Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng
Thân Hình Người...
2024-08-01 12:18:23
Nhan Ngọc bị côn thịt đâm vào đến nỗi từng khúc thịt trong tiểu huyệt đang hút lấy côn thịt như thể nhận được cơn mưa rào sau nhiều ngày tháng hạn hán, nhưng khi khoái cảm và hưng phấn của cô được nhen nhóm thì động tác của Mạnh Tân Lương lại dừng lại.
"Ư ~ em vẫn muốn nữa cơ." Nhan Ngọc lắc mông cầu xin được anh cắm vào, nhưng Mạnh Tân Lương đã rút côn thịt ra ra và bước tới để tắt lửa.
"Ai da, tảng thịt bò không thể ăn được này bây giờ phải làm gì bây giờ?"
Nhìn thấy miếng thịt bò bít tết bị cháy, Nhan Ngọc cố ý dùng lưỡi chậm rãi liếm từng ngón tay của mình, nháy mắt nhìn Mạnh Tân Lương.
Chiếc lưỡi đỏ mọng liếm qua lại giữa những ngón tay trắng nõn, đôi mắt to tròn như nai tơ của cô ngước về phía Mạnh Tân Lương, cô nói: "Vậy thì ăn em đi."
Nói xong, anh bế Nhan Ngọc lên, sải bước đến phòng ăn, đặt cô ngồi trên bàn ăn dài, sau đó quay lại phòng bếp bưng mấy món ăn phụ đã chuẩn bị xong.
Khi quay lại nhà hàng lần nữa, Nhan Ngọc đã cởi bỏ quần áo và ngồi xuống mép bàn, vòng tay qua ôm lấy cặp vú trắng nõn mềm mại, trưng ra khuôn mặt đỏ bừng nói với Mạnh Tân Lương, "Không phải anh nói sẽ ăn em sao?"
"Nằm xuống, đừng nhúc nhích."
Đôi mắt của Mạnh Tân Lương đột nhiên giống như dã thú ăn thịt người, anh ra lệnh cho Nhan Ngọc nằm xuống bàn, Nhan Ngọc liền ngoan ngoãn nghe lời, có chút chờ đợi nhìn anh.
Nhìn Nhan Ngọc như thể đang nhìn vào các món ăn, đôi mắt của Mạnh Tân Lương bắt đầu lóe lên "cơn đói".
Nhan Ngọc lấy dải ruy băng vốn dùng để buộc hộp bánh, tự che hai mắt của bản thân lại trước mặt Mạnh Tân Lương và nói một cách gượng gạo, ngại ngùng, "Hôm nay, anh có thể chơi bất cứ thứ gì anh muốn."
Dáng vẻ này của Nhan Ngọc quá phô trương, trông cô giống như một cô kĩ nữ lão luyện ở thời cổ đại đang dụ dỗ vị khách lớn của mình.
Điều này khiến yết hầu của Mạnh Tân Lương trượt lên trượt xuống dữ dội. Đầu tiên, anh ta lấy ra hai miếng kem ngọt ngào và bôi chúng lên hai bầu ngực của Nhan Ngọc. Lớp kem màu trắng ngà hoàn toàn được phối phù hợp với cặp bưởi trắng nõn
Sau đó Mạnh Tân Lương đặt chiếc bánh nhỏ lên trên núm vú và tìm quả dâu tây lớn nhất trong đĩa để Nhan Ngọc ngậm nó bằng miệng.
Sau khi sắp xếp xong, anh từng chút một lấp đầy bụng của Nhan Ngọc với chỗ trái cây còn lại.
Nhan Ngọc rất phấn khích, cô không biết Mạnh Tân Lương muốn giở trò gì, và sau đó cô chỉ quyến rũ Mạnh Tân Lương bằng ánh mắt mê hồn và giọng nói ngày càng dụ hoặc của cô.
Mạnh Tân Lương cũng rất kiên quyết, từng bước hướng dẫn Nhan Ngọc tạo thành tư thế bản thân mong muốn, để cô ấy ôm chân để lộ ra âm hộ non nớt của mình.
Hai ngón tay thon dài đâm vào hoa huyệt ướt át hai lần, khiến cho Nhan Ngọc ậm ừ bất mãn, Mạnh Tân Lương cười một tiếng, trực tiếp cầm chai rượu vang đỏ đi qua.
Miệng chai mỏng hơi nghiêng, sau khi kiểm tra nhanh tại tiểu huyệt, anh trực tiếp đút chai rượu vào, rượu đỏ tràn vào lỗ huyệt của Nhan Ngọc.
Nhan Ngọc bị bịt mắt như thể cô ấy đang bước vào một không gian kín, tất cả cảm giác của cô ấy đều đến từ bàn tay của Mạnh Tân Lương, và một số cái chạm nhẹ dường như được phóng to đến cực đại thành vô số lần trong tâm trí cô ấy.
"A! Lạnh quá, cái gì vậy?!"
Chất lỏng lạnh lẽo liên tục được rót vào trong tiểu huyệt, vì không thể nhìn thấy gì nên Nhan Ngọc có chút hoảng hốt, cô bắt đầu hơi giãy dụa.
"Đừng sợ, đó chỉ là rượu thôi, nó có thể làm cho em sảng khoái."
Mạnh Tân Lương nắm lấy đôi tay bất lực không thể làm gì của Nhan Ngọc để an ủi cô, đoạn đổ nửa chai vào lỗ huyệt trong một hơi.
"Thắt chặt lại, không được để rượu chảy ra ngoài, anh tìm thứ gì đó chặn lại cho em."
Nhẹ nhàng xoa xoa cái bụng hơi phồng lên của Nhan Ngọc bằng một tay, Mạnh Tân Lương vừa nhìn vừa gắp ra đĩa những cây xúc xích Đức vốn chưa kịp cắt nhỏ thành từng miếng.
"Ưm, nó đang được nhét vào... Nó dài quá, ừm, thật trướng quá ."
Mạnh Tân Lương lấy xúc xích nhúng vào chút kem, bôi vài lần vào tiểu huyệt của Nhan Ngọc, làm cho miệng hoa huyệt màu đỏ tươi nay lại trở thành màu đỏ pha lẫn với trắng, sau đó chen vào giữa cái lỗ nhỏ mà được anh đút vào.
"Tốt lắm, dùng âm hộ hâm nóng rượu đỏ, đừng làm đổ, lát nữa còn để uống."
Sau khi Mạnh Tân Lương nói xong, anh ấy yêu cầu Nhan Ngọc hạ chân của mình xuống, và anh ấy chuẩn bị bắt đầu nhấm nháp "bữa ăn lớn" của bản thân.
Đầu lưỡi thô ráp quyến luyến nơi bầu ngực bị bơ trét bẩn, từng bước từng bước liếm láp làm sạch nơi trắng ngà ấy, sau đó hai miếng ăn sạch bánh kem nhỏ, bắt đầu ngậm lấy nhũ hoa trắng hồng ngọt ngào bú mút.
"Ưm ... a ... hức ... hức ..."
"Ư ~ em vẫn muốn nữa cơ." Nhan Ngọc lắc mông cầu xin được anh cắm vào, nhưng Mạnh Tân Lương đã rút côn thịt ra ra và bước tới để tắt lửa.
"Ai da, tảng thịt bò không thể ăn được này bây giờ phải làm gì bây giờ?"
Nhìn thấy miếng thịt bò bít tết bị cháy, Nhan Ngọc cố ý dùng lưỡi chậm rãi liếm từng ngón tay của mình, nháy mắt nhìn Mạnh Tân Lương.
Chiếc lưỡi đỏ mọng liếm qua lại giữa những ngón tay trắng nõn, đôi mắt to tròn như nai tơ của cô ngước về phía Mạnh Tân Lương, cô nói: "Vậy thì ăn em đi."
Nói xong, anh bế Nhan Ngọc lên, sải bước đến phòng ăn, đặt cô ngồi trên bàn ăn dài, sau đó quay lại phòng bếp bưng mấy món ăn phụ đã chuẩn bị xong.
Khi quay lại nhà hàng lần nữa, Nhan Ngọc đã cởi bỏ quần áo và ngồi xuống mép bàn, vòng tay qua ôm lấy cặp vú trắng nõn mềm mại, trưng ra khuôn mặt đỏ bừng nói với Mạnh Tân Lương, "Không phải anh nói sẽ ăn em sao?"
"Nằm xuống, đừng nhúc nhích."
Đôi mắt của Mạnh Tân Lương đột nhiên giống như dã thú ăn thịt người, anh ra lệnh cho Nhan Ngọc nằm xuống bàn, Nhan Ngọc liền ngoan ngoãn nghe lời, có chút chờ đợi nhìn anh.
Nhìn Nhan Ngọc như thể đang nhìn vào các món ăn, đôi mắt của Mạnh Tân Lương bắt đầu lóe lên "cơn đói".
Nhan Ngọc lấy dải ruy băng vốn dùng để buộc hộp bánh, tự che hai mắt của bản thân lại trước mặt Mạnh Tân Lương và nói một cách gượng gạo, ngại ngùng, "Hôm nay, anh có thể chơi bất cứ thứ gì anh muốn."
Dáng vẻ này của Nhan Ngọc quá phô trương, trông cô giống như một cô kĩ nữ lão luyện ở thời cổ đại đang dụ dỗ vị khách lớn của mình.
Điều này khiến yết hầu của Mạnh Tân Lương trượt lên trượt xuống dữ dội. Đầu tiên, anh ta lấy ra hai miếng kem ngọt ngào và bôi chúng lên hai bầu ngực của Nhan Ngọc. Lớp kem màu trắng ngà hoàn toàn được phối phù hợp với cặp bưởi trắng nõn
Sau đó Mạnh Tân Lương đặt chiếc bánh nhỏ lên trên núm vú và tìm quả dâu tây lớn nhất trong đĩa để Nhan Ngọc ngậm nó bằng miệng.
Sau khi sắp xếp xong, anh từng chút một lấp đầy bụng của Nhan Ngọc với chỗ trái cây còn lại.
Nhan Ngọc rất phấn khích, cô không biết Mạnh Tân Lương muốn giở trò gì, và sau đó cô chỉ quyến rũ Mạnh Tân Lương bằng ánh mắt mê hồn và giọng nói ngày càng dụ hoặc của cô.
Mạnh Tân Lương cũng rất kiên quyết, từng bước hướng dẫn Nhan Ngọc tạo thành tư thế bản thân mong muốn, để cô ấy ôm chân để lộ ra âm hộ non nớt của mình.
Hai ngón tay thon dài đâm vào hoa huyệt ướt át hai lần, khiến cho Nhan Ngọc ậm ừ bất mãn, Mạnh Tân Lương cười một tiếng, trực tiếp cầm chai rượu vang đỏ đi qua.
Miệng chai mỏng hơi nghiêng, sau khi kiểm tra nhanh tại tiểu huyệt, anh trực tiếp đút chai rượu vào, rượu đỏ tràn vào lỗ huyệt của Nhan Ngọc.
Nhan Ngọc bị bịt mắt như thể cô ấy đang bước vào một không gian kín, tất cả cảm giác của cô ấy đều đến từ bàn tay của Mạnh Tân Lương, và một số cái chạm nhẹ dường như được phóng to đến cực đại thành vô số lần trong tâm trí cô ấy.
"A! Lạnh quá, cái gì vậy?!"
Chất lỏng lạnh lẽo liên tục được rót vào trong tiểu huyệt, vì không thể nhìn thấy gì nên Nhan Ngọc có chút hoảng hốt, cô bắt đầu hơi giãy dụa.
"Đừng sợ, đó chỉ là rượu thôi, nó có thể làm cho em sảng khoái."
Mạnh Tân Lương nắm lấy đôi tay bất lực không thể làm gì của Nhan Ngọc để an ủi cô, đoạn đổ nửa chai vào lỗ huyệt trong một hơi.
"Thắt chặt lại, không được để rượu chảy ra ngoài, anh tìm thứ gì đó chặn lại cho em."
Nhẹ nhàng xoa xoa cái bụng hơi phồng lên của Nhan Ngọc bằng một tay, Mạnh Tân Lương vừa nhìn vừa gắp ra đĩa những cây xúc xích Đức vốn chưa kịp cắt nhỏ thành từng miếng.
"Ưm, nó đang được nhét vào... Nó dài quá, ừm, thật trướng quá ."
Mạnh Tân Lương lấy xúc xích nhúng vào chút kem, bôi vài lần vào tiểu huyệt của Nhan Ngọc, làm cho miệng hoa huyệt màu đỏ tươi nay lại trở thành màu đỏ pha lẫn với trắng, sau đó chen vào giữa cái lỗ nhỏ mà được anh đút vào.
"Tốt lắm, dùng âm hộ hâm nóng rượu đỏ, đừng làm đổ, lát nữa còn để uống."
Sau khi Mạnh Tân Lương nói xong, anh ấy yêu cầu Nhan Ngọc hạ chân của mình xuống, và anh ấy chuẩn bị bắt đầu nhấm nháp "bữa ăn lớn" của bản thân.
Đầu lưỡi thô ráp quyến luyến nơi bầu ngực bị bơ trét bẩn, từng bước từng bước liếm láp làm sạch nơi trắng ngà ấy, sau đó hai miếng ăn sạch bánh kem nhỏ, bắt đầu ngậm lấy nhũ hoa trắng hồng ngọt ngào bú mút.
"Ưm ... a ... hức ... hức ..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro