Quay về vị trí và tộc quần vùng lên (2)
Nhĩ Căn
2024-01-18 17:43:34
Khai Trần, tế Cốt, Man Hồn đại viên mãn, nhân tu, địa tu, thiên tu, vị giới, vị kiếp thành nguyệt, kiếp dương, chưởng cảnh, duyên cảnh, sinh cảnh, diệt cảnh, linh tiên, bất khả ngôn.
Hơn mười cảnh giới trong giây phút này đều khắc vào cơ thể tu sĩ Man tộc, thay đổi kinh mạch của họ, biến động mạch lạc. Những cảnh giới này là cả đời Tô Minh trải qua, đi qua, có thể nói là hắn tự kết hợp tu vi bên ngoài đi ra con đường tu chân. Con đường này giống như là trong rất nhiều con đường bị Tô Minh lựa chọn ra, giờ thì mượn tiểu đỉnh phóng ra, khắc vào tinh thần, huyết mạch truyền thừa trong mỗi Man tộc.
Nó cũng chia làm ba bước, bước đầu tiên là Khai Trần đến Man Hồn, bước thứ hai là từ nhân tu đến vị giới, kiếp nguyệt, kiếp dương là cầu nối, bước thứ ba là chưởng duyên sinh diệt, tiến tới linh tiên, bất khả ngôn, đây đã là vượt qua bước thứ ba, bước vào tiết tấu của bước thứ tư.
Hệ thống hoàn chỉnh, con đường tu vi tự Tô Minh trải qua giờ trong phút chốc trở thành hệ thống tu luyện đã mất của Đại Man bộ lạc, đạo tu chân tương lai.
Bởi vì đủ nội tình cùng cơ sở, vì không có phương hướng tu hành, cho nên tích lũy đủ tu vi, bởi vậy lần đặt dấu ấn hệ thống này lập tức khiến tu vi của toàn người Man tộc tăng vọt.
Sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc xung quanh có tu vi yếu nhất cũng là hậu kỳ Khai Trần, người ta phải đến hậu kỳ Khai Trần mới bay lâu được, mới có thể bốn phương tám hướng tới đây.
Những Man tộc hậu kỳ Khai Trần bùng phát tu vi, trực tiếp đột phá trở thành Tế Cốt, lại lần nữa đột phá thành Man Hồn.
Những tộc nhân Man tộc bản thân là Tế Cốt thì đột phá bước qua Man Hồn cảnh, trở thành nhân tu, thậm chí bên trong có người có tư chất nổi bật, nhảy lên thành địa tu, đạt thành tu vi lúc trước Tô Minh rời đi.
Biến hóa lớn nhất là những tộc nhân vốn đã là Man Hồn, họ tích lũy rất nhiều tu vi, chỉ vì không có đường chỉ dẫn cho nên tiến triển chậm chạp. Nhưng giây phút này, cùng với hệ thống tu vi trong người khắc sâu, đầu óc rõ ràng phương hướng tương lai, theo tiểu đỉnh dẫn động, tu vi của nó bùng phát.
Từ Man Hồn đột phá đến nhân tu, lại đến địa tu, có một số lão quái tu vi đột phá địa tu bước vào cảnh giới thiên tu.
Tất cả cảm ngộ của họ đều đạt được từ chỗ Tô Minh, con đường của họ đã được trải sẵn. Trong sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc có hơn mười ông lão từng được Tô Minh sắc phong, hơn ngàn năm trước đã đến Man Hồn đại viên mãn, thậm chí càng là bước ra một bước lần mò đến cảnh giới địa tu, nhân tu.
Bọn họ mới là người thích hợp ánh cho lần Man tộc tăng vọt tu vi này. Tích lũy nhiều năm qua, cả đời vùng vẫy khỏi vận mệnh khiến đám người này ai trong thân thể như có được thiên hà vạn giang, nhưng không cách nào khiến chúng nó hòa lại.
Bây giờ trong đầu họ đặt dấu ấn con đường tu chân của Tô Minh tựa như thiên hà vạn giang chỉ dẫn, dung thành đại hải!
Nha Man ngửa đầu gầm lên, khuôn mặt già nua nhanh chóng biến đổi, mãi đến khi biến thành trung niên, tu vi trực tiếp bước vào đến thiên tu, lại đạp bước đạt tới vị giới.
Có thể đạt tới vị giới là bởi vì Tô Minh có được Chân Giới phân thân, hắn có vô cùng vô tận lực lượng vị giới, khiến người Man tộc thoải mái hấp thu. Sau khi Nha Man đạt tới vị giới thì lại đột phá, bước vào đến kiếp nguyệt cảnh, thế này mới ngừng lại.
Đây là tích lũy lâu dài rồi bùng phát, cũng là Đại Man bộ lạc bắt đầu chuẩn bị từ năm đó, đến giờ thì bùng phát.
Phong ấn để trong huyết mạch như đê đập chặn nước lũ, chỉ cho một phần nước thông qua, duy trì tu vi và sự sống. Huyết mạch các đời đều như vậy, cho đến có một ngày con đường Man tộc được xác định, khi hệ thống Man tộc lại khắc trong tinh thần mỗi một người Man tộc thì đê mới vỡ, bùng phát ra tu vi bị phong ấn trong truyền thừa vô số năm qua.
Vô Song, Huyết Sát, Thiên Khải, đám người này đều bước vào cảnh giới kiếp nguyệt cảnh, đây là cực hạn hiện tại của họ nhưng không phải là cuối cùng. Nếu họ đi Đạo Thần chân giới, thích ứng không khí bên ngoài thì tu vi sẽ tăng vọt. Trong số người này tu vi biến đổi lớn nhất về mặt tổng thể là Mệnh tộc, tu sĩ người Man tộc gần như không ai thấp hơn nhân tu.
Tăng cao lớn nhất là hai người.
Một là Xích Lôi Thiên, người thừa kế Lôi Man năm đó bị Tô Minh cướp một nửa lôi tính. Ông lão này tính tình nóng nảy, tu vi tăng lên vượt qua kiếp nguyệt, trở thành kiếp dương!
Nhưng lão không phải là mạnh nhất, cường giả mạnh nhất trong sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc là Nam Cung Ngân.
Tộc trưởng của Mệnh tộc năm đó bạn của Tô Minh, từ đầu đến cuối luôn gọi hắn là ân công, Nam Cung Ngân bước vào đến vị kiếp đại viên mãn, xem bộ dạng thì chỉ kém một bước là có thể đi tới ngưỡng cửa chưởng cảnh.
Đây chính là Man tộc.
Là tộc quần tăng vọt, đây là tích lũy mấy vạn năm bùng phát.
Chỉ có Phương Thương Lan, chẳng những tu vi của cô không tăng lên mà trông hơi suy yếu. ánh sáng tiểu đỉnh đối với Phương Thương Lan dường như không phải kích phát huyết mạch mà sinh ra tổn thương. Mặt Phương Thương Lan hơi tái nhưng vẫn mỉm cười nhìn Man tộc reo hò, vui sướng vì tộc quần Man tộc tăng vọt.
Trừ tu vi của sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc tăng cao ra, những Man tộc trên mọi hòn đảo Man tộc, các tộc nhân không thể bái kiến Tô Minh trong ánh sáng này dường như cũng tăng cao theo mức độ khác nhau.
Tô Minh nhìn xung quanh, nhìn các tộc nhân Man tộc tăng vọt tu vi trong ánh sáng của tiểu đỉnh. Tô Minh chú ý thấy mặt Phương Thương Lan tái nhợt, vung tay áo. Lập tức ngoài người Phương Thương Lan không còn ánh sáng, sắc mặt của cô bình thường trở lại, dịu dàng cười với Tô Minh.
Phương Thương Lan muốn nói cái gì, bỗng nhiên cả bầu trời ầm vang, gió mây biến đổi, phong ấn khung trời như sắp tan vỡ. Trời đất nổi sương mù dày đặc, sương khói lăn lộn như ngưng tụ lệ quỷ gầm rống hướng mặt đất. Có ba ý chí cực kỳ cường đại lay động cả thế giới Man tộc đã buông xuống.
Hơn mười cảnh giới trong giây phút này đều khắc vào cơ thể tu sĩ Man tộc, thay đổi kinh mạch của họ, biến động mạch lạc. Những cảnh giới này là cả đời Tô Minh trải qua, đi qua, có thể nói là hắn tự kết hợp tu vi bên ngoài đi ra con đường tu chân. Con đường này giống như là trong rất nhiều con đường bị Tô Minh lựa chọn ra, giờ thì mượn tiểu đỉnh phóng ra, khắc vào tinh thần, huyết mạch truyền thừa trong mỗi Man tộc.
Nó cũng chia làm ba bước, bước đầu tiên là Khai Trần đến Man Hồn, bước thứ hai là từ nhân tu đến vị giới, kiếp nguyệt, kiếp dương là cầu nối, bước thứ ba là chưởng duyên sinh diệt, tiến tới linh tiên, bất khả ngôn, đây đã là vượt qua bước thứ ba, bước vào tiết tấu của bước thứ tư.
Hệ thống hoàn chỉnh, con đường tu vi tự Tô Minh trải qua giờ trong phút chốc trở thành hệ thống tu luyện đã mất của Đại Man bộ lạc, đạo tu chân tương lai.
Bởi vì đủ nội tình cùng cơ sở, vì không có phương hướng tu hành, cho nên tích lũy đủ tu vi, bởi vậy lần đặt dấu ấn hệ thống này lập tức khiến tu vi của toàn người Man tộc tăng vọt.
Sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc xung quanh có tu vi yếu nhất cũng là hậu kỳ Khai Trần, người ta phải đến hậu kỳ Khai Trần mới bay lâu được, mới có thể bốn phương tám hướng tới đây.
Những Man tộc hậu kỳ Khai Trần bùng phát tu vi, trực tiếp đột phá trở thành Tế Cốt, lại lần nữa đột phá thành Man Hồn.
Những tộc nhân Man tộc bản thân là Tế Cốt thì đột phá bước qua Man Hồn cảnh, trở thành nhân tu, thậm chí bên trong có người có tư chất nổi bật, nhảy lên thành địa tu, đạt thành tu vi lúc trước Tô Minh rời đi.
Biến hóa lớn nhất là những tộc nhân vốn đã là Man Hồn, họ tích lũy rất nhiều tu vi, chỉ vì không có đường chỉ dẫn cho nên tiến triển chậm chạp. Nhưng giây phút này, cùng với hệ thống tu vi trong người khắc sâu, đầu óc rõ ràng phương hướng tương lai, theo tiểu đỉnh dẫn động, tu vi của nó bùng phát.
Từ Man Hồn đột phá đến nhân tu, lại đến địa tu, có một số lão quái tu vi đột phá địa tu bước vào cảnh giới thiên tu.
Tất cả cảm ngộ của họ đều đạt được từ chỗ Tô Minh, con đường của họ đã được trải sẵn. Trong sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc có hơn mười ông lão từng được Tô Minh sắc phong, hơn ngàn năm trước đã đến Man Hồn đại viên mãn, thậm chí càng là bước ra một bước lần mò đến cảnh giới địa tu, nhân tu.
Bọn họ mới là người thích hợp ánh cho lần Man tộc tăng vọt tu vi này. Tích lũy nhiều năm qua, cả đời vùng vẫy khỏi vận mệnh khiến đám người này ai trong thân thể như có được thiên hà vạn giang, nhưng không cách nào khiến chúng nó hòa lại.
Bây giờ trong đầu họ đặt dấu ấn con đường tu chân của Tô Minh tựa như thiên hà vạn giang chỉ dẫn, dung thành đại hải!
Nha Man ngửa đầu gầm lên, khuôn mặt già nua nhanh chóng biến đổi, mãi đến khi biến thành trung niên, tu vi trực tiếp bước vào đến thiên tu, lại đạp bước đạt tới vị giới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có thể đạt tới vị giới là bởi vì Tô Minh có được Chân Giới phân thân, hắn có vô cùng vô tận lực lượng vị giới, khiến người Man tộc thoải mái hấp thu. Sau khi Nha Man đạt tới vị giới thì lại đột phá, bước vào đến kiếp nguyệt cảnh, thế này mới ngừng lại.
Đây là tích lũy lâu dài rồi bùng phát, cũng là Đại Man bộ lạc bắt đầu chuẩn bị từ năm đó, đến giờ thì bùng phát.
Phong ấn để trong huyết mạch như đê đập chặn nước lũ, chỉ cho một phần nước thông qua, duy trì tu vi và sự sống. Huyết mạch các đời đều như vậy, cho đến có một ngày con đường Man tộc được xác định, khi hệ thống Man tộc lại khắc trong tinh thần mỗi một người Man tộc thì đê mới vỡ, bùng phát ra tu vi bị phong ấn trong truyền thừa vô số năm qua.
Vô Song, Huyết Sát, Thiên Khải, đám người này đều bước vào cảnh giới kiếp nguyệt cảnh, đây là cực hạn hiện tại của họ nhưng không phải là cuối cùng. Nếu họ đi Đạo Thần chân giới, thích ứng không khí bên ngoài thì tu vi sẽ tăng vọt. Trong số người này tu vi biến đổi lớn nhất về mặt tổng thể là Mệnh tộc, tu sĩ người Man tộc gần như không ai thấp hơn nhân tu.
Tăng cao lớn nhất là hai người.
Một là Xích Lôi Thiên, người thừa kế Lôi Man năm đó bị Tô Minh cướp một nửa lôi tính. Ông lão này tính tình nóng nảy, tu vi tăng lên vượt qua kiếp nguyệt, trở thành kiếp dương!
Nhưng lão không phải là mạnh nhất, cường giả mạnh nhất trong sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc là Nam Cung Ngân.
Tộc trưởng của Mệnh tộc năm đó bạn của Tô Minh, từ đầu đến cuối luôn gọi hắn là ân công, Nam Cung Ngân bước vào đến vị kiếp đại viên mãn, xem bộ dạng thì chỉ kém một bước là có thể đi tới ngưỡng cửa chưởng cảnh.
Đây chính là Man tộc.
Là tộc quần tăng vọt, đây là tích lũy mấy vạn năm bùng phát.
Chỉ có Phương Thương Lan, chẳng những tu vi của cô không tăng lên mà trông hơi suy yếu. ánh sáng tiểu đỉnh đối với Phương Thương Lan dường như không phải kích phát huyết mạch mà sinh ra tổn thương. Mặt Phương Thương Lan hơi tái nhưng vẫn mỉm cười nhìn Man tộc reo hò, vui sướng vì tộc quần Man tộc tăng vọt.
Trừ tu vi của sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc tăng cao ra, những Man tộc trên mọi hòn đảo Man tộc, các tộc nhân không thể bái kiến Tô Minh trong ánh sáng này dường như cũng tăng cao theo mức độ khác nhau.
Tô Minh nhìn xung quanh, nhìn các tộc nhân Man tộc tăng vọt tu vi trong ánh sáng của tiểu đỉnh. Tô Minh chú ý thấy mặt Phương Thương Lan tái nhợt, vung tay áo. Lập tức ngoài người Phương Thương Lan không còn ánh sáng, sắc mặt của cô bình thường trở lại, dịu dàng cười với Tô Minh.
Phương Thương Lan muốn nói cái gì, bỗng nhiên cả bầu trời ầm vang, gió mây biến đổi, phong ấn khung trời như sắp tan vỡ. Trời đất nổi sương mù dày đặc, sương khói lăn lộn như ngưng tụ lệ quỷ gầm rống hướng mặt đất. Có ba ý chí cực kỳ cường đại lay động cả thế giới Man tộc đã buông xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro