Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng
Chương 27
2024-08-01 12:18:23
Mãi đến khi nghe Nhan Ngọc khóc lóc kêu đừng, Mạnh Tân Lương bỗng nhiên tỉnh táo lại, anh nhận ra chuyện yêu đương vụng trộm này không phải tôi tình em nguyện, mà là hành động lợi dụng người đang say lưu manh phi lễ, vì thế anh lập tức lao vào.
Phương Hạo Sâm bị Mạnh Tân Lương đánh đến lảo đảo lùi về phía sau, anh ta đang vui sướng, đột nhiên bị người khác đấm một cái lên trên mặt. Vốn dĩ anh ta muốn đánh trả nhưng chợt phát hiện ra người đàn ông đang đứng trước mắt này là Mạnh Tân Lương.
Mạnh Tân Lương rống một cái làm anh ta rùng mình. Không còn nghi ngờ gì nữa, Phương Hạo Sâm sợ Mạnh Tân Lương, Mạnh Tân Lương là đội trườn rất nghiêm khắc. Kể cả bạn cùng lứa tuổi nhưng mỗi giây phút trên sân bóng đều cảm thấy bị sự uy nghiêm của Mạnh Tân Lương áp lại.
Anh ta đang muốn làm cái gì? Nơi này là WC, anh ta đẩy Nhan Ngọc vào WC để làm gì?
“Anh Lương, anh, anh đây là… Anh có phải đã hiểu lầm rồi hay không? Em và cô ấy…”
“Cậu uống say liền muốn cưỡng gian à? Không thấy người ta giãy giụa nói đừng rồi sao?!” Mạnh Tân Lương hét vào mặt anh ta.
Nhìn Nhan Ngọc khóc lóc tức tưởi lấy quần áo che vú, Phương Hạo Sâm đột nhiên tỉnh táo lại, anh ta xấu hổ xin lỗi. Nói mình thích Nhan Ngọc mà Nhan Ngọc cũng thích mình nên lúc nãy anh ta có chút nóng nảy xúc động nhất thời nên mới…
Mạnh Tân Lương nhíu mày, anh đấm Phương Hạo Sâm một cú nữa sau đó đuổi anh ta cút đi.
Phương Hạo Sâm vẫn muốn nói hai câu nữa, nhưng bị ánh mắt áp bách khủng bố của Mạnh Tân Lương lườm nên anh ta chỉ có thể cắn môi xoay người rời đi.
Phương Hạo Sâm đã đi rồi, trong phòng vệ sinh trở nên yên tĩnh.
Nhan Ngọc vẫn nhỏ giọng thút thít, cô vươn cánh tay mảnh khảnh ôm chặt lấy eo của Mạnh Tân Lương, bả vai nhẹ run rẩy. Nước mắt giống như chuỗi trân châu bị cắt đứt ngăn không được, âm thanh nhỏ nhẹ giống như con mèo sữa, tinh tế yếu ớt làm cho lòng người khác xót xa.
Sợ hãi sao? Đương nhiên là sợ, nhưng đổi được sự quan tâm của Mạnh Tân Lương thì lại đáng giá.
Nghĩ đến việc vất vả lắm anh mới đến đây, thiếu chút nữa tên kia đã đi vào trong. Cánh tay ôm lấy Mạnh Tân Lương càng chặt, dường như người trước mặt này là người duy nhất cứu rỗi cô.
Mạnh Tân Lương xoay người ôm lấy Nhan Ngọc nhẹ giọng an ủi, hạ thân của Nhan Ngọc chỉ còn một cái quần lót nhỏ, bên trên thì mặc một cái áo sơ mi đã bị cởi hết cúc áo. Chiếc áo sơ mi mỏng che đậy nửa cái mông tròn đầy thịt, kẽ mông như ẩn như hiện khiến dương vật của Mạnh Tân Lương càng cứng hơn.
Trong lòng Mạnh Tân Lương hỗn độn, biểu hiện gần đây của Nhan Ngọc làm anh không biết được Nhan Ngọc có còn thích mình hay không.
Tuy lúc cuối cùng Nhan Ngọc đã không đồng ý cho Phương Hạo Sâm đi vào, nhưng trước đó cô đã vừa nói vừa cười với Phương Hạo Sâm mà biểu hiện của Phương Hạo Sâm đối với Nhan Ngọc cũng rất rõ ràng. Cuối cùng Nhan Ngọc có thích Phương Hạo Sâm hay không?
“Đừng sợ… Không sao rồi…”
Anh nhỏ giọng trấn an Nhan Ngọc, thậm chí anh không dám đưa tay ôm lấy cô. Trong giọng nói từ tính khàn khàn lộ ra dục vọng của người đàn ông.
Anh để mặc Nhan Ngọc nâng cặp vú to lớn ôm eo mình một lát, Mạnh Tân Lương cúi đầu là có thể nhìn thấy cặp vú trần trụi của Nhan Ngọc, dương vật sưng càng ngày càng to. Anh không dám nhúc nhích sợ giây tiếp theo mình sẽ làm ra chuyện không bằng cầm thú.
Mà Nhan Ngọc sớm bị dương vật của Mạnh Tân Lương cọ vào đến khó chịu, cô cố ý điều chỉnh vị trí của mình muốn côn thịt thô dài kia cách một lớp quần chọc vào tiểu huyệt của mình. Tiểu huyệt nóng lên, động bên trong ngứa ngáy khó chịu khát vọng Mạnh Tân Lương dùng cây gậy kia tiến vào bên trong.
Phương Hạo Sâm bị Mạnh Tân Lương đánh đến lảo đảo lùi về phía sau, anh ta đang vui sướng, đột nhiên bị người khác đấm một cái lên trên mặt. Vốn dĩ anh ta muốn đánh trả nhưng chợt phát hiện ra người đàn ông đang đứng trước mắt này là Mạnh Tân Lương.
Mạnh Tân Lương rống một cái làm anh ta rùng mình. Không còn nghi ngờ gì nữa, Phương Hạo Sâm sợ Mạnh Tân Lương, Mạnh Tân Lương là đội trườn rất nghiêm khắc. Kể cả bạn cùng lứa tuổi nhưng mỗi giây phút trên sân bóng đều cảm thấy bị sự uy nghiêm của Mạnh Tân Lương áp lại.
Anh ta đang muốn làm cái gì? Nơi này là WC, anh ta đẩy Nhan Ngọc vào WC để làm gì?
“Anh Lương, anh, anh đây là… Anh có phải đã hiểu lầm rồi hay không? Em và cô ấy…”
“Cậu uống say liền muốn cưỡng gian à? Không thấy người ta giãy giụa nói đừng rồi sao?!” Mạnh Tân Lương hét vào mặt anh ta.
Nhìn Nhan Ngọc khóc lóc tức tưởi lấy quần áo che vú, Phương Hạo Sâm đột nhiên tỉnh táo lại, anh ta xấu hổ xin lỗi. Nói mình thích Nhan Ngọc mà Nhan Ngọc cũng thích mình nên lúc nãy anh ta có chút nóng nảy xúc động nhất thời nên mới…
Mạnh Tân Lương nhíu mày, anh đấm Phương Hạo Sâm một cú nữa sau đó đuổi anh ta cút đi.
Phương Hạo Sâm vẫn muốn nói hai câu nữa, nhưng bị ánh mắt áp bách khủng bố của Mạnh Tân Lương lườm nên anh ta chỉ có thể cắn môi xoay người rời đi.
Phương Hạo Sâm đã đi rồi, trong phòng vệ sinh trở nên yên tĩnh.
Nhan Ngọc vẫn nhỏ giọng thút thít, cô vươn cánh tay mảnh khảnh ôm chặt lấy eo của Mạnh Tân Lương, bả vai nhẹ run rẩy. Nước mắt giống như chuỗi trân châu bị cắt đứt ngăn không được, âm thanh nhỏ nhẹ giống như con mèo sữa, tinh tế yếu ớt làm cho lòng người khác xót xa.
Sợ hãi sao? Đương nhiên là sợ, nhưng đổi được sự quan tâm của Mạnh Tân Lương thì lại đáng giá.
Nghĩ đến việc vất vả lắm anh mới đến đây, thiếu chút nữa tên kia đã đi vào trong. Cánh tay ôm lấy Mạnh Tân Lương càng chặt, dường như người trước mặt này là người duy nhất cứu rỗi cô.
Mạnh Tân Lương xoay người ôm lấy Nhan Ngọc nhẹ giọng an ủi, hạ thân của Nhan Ngọc chỉ còn một cái quần lót nhỏ, bên trên thì mặc một cái áo sơ mi đã bị cởi hết cúc áo. Chiếc áo sơ mi mỏng che đậy nửa cái mông tròn đầy thịt, kẽ mông như ẩn như hiện khiến dương vật của Mạnh Tân Lương càng cứng hơn.
Trong lòng Mạnh Tân Lương hỗn độn, biểu hiện gần đây của Nhan Ngọc làm anh không biết được Nhan Ngọc có còn thích mình hay không.
Tuy lúc cuối cùng Nhan Ngọc đã không đồng ý cho Phương Hạo Sâm đi vào, nhưng trước đó cô đã vừa nói vừa cười với Phương Hạo Sâm mà biểu hiện của Phương Hạo Sâm đối với Nhan Ngọc cũng rất rõ ràng. Cuối cùng Nhan Ngọc có thích Phương Hạo Sâm hay không?
“Đừng sợ… Không sao rồi…”
Anh nhỏ giọng trấn an Nhan Ngọc, thậm chí anh không dám đưa tay ôm lấy cô. Trong giọng nói từ tính khàn khàn lộ ra dục vọng của người đàn ông.
Anh để mặc Nhan Ngọc nâng cặp vú to lớn ôm eo mình một lát, Mạnh Tân Lương cúi đầu là có thể nhìn thấy cặp vú trần trụi của Nhan Ngọc, dương vật sưng càng ngày càng to. Anh không dám nhúc nhích sợ giây tiếp theo mình sẽ làm ra chuyện không bằng cầm thú.
Mà Nhan Ngọc sớm bị dương vật của Mạnh Tân Lương cọ vào đến khó chịu, cô cố ý điều chỉnh vị trí của mình muốn côn thịt thô dài kia cách một lớp quần chọc vào tiểu huyệt của mình. Tiểu huyệt nóng lên, động bên trong ngứa ngáy khó chịu khát vọng Mạnh Tân Lương dùng cây gậy kia tiến vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro