Vua trong bóng tối
Nhĩ Căn
2024-01-18 17:43:34
“Hắc Mặc đạo, trên Hắc Mặc Tinh, đứng trên tất cả gia tộc, vua trong bóng tối. Các ngươi đã biến mất mấy vạn năm, không ngờ...thì ra gia tộc Liệt Sơn Tu là các ngươi nâng đỡ. “
Cùng với tiếng thở dài quanh quẩn, từ trên trời có mười tám ảo ảnh biến ra, đó là mười tám ngọn núi đen như mực. Chúng nó sừng sững trong cõi trời đất, mang theo uy nhiếp khiến đất run rẩy, từ từ giáng xuống.
Trên mười tám ngọn núi có mười tám ông lão ngồi xếp bằng. Mười tám ông lão biểu tình âm trầm, lời vừa nãy do một người trong số đó phát ra.
Mười tám ngọn núi này gọi là Thái Từ sơn, mười tám người này là mười tám lão tổ của gia tộc Thái Từ ở mặt ngoài. Tu vi của mỗi người rõ ràng là hậu kỳ vị giới.
Khi mười tám ngọn núi xuất hiện, bầu trời sau lưng họ vặn vẹo, từng tòa Thái Từ điện, có mấy trăm người đều giáng xuống.
Giờ phút này, bầu trời bị gia tộc Thái Từ chiếm cứ, từng uy nhiếp và khí thế tràn ngập trong trời đất, lộ rõ ra thực lực của đỉnh gia tộc Hắc Mặc Tinh!
“Hai vạn năm trước, một vị tổ tiên của gia tộc Thái Từ ta nhận ra trên Hắc Mặc Tinh tồn tại Hắc Mặc Đạo ngươi, kết hợp lịch sử mấy vạn năm Hắc Mặc Tinh, các lần gia tộc hủy diệt, suy đoán thực lực của Hắc Mặc Đạo ngươi, không tiếc từ bỏ tông tộc gia tộc Liệt Sơn Tu, dẫn theo toàn tộc mở ra một khe hở không gian, khiến gia tộc Thái Từ lấy khe hở không gian làm chỗ tông môn tồn tại. Rất nhiều tộc nhân đều ngăn cách với thế gian, thậm chí chưa từng rời khỏi khe hở không gian, để ta xem Hắc Mặc Đạo ngươi làm sao đồng hóa những tộc nhân này!” Thanh âm già nua phát ra từ miệng mười tám lão tổ gia tộc Thái Từ, chấn động tám hướng.
“Tất cả tộc nhân gia tộc Thái Từ nghe lệnh. Hủy diệt... Hắc Thủy thành, diệt sát tất cả tu vi trong thành, phá hủy căn cứ gia tộc Liệt Sơn Tu ở chỗ này! Còn nữa các tộc nhân, cho phép không tiếc tất cả cái giá sử dụng truyền tống trận đi hướng chỗ tông tộc gia tộc Liệt Sơn Tu, nhổ tận gốc!!! Báo cho tất cả gia tộc ở Hắc Mặc Tinh, Hắc Mặc Đạo tái hiện, mỗi một gia tộc có người Hắc Mặc Đạo khiến họ...tiến đến trợ trận, mượn cơ hội này xua đuổi Hắc Mặc Đạo khỏi Hắc Mặc Tinh! Đặc biệt là Mặc gia và Hoa gia, nói cho họ, nếu gia tộc Thái Từ ta bị diệt thì hai gia tộc họ rồi sẽ có một ngày lọt vào tay Hắc Mặc Đạo! Hãy nhìn lịch sử Hắc Mặc Tinh, hãy nhìn bốn đỉnh gia tộc tồn tại trước ba đỉnh gia tộc chúng ta. Bọn họ đã bị diệt tộc như thế nào? Họ là vết xe đổ của chúng ta! “
Cùng với mười tám lão tổ phát ra mệnh lệnh, mấy trăm đại điện sau lưng họ bay ra tu sĩ nhiều vô số kể, nhìn thoáng qua có với mấy vạn người. Những người này là nội tình của gia tộc Thái Từ, là gia tộc Thái Từ xuất động gần như tất cả tộc nhân. Còn có một số tộc nhân không xuất hiện, ở trong khe hở không gian đã bước vào truyền tống trận, đi hướng chỗ tông tộc gia tộc Liệt Sơn Tu.
Nhưng khoảnh khắc những tộc nhân gia tộc Thái Từ xuất hiện, khi họ cùng bay hướng phòng đấu giá của gia tộc Liệt Sơn Tu, hình ảnh giống như lúc nãy lại...xuất hiện!
Trong mấy vạn tộc nhân gia tộc Thái Từ không ngờ có gần như một nửa tộc nhân mạnh xoay người, mang theo lạnh lùng và vô tình không chút do dự xuống tay với tộc nhân của mình.
Phút chốc bầu trời hỗn loạn.
Mười bảy lão tổ biến sắc mặt, lộ vẻ không thể tin. Ông lão mới nãy phát ra mệnh lệnh nay biểu tình kinh ngạc, lão không thể tưởng tượng những tộc nhân này làm sao lại bị lôi kéo vào Hắc Mặc Đạo.
Ông lão gầm lên, lắc người, sau lưng lão mười bảy người đi theo. Ông lão ngoái đầu nhìn mười bảy người cùng có thân phận lão tổ gia tộc Thái Từ giống như lão, bây giờ lão chỉ tin tưởng vào họ.
Ông lão tin tưởng mười bảy người này tuyệt đối sẽ không phản bội gia tộc Thái Từ. Nhưng khi ông lão xoay đầu trở lại, bỗng sau lưng lão phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Trong mười bảy người có mười bốn người cùng ra tay với ba người, ầm vang, ba ông lão hộc máu thụt lùi, số còn lại không đuổi theo mà lao hướng lão.
Cay đắng, bi ai, phức tạp cùng mờ mịt, khiến lão vốn có uy lực nhất trong mười tám lão tổ tầm mắt bị ánh sáng bao phủ, bên tai tiếng nổ không dứt.
Hắc Thủy thành, trong phòng đấu giá của gia tộc Liệt Sơn Tu, tộc nhân Liệt Sơn gia không ai đi ra ngoài, họ ngây ngốc nhìn màn sáng, có một số bí mật dù là họ cũng không biết.
“Các ngươi...làm sao làm được?” Tô Minh im lặng giây lát sau, bình tĩnh hỏi.
“ Những chuyện này lúc trước chúng ta theo Man Thần đời thứ nhất ở Man tộc đã làm như vậy, nếu không thì sao có thể từ một mảnh hỗn loạn trỗi dậy một vương triều Man tộc? Sao có thể khiến tiên tộc, khiến vạn tộc Đạo Thần chân giới đều sùng bái? Thậm chí Đạo Thân kiếp chủ đều kinh sợ, ra tay bất chấp thân phận.” Phong lão cười cười.
Tô Minh lại im lặng, hắn bỗng cảm thấy chưa bao giờ biết Liệt Sơn Tu. Liệt Sơn Tu trong những điển tịch, lịch sử cao lớn, chí cao vô thượng, nhưng hôm nay điều hắn chứng kiến đã đảo điên suy nghĩ.
“Gia tộc Thái Từ có thể trở thành đỉnh gia tộc, cường giả không phải chỉ là những người này.” Tô Minh nhìn màn sáng, trầm giọng nói.
“Đúng vậy, những người xuất hiện chỉ là thực lực mặt ngoài của gia tộc Thái Từ.” Phong lão cười nói.
Khi Phong lão nói chuyện thì trên bầu trời Hắc Thủy thành hỗn loạn một tiếng nổ kinh thiên động địa điếc tai vang lên. Tiếng nổ truyền khắp tám hướng, thay thế mọi thanh âm, khiến bầu trời run rẩy. Một khe hở to lớn dài cỡ vài vạn dặm xuất hiện trên bầu trời!
Khe hở này là lối ra vào chỗ tông tộc gia tộc Thái Từ ở. Theo nó xuất hiện, từng bóng người bay ra khỏi khe hở, đó là một đội bốn phương!
Bọn họ xuất hiện khiến bốn người trong mười tám người bị vây giết lộ vẻ phấn khởi. Xung quanh tộc nhân gia tộc Thái Từ khác ai nấy kích động.
Đỏ, lam, trắng, đen!
Áo giáp bốn màu mỗi một loại đều có ba ngàn người, đội bốn phương là lực lượng bí ẩn của gia tộc Thái Từ. Màu đỏ đại biểu hơi thở huyết sát, màu lam đại biểu sức sống dạt dào, màu trắng là tang thương vô tận còn màu đen thuần túy là hủy diệt.
Một vạn người, đội bốn phương, khi xuất hiện chưa triển khai diệt sát liền xuất hiện hỗn loạn, chính bọn họ cũng...xuất hiện phân liệt.
Hình ảnh này khiến tất cả tộc nhân gia tộc Thái Từ đang chống cự lộ ra tuyệt vọng.
“Hắc Mặc Đạo, rốt cuộc ngươi sẽ giấu bao sâu? Vua trong bóng tối Hắc Mặc Tinh, các ngươi...tại sao muốn diệt trừ gia tộc Thái Từ ta!?” Lão tổ bị đồng tộc quen thuộc vây công phát ra tiếng hét thê lương.
“ Bởi vì các ngươi đã đắc tội người không nên chọc vào.” Giọng của Phong lão vang vọng trong Hắc Thủy thành.
“ Ai, chúng ta đắc tội với ai? Hãy nói cho lão phu biết, chúng ta...đắc tội với ai!!! “
“Còn có các ngươi, các ngươi cũng là tộc nhân gia tộc Thái Từ, trong cơ thể các ngươi có huyết mạch gia tộc Thái Từ, tại sao các ngươi phải phản bội!!! “
Ông lão điên cuồng. Trong tiếng chất vấn mãnh liệt, tộc nhân phản loạn gia tộc Thái Từ đa số cười lạnh, ra tay càng tàn nhẫn hơn.
Trong đó một lão tổ phản loạn vây công ông lão này liếm máu nơi khóe miệng, cười lạnh, biểu tình đầy trào phúng.
“Huyết mạch gia tộc Thái Từ? Chúng ta sớm không phải, trong cơ thể chúng ta chảy là máu của lão tổ Hắc Mặc Đạo, chúng ta...là Man tộc! “
Ông lão cười thảm, liên tục thụt lùi. Lão nhìn đội bốn phương ẩn giấu đến từ gia tộc Thái Từ đang kịch liệt giết nhau, nhìn thấy các tộc nhân gia tộc Thái Từ giờ có chết, có bị thương. Tất cả điều này xảy ra mà gia tộc Liệt Sơn Tu chưa có ai xuất hiện, trông như là trò cười, trò cười đến từ gia tộc Thái Từ tự mình phân liệt. Điều này khiến lão nghĩ tới trong lịch sử Hắc Mặc Tinh có khá nhiều gia tộc đều bị nội bộ phân liệt mà diệt vong, bây giờ xem ra là cực kỳ buồn cười.
“Lão tổ, vãn bối...hết sức!” Ông lão khép mắt.
Nhưng khi mắt lão khép lại thì trong khe hở trên bầu trời bỗng có ba hơi thở giáng xuống. Khoảnh khắc ba hơi thở xuất hiện, trên bầu trời nhưng lại xuất hiện ba mặt trời, toát ra uy nhiếp là cảnh giới kiếp dương cường đại, khiến tất cả người đang chém giết trên chiến trường không thể không ngừng tay lại ngay, hoảng sợ nhìn bầu trời.
Trong ba mặt trời tồn tại ba bóng người tang thương, đó là tổ tiên của gia tộc Thái Từ quanh năm bế quan, đó là cường giả kiếp dương.
“ Ba lão già này rốt cuộc xuất hiện, nhưng người mạnh nhất, năm đó phát hiện gia tộc Liệt Sơn Tu ta trong bóng tối, hắn...còn chưa ra mặt.” Phong lão mỉm cười, giơ lên tay phải ấn pháp quyết chỉ vào màn sáng.
“Cửu Anh, dựa theo ước định năm đó của chúng ta, tới lúc ngươi ra tay rồi. “
Khi Phong lão thốt lời thì Tô Minh lập tức cảm nhận mặt đất rung động, nguyên Hắc Thủy thành đều đang run rẩy, từ màn sáng có thể thấy rõ hồ nước khổng lồ bên dưới Hắc Thủy thành đang sục sôi.
Từng tiếng gầm không thuộc về tu vi xuyên thấu hồ nước bắn thẳng lên chín tầng trời. Tô Minh liếc mắt liền thấy trong hồ nước một đầu rồng to lớn lao ra khỏi hồ, vọt hướng bầu trời.
