Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng

Chương 25

2024-08-01 12:18:23

Nhan Ngọc hoảng sợ, cô mở to mắt giống như con nai con, gương mặt đỏ ửng vì say rượu, ánh mắt nhìn cũng không rõ lắm.

Cô sợ hãi khi bị người khác nhìn thấy, xấu hổ che bộ ngực sữa lại. Nhưng bởi vì ngực của cô quá to nên không hề che được. Ngược lại càng thêm sinh động khi bị cánh tay ngó sen của cô đè ép.

Ngoài mặt thì hoảng loạn nhưng trong lòng lại âm thầm nghĩ… Phương Hạo Sâm lại đây đi, tôi đã cho anh nhiều “phúc lợi” như vậy, lúc này anh cũng nên giúp đỡ cho tôi.

Phương Hạo Sâm cười sau đó đi đến gần mỹ nhân xinh đẹp như một con thỏ trắng nhỏ, nói. “Tiểu Ngọc, cơ thể của em không thoải mái đúng không, đừng sợ, anh trai đến để giúp em. Anh trai nhất định sẽ làm cho em thoải mái dễ chịu.”

Anh ta vừa nói xong đã đè Nhan Ngọc lên trên vách tường, cúi đầu ngửi ngửi mùi cồn nhàn nhạt và mùi thơm của cơ thể cô, tinh trùng xông lên não nhất thời anh ta càng mê say hơn.

Phương Hạo Sâm đè Nhan Ngọc đang giãy giụa lại, anh ta vùi đầu vào sâu trong cái cổ trắng nõn của cô ngửi một cái. Bàn tay to lớn kia cũng không hề khách khí mà nắm lấy cặp vú to lớn vừa nhìn đã khiến dương vật của người đàn ông sưng to.

Khi chạm vào tay, xúc cảm mềm mại có sự co dãn, nhũ thịt có mùi hương mềm mịn ngọt ngào khiến Phương Hạo Sâm yêu thích không muốn buông tay. Anh ta nhịn không được cúi đầu xuống hé miệng tham lam liếm trên cổ của cô.

“Ưm… Đừng… Đừng như vậy.”

Nhan Ngọc không còn chút sức lực nào bị đè lên tường, đôi tay của Phương Hạo Sâm đang chống đẩy trước người cô, tình thú tăng cao căn bản không hề để chút sức lực nhỏ này vào trong mắt.

“Đừng… Đừng chạm vào người tôi… Ngứa quá…”

Cô thở hổn hển, xúc cảm khi môi và lưỡi của Phương Hạo Sâm chạm vào khiến cô rất khó chịu. Cơ thể của cô vốn dĩ đã mẫn cảm hơn so với người bình thường, lúc này cả người căng chặt, sự từ chối trong giọng nói cũng mang theo ba phần xuân sắc.

Phương Hạo Sâm muốn liếm dọc xương quai xanh của cô xuống, nhưng lại bị tay của Nhan Ngọc vỗ một cái, chỗ này làm sao có thể để Phương Hạo Sâm ăn được? Không cho!



Theo đánh giá, Phương Hạo Sâm cũng đẹp trai hơn một chút so với người thường, hơn nữa dù sao anh ta cũng vẫn là thanh niên trẻ tuổi yêu thích vận động, tinh thần phấn chấn diện mạo cũng không tệ. Nhưng ánh mắt của Nhan Ngọc rất cao, Cố Tư Thành mới chỉ được bảy phần, Phương Hạo Sâm nhiều nhất cũng chỉ có sáu phần, còn muốn ăn vú của cô? Sao có thể để cho anh ta được tiện nghi như vậy được?!

Tuy Phương Hạo Sâm ăn vú không thành, anh ta lập tức rút tay ra, sau đó gấp gáp cởi quần Nhan Ngọc xuống. Mép quần treo trên cái mông, trượt xuống đến đùi sau đó rơi xuống cổ chân.

“Eo nhỏ như vậy, mông cũng có không ít thịt.”

Phương Hạo Sâm cúi đầu nhìn xuống khe thịt giữa hai chân của Nhan Ngọc đang không ngừng chảy ra dâm thuỷ trơn trượt, đã dính ướt cả bắp đùi.

Nhưng Phương Hạo Sâm không hề biết rằng, ở trong phòng riêng khi nhìn thấy Mạnh Tân Lương dâm thuỷ của Nhan Ngọc đã tràn lan. Anh ta còn nghĩ cô bị mình vuốt ve đến ướt đẫm nên anh ta càng tự tin hơn.

“Oa, Tiểu Ngọc đã chảy nhiều nước như vậy. Ngày thường không hề nhìn ra, Tiểu Ngọc lại đáng yêu…. đến như vậy.”

“Ưm… Không được… Buông tôi ra… Giở trò lưu manh… Không cần.”

Nhan Ngọc thở hổn hển giãy giụa, trong lòng cô tính toán rốt cuộc thì bao lâu nữa Mạnh Tân Lương mới xông vào đây.

Sớm biết như vậy, lúc trước cô đã nghe theo lời đề nghị của Cố Tư Thành, để Cố Tư Thành diễn trận này với cô. Nhưng cô ngại tình sử về chuyện tình cảm của Cố Tư Thành quá phong phú, trên người không sạch sẽ nữa, cô sợ bị anh ta chiếm tiện nghi. Lúc đó có còn nghĩ Phương Hạo Sâm ngây ngô hơn, nhưng không đoán được tên Phương Hạo Sâm này ngày thường rất giống một tên ngốc to con, khi nói chuyện với mấy cô gái nhỏ đầu sẽ đỏ mặt vò đầu, kết quả khi bắt đầu yêu lại điên cuồng đến như vậy.

Ngay cả khi Cố Tư Thành chiếm tiện nghi của cô, anh ta cũng sẽ không thích cô. Vì anh ta đang nhiệt tình nhớ thương Trần Ngọc Văn như vậy. Mà Phương Hạo Sâm thì không chắc chắn như vậy… Đạo lý này hiện tại Nhan Ngọc mới tỉnh ngộ ra.

Xem ra cô vẫn xem nhẹ thú tính của người đàn ông, sức lực của Phương Hạo Sâm này cũng thật lớn. Mạnh Tân Lương mà không đến, cô sợ rằng cô không chống đỡ nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng

Số ký tự: 0