Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Bị Hắn Liên Tục...
Hứa Đa Nhục
2024-08-26 13:54:47
Hứa Dao cắn chặt môi dưới, cố gắng để bản thân không bị mất đi lý trí, đè nén cơn khoái cảm đang sắp nhấn chìm mình. Gương mặt cô đỏ bừng, không nói hai lời, lập tức giơ chân lên đá về phía cổ của Khương Phạn.
Căn cứ vào thân thủ của cô thì một đá này chắc chắn sẽ đá trúng Khương Phạn, cho dù hắn không bị đá ngất đi thì cũng phải choáng váng một lúc lâu.
Tên khốn kiếp này dám cưỡng hiếp cô, nếu như không đánh hắn sưng đầu để hắn sau này không cứng lên nổi thì cô sẽ không mang họ Hứa nữa!
Nhưng mà, một giây sau Hứa Dao liền bị vả mặt.
Cô tính toán nói cái gì để chọc giận Khương Phạn, sau đó lại tìm cơ hội ra tay với hắn, nhưng mà lại không nghĩ tới một chuyện, đó là thân thủ của Khương Phạn cũng không tệ. Cô vừa mới giơ chân lên được nửa đường thì đã bị hắn chặn lại rồi.
Hứa Dao thấy chân mình bị túm chặt lấy thì ngẩn người, nhưng ngay sau đó đã tranh thủ thời gian phát động lần công kích thứ hai.
Nhưng không biết là do năng lượng trong cơ thể bị vắt kiệt hay là bản thân Khương Phạn cũng là người tập võ mà mỗi đòn tấn công của cô đều bị hắn dễ dàng chặn lại. Cuối cùng, cô còn bị Khương Phạn chế trụ, chật vật nằm tư thế quỳ sấp trên bệ cửa sổ.
“Thích đạt tới cao trào, thích phun nước đúng không?” Khương Phạn một mặt hung ác nham hiểm nói, trong hai con ngươi tràn đầy phẫn nộ lấn át đi cả dục vọng.
Hắn hỏi xong thì lập tức bóp chặt lấy eo nhỏ của cô, sau đó đâm côn thịt to lớn của mình vào trong thân thể cô từ phía sau, giống như tư thế giao phối của động vật, âm u nói: “Hôm nay tôi sẽ để em phun hết nước ra!”
Trộm gà không thành còn mất nắm gạo, cơn giận dữ của Hứa Dao bốc lên tận đỉnh đầu rồi.
“Khốn kiếp, thầy cút ra ngoài cho em!” Hứa Dao tiếp tục giãy dụa, Khương Phạn dứt khoát lấy tấm rèm cửa trói chặt hai tay cô lại.
Hắn giống như không nghe thấy lời cô, côn thịt to lớn hung hăng đâm vào trong tiểu huyệt đã sưng đỏ lên của thiếu nữ, bàn tay không ngừng xoa bóp âm đế nhạy cảm, tay còn lại nhào nặn bầu ngực hồng hào của cô
“A...” Khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, nhấn chìm Hứa Dao. Chưa tới hai phút sau thì cô đã hoàn toàn sụp đổ rồi, dâm thủy phun ra như thác nước.
Mặc dù là như thế, nhưng Hứa Dao vẫn không chịu thua, liên tục vừa thở hổn hển vừa chê hắn, nói hắn không được.
Thân thể cô vừa mới đạt tới cao trào, nhưng miệng lại không chịu thừa nhận: “Đâm vào phun nước... thì có gì đâu chứ... Em cầm quả dưa leo cắm vào... cũng có thể sướng đến mức phun nước được! Thế nên... Cho dù thầy nhỏ... thì cũng có thể... làm em phun nước. Nhưng mà... Dương vật của thầy... rõ ràng là không to bằng đàn anh, kỹ thuật càng không thể nào so sánh được với anh ấy... A...”
Hứa Dao không nói được thêm nữa, bởi vì Khương Phạn đã bóp lấy âm đế của cô, khiến cô lại tiếp tục đạt tới cao trào.
Không biết là do cơ thể cô càng ngày càng nhạy cảm, hay là do kỹ thuật của Khương Phạn quá tốt mà gần như cứ một phút là cô lại lên cao trào một lần, lần nào cũng sướng đến mức phun nước.
Những lần cao trào tiếp nối nhau như pháo hoa khiến thân thể Hứa Dao nổ tung, dâm thủy trong tiểu huyệt của cô hết lần này đến lần khác đều phun lên thân thể Khương Phạn.
Nhịp tim của Hứa Dao bởi vì lên đỉnh liên tục mà thoáng cái đã đập nhanh lên gấp đôi.
Làm tình là một chuyện rất khó nói, mỗi lần lên cao trào thì thực sự là sướng như chết đi sống lại, nhưng mà nếu như lên cao trào nhiều quá thì chẳng khác nào một loại cực hình khủng khiếp.
Nghe được tiếng tim đập như trống trận của mình, thân thể Hứa Dao mềm như sợi bún, co quắp ở trên giường, mồ hôi vã ra như tắm.
Mỗi khi ý thức của cô trở nên mơ hồ, thị giác bắt đầu mờ đi, cảm giác tim gần như ngừng đập, thì Khương Phạn sẽ lại cắn mạnh lên đầu vú của cô, dùng sự đau đớn để cô tỉnh lại, sau đó vừa thở hổn hển vừa dán lên tai cô hỏi: “Có sướng không? Bây giờ em nói đi, kỹ thuật của người nào tốt hơn?”
Căn cứ vào thân thủ của cô thì một đá này chắc chắn sẽ đá trúng Khương Phạn, cho dù hắn không bị đá ngất đi thì cũng phải choáng váng một lúc lâu.
Tên khốn kiếp này dám cưỡng hiếp cô, nếu như không đánh hắn sưng đầu để hắn sau này không cứng lên nổi thì cô sẽ không mang họ Hứa nữa!
Nhưng mà, một giây sau Hứa Dao liền bị vả mặt.
Cô tính toán nói cái gì để chọc giận Khương Phạn, sau đó lại tìm cơ hội ra tay với hắn, nhưng mà lại không nghĩ tới một chuyện, đó là thân thủ của Khương Phạn cũng không tệ. Cô vừa mới giơ chân lên được nửa đường thì đã bị hắn chặn lại rồi.
Hứa Dao thấy chân mình bị túm chặt lấy thì ngẩn người, nhưng ngay sau đó đã tranh thủ thời gian phát động lần công kích thứ hai.
Nhưng không biết là do năng lượng trong cơ thể bị vắt kiệt hay là bản thân Khương Phạn cũng là người tập võ mà mỗi đòn tấn công của cô đều bị hắn dễ dàng chặn lại. Cuối cùng, cô còn bị Khương Phạn chế trụ, chật vật nằm tư thế quỳ sấp trên bệ cửa sổ.
“Thích đạt tới cao trào, thích phun nước đúng không?” Khương Phạn một mặt hung ác nham hiểm nói, trong hai con ngươi tràn đầy phẫn nộ lấn át đi cả dục vọng.
Hắn hỏi xong thì lập tức bóp chặt lấy eo nhỏ của cô, sau đó đâm côn thịt to lớn của mình vào trong thân thể cô từ phía sau, giống như tư thế giao phối của động vật, âm u nói: “Hôm nay tôi sẽ để em phun hết nước ra!”
Trộm gà không thành còn mất nắm gạo, cơn giận dữ của Hứa Dao bốc lên tận đỉnh đầu rồi.
“Khốn kiếp, thầy cút ra ngoài cho em!” Hứa Dao tiếp tục giãy dụa, Khương Phạn dứt khoát lấy tấm rèm cửa trói chặt hai tay cô lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn giống như không nghe thấy lời cô, côn thịt to lớn hung hăng đâm vào trong tiểu huyệt đã sưng đỏ lên của thiếu nữ, bàn tay không ngừng xoa bóp âm đế nhạy cảm, tay còn lại nhào nặn bầu ngực hồng hào của cô
“A...” Khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, nhấn chìm Hứa Dao. Chưa tới hai phút sau thì cô đã hoàn toàn sụp đổ rồi, dâm thủy phun ra như thác nước.
Mặc dù là như thế, nhưng Hứa Dao vẫn không chịu thua, liên tục vừa thở hổn hển vừa chê hắn, nói hắn không được.
Thân thể cô vừa mới đạt tới cao trào, nhưng miệng lại không chịu thừa nhận: “Đâm vào phun nước... thì có gì đâu chứ... Em cầm quả dưa leo cắm vào... cũng có thể sướng đến mức phun nước được! Thế nên... Cho dù thầy nhỏ... thì cũng có thể... làm em phun nước. Nhưng mà... Dương vật của thầy... rõ ràng là không to bằng đàn anh, kỹ thuật càng không thể nào so sánh được với anh ấy... A...”
Hứa Dao không nói được thêm nữa, bởi vì Khương Phạn đã bóp lấy âm đế của cô, khiến cô lại tiếp tục đạt tới cao trào.
Không biết là do cơ thể cô càng ngày càng nhạy cảm, hay là do kỹ thuật của Khương Phạn quá tốt mà gần như cứ một phút là cô lại lên cao trào một lần, lần nào cũng sướng đến mức phun nước.
Những lần cao trào tiếp nối nhau như pháo hoa khiến thân thể Hứa Dao nổ tung, dâm thủy trong tiểu huyệt của cô hết lần này đến lần khác đều phun lên thân thể Khương Phạn.
Nhịp tim của Hứa Dao bởi vì lên đỉnh liên tục mà thoáng cái đã đập nhanh lên gấp đôi.
Làm tình là một chuyện rất khó nói, mỗi lần lên cao trào thì thực sự là sướng như chết đi sống lại, nhưng mà nếu như lên cao trào nhiều quá thì chẳng khác nào một loại cực hình khủng khiếp.
Nghe được tiếng tim đập như trống trận của mình, thân thể Hứa Dao mềm như sợi bún, co quắp ở trên giường, mồ hôi vã ra như tắm.
Mỗi khi ý thức của cô trở nên mơ hồ, thị giác bắt đầu mờ đi, cảm giác tim gần như ngừng đập, thì Khương Phạn sẽ lại cắn mạnh lên đầu vú của cô, dùng sự đau đớn để cô tỉnh lại, sau đó vừa thở hổn hển vừa dán lên tai cô hỏi: “Có sướng không? Bây giờ em nói đi, kỹ thuật của người nào tốt hơn?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro