Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Chương 4

Hứa Đa Nhục

2024-08-26 13:54:47

“Dao Dao, ngươi đang kêu cái gì xuân?”

“Bang –” trên mông đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, Hứa Dao theo bản năng mà mở hai mắt, hình ảnh hoàn cảnh quen thuộc này đập vào trong mắt làm nàng ngây ngẩn cả người.

Cho nên vừa mới nàng chỉ là đang nằm mơ?

“Xuy xuy xuy, cậu là con gái chỉ ngủ gật có một chút đều có thể bị mộng xuân, cậu nói xem thân thể cậu có bao nhiêu cơ khát a?”

Cảm nhận được ánh mắt ái muội của cô bạn cùng phòng Quách Tử Kỳ, Hứa Dao trong lòng xấu hổ, cô thế nhưng lại mơ thấy buổi tối điên cuồng lại khổ sở cách đây ba năm.

“Này, nếu chịu không nổi, liền tìm một người đàn ông dễ chịu mà lăn lộn một trận.” Thanh âm ái muội của Quách Tử Kỳ lại một lần nữa truyền vào lỗ tai, Hứa Dao vừa định nói chuyện nhưng mắt lại quét qua một chiếc va li có mật mã khoá màu hồng nhạt ở góc phòng.

Hứa Dao hơi hơi sửng sốt, trong cơ thể bị khơi dậy lửa dục nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh, giây tiếp theo, cô từ trên giường ngồi dậy tới, “Không phải chứ, Quách Tử Kỳ, cậu thật muốn bỏ lại tớ một mình mà đi ở chung với bạn trai? Cậu như vậy có thể hay không nói chính là trọng sắc khinh bạn?”

Quách Tử Kỳ hướng cô nháy mắt vài cái, rất là tặc lưỡi nói: “Dọn ra ngoài có thời gian cùng bạn trai ở bên nhau nhiều hơn, không những không phải trả tiền thuê nhà, liền tâm lý sinh lý đều có thể thoả mãn, quả thực không có gì sung sướng hơn.”

Hứa Dao: “…”

Cậu thì sảng khoái, nhưng tớ không muốn một mình gánh vác tiền thuê nhà lại thêm phí điện nước, rất áp lực a!

Thấy Hứa Dao làm bộ mặt khổ qua, Quách Tử Kỳ dĩ nhiên biết cô nghĩ gì, cái phòng ở này là lúc trước cô không muốn ở trong ký túc xá của trường học cố chấp lôi kéo Hứa Dao đi thuê, nếu một hai liền như vầy rời đi thì xác thật không có lương tâm, nàng cười cười nói: “An tâm an tâm, tớ đã tìm cho cậu một cái học tỷ mới làm bạn cùng phòng, hẳn là hai ngày nữa sẽ dọn vào ở.”



Hứa Dao thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười ha hả nói: “Kỳ Kỳ cậu thật tốt, tớ giúp cậu thu thập đồ đạc.”

Nửa giờ sau.

Hai người rốt cuộc đem hành lý thu thập tốt, chia nhau xách theo bao lớn bao nhỏ chen vào thang máy.

Hứa Dao mệt đến thở hồng hồng, nàng không còn sức lực mà dựa vào thang máy, liếc xéo Quách Tử Kỳ nói: “Mọi người đều nói bạn trai chính là cu li miễn phí, cậu nhiều đồ vật như vậy vì sao không trực tiếp kêu Trương Hằng tới hỗ trợ chứ, để hai chúng ta con gái lăn lộn dọn dẹp như vật thật sự tốt sao?”

Thang máy không có ai, Quách Tử Kỳ liền không có cố kỵ gì mà mở miệng nói, nàng mắt trắng liếc Hứa Dao một cái, “Người ta nói là cu li là chỉ khi vận động ở trên giường, còn có cậu chẳng lẽ chưa từng nghe qua, có câu nói là ngàn vạn lần đừng để bạn thân gặp bạn trai của mình sao?”

Hứa Dao: “…”

Hiện tại quả thật có rất nhiều người bị bạn thân đào góc tường.

Nhưng là, đối với loại sự tình này, Hứa Dao sẽ không làm ra tới, hơn nữa mỗi ngày đều phải nghe Quách Tử Kỳ lải nhải nói về mọi chuyện của bạn trai, bạn trai của cô ấy thật đúng không phải là loại hình mà cô thích.

Hứa Dao cũng trắng trợn liếc mắt Quách Tử Kỳ một cái, ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng thì không: “Cậu yên tâm, miệng tớ rất biết chọn, không giống như cậu thứ gì cũng có thể ăn đâu.” Cô cố tình đem từ “miệng” đặc biệt nhấn mạnh.

Quách Tử Kỳ mặt đỏ hồng, cắn răng: “Hứa Dao!”



Lúc này, cửa thang máy vừa mới đóng lại đột nhiên bị mở ra, một người đàn ông soái đến cực độ cùng với một mỹ nam yêu nghiệt, bước đi ưu nhã tiến đến.

“Giáo sư Khương, thầy cũng ở nơi này?” Quách Tử Kỳ lấy lại tinh thần, thanh âm kinh ngạc đột nhiên vang lên.

Giáo sư?

Hứa Dạo kinh ngạc theo hướng cô mà nhìn thoáng qua, xác định như vậy trẻ tuổi? Còn lớn lên như vậy yêu nghiệt? Qúa là phạm quy tắc của trời đi!

“Ừ, thầy mới vừa chuyển đến đây mấy ngày.” Khương Phạn lễ phép một câu trả lời câu hỏi.

Giọng nói trầm ấm truyền đến lỗ tai Hứa Dao, cô cảm thấy cả người đều nổi hết da gà, theo bản năng quay đầu nhìn lại đối phương.

Vừa lúc đối phương cũng nhìn qua mình.

Cùng hắn ánh mắt đối nhau trong nháy mắt, Hứa Dao cảm thấy tim mình tựa hồ đập chậm nửa nhịp.

Trong đầu không tự chủ được mà hiện ra hình ảnh người đàn ông một đêm hoang đường cùng cô trong toilet ba năm trước đây, tuy rằng cô dường như đều quên mất hắn rốt cuộc trông như thế nào, nhưng là cô vẫn nhớ rất rõ lúc ấy mình đã nhìn đến gương mặt của hắn khi bị chấn động.

Chỉ tiếc cô lúc ấy là lần đầu tiên uống rượu, đại não bị cồn làm cho mẫn cảm sau đó hình ảnh ấy đã trở thành ký ức nhỏ nhặt, cho nên cô chỉ có thể nhớ tới tiếng nói câu nhân của người đàn ông mà lại quên mất đi mỹ nhan thịnh thế của hắn.

Bất quá, vẫn như cũ rõ ràng, nhớ rõ hắn đêm đó cực nóng cùng điên cuồng hoan ái thế cho nên đến bây giờ cô còn thường xuyên mơ thấy một đêm khó quên kia.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Số ký tự: 0