Câu Chuyện Dở Khóc Của Nữ Bác Sĩ Tiết Niệu

Nữ Bác Sĩ Khoa...

Trường Thối Lộ

2024-09-17 14:30:04

"Chúc mừng, chúc mừng".

Tiễn gia đình Vương Mậu đi rồi, Lâm Tất Tất mới có thời gian ngắm kỹ lá cờ thưởng của mình, sau đó cả người cô đều sững sờ——

Chỉ thấy trên tấm vải nhung đỏ thẫm có dòng chữ màu vàng viết rằng

"Kính tặng: Bác sĩ Lâm

Tiết Niệu Khoa Bệnh viện Hiệp chúng

Cảm ơn bà đỡ đã tái sinh con gái tôi!

Người tặng: Vương Mậu"

Bác sĩ Tân giúp Lâm Tất Tất treo lá cờ thưởng lên: "Tốt quá, cũng không viết những lời sáo rỗng, bà đỡ tái sinh đều xuất hiện rồi".

Lâm Tất Tất:…………

Được thôi, nhưng không cần thiết: )

*

Một buổi sáng bận rộn trôi qua, Lâm Tất Tất tranh thủ giờ nghỉ trưa mang cháo kê đến cho Triệu Thanh Nhượng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Bây giờ anh chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, buổi trưa căng tin chỉ có cháo kê, tạm ăn tạm đi".

Triệu Thanh Nhượng đổ cháo vào bát để nguội một lúc: "Em bình thường rất bận, đừng mang cơm cho anh nữa, dưới tầng này có bán".

"Em cũng tranh thủ lúc nghỉ ngơi ra ngoài trốn sự quan tâm của đồng nghiệp, họ cứ hỏi em chuyện xem mắt thế nào, không muốn nói chuyện". Lâm Tất Tất kéo ghế đẩu, kéo ra tấm ván ăn trên tủ đầu giường, "Đúng rồi, sợ anh buồn chán nên em mang đến cho anh ít sách, Cancer Communication mới ra và cuốn 《Bạch bào》 mà em khá thích, cuốn này có thể anh đã đọc rồi, nhưng sách đọc đi đọc lại vẫn mới mẻ mà".

Vừa dứt lời, Lâm Tất Tất đã bị một cuộc điện thoại gọi đi, thậm chí còn không kịp ăn cơm.

Triệu Thanh Nhượng nhìn hộp đồ ăn ngoài mà Lâm Tất Tất vừa mở trên bàn mà ngẩn người, sau đó lấy ba quyển sách trong túi ra, mở quyển Bạch bào mà Lâm Tất Tất giới thiệu.

Trang sách đã có nếp gấp, bên trong còn kẹp hai cái dấu trang, cơ bản mỗi trang đều có cảm nhận của Lâm Tất Tất viết bằng bút bi màu xanh nước biển, hơn nữa nét chữ của những chú thích này cũng có sự thay đổi, xem ra quyển sách này Lâm Tất Tất thường xuyên xem, mỗi lần đều viết cảm nhận mới.

Ngón tay Triệu Thanh Nhượng lướt qua những nét chữ đó, cảm nhận dấu ấn bút bi nông cạn lướt qua đầu ngón tay mình, điều này khiến Triệu Thanh Nhượng có cảm giác như đang cùng cô đọc sách.

Quyển sách này thầy giáo của họ cũng đã giới thiệu, lúc Triệu Thanh Nhượng ở Mỹ đã đọc bản gốc, chỉ là sau khi tủ sách bị lấp đầy bởi đủ loại sách chuyên ngành thì anh ít đọc loại sách tự truyện ghi chép thực tế này, bây giờ nghĩ lại, anh đã có phần mơ hồ về quyển sách này.

“Giải cứu một số người khỏi số phận do gen di truyền quyết định”

“Mặc dù chúng ta đã đấu tranh hết sức với sự thất bại, nhưng đôi khi vẫn cảm thấy mình rơi vào vực thẳm, đối với mỗi người, cuộc đấu tranh này đều khác nhau. Nhưng không thể phủ nhận rằng, nó không buông tha bất kỳ ai, như một kỷ niệm, còn để lại trên người chúng ta những vết thương chồng chất”

Trang này, cô ấy dùng dấu trang đánh dấu, nét chữ màu xanh nước biển mạnh mẽ và hữu lực:

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Chuyện Dở Khóc Của Nữ Bác Sĩ Tiết Niệu

Số ký tự: 0