Cắt Bao Quy Đầu Cho Đàn Anh (H)
Bốc Đồng
Tưởng Cật Miêu Đích
2024-07-24 18:08:56
Anh thở dài thật sâu, hôn lên khóe miệng Hứa Lê, lại biến thành một Lục Từ mọi người hay thấy.
Giờ phút này anh có chút hối hận, anh làm sao có thể làm loại việc này với Hứa Lê ở trong công viên mà ai cũng có thể đi ngang qua như vậy?
Hứa Lê hôn đáp lại, hôn lên lông mày và mắt Lục Từ, thấy anh không trả, cô uất ức nói: “Lục Từ, sao anh không hôn em nữa?”
Khó khăn lắm Lục Từ mới kiềm chế được ham muốn có thể hạ gục anh ngay tại chỗ.
Suýt chút nữa anh đã thất bại trong tích tắc, từ trước đến giờ anh không hề biết rằng khả năng tự chủ của mình lại kém như vậy.- App TᎽT
“Đừng làm loạn, tôi gọi xe đưa em đi khách sạn nghỉ ngơi một đêm.”
Hứa Lê lắc đầu: “Không! Em đến nhà anh!”
Lục Từ ôm eo cô sợ cô ngã, vừa trêu chọc cô như một đứa trẻ con, vừa hôn, vừa ôm, vừa sờ, bất kể nhìn thế nào anh cũng cảm thấy Hứa Lê đáng yêu.
“Em có biết tôi là ai không? Cứ thế này mà đến nhà tôi à?”
“Anh là...!Lục Từ! Bạn trai của em? Đúng! Bạn trai! Họ nói anh là bạn trai của em! Em sẽ đến nhà bạn trai của em! Hehehe~”
Lục Từ cắn chóp mũi cô, không thể không nói, trêu chọc Hứa Lê lúc say rượu thật sự rất thú vị, anh sẽ tận dụng hết mọi lợi thế.
“Lúc nãy em vừa nói không phải mà.”
Hứa Lê hôn lên môi Lục Từ: "Bây giờ thì phải! Em nói phải là phải!”
Lục Từ lấy điện thoại di động ra quay lại khuôn mặt Hứa Lê, trong giọng nói lộ ra ý cười: “Em nói lại lần nữa, anh là ai?”
"Bạn trai! Lục Từ, đàn anh ~"
Hứa Lê nằm trong lòng Từ Lục tuỳ tiện gọi, anh cảm thấy mình thật hết cứu nổi rồi.
Có nhiều người gọi anh là đàn anh như vậy, nhưng anh lại cảm thấy chỉ có Hứa Lê gọi hay nhất thôi.
"Muộn như vậy đến nhà đàn anh làm gì?"
Lục Từ đợi cô trả lời, đầu óc cô có lẽ đang rối bời, không nghĩ được gì cả, tất cả những gì cô nói ra đều là những suy nghĩ trực tiếp và chân thật nhất.
"Hehe ~ em muốn ngủ với đàn anh ~ nghĩ đến thôi đã cảm thấy ngứa ngáy ~"
Đầu lưỡi Lục Từ chạm vào má, vành tai hơi ửng đỏ.
Anh chưa từng trải qua lần tỏ tình nào thẳng thắn như vậy, coi như là tỏ tình hả?
Hoá ra trong lòng Hứa Lê cũng nghĩ như vậy sao?
Lục Từ cuối cùng cũng thừa nhận hành động bộc phát nhất thời của mình, từ nhớ mãi không quên đến việc hôm nay lợi dụng lúc cô gặp khó khăn, anh vẫn luôn như vậy, nhưng anh không hối hận về sự bốc đồng vừa rồi.
Giờ phút này anh có chút hối hận, anh làm sao có thể làm loại việc này với Hứa Lê ở trong công viên mà ai cũng có thể đi ngang qua như vậy?
Hứa Lê hôn đáp lại, hôn lên lông mày và mắt Lục Từ, thấy anh không trả, cô uất ức nói: “Lục Từ, sao anh không hôn em nữa?”
Khó khăn lắm Lục Từ mới kiềm chế được ham muốn có thể hạ gục anh ngay tại chỗ.
Suýt chút nữa anh đã thất bại trong tích tắc, từ trước đến giờ anh không hề biết rằng khả năng tự chủ của mình lại kém như vậy.- App TᎽT
“Đừng làm loạn, tôi gọi xe đưa em đi khách sạn nghỉ ngơi một đêm.”
Hứa Lê lắc đầu: “Không! Em đến nhà anh!”
Lục Từ ôm eo cô sợ cô ngã, vừa trêu chọc cô như một đứa trẻ con, vừa hôn, vừa ôm, vừa sờ, bất kể nhìn thế nào anh cũng cảm thấy Hứa Lê đáng yêu.
“Em có biết tôi là ai không? Cứ thế này mà đến nhà tôi à?”
“Anh là...!Lục Từ! Bạn trai của em? Đúng! Bạn trai! Họ nói anh là bạn trai của em! Em sẽ đến nhà bạn trai của em! Hehehe~”
Lục Từ cắn chóp mũi cô, không thể không nói, trêu chọc Hứa Lê lúc say rượu thật sự rất thú vị, anh sẽ tận dụng hết mọi lợi thế.
“Lúc nãy em vừa nói không phải mà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Lê hôn lên môi Lục Từ: "Bây giờ thì phải! Em nói phải là phải!”
Lục Từ lấy điện thoại di động ra quay lại khuôn mặt Hứa Lê, trong giọng nói lộ ra ý cười: “Em nói lại lần nữa, anh là ai?”
"Bạn trai! Lục Từ, đàn anh ~"
Hứa Lê nằm trong lòng Từ Lục tuỳ tiện gọi, anh cảm thấy mình thật hết cứu nổi rồi.
Có nhiều người gọi anh là đàn anh như vậy, nhưng anh lại cảm thấy chỉ có Hứa Lê gọi hay nhất thôi.
"Muộn như vậy đến nhà đàn anh làm gì?"
Lục Từ đợi cô trả lời, đầu óc cô có lẽ đang rối bời, không nghĩ được gì cả, tất cả những gì cô nói ra đều là những suy nghĩ trực tiếp và chân thật nhất.
"Hehe ~ em muốn ngủ với đàn anh ~ nghĩ đến thôi đã cảm thấy ngứa ngáy ~"
Đầu lưỡi Lục Từ chạm vào má, vành tai hơi ửng đỏ.
Anh chưa từng trải qua lần tỏ tình nào thẳng thắn như vậy, coi như là tỏ tình hả?
Hoá ra trong lòng Hứa Lê cũng nghĩ như vậy sao?
Lục Từ cuối cùng cũng thừa nhận hành động bộc phát nhất thời của mình, từ nhớ mãi không quên đến việc hôm nay lợi dụng lúc cô gặp khó khăn, anh vẫn luôn như vậy, nhưng anh không hối hận về sự bốc đồng vừa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro