Cầu Ma

Chuẩn bị

Nhĩ Căn

2024-01-18 17:43:34

"Sinh linh trên thế gian này đều có khí vận."

Trong Tinh Phàm thành, một gian mật thất, Phong lão và Vũ lão yên lặng đứng đó, trước mặt họ có màn sáng, bên trong là bóng dáng Tô Minh ngoái đầu, ánh mắt như xuyên thấu màn sáng rơi vào thân hai người.

Bọn họ nghe thấy lời Tô Minh nói, hai người im lặng.

"Man Thần đời thứ bốn đại nhân còn âm hiểm hơn Man Thần đời thứ nhất.” Vũ lão biểu tình là lạ, một lúc sau trầm giọng nói.

"Diệp Vọng này là người ngưng tụ khí vạn mấy vạn năm nay của tiên tộc, cho nên tư chất cực mạnh, thời gian ngắn ngủi đã tu luyện đến trung kỳ vị giới, tương lai không thể đo lường."

"Sau khi tham gia vào Đạo Thần Tông thì y càng vô hình chia bớt khí vận của Đạo Thần chân giới. Loại vô hình này thậm chí không ai nhận ra đó là khí vận, khiến y khỏe mạnh trưởng thành trong Đạo Thần chân giới."

“Cách nói khí vận này hư vô mờ mịt, như Man Thần đời thứ nhất đại nhân là ngưng tụ khí vận toàn đất Man tộc, nhưng xét đến cùng hễ người ngưng tụ được khí vận thì phải làm ra chuyện hợp với khí vận, nếu không thì là không hợp khí vận, đến lúc đó khí vạn sẽ tan biến, từ từ biến mất."

"Nếu Diệp Vọng cứ tu hành cảm ngộ, tiếp tục ngạo nghễ chúng sinh, đây chính là thuật phù hợp khí vận. Y cho rằng thiên địa công bình, cho rằng kẻ yếu thì nên yếu, cường giả thì nên mạnh, cứ tiếp tục như vậy thì tu vi sẽ có uy nhiếp thiên địa, đem khí vận nhập vào thân thể. Nói là làm ngay, thành tựu...đại đạo."

"Nhưng qua Man Thần đời thứ bốn làm như vậy, lấy cảm ngộ của hắn quấy nhiễu lòng Diệp Vọng, khiến tâm của y loạn. Y vốn định tìm sơ hở của Man Thần đời thứ bốn nhưng không thành, bản thân bị người gieo ngoại đạo. Như vậy thì nếu y cứ tiếp tục thực hiện, từ nay y không còn là tính cách ngạo nghễ chúng sinh, mà tính do tâm sinh, từ trong lòng y không cho rằng mình là thiên tài thì từ nay y thật sự không phải thiên tài. Khí vận và tính cách của y không hợp thì sẽ nhanh chóng tan biến, vậy y đúng là một con chim ngốc.” Phong lão và Vũ lão cùng lắc đầu, nhưng mắt nhìn bóng lưng Tô Minh phía xa trong màn sáng lóe tia kỳ lạ.

“Ta chỉ đoán được hắn làm như vậy là vì Diệp Vọng cùng hắn vốn có sát ý. Sát ý này liên quan đến tính cách, khí vận của Diệp Vọng, loại khí vận thiên tài này không cho phép bất cứ ai ức chế, dù là ngang tay cũng sẽ thất bại, nhất định phải tiêu diệt đối phương mới giữ được ý ngạo nghễ thiên hạ."

"Nhưng ta cứ cảm thấy Man Thần đời thứ bốn đại nhân của chúng ta còn có ẩn ý gì nữa.” Vũ lão do dự một chút, từ từ nói.

“Hay là liên quan đến Đạo Không?” Phong lão mắt chợt lóe.

Hai người nhìn nhau, nhưng không thể xác định.

Thời gian ba ngày chớp mắt qua đi. Ba ngày qua trên Hắc Mặc Tinh có nhiều tu sĩ bên ngoài chen chúc nhau đến, khiến Hắc Mặc Tinh cực kỳ náo nhiệt. Mỗi ngày đều có dị tộc thần nguyên tinh hải đến, họ ăn mặc, tập tục đều khác với tu sĩ. Bọn họ đến khiến nhiều tu sĩ chú ý.

Sáng sớm ngày thứ tư, hội đấu giá Hắc Mặc tinh mở màn!

