Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
(H)
Hứa Đa Nhục
2024-08-26 13:54:47
Hứa Dao nhìn đôi mắt tràn đầy dục vọng, nhưng khóe miệng lại lộ ra một nụ cười xấu xa của Khương Phạn thì trong đầu chợt hiện lên hình ảnh mơ hồ về người đàn ông đã phá trinh cô ba năm trước.
Mặc dù cô vẫn không nhớ rõ dung mạo của đối phương, nhưng sau khi so sánh chiều cao và hình dáng của hai người, thậm chí cả kích thước của dương vật... thì cô bỗng nhiên phát hiện ra hai người này gần như không khác nhau gì hết.
Thế nên, điều này thực sự chỉ đơn giản là trùng hợp? Hay là Khương Phạn chính là người đàn ông ba năm trước?
Hứa Dao còn chưa kịp tiếp tục suy nghĩ, bụng dưới đột nhiên kịch liệt co rút, sau đó khoái cảm mãnh liệt bùng nổ trong tiểu huyệt giống như pháo hoa, khiến cô rã rời tay chân.
“A...” Hứa Dao thoải mái rên rỉ thành tiếng, đôi chân mềm nhũn không ngừng run rẩy, hưởng thụ khoái cảm ngắn ngủi mà kỳ diệu.
Ban đầu, Hứa Dao bị những lời nói của Khương Phạn làm cho kinh hãi, hứng thú đã giảm đi một nửa, há miệng định hỏi hắn một câu liên quan đến chuyện ba năm trước đây, nhưng đột nhiên hắn lại bóp âm đế của cô khiến cô đạt tới cao trào. Tiểu huyệt vẫn chưa được ăn dương vật, đói khát vô cùng, cô cũng quên đi chuyện muốn hỏi, thân dưới tràn ra một vũng dâm thủy, trong đầu chỉ muốn được dương vật to lớn lấp đầy.
Nhất là khi dương vật trong tay cô càng lúc càng cứng rắn, khiến Hứa Dao càng thêm phát điên.
Quên đi, dù sao hắn có phải là người đàn ông ba năm trước không đối với cô mà nói cũng chẳng phải chuyện gì to tát cả. Dù sao thì cô cũng chỉ muốn quyến rũ hắn để cắm sừng Phùng Lâm Lâm mà thôi, từ đầu đến cuối cũng chỉ coi hắn là một người bạn giường, tâm trạng tốt thì làm tình một trận, tâm trạng không tốt thì cả đời cũng chẳng bao giờ liên lạc với nhau nữa.
Nhưng mà bây giờ Chu Thiến vẫn còn trong nhà, Hứa Dao quyết định tốc chiến tốc thắng, không có nơi nào làm tình thoải mái hơn trên giường, mà chân cô sau khi đạt tới cao trào thì gần như mất sức, thế nên tùy ý đế Khương Phạn ôm eo cô, hôn lên cần cổ xinh đẹp của cô, đi về phía giường.
Mắt thấy đã đến bên giường, Hứa Dao vô thức vươn tay chạm vào giường. Cô đang định ngồi lên thì Khương Phạn đột nhiên vươn tay đỡ lấy mông cô.
Hứa Dao: ". . . ?"
Khương Phạn thở hổn hển, ghé sát vào tai cô nói: “Tôi không thích dùng đồ người khác đã dùng, không muốn làm trên chiếc giường này.”
Hứa Dao: ". . ."
Hóa ra là có bệnh thích sạch sẽ!
Khương Phạn nói tiếp: “Lúc trước em cũng không nói với tôi em ở phòng nào, tôi còn tưởng em sẽ ở phòng ngủ chính, nhưng mà sau khi đi vào thì tôi mới phát hiện ra vào nhầm phòng, muốn đổi thì đã không kịp nữa rồi, nếu không phải vậy thì tôi nhất định sẽ không tiến vào căn phòng này.”
Hứa Dao: ". . ."
Chà, cô thừa nhận chuyện này quả thật cô phải chịu trách nhiệm, nhưng cho dù hắn có bệnh thích sạch sẽ thì cũng làm sao so được với thiết lập nhân cách hơn hai mươi năm của cô chứ?
Hắn không thể tìm chỗ tránh đi một chút à?
Sao cứ phải bệ vệ như thế, ngồi lù lù ở ghế sofa, chỉ cần có người mở cửa là có thể nhìn thấy như thế chứ?
Hứa Dao cảm thấy may mắn vì cô là người tiến vào trước, nghĩ thử mà xem, nếu như người mở cửa đổi lại thành Chu Thiến...
Cô vừa nghĩ đã thấy sợ, nếu như là Chu Thiến, rất có thể bây giờ cô ấy đã gọi điện báo cảnh sát rồi.
Nghĩ thôi mà cũng sợ, sợ quá, sợ quá.
Nghĩ đến chuyện hắn nói mình không thích dùng đồ người khác đã từng sử dụng, đôi môi đỏ mọng của Hứa Dao khẽ cong lên, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve quy đầu mẫn cảm của Khương Phạn.
Cơ thể Khương Phạn bị kích thích khẽ run lên một chút. Hứa Dao vòng hai tay ôm lấy cổ hắn, đôi chân thon dài quấn eo hắn như con rắn, hạ thể ướt nhẹp dán lên dương vật của hắn, không ngừng chảy ra dâm dịch, thấm ướt cả dương vật.
Khương Phạn cho là cô muốn làm tình bằng tư thế này, đôi môi mỏng của hắn khẽ nhếch lên. Cô thực sự là một cô gái hiểu chuyện, biết quan tâm người khác.
Bàn tay to lớn của người đàn ông di chuyển trên người cô, nhào nặn hai bầu ngực của cô, cắn mút liên tục. Sau đó, hắn đỡ lấy dương vật của mình, chuẩn bị cắm vào trong tiểu huyệt dâm đãng không ngừng trào ra dâm thủy.
Nhưng mà, Khương Phạn vừa mới định dùng sức thì Hứa Dao đột nhiên ghé sát vào lỗ tai hắn. Cô khẽ cắn vành tai của hắn, giọng nói ma mị quyến rũ: “Không thích dùng đồ người khác đã dùng, vậy làm sao thầy biết nơi này chưa có ai dùng?”
Cô vừa nói vừa nhẹ nhàng ngồi xuống, hơn nửa quy đầu của Khương Phạn lập tức cắm vào trong tiểu huyệt dâm đãng. Hứa Dao dừng động tác, mỉm cười xấu xa nhìn người đàn ông.
Mặc dù cô vẫn không nhớ rõ dung mạo của đối phương, nhưng sau khi so sánh chiều cao và hình dáng của hai người, thậm chí cả kích thước của dương vật... thì cô bỗng nhiên phát hiện ra hai người này gần như không khác nhau gì hết.
Thế nên, điều này thực sự chỉ đơn giản là trùng hợp? Hay là Khương Phạn chính là người đàn ông ba năm trước?
Hứa Dao còn chưa kịp tiếp tục suy nghĩ, bụng dưới đột nhiên kịch liệt co rút, sau đó khoái cảm mãnh liệt bùng nổ trong tiểu huyệt giống như pháo hoa, khiến cô rã rời tay chân.
“A...” Hứa Dao thoải mái rên rỉ thành tiếng, đôi chân mềm nhũn không ngừng run rẩy, hưởng thụ khoái cảm ngắn ngủi mà kỳ diệu.
Ban đầu, Hứa Dao bị những lời nói của Khương Phạn làm cho kinh hãi, hứng thú đã giảm đi một nửa, há miệng định hỏi hắn một câu liên quan đến chuyện ba năm trước đây, nhưng đột nhiên hắn lại bóp âm đế của cô khiến cô đạt tới cao trào. Tiểu huyệt vẫn chưa được ăn dương vật, đói khát vô cùng, cô cũng quên đi chuyện muốn hỏi, thân dưới tràn ra một vũng dâm thủy, trong đầu chỉ muốn được dương vật to lớn lấp đầy.
Nhất là khi dương vật trong tay cô càng lúc càng cứng rắn, khiến Hứa Dao càng thêm phát điên.
Quên đi, dù sao hắn có phải là người đàn ông ba năm trước không đối với cô mà nói cũng chẳng phải chuyện gì to tát cả. Dù sao thì cô cũng chỉ muốn quyến rũ hắn để cắm sừng Phùng Lâm Lâm mà thôi, từ đầu đến cuối cũng chỉ coi hắn là một người bạn giường, tâm trạng tốt thì làm tình một trận, tâm trạng không tốt thì cả đời cũng chẳng bao giờ liên lạc với nhau nữa.
Nhưng mà bây giờ Chu Thiến vẫn còn trong nhà, Hứa Dao quyết định tốc chiến tốc thắng, không có nơi nào làm tình thoải mái hơn trên giường, mà chân cô sau khi đạt tới cao trào thì gần như mất sức, thế nên tùy ý đế Khương Phạn ôm eo cô, hôn lên cần cổ xinh đẹp của cô, đi về phía giường.
Mắt thấy đã đến bên giường, Hứa Dao vô thức vươn tay chạm vào giường. Cô đang định ngồi lên thì Khương Phạn đột nhiên vươn tay đỡ lấy mông cô.
Hứa Dao: ". . . ?"
Khương Phạn thở hổn hển, ghé sát vào tai cô nói: “Tôi không thích dùng đồ người khác đã dùng, không muốn làm trên chiếc giường này.”
Hứa Dao: ". . ."
Hóa ra là có bệnh thích sạch sẽ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khương Phạn nói tiếp: “Lúc trước em cũng không nói với tôi em ở phòng nào, tôi còn tưởng em sẽ ở phòng ngủ chính, nhưng mà sau khi đi vào thì tôi mới phát hiện ra vào nhầm phòng, muốn đổi thì đã không kịp nữa rồi, nếu không phải vậy thì tôi nhất định sẽ không tiến vào căn phòng này.”
Hứa Dao: ". . ."
Chà, cô thừa nhận chuyện này quả thật cô phải chịu trách nhiệm, nhưng cho dù hắn có bệnh thích sạch sẽ thì cũng làm sao so được với thiết lập nhân cách hơn hai mươi năm của cô chứ?
Hắn không thể tìm chỗ tránh đi một chút à?
Sao cứ phải bệ vệ như thế, ngồi lù lù ở ghế sofa, chỉ cần có người mở cửa là có thể nhìn thấy như thế chứ?
Hứa Dao cảm thấy may mắn vì cô là người tiến vào trước, nghĩ thử mà xem, nếu như người mở cửa đổi lại thành Chu Thiến...
Cô vừa nghĩ đã thấy sợ, nếu như là Chu Thiến, rất có thể bây giờ cô ấy đã gọi điện báo cảnh sát rồi.
Nghĩ thôi mà cũng sợ, sợ quá, sợ quá.
Nghĩ đến chuyện hắn nói mình không thích dùng đồ người khác đã từng sử dụng, đôi môi đỏ mọng của Hứa Dao khẽ cong lên, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve quy đầu mẫn cảm của Khương Phạn.
Cơ thể Khương Phạn bị kích thích khẽ run lên một chút. Hứa Dao vòng hai tay ôm lấy cổ hắn, đôi chân thon dài quấn eo hắn như con rắn, hạ thể ướt nhẹp dán lên dương vật của hắn, không ngừng chảy ra dâm dịch, thấm ướt cả dương vật.
Khương Phạn cho là cô muốn làm tình bằng tư thế này, đôi môi mỏng của hắn khẽ nhếch lên. Cô thực sự là một cô gái hiểu chuyện, biết quan tâm người khác.
Bàn tay to lớn của người đàn ông di chuyển trên người cô, nhào nặn hai bầu ngực của cô, cắn mút liên tục. Sau đó, hắn đỡ lấy dương vật của mình, chuẩn bị cắm vào trong tiểu huyệt dâm đãng không ngừng trào ra dâm thủy.
Nhưng mà, Khương Phạn vừa mới định dùng sức thì Hứa Dao đột nhiên ghé sát vào lỗ tai hắn. Cô khẽ cắn vành tai của hắn, giọng nói ma mị quyến rũ: “Không thích dùng đồ người khác đã dùng, vậy làm sao thầy biết nơi này chưa có ai dùng?”
Cô vừa nói vừa nhẹ nhàng ngồi xuống, hơn nửa quy đầu của Khương Phạn lập tức cắm vào trong tiểu huyệt dâm đãng. Hứa Dao dừng động tác, mỉm cười xấu xa nhìn người đàn ông.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro