Cầu Ma

Danh chấn đông hoang

Nhĩ Căn

2024-01-18 17:43:34

Theo lực nguyền rủa khuếch tán, lấy vị trí trung tâm làm điểm, bốn phía có không ít đệ tử tà tông trên người xuất hiện đốm đen, xôn xao kinh hoàng thì Tô Minh đã đi xa.

Trong tay hắn lại thêm hai cái xác đang nhanh chóng biến đen, nơi đi qua lặng yên không tiếng động nhưng lát sau hai tiếng nổ ầm vang, hơi thở nguyền rủa chốn này càng đậm đặc.

Loại nguyền rủa này bùng phát không nhanh, nhưng xem thì rất ghê rợn. Dù là ai khi thấy thân thể xuất hiện nhiều đốm đen, ngửi mùi ngọt ngào và buồn nôn, cảm nhận đốm đen trên người không ngừng khuếch tán và mục rữa, sẽ từ tận đáy lòng sinh ra sợ hãi. Sợ hãi lan tràn, một lát sau, Tô Minh xuyên qua trong đội ngũ đột kích của tà tông, ở trong đệ tử tà tông bùng phát, khiến đội ngũ xung phong này ngày càng nhiều hỗn loạn. Loại hỗn loạn này lập tức bị tiên tông phát hiện, càng bị cường giả vấn đỉnh tà tông và tiên tông chiến đấu cảm nhận, chẳng qua họ khó mà thoát thân, giờ đang đối mặt sống chết nên không cách nào quá chú ý.

Cô gái áo trắng trong tiên tông mắt chợt lóe, lập tức thấy ra hỗn loạn này chính là cơ hội tuyệt vời, nâng lên tay phải định tuyên bố mệnh lệnh thì bản năng khựng lại. Cô rất do dự, loại hỗn loạn này hiển nhiên có người tạo ra, nhưng rốt cuộc là ai? Ai sáng tạo ra cơ hội cho tiên tông họ? Người thứ nhất hiện ra trong đầu cô là bóng dáng Tô Minh, nhưng cô gái áo trắng vốn định vị thân phận của hắn là tà tông, nhưng vì mình không chết nên đoán nguyên nhân khác hắn đến, giờ thấy tà tông hỗn loạn, lấy sự thông minh tài trí của cô gái thì sao mà không đoán ra được.

Khẽ thở dài, dù biết rõ chuyện này là đối phương cố ý tạo ra nhưng cô vẫn phải bắt lấy. Giờ cô không do dự nữa, phất tay, có hơn mười ngọc giản lao nhanh đi.

“Tàng Long Tông Tinh Không Chiến Tiên sáu cái toàn bộ xuất động, nhân lúc loạn này xoay chuyển thế cục!"

Một ngọc giản rơi hướng Tàng Long Tông. Trần Xung đứng trên tảng đá lớn bắt lấy, mắt chợt lóe, nâng tay trái ấn pháp quyết. Chỉ nghe có tiếng nổ kinh thiên vang vọng, sáu Tinh Không Chiến Tiên của Tàng Long Tông toàn bộ ngẩng đầu dậy phát ra tiếng gầm. Sau đó sáu người khổng lồ bay lên, sáu ngọn núi to cũng lên trời theo sau lưng sáu Tinh Không Chiến Tiên ầm ầm xé gió lao đi.

Sáu tiếng nổ liên miên và mặt đất kịch liệt chấn động, sáu ngọn núi trực tiếp đập vào đội ngũ tà tông. Từ trên ngọn núi tỏa ra uy nhiếp khiến người bị chúng nó bao phủ thân thể như bị trói không thể né tránh, chỉ có thể hét thảm cả người vỡ thành thịt vụn.

Mặt đất lại chấn động, lại là sáu Tinh Không Chiến Tiên từ giữa không trung giáng xuống mặt đất. Theo chúng đến gần, sát khí máu me phát ra từ thân thể, sáu người khổng lồ Tinh Không Chiến Tiên đôi mắt đỏ sậm, rít gào mạnh vọt ra, từ sáu hướng khác nhau đi qua đâu là đệ tử tà tông không có chút sức phản kích, thường dưới trùng kích điên cuồng của chúng không phải bị đụng thành vỡ nát thì là bị bàn tay to của Tinh Không Chiến Tiên túm lấy xé rách, hay là bị mạnh quăng ra.

“Giết đi, giết càng nhiều thì thanh minh ấn của ta càng mạnh...” Tô Minh thấp giọng thì thào, hắn nhìn ấn ký xanh nơi tay trái.

Ấn đang tỏa ra ánh sáng yêu dị, trông rất kỳ lạ. Tô Minh đặt ánh mắt vào lòng bàn tay phải, chỗ đó giờ là một đoàn màu đen tỏa ra mùi ngọn nào, chính là thuật nguyền rủa. Thuật nguyền rủa này là Tô Minh chợt nghĩ ra, mười gần mười vạn máu thịt nơi này ôn dưỡng khiến nguyền rủa dần biến đáng sợ.

Trong sương khói sáu Tinh Không Chiến Tiên nhân dịp tà tông hỗn loạn thi triển phản kích. Theo từng mệnh lệnh từ Tất Túc, trận doanh tiên tông giờ không lùi nữa mà xoay người rít gào biến thành cầu vồng trong sương khói, thi triển thần thông, pháp bảo, liều mạng cùng người tà tông, tình thế nghịch chuyển.

Phút chốc thuật pháp, thần thông, tiếng nổ trong sương khói kinh thiên động địa. Từng đợt thiên địa linh lực không ngừng khuếch tán nhưng không thể khiến sương khói tán đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Minh không để ý chiến trường nữa, vọt lên trời mãi đến mép sương khói. Ở trên trời hắn ngẩng đầu nhìn màn trời, mây mù cuồn cuộn, bên trong có ba bóng người đang thi triển hàng loạt thần thông. Bầu trời sóng gợn khuếch tán như sắp tan vỡ, có loại khiến người tinh thần rung động.

Nhưng nguyên bầu trời có hai vị trí mà dao động và trùng kích vừa đến gần lập tức tự động tản ra, đó là hai vòng xoáy lờ mờ lộ ra dấu vết!

Hai vòng xoáy đang từ từ chuyển động, trông thấy nó Tô Minh có cảm giác mãnh liệt rằng chúng rất có khả năng là chỗ tiên tộc giáng trần!

Dời mắt khỏi vòng xoáy, hắn lại nhìn hướng ba bóng người đang chiến đấu. Tô Minh thấy hai phân thân Đế Thiên một cái thi triển Bổ Thiên Thuật, một cái là Mạt Nhật Dương, hai loại thần thông từ hai phân thân thi triển khiến trời đất biến sắc, làm Tô Minh nheo mắt lại.

Lại nhìn thiếu niên áo đen, pháp thân Cấp Ảm, người này tay vẫn cầm cây quạt, nhìn không thấy biểu tình chỉ trông thấy tay áo vung, lập tức trước mặt xuất hiện mặt quỷ khổng lồ. Mặt quỷ to cỡ ngàn mét, vô cùng dữ tợn, há mồm hút mạnh, dường như muốn nuốt cả thế giới vào mồm. Khiến Tô Minh trong khoảnh khắc con ngươi co rút.

Một lúc sau Tô Minh nhắm mắt lại, ức chế xúc động muốn ra tay, mãi ki hắn mở mắt ra nhìn chằm chằm hai phân thân Đế Thiên. Tô Minh biết chuyện này không thể gấp gáp, đợi thanh minh ấn và nguyền rủa thuật càng thêm cường đại bởi hai phe không ngừng chết đi mới là lúc hắn ra tay. Bây giờ không hợp cho tập kích, hắn mà ra khỏi sương mù dưới đất là sẽ bị trên trời Cấp Ảm, Đế Thiên phát hiện ra ngay. Quan trọng nhất là...

'Họ mới bắt đầu chiến đấu, còn chưa bốc lửa, cũng không bị thương!’ Tô Minh đè nén xúc động, hắn biết lần này mình không thể dễ dàng lộ mặt, phải luôn ẩn núp đến khi vọt ra thì bùng phát ý niệm giết chết Đế Thiên!

“Thất Minh Âm Tử, nguyền rủa thuật là vật táng thứ nhất ta chuẩn bị cho Đế Thiên ngươi...” Tô Minh khẽ thì thào, sâu trong lòng hắn còn có vài vật táng mãi đến cuối cùng lấy mạng Đế Thiên dùng để táng đế!

Chính lúc này, dưới đất phát ra từng tiếng nổ ngập trời xuyên thấu sương khói, đánh gãy suy nghĩ của Tô Minh, làm hắn đưa mắt nhìn sang.

Chỉ thấy trong sương dưới đất giờ thì sáu người khổng lồ Tinh Không chỉ còn có ba!

Sáu ngọn núi to lớn tan vỡ phát ra tiếng nổ chính là tiếng núi vỡ. Khiến sáu ngọn núi vỡ, khiến ba người khổng lồ Tinh Không Chiến Tiên chết là vì trong sương khói mười tám con âm long của tà tông!

Chẳng qua bây giờ chúng nó không còn là mười tám mà là chín con. Chín con âm long gầm rống càn quét trong sương khói, vọt tới ba Tinh Không Chiến Tiên còn lại.

Đệ tử tà tông đa số từ trong hỗn loạn hồi phục lại, những người bị thương bị dời đến hậu phương, lấy tà tiên giáp đen mở đường, Tà Thị ở giữa, Tà trần phía trái, Tà Linh bên phải, đang cùng người tiên tông ở đất tiên tộc giáng trần triển khai oanh sát sống chết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Minh thấy Trần Xung, Sơn Hận, Tất Tố, Bắc Lăng, Trần Hân ở trong sương khói vị trí khác nhau giết chóc! Còn có chị em Thiên Lam Mộng, Ô Lạp hay gọi là Vũ Nhạc đều ở trong sương khói theo hai bên nổ ầm vang tự lộ ra ánh sáng chói mắt. Họ là thiên tài, thiên tài của mỗi tông môn, giờ trong đám người tỏa ánh sáng chói lòa khiến người nhìn liền thấy kinh diễm. Hoặc là am hiểu trận pháp, hoặc là am hiểu thần thông, hoặc là am hiểu cấm chế, hoặc là thuật pháp kinh người, còn có am hiểu phòng ngự, nhiều vô số kể, Tô Minh luôn nhìn chằm chằm.

Trừ những người này, trên bầu trời Tô Minh còn thấy trong tu sĩ giáp đen Tà Tiên Tông vị trí gần đằng trước có một người giáp đen đấm xuống đất làm mặt đất run rẩy, bùn đất nổ tung ở giữa không trung ngưng tụ thành kiếm đất xé gió lao hướng tiên tộc trước mặt.

Hắc giáp tu sĩ ngửa đầu hét, kéo xuống mũ giáp lộ ra mái tóc dài tung bay, đó là một người đàn ông, rất giống với Tất Tố nhưng dường nét rõ ràng là thanh niên, đó là người giống y đúc trong ký ức Tô Minh, Tất Túc!

Là Tất Túc Tà Tiên Tông lúc trước Tiền Thần nói!

Nếu chỉ là như vậy thì đành thôi, khiến Tô Minh trong im lặng nổi lên cay đắng là trong đám hắc giáp tu sĩ. Hắn thấy ông lão đứng bên trái Tất Túc, bộ dạng ông lão làm sao Tô Minh có thể quên, chính là...Nam Tùng. Bà lão đứng bên phải Tất Túc Tô Minh luôn nhớ rõ, đó là bà của Bạch Linh, mac Ô Long bộ lạc, Lặc Tố!

‘Thật cũng được...giả cũng thế...’ Tô Minh nhắm mắt hít sâu, khi lại mở mắt ra thì đè nén nỗi lòng dao động.

Ngay lúc này.

Bên dưới tiên tông phát ra thanh âm vang vọng cả chiến trường.

“Mời Thiên Lam Chiến Thi!” Thanh âm truyền khắp chiến trường.

Chỉ thấy hướng tiên tông Thiên Lam Đạo lao ra chín sao băng mang theo tiếng nổ kinh người lao hướng chiến trường, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã đáp xuống chiến trường. Sau tiếng nổ ầm ầm, chín sao băng biến mất, trong chiến trường xuất hiện...

Gần hàng trăm người!

Đó là chín mươi chín người, chín mươi chín người toát ra hơi thở Vu tộc mãnh liệt, trong đó có một người khi Tô Minh thấy thì đầu óc ù vang!

Thân hình đó là dưới trướng Đại sư huynh, đã từng cùng Tô Minh ở Quỷ Đài bộ lạc ngoài Thiên Hàn tông anh dũng chiến đấu, gã đàn ông đầu trọc!!!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cầu Ma

Số ký tự: 0