Thịnh hội đấu giá mấy trăm năm một lần trên Hắc Mặc Tinh, nó không ở một góc nào trong ba đại thành trì mà là trên bầu trời, trong đó lấy Hắc Thủy thành làm trung tâm, Tinh Phàm thành và Mặc Kỳ thành phụ trợ, trong ba thành trì cũng tỏa ánh sáng rực rỡ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Những ánh sáng này giao nhau ở trên Hắc Mặc Tinh, nguyên lý gần giống Tinh Phàm thành. Ánh sáng chói lòa giao nhau, lập tức có một phòng đấu giá to hơn một tòa thành trì xuất hiện ở hư vô.

Phòng đấu giá này là hình trứng, vô biên vô hạn, có thể dung nạp mấy trăm vạn người, chính giữa chỗ trống có bình đài đấu giá khổng lồ. Bên mép bình đài đều là màn sáng ảo, có thể phóng đại người và vật phẩm trong bình đài to lên gấp vô số lần, khiến vị trí nào xung quanh đều thấy rõ ràng vật đấu giá sắp được lấy ra trong bình đài đấu giá.

Lúc sáng sớm, từng luồng sáng truyền tống trận không ngừng chớp lóe trong thành đấu giá khổng lồ, từng vệt sáng từ bốn phương tám hướng lao nhanh tới chỗ này.

Lần này tu sĩ và dị tộc thần nguyên tinh hải tham gia hội đấu giá Hắc Mặc tinh cóhai trăm vạn người. Bọn họ hoặc là đi truyền tống trận hoặc xé gió đến, dần dần, trong phòng đấu giá ngồi đầy tu sĩ.

Xung quanh phòng lệ quỷ xứng tượng có nhiều nhiều gian phòng lớn, đó là chuẩn bị cho một số người thân phận cao quý. Trong đó thế lực trấn giữ bốn chân giới đều phái người đến, phân tán trong các căn phòng. Thậm chí dị tộc thần nguyên tinh hải cũng ở trong phòng riêng, tiến hành đợt hội đấu giá.

Còn có một số tu sĩ không muốn để người biết thân phận, họ sẽ bỏ số tinh thạch lớn đổi lấy tư cách tiến vào gian phòng trong hội đấu giá Hắc Mặc tinh.

Hội đấu giá này sẽ kéo dài một tháng, mỗi ngày sẽ có nhiều vật phẩm được đem ra đấu giá, khiến danh tiếng hội đấu giá xứng với thật.

Tô Minh ngồi xếp bằng trong gian phòng thuộc về mình, trước mặt hắn trống trải, có thể thấy màn sáng ở bình đài đấu giá khổng lồ phía xa, cũng thấy gần như toàn cảnh phòng đấu giá.

Sau lưng Tô Minh có mười ba ông lão Ngọc gia lặng lẽ đứng đó, Ngọc Nhu cũng đã trở về, nhưng dù khuôn mặt cô thanh nhã lại có chút khác biệt. Ngọc Nhu đi tới bên cạnh Tô Minh, ánh mắt rơi vào phòng đấu giá.

“Đã sắp đặt Đạo Không tiến vào phòng số bảy, bên cạnh hắn đi theo chín ông lão. Chín người kia gần như một tấc không rồi còn có một cô gái đi bên cạnh hắn. Ngoài ra theo Phong lão tìm kiếm, bên cạnh Đạo Không đúng là tồn tại một cường giả kiếp nguyệt cảnh, chính là cô gái đó. Cô ta giỏi về ẩn giấu, chắc là được chuẩn bị bảo vệ cho Đạo Không. Dựa theo chúng ta hiểu biết Đạo Thần Tông thì chắc là người Phượng Môn của Đạo Thần chân giới. Theo tập tục của họ thì sau này cô gái đó sẽ là đạo lữ của Đạo Không.” Liệt Sơn Khang Cửu đứng bên kia của Tô Minh, cung kính nói.

"Ba ngàn tử sĩ Đạo Thần chân giới thì ở lại bên ngoài bình nguyên Hắc Thủy thành, bọn họ bày ra một truyền tống trận, mắt trận ở trên người Đạo Không. Chỉ cần Đạo Không động thần niệm thì có thể truyền tống ba ngàn tử sĩ tới bên mình. Ngoài ra...” Liệt Sơn Khang Cửu mới nói đến đây thì từ trong phòng đấu giá truyền đến tiếng xôn xao.

Thanh âm do trăm vạn người rộ lên vượt qua tiếng sấm sét.

Khi thanh âm phát ra thì từng tiếng nhạc tuyệt vời vang vọng quanh phòng đấu giá, trên bình đài màn sáng chính giữa phòng đấu giá, xuất hiện ba người đàn ông trung niên. Ba người mặt nở nụ cười, chắp tay, cúi đầu với mọi người.

“Hội đấu giá bắt đầu."

Tô Minh nhìn phòng đấu giá ồn ào, phất tay phải, đằng trước hắn trống rỗng hiện ra màn sáng, trừ đi mọi thanh âm bên ngoài, khiến gian phòng lập tức yên tĩnh.

"Nói tiếp đi.” Tô Minh thu lại tầm mắt, hắn không có hứng thú hội đấu giá lần này, điều duy nhất khiến hắn có hứng thú là Đạo Không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ngoài ra trong chín chiếc thuyền trời sao của Đạo Không có thuộc hạ của hắn, chúng nó bềnh bồng ngoài Hắc Mặc Tinh, đã tỏa định phòng đấu giá. Nếu xuất hiện ngoài ý muốn thì chúng nó sẽ phát động tiêu diệt. Còn nữa, dù bốn chân giới hay nội đấu nhưng liên kết chặt chẽ, nếu Đạo Không ở đây xảy ra ngoài ý muốn thì tu sĩ ba chân giới còn lại cũng sẽ ra tay.” Liệt Sơn Khang Cửu thấp giọng nói.

Liệt Sơn Khang Cửu không biết Tô Minh tại sao muốn đối đầu với Đạo Không, nhưng hiển nhiên giết chết gã không dễ, chuyện rắc rối sau đó rất khó xử lý.

“Đã sửa quy tắc hội đấu giá chưa?” Tô Minh lạnh nhạt hỏi.

“Đã sắp xếp rồi.” Liệt Sơn Khang Cửu vội nói.

"Khi Đạo Không biến mất thì ta cần các ngươi tranh thủ ba mươi giây cho ta.” Tô Minh giơ lên tay phải vung hướng màn sáng trước mặt.

Màn sáng lập tức vặn vẹo, hiện ra hình ảnh bên ngoài, thanh âm lại vang lên.

"...nhận được thịnh tình của các vị đạo hữu đến tham gia hội đấu giá Hắc Mặc tinh, lần này ba đỉnh gia tộc chúng ta và các gia tộc ở Hắc Mặc Tinh sẽ thay đổi quy tắc đôi chút. Các vị yên tâm, lần này quy tắc thay đổi rất có lợi cho mọi người. Trước kia sau khi kết thúc hội đấu giá Hắc Mặc tinh thì vật các vị đấu giá sẽ cùng nhau đưa đi. Nhưng lần này chúng ta thay đổi quy tắc, chỉ cần đấu giá xong vật phẩm lập tức sẽ đưa vào tay các vị. Vậy nên nếu có cần trước tiên rời đi cũng tiện hơn nhiều. Trước kia cũng có nhiều đạo hữu nhắc đến chuyện này, hiện tại mỗi gia tộc Hắc Mặc Tinh chúng ta quyết định tiếp thu kiến nghị, từ đây chấp hành."

Tô Minh bình tĩnh nhìn ngoài phòng đấu giá, nghe thanh âm vang bên tai, sắc mặt như thường.

Liệt Sơn Khang Cửu bên cạnh hắn muốn nói lại thôi, cuối cùng lựa chọn nghe theo, gật đầu rời đi.

Trong lòng Tô Minh bình tĩnh, tất cả tiến hành theo kế hoạch của hắn, bây giờ chỉ cần cá cắn câu là hắn sẽ có được phân thân thứ ba, thân tu vi!

Tô Minh híp mắt, yên lặng chờ.

Tô Minh nhìn phòng đấu giá trong thời gian tiếp theo kêu giá từng vật phẩm, tiếng đấu giá hùng hổ liên tiếp nhau, khiến trời đất đều sôi sục. Nhưng từ đầu đến cuối, gian phòng Đạo Không ở không phát ra thanh âm kêu giá gì. Tuy nhiên, Tô Minh không sốt ruột.

Mãi đến buổi chiều, bầu trời ánh sáng tối sầm xuống, khi lại một vật phẩm được đưa ra, trong nhiều tiếng kêu giá Tô Minh nghe thấy từ phòng Đạo Không có giọng nữ kêu giá.

“Chuẩn bị.” Tô Minh thản nhiên nói.

Mười ba lão tổ Ngọc gia sau lưng Tô Minh biểu tình nghiêm túc, nhanh chóng ngồi xếp bằng, vòng quanh người Tô Minh, quay quanh thành hình tròn phạm vi hơn mười mét. Ai nấy mắt sáng ngời, vận chuyển tu vi.

Ngọc Nhu đứng dậy thụt lùi, ngồi khoanh chân cạnh cửa phòng. Nhiệm vụ của Ngọc Nhu là ngăn cản bất cứ ai bước vào, bên cạnh cô là Xích Hỏa Hầu, gã và cô cùng nhau canh giữ cửa này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cầu Ma

Số ký tự: 0