Cắt Bao Quy Đầu Cho Đàn Anh (H)
Đổi Tư Thế Mới, Cô Ngồi Trên Bụng Lục Từ.
Tưởng Cật Miêu Đích
2024-07-24 18:08:56
Lục Từ cũng không ngờ, khi nằm bên cạnh Hứa Lê anh lại có thể ngủ thiếp đi nhanh như vậy, thậm chí anh còn ngủ trước cả Hứa Lê. Thời điểm tỉnh lại, trong lồng ngực của anh vẫn còn mềm mại ấm áp, ôm rất thoải mái.
Anh cúi đầu nhìn Hứa Lê đang vùi vào lồng ngực của mình ngủ say, muốn hôn một cái.
Lục Từ thật sự làm như vậy, anh cúi đầu hôn lên đôi môi đang hé mở của Hứa Lê, mút một cái, anh dùng hàm răng của mình cọ lên cánh môi của cô, đầu lưỡi chui vào khe hở giữa hàm răng, tìm được cái lưỡi đang ngủ say, sau đó quấn chặt lấy nó đảo một vòng xung quanh.
Nụ hôn của anh rất nhẹ nhàng, trên cánh môi xuất hiện những vết nước ái muội, theo bản năng Hứa Lê rầm rì mấy tiếng, nhưng Lục Từ vẫn chưa rời đi, anh vẫn cẩn thận nhấm nháp hương vị ngon miệng này.
Hôn được một lát, trong lòng Lục Từ lại thấy bồn chồn, anh biết bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp, nhưng anh vẫn không muốn dừng lại một chút nào, anh vẫn hôn liên tục lên cánh môi của cô, khuỷu tay chống vào hai bên hông của cô, khiến nụ hôn của cả hai trở nên sâu hơn.
Cuối cùng, Hứa Lê cũng có cảm giác một luồng nhiệt nóng bỏng dồn xuống bụng dưới trong lúc mình đang ngủ, cô cảm thấy rất khó thở, đại não như thiếu dưỡng khí, khiến cô phải mở mắt ra.
Mặc dù đã mở mắt tỉnh dậy nhưng Hứa Lê vẫn chưa được tỉnh táo cho lắm, thậm chí cô còn bị trôi theo cảm xúc, đáp lại nụ hôn của Lục Từ, liếm mút cánh môi của anh, tiếng rên rỉ nho nhỏ không chịu sự khống chế mà tràn ra khỏi cổ họng, vừa thân mật vừa ái muội.
Lục Từ thấy cô đã tỉnh, anh nằm đè lên người cô, lòng bàn tay vỗ nhẹ lên sống lưng của cô, muốn đốt lửa khắp nơi.
Bàn tay mò theo vạt áo tiến vào bên trong, thời điểm da thịt chạm vào nhau, Hứa Lê rốt cuộc cũng tỉnh táo lại.
“Ưm…” Cô nghiêng đầu, tách môi của mình ra khỏi môi của Lục Từ.
Cả hai người đều há miệng thở hổn hển, bàn tay của Hứa Lê sờ vào vòng eo của Lục Từ, cách một lớp quần áo véo mạnh một cái, nhưng cơ thể của cô mềm nhũn đến mức không sử dụng được một chút sức lực nào.
Cô hờn dỗi nói, “Anh là mèo đực đang trong thời kỳ động dục hay sao vậy? Động dục mọi lúc mọi nơi? Nói cái gì mà không làm!”
Lục Từ cánh nhẹ một cái lên vành tai của cô, sau đó cười khẽ. “Mèo đực đang trong kỳ động dục nằm cùng với con mèo cái nhỏ trên cùng một chiếc giường, nếu không làm cái gì đó thì chắc chắn có quỷ.”
“Không phải con mèo cái nhỏ rất thích hay sao, còn chưa tức giận nữa mà ~”
Thật ra Hứa Lê cũng không kháng cự lại nụ hôn đó, cảm giác khi môi chạm môi thật sự rất tuyệt, cô miễn cưỡng thừa nhận Lục Từ có chút thiên phú trong phương diện này. Mỗi lần hôn đều khiến hai chân của cô mềm nhũn, tim đập thình thịch.
“Ai thèm là con mèo cái nhỏ của anh chứ!” Hứa Lê dùng hết sức lực đẩy Lục Từ ra, sau đó đổi tư thế mới, cô ngồi lên bụng của anh, đôi tay vỗ nhẹ lên miệng của anh.
“Bốp” một tiếng, “Nhanh lên đi, nếu không đi thì chúng ta sẽ bị muộn giờ đấy!” Vốn dĩ hai người đã không có nhiều thời gian nghỉ trưa, vậy mà lại lãng phí hết cho việc ve vãn tán tỉnh nhau.
Lục Từ đặt tay lên eo của Hứa Lê, sau đó đè xuống một cách đầy âu yếm. “Em có cảm nhận được không? Buổi tối trở về nhớ phải bồi thường cho nó đầy đủ một chút.”
Hứa Lê có thể cảm nhận được có vật gì đó đang cọ nhẹ vào hoa huyệt mềm mại của cô, khiến cô càng xấu hổ và tức giận hơn, cô dùng ngón tay véo mạnh lên miệng của Lục Từ một cái, sau đó vặn qua vặn lại.
Lục Từ đau đến mức hét lên thành tiếng. “Ai! Nha đầu thúi này, em nhẹ một chút không được sao?”
Lần đầu tiên, Lục Từ làm trò cởi quần áo trước mặt Hứa Lê, cơ ngực rắn chắc hơi phồng lên, núm vú bị véo đến đỏ ửng, khiến Hứa Lê nhìn đến mức vành tai trở nên nóng bừng, đây đúng là hình ảnh soái ca tự sướng! Cô xứng đáng được nhìn cảnh tượng như vậy sao?
Hứa Lê nhanh chóng xuống giường, chạy nghiêng ngả lảo đảo ra phòng khách, há to miệng uống một ly nước cho hạ hoả.
Lục Từ ngồi dậy, mặc quần áo lại, sau đó không nhanh không chậm đi theo cô ra ngoài.
Sau khi hai người rời khỏi nhà, Lục Thường đã trở nên bình thường hơn, anh cũng không nắm chặt tay của cô khiến cô đau đớn nữa. Dù sao thì anh vẫn phải chú ý đến hình tượng khi ở bên ngoài, Hứa Lê nhìn dáng vẻ muốn nhưng lại không dám làm của anh, cô cúi đầu cười đến mức bả vai run run rẩy rẩy.
Anh cúi đầu nhìn Hứa Lê đang vùi vào lồng ngực của mình ngủ say, muốn hôn một cái.
Lục Từ thật sự làm như vậy, anh cúi đầu hôn lên đôi môi đang hé mở của Hứa Lê, mút một cái, anh dùng hàm răng của mình cọ lên cánh môi của cô, đầu lưỡi chui vào khe hở giữa hàm răng, tìm được cái lưỡi đang ngủ say, sau đó quấn chặt lấy nó đảo một vòng xung quanh.
Nụ hôn của anh rất nhẹ nhàng, trên cánh môi xuất hiện những vết nước ái muội, theo bản năng Hứa Lê rầm rì mấy tiếng, nhưng Lục Từ vẫn chưa rời đi, anh vẫn cẩn thận nhấm nháp hương vị ngon miệng này.
Hôn được một lát, trong lòng Lục Từ lại thấy bồn chồn, anh biết bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp, nhưng anh vẫn không muốn dừng lại một chút nào, anh vẫn hôn liên tục lên cánh môi của cô, khuỷu tay chống vào hai bên hông của cô, khiến nụ hôn của cả hai trở nên sâu hơn.
Cuối cùng, Hứa Lê cũng có cảm giác một luồng nhiệt nóng bỏng dồn xuống bụng dưới trong lúc mình đang ngủ, cô cảm thấy rất khó thở, đại não như thiếu dưỡng khí, khiến cô phải mở mắt ra.
Mặc dù đã mở mắt tỉnh dậy nhưng Hứa Lê vẫn chưa được tỉnh táo cho lắm, thậm chí cô còn bị trôi theo cảm xúc, đáp lại nụ hôn của Lục Từ, liếm mút cánh môi của anh, tiếng rên rỉ nho nhỏ không chịu sự khống chế mà tràn ra khỏi cổ họng, vừa thân mật vừa ái muội.
Lục Từ thấy cô đã tỉnh, anh nằm đè lên người cô, lòng bàn tay vỗ nhẹ lên sống lưng của cô, muốn đốt lửa khắp nơi.
Bàn tay mò theo vạt áo tiến vào bên trong, thời điểm da thịt chạm vào nhau, Hứa Lê rốt cuộc cũng tỉnh táo lại.
“Ưm…” Cô nghiêng đầu, tách môi của mình ra khỏi môi của Lục Từ.
Cả hai người đều há miệng thở hổn hển, bàn tay của Hứa Lê sờ vào vòng eo của Lục Từ, cách một lớp quần áo véo mạnh một cái, nhưng cơ thể của cô mềm nhũn đến mức không sử dụng được một chút sức lực nào.
Cô hờn dỗi nói, “Anh là mèo đực đang trong thời kỳ động dục hay sao vậy? Động dục mọi lúc mọi nơi? Nói cái gì mà không làm!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Từ cánh nhẹ một cái lên vành tai của cô, sau đó cười khẽ. “Mèo đực đang trong kỳ động dục nằm cùng với con mèo cái nhỏ trên cùng một chiếc giường, nếu không làm cái gì đó thì chắc chắn có quỷ.”
“Không phải con mèo cái nhỏ rất thích hay sao, còn chưa tức giận nữa mà ~”
Thật ra Hứa Lê cũng không kháng cự lại nụ hôn đó, cảm giác khi môi chạm môi thật sự rất tuyệt, cô miễn cưỡng thừa nhận Lục Từ có chút thiên phú trong phương diện này. Mỗi lần hôn đều khiến hai chân của cô mềm nhũn, tim đập thình thịch.
“Ai thèm là con mèo cái nhỏ của anh chứ!” Hứa Lê dùng hết sức lực đẩy Lục Từ ra, sau đó đổi tư thế mới, cô ngồi lên bụng của anh, đôi tay vỗ nhẹ lên miệng của anh.
“Bốp” một tiếng, “Nhanh lên đi, nếu không đi thì chúng ta sẽ bị muộn giờ đấy!” Vốn dĩ hai người đã không có nhiều thời gian nghỉ trưa, vậy mà lại lãng phí hết cho việc ve vãn tán tỉnh nhau.
Lục Từ đặt tay lên eo của Hứa Lê, sau đó đè xuống một cách đầy âu yếm. “Em có cảm nhận được không? Buổi tối trở về nhớ phải bồi thường cho nó đầy đủ một chút.”
Hứa Lê có thể cảm nhận được có vật gì đó đang cọ nhẹ vào hoa huyệt mềm mại của cô, khiến cô càng xấu hổ và tức giận hơn, cô dùng ngón tay véo mạnh lên miệng của Lục Từ một cái, sau đó vặn qua vặn lại.
Lục Từ đau đến mức hét lên thành tiếng. “Ai! Nha đầu thúi này, em nhẹ một chút không được sao?”
Lần đầu tiên, Lục Từ làm trò cởi quần áo trước mặt Hứa Lê, cơ ngực rắn chắc hơi phồng lên, núm vú bị véo đến đỏ ửng, khiến Hứa Lê nhìn đến mức vành tai trở nên nóng bừng, đây đúng là hình ảnh soái ca tự sướng! Cô xứng đáng được nhìn cảnh tượng như vậy sao?
Hứa Lê nhanh chóng xuống giường, chạy nghiêng ngả lảo đảo ra phòng khách, há to miệng uống một ly nước cho hạ hoả.
Lục Từ ngồi dậy, mặc quần áo lại, sau đó không nhanh không chậm đi theo cô ra ngoài.
Sau khi hai người rời khỏi nhà, Lục Thường đã trở nên bình thường hơn, anh cũng không nắm chặt tay của cô khiến cô đau đớn nữa. Dù sao thì anh vẫn phải chú ý đến hình tượng khi ở bên ngoài, Hứa Lê nhìn dáng vẻ muốn nhưng lại không dám làm của anh, cô cúi đầu cười đến mức bả vai run run rẩy rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro