng ai đấy!”

Đúng lúc này, trong đại sảnh người xung quanh cũng không nhịn được mà nói:

“ Ta nghĩ cũng không sai. Bên cạnh hắn có hai đại mỹ nữ, hắn không nhìn lại đi nhìn chằm chằm người làm cái gì? Đừng quá tự luyến nha?”

Sắc mặt nữ tử cứng đờ, thấy mình bị đám người chỉ trích, thế là đi đến chỗ khác, trước khi đi còn không quên nói một câu:

“Aizzz, hôm nay gặp một tên đàn ông cúi thấp đầu! Thật sự là không nói nên lời!”

Khi mọi người còn đang nghị luận, Viên Mã lúc này thắc mắc:

“Tại sao chứ thấy báo cáo về kiểm tra điểm tích lũy của Vân Thần?”

Một bên Trương Tinh Thần lại từ tốn nói:

“Khẳng định là có vấn đề, ta không tin là không có.”

Đúng lúc này, một người từ văn phòng đột nhiên chạy ra, hô lớn:

“Vị nào là Bạn học Vân Thần?”

“Mời ngươi đi cùng chúng ta một chút!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cao Võ: Như Thế Nào Vô Địch? Mỗi Ngày Biến Cường Một Chút (Dịch)

Số ký tự: 0