Cất Làm Của Riêng

Tôi Muốn Chết C...

Thị An Mã

2024-10-02 19:11:08

"Chuyện phát sóng trực tiếp, có cách nào giải quyết không?" Giọng trầm của Hoắc Đình Xuyên từ trong điện thoại vang lên.

Nam Lạp nghe anh hỏi, đôi mắt long lanh của cô đảo qua đảo lại, không vội trả lời ngay, mà lấy tay che ống nghe, nói với Yến Khê đang quay đầu lại.

"Anh đi tìm Tiếu Dương giúp em, bảo cậu ấy làm như thế này..."

Yến Khê chăm chú lắng nghe, anh ta rút chìa khóa xe ném cho cô, đợi sau khi anh ta mở cửa xuống xe, Nam Lạp mới lại nghe điện thoại.

"Alô, đội trưởng Hoắc."

Nam Lạp cầm điếu thuốc trong tay, hít một hơi, cô trả lời câu hỏi trước đó của anh.

"Tôi không còn cách nào, dư luận đã lan ra rồi, Hoắc đội hẳn biết rõ, chuyện này ảnh hưởng đến tôi lớn đến mức nào."

Giọng Hoắc Đình Xuyên trầm xuống: "Là cô chủ động làm... chuyện đó trước."

Ý anh là cô quyến rũ anh trước.

Nam Lạp hơi ngạc nhiên: "Vậy tôi đã giết người phóng hỏa chưa? Muốn hỏi Hoắc đội đó."

Cô nhướng mày, dập tắt điếu thuốc, từng chút một dụi tắt trong gạt tàn trên xe, hỏi lại Hoắc Đình Xuyên.

"Tôi chỉ câu dẫn anh một chút, người nhà anh đã muốn hủy hoại sự nghiệp của tôi, để một người cố chấp như vậy ở bên cạnh, Hoắc đội không sợ ngày nào đó, cô ta sẽ muốn mạng anh sao?"

Giọng cô rất nhẹ, nhẹ nhàng trình bày.

Hoắc Đình Xuyên vô thức nhíu mày, anh nói: "Cô cũng cố chấp."

"Tôi ư?"

Nam Lạp híp mắt, ánh mắt nhìn xuyên qua cửa kính xe phía trước, ngắm cảnh đêm hoa lệ bên ngoài.

"Mỗi lần Hoắc đội nói, như thể rất hiểu rõ tôi vậy."

Lúc trước anh nói cô có chấp niệm, không đạt được sẽ luôn day dứt.

Giờ lại nói cô cố chấp.

Khóe miệng Nam Lạp hơi nhếch lên: "Tôi thừa nhận đôi khi tôi cố chấp, cũng muốn mạng người."

Hoắc Đình Xuyên lúc này đang đứng ngoài tòa nhà văn phòng nghe điện thoại, nghe câu nói của người phụ nữ, ánh mắt anh hơi cụp xuống.

Chỉ trong tích tắc, câu tiếp theo của cô đã khiến đôi mắt đen của anh ngẩng lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Nhưng mà, tôi khác với người cố chấp nhà anh, tương lai tôi muốn mạng, muốn mạng của Hoắc đội, cũng là trên giường thôi."

"Cô Nam, phẩm chất."

Giọng Hoắc Đình Xuyên lạnh lùng vang lên.

Nam Lạp hỏi, "Phẩm chất thân thể?"

Hoắc Đình Xuyên nghe xong, sắc mặt âm trầm.

"Cô biết tôi nói gì."

Nam Lạp thản nhiên: "Biết, thân thể mà, Hoắc đội muốn biết phẩm chất thân thể của tôi thế nào, chúng ta có thể thực hành một phen."

Hoắc Đình Xuyên nín thở, anh sửa lại hai chữ: "Giáo dưỡng."

"Giáo dưỡng?"

Ánh mắt Nam Lạp lơ đãng: "Có lẽ Hoắc đội không biết, tôi có cha mẹ sinh ra nhưng không có cha mẹ nuôi dưỡng, từ nhỏ đã lớn lên dưới gậy gộc của ông ngoại, ông ấy là người thô lỗ, không dạy tôi giáo dưỡng, chỉ dạy tôi, ai đánh tôi, tôi phải đánh lại, ai sỉ nhục tôi, tôi cũng phải sỉ nhục lại."

Khi câu cuối cùng kết thúc, Nam Lạp trực tiếp cúp máy.

Bị cúp máy đột ngột, Hoắc Đình Xuyên tưởng là lỗi hệ thống, anh gọi lại.

Do đặc thù công việc, anh từng gặp vài lần tình huống bị ngắt kết nối như thế này.

Chuông reo hai tiếng, người phụ nữ nghe máy: "Hoắc đội không xin lỗi, cũng không giải thích, chúng ta không cần tiếp tục nói chuyện nữa."

Hoắc Đình Xuyên trầm mặt xuống, ánh mắt hơi tối, sau đó lại nghe thấy cô gái nói.

"Điện thoại cũng đừng gọi tới nữa, nếu có chút thành ý, anh tới Yến Mục đi."

Sau đó, một hồi âm thanh hệ thống nhắc nhở "Tích tích..."

Còn chưa đợi Hoắc Đình Xuyên lên tiếng, điện thoại lại bị cô cúp, sắc mặt anh đen đến mức không thể đen hơn nữa.

   *

Mười giờ tối, quán bar Yến Mục, tiếng người ồn ào, rộn ràng náo nhiệt.

Từ mười giờ đến mười hai giờ đêm nay toàn bộ Yến Mục đều thuộc về Nam Lạp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vốn dĩ, cô sẽ lên sân khấu sau rạng sáng, lại đột nhiên đẩy thời gian tới sớm hơn.

Đám nam nữ đang chuẩn bị nhảy nhót dưới đài, lúc này trên mặt họ đều nở nụ cười, trong tay tùy ý nâng ly rượu lắc nhẹ, rượu màu vàng dâng lên gợn sóng trong ly.

Phần lớn mọi người đều đang bàn luận với nhau, người phụ nữ trên đài kia, xảy ra scandal như vậy, sao còn có mặt mũi tiếp tục xuất hiện.

Có người nói, sau lưng Nam tiểu thư có chỗ dựa, chỗ dựa không đổ, vĩnh viễn tồn tại, người đàn ông sau lưng còn nhiều lắm.

Còn có người nói, “Cuộc sống riêng tư là cuộc sống riêng tư, cuộc sống riêng tư của DJ nào mà chẳng loạn, cô ấy chỉ cần mỗi ngày đến sân khấu mang chúng ta nhảy nhót là được rồi, đừng nói làm tiểu tam, tôi thậm chí cũng không để ý, cô ấy là thẳng hay cong.”

Ngay sau đó chính là tiếng ly rượu va chạm, kèm theo một tràng cười mất kiểm soát.

Thẳng đến khi nhịp trống mãnh liệt vang lên, tiếng cười kia chuyển biến thành tiếng la.

"Nam tiểu thư!"

Nam Lạp rũ mắt chà đĩa, vừa thu hút sự chú ý, âm nhạc mở lớn nhất, gần như muốn chấn điếc tai người.

Ngay sau đó, cô gái bắt đầu uốn éo thân thể dưới ánh đèn, bày ra vẻ xinh đẹp gợi cảm của mình, đàn ông bắt đầu điên cuồng trong âm nhạc điếc tai mê ly.

Bầu không khí bên dưới bắt đầu nóng lên, Nam Lạp lay động theo nhịp điệu của cơ thể, cơ thể trắng nõn dưới ánh đèn chói mắt khiến người ta chú ý chập chờn, mọi người quên hết mọi thứ trong lòng, nhảy nhót theo cô.

Khi bầu không khí được đẩy lên cao nhất, một cặp DJ ngoại quốc nổi tiếng xuất hiện, khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường đều choáng váng.

Họ căn bản chưa từng nghĩ, sẽ có loại kinh hỉ từ trên trời rơi xuống này.

"Hét to lên nào!"

Nam Lạp Lạp chỉ tay lên trời hô lên bốn chữ này, khiến cho tất cả mọi người đều phấn khích tột độ, bọn họ cùng nhau hò hét theo, cùng nhau lớn tiếng hô vang tên của hai người đàn ông kia.

Trình diễn chuyên nghiệp kéo dài hai tiếng đồng hồ, dưới ánh đèn rực rỡ, âm nhạc, đồ ăn thức uống thịnh soạn như muốn chiếm trọn trái tim mọi người.

Lúc kết thúc, mọi người thích thú bàn tán, "Yến Mục mời hai vị này biểu diễn, khoản chi cũng quá hào phóng rồi!"

Người lên tiếng là một quản lý cấp cao của công ty, Tiếu Dương đang trò chuyện với người khác, cậu ta đi qua góp thêm một câu.

"Đó không phải do Yến Mục mời,mà do Nam Lạp tự bỏ tiền ra trả phí."

Có người không khỏi ngạc nhiên, "Nam Lạp bỏ số tiền này sao? Phí catxe của bọn họ cũng không thấp đâu."

Mọi người tiếp tục thảo luận, đại đa số đều đã quên những lời đồn đại về Nam Lạp, còn bắt đầu bàn tán về hai vị khách mời kia.

"Hai vị này, mọi người đều biết, chơi rất bạt mạng, một người là khách quen của quán bar, một người nghiện ngập, nhưng họ làm ở nước ngoài, không phạm pháp."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cất Làm Của Riêng

Số ký tự: 0