Đầu rồng to cỡ ngàn mét, rất là hung tợn, nó lao ra mang theo nước hồ ngập trời, như đảo ngược càn khôn, biến trời trong thanh màn mưa. Sau khi đầu rồng xuất hiện thì ngửa đầu gầm lên, tiếng rống chấn động trời đất nứt rạn.
Ngay sau đó, lại có một đồng rồng lao ra khỏi hồ nước, sau đó cái đầu rồng thứ ba cũng gầm lên. Ba đầu rồng to cỡ ngàn mét, dài vạn mét, quét ngang khung trời, lao hướng ba tổ tiên kiếp dương của gia tộc Thái Từ.
“Cửu Anh!” Tô Minh hai mắt co rút.
Tô Minh hít sâu, liếc mắt liền nhận ra mãnh thú ẩn trong hồ nước chính là một Cửu Anh sống!
“ Ngươi cũng nhận ra con thú này? Chắc là năm đó để lại cái chuông ở đất Man tộc truyền thừa cho ngươi?” Phong lão ngẫm nghĩ một lúc, nở nụ cười.
Cùng lúc đó, theo ba cái đầu rồng gầm rống, có tiếng trầm đục truyền khắp khung trời.
“Cửu... Anh... “
Cùng với tiếng thở dài quanh quẩn, từ trên trời có mười tám ảo ảnh biến ra, đó là mười tám ngọn núi đen như mực. Chúng nó sừng sững trong cõi trời đất, mang theo uy nhiếp khiến đất run rẩy, từ từ giáng xuống.
Trên mười tám ngọn núi có mười tám ông lão ngồi xếp bằng. Mười tám ông lão biểu tình âm trầm, lời vừa nãy do một người trong số đó phát ra.
Mười tám ngọn núi này gọi là Thái Từ sơn, mười tám người này là mười tám lão tổ của gia tộc Thái Từ ở mặt ngoài. Tu vi của mỗi người rõ ràng là hậu kỳ vị giới.
Khi mười tám ngọn núi xuất hiện, bầu trời sau lưng họ vặn vẹo, từng tòa Thái Từ điện, có mấy trăm người đều giáng xuống.
Giờ phút này, bầu trời bị gia tộc Thái Từ chiếm cứ, từng uy nhiếp và khí thế tràn ngập trong trời đất, lộ rõ ra thực lực của đỉnh gia tộc Hắc Mặc Tinh!
“Hai vạn năm trước, một vị tổ tiên của gia tộc Thái Từ ta nhận ra trên Hắc Mặc Tinh tồn tại Hắc Mặc Đạo ngươi, kết hợp lịch sử mấy vạn năm Hắc Mặc Tinh, các lần gia tộc hủy diệt, suy đoán thực lực của Hắc Mặc Đạo ngươi, không tiếc từ bỏ tông tộc gia tộc Liệt Sơn Tu, dẫn theo toàn tộc mở ra một khe hở không gian, khiến gia tộc Thái Từ lấy khe hở không gian làm chỗ tông môn tồn tại. Rất nhiều tộc nhân đều ngăn cách với thế gian, thậm chí chưa từng rời khỏi khe hở không gian, để ta xem Hắc Mặc Đạo ngươi làm sao đồng hóa những tộc nhân này!” Thanh âm già nua phát ra từ miệng mười tám lão tổ gia tộc Thái Từ, chấn động tám hướng.
“Tất cả tộc nhân gia tộc Thái Từ nghe lệnh. Hủy diệt... Hắc Thủy thành, diệt sát tất cả tu vi trong thành, phá hủy căn cứ gia tộc Liệt Sơn Tu ở chỗ này! Còn nữa các tộc nhân, cho phép không tiếc tất cả cái giá sử dụng truyền tống trận đi hướng chỗ tông tộc gia tộc Liệt Sơn Tu, nhổ tận gốc!!! Báo cho tất cả gia tộc ở Hắc Mặc Tinh, Hắc Mặc Đạo tái hiện, mỗi một gia tộc có người Hắc Mặc Đạo khiến họ...tiến đến trợ trận, mượn cơ hội này xua đuổi Hắc Mặc Đạo khỏi Hắc Mặc Tinh! Đặc biệt là Mặc gia và Hoa gia, nói cho họ, nếu gia tộc Thái Từ ta bị diệt thì hai gia tộc họ rồi sẽ có một ngày lọt vào tay Hắc Mặc Đạo! Hãy nhìn lịch sử Hắc Mặc Tinh, hãy nhìn bốn đỉnh gia tộc tồn tại trước ba đỉnh gia tộc chúng ta. Bọn họ đã bị diệt tộc như thế nào? Họ là vết xe đổ của chúng ta! “
Cùng với mười tám lão tổ phát ra mệnh lệnh, mấy trăm đại điện sau lưng họ bay ra tu sĩ nhiều vô số kể, nhìn thoáng qua có với mấy vạn người. Những người này là nội tình của gia tộc Thái Từ, là gia tộc Thái Từ xuất động gần như tất cả tộc nhân. Còn có một số tộc nhân không xuất hiện, ở trong khe hở không gian đã bước vào truyền tống trận, đi hướng chỗ tông tộc gia tộc Liệt Sơn Tu.
Nhưng khoảnh khắc những tộc nhân gia tộc Thái Từ xuất hiện, khi họ cùng bay hướng phòng đấu giá của gia tộc Liệt Sơn Tu, hình ảnh giống như lúc nãy lại...xuất hiện!
Trong mấy vạn tộc nhân gia tộc Thái Từ không ngờ có gần như một nửa tộc nhân mạnh xoay người, mang theo lạnh lùng và vô tình không chút do dự xuống tay với tộc nhân của mình.
Phút chốc bầu trời hỗn loạn.
Mười bảy lão tổ biến sắc mặt, lộ vẻ không thể tin. Ông lão mới nãy phát ra mệnh lệnh nay biểu tình kinh ngạc, lão không thể tưởng tượng những tộc nhân này làm sao lại bị lôi kéo vào Hắc Mặc Đạo.
Ông lão gầm lên, lắc người, sau lưng lão mười bảy người đi theo. Ông lão ngoái đầu nhìn mười bảy người cùng có thân phận lão tổ gia tộc Thái Từ giống như lão, bây giờ lão chỉ tin tưởng vào họ.
Ông lão tin tưởng mười bảy người này tuyệt đối sẽ không phản bội gia tộc Thái Từ. Nhưng khi ông lão xoay đầu trở lại, bỗng sau lưng lão phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Trong mười bảy người có mười bốn người cùng ra tay với ba người, ầm vang, ba ông lão hộc máu thụt lùi, số còn lại không đuổi theo mà lao hướng lão.
Cay đắng, bi ai, phức tạp cùng mờ mịt, khiến lão vốn có uy lực nhất trong mười tám lão tổ tầm mắt bị ánh sáng bao phủ, bên tai tiếng nổ không dứt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắc Thủy thành, trong phòng đấu giá của gia tộc Liệt Sơn Tu, tộc nhân Liệt Sơn gia không ai đi ra ngoài, họ ngây ngốc nhìn màn sáng, có một số bí mật dù là họ cũng không biết.
“Các ngươi...làm sao làm được?” Tô Minh im lặng giây lát sau, bình tĩnh hỏi.
“ Những chuyện này lúc trước chúng ta theo Man Thần đời thứ nhất ở Man tộc đã làm như vậy, nếu không thì sao có thể từ một mảnh hỗn loạn trỗi dậy một vương triều Man tộc? Sao có thể khiến tiên tộc, khiến vạn tộc Đạo Thần chân giới đều sùng bái? Thậm chí Đạo Thân kiếp chủ đều kinh sợ, ra tay bất chấp thân phận.” Phong lão cười cười.
Tô Minh lại im lặng, hắn bỗng cảm thấy chưa bao giờ biết Liệt Sơn Tu. Liệt Sơn Tu trong những điển tịch, lịch sử cao lớn, chí cao vô thượng, nhưng hôm nay điều hắn chứng kiến đã đảo điên suy nghĩ.
“Gia tộc Thái Từ có thể trở thành đỉnh gia tộc, cường giả không phải chỉ là những người này.” Tô Minh nhìn màn sáng, trầm giọng nói.
“Đúng vậy, những người xuất hiện chỉ là thực lực mặt ngoài của gia tộc Thái Từ.” Phong lão cười nói.
Khi Phong lão nói chuyện thì trên bầu trời Hắc Thủy thành hỗn loạn một tiếng nổ kinh thiên động địa điếc tai vang lên. Tiếng nổ truyền khắp tám hướng, thay thế mọi thanh âm, khiến bầu trời run rẩy. Một khe hở to lớn dài cỡ vài vạn dặm xuất hiện trên bầu trời!
Khe hở này là lối ra vào chỗ tông tộc gia tộc Thái Từ ở. Theo nó xuất hiện, từng bóng người bay ra khỏi khe hở, đó là một đội bốn phương!
Bọn họ xuất hiện khiến bốn người trong mười tám người bị vây giết lộ vẻ phấn khởi. Xung quanh tộc nhân gia tộc Thái Từ khác ai nấy kích động.
Đỏ, lam, trắng, đen!
Áo giáp bốn màu mỗi một loại đều có ba ngàn người, đội bốn phương là lực lượng bí ẩn của gia tộc Thái Từ. Màu đỏ đại biểu hơi thở huyết sát, màu lam đại biểu sức sống dạt dào, màu trắng là tang thương vô tận còn màu đen thuần túy là hủy diệt.
Một vạn người, đội bốn phương, khi xuất hiện chưa triển khai diệt sát liền xuất hiện hỗn loạn, chính bọn họ cũng...xuất hiện phân liệt.
Hình ảnh này khiến tất cả tộc nhân gia tộc Thái Từ đang chống cự lộ ra tuyệt vọng.
“Hắc Mặc Đạo, rốt cuộc ngươi sẽ giấu bao sâu? Vua trong bóng tối Hắc Mặc Tinh, các ngươi...tại sao muốn diệt trừ gia tộc Thái Từ ta!?” Lão tổ bị đồng tộc quen thuộc vây công phát ra tiếng hét thê lương.
“ Bởi vì các ngươi đã đắc tội người không nên chọc vào.” Giọng của Phong lão vang vọng trong Hắc Thủy thành.
“ Ai, chúng ta đắc tội với ai? Hãy nói cho lão phu biết, chúng ta...đắc tội với ai!!! “
“Còn có các ngươi, các ngươi cũng là tộc nhân gia tộc Thái Từ, trong cơ thể các ngươi có huyết mạch gia tộc Thái Từ, tại sao các ngươi phải phản bội!!! “
Ông lão điên cuồng. Trong tiếng chất vấn mãnh liệt, tộc nhân phản loạn gia tộc Thái Từ đa số cười lạnh, ra tay càng tàn nhẫn hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong đó một lão tổ phản loạn vây công ông lão này liếm máu nơi khóe miệng, cười lạnh, biểu tình đầy trào phúng.
“Huyết mạch gia tộc Thái Từ? Chúng ta sớm không phải, trong cơ thể chúng ta chảy là máu của lão tổ Hắc Mặc Đạo, chúng ta...là Man tộc! “
Ông lão cười thảm, liên tục thụt lùi. Lão nhìn đội bốn phương ẩn giấu đến từ gia tộc Thái Từ đang kịch liệt giết nhau, nhìn thấy các tộc nhân gia tộc Thái Từ giờ có chết, có bị thương. Tất cả điều này xảy ra mà gia tộc Liệt Sơn Tu chưa có ai xuất hiện, trông như là trò cười, trò cười đến từ gia tộc Thái Từ tự mình phân liệt. Điều này khiến lão nghĩ tới trong lịch sử Hắc Mặc Tinh có khá nhiều gia tộc đều bị nội bộ phân liệt mà diệt vong, bây giờ xem ra là cực kỳ buồn cười.
“Lão tổ, vãn bối...hết sức!” Ông lão khép mắt.
Nhưng khi mắt lão khép lại thì trong khe hở trên bầu trời bỗng có ba hơi thở giáng xuống. Khoảnh khắc ba hơi thở xuất hiện, trên bầu trời nhưng lại xuất hiện ba mặt trời, toát ra uy nhiếp là cảnh giới kiếp dương cường đại, khiến tất cả người đang chém giết trên chiến trường không thể không ngừng tay lại ngay, hoảng sợ nhìn bầu trời.
Trong ba mặt trời tồn tại ba bóng người tang thương, đó là tổ tiên của gia tộc Thái Từ quanh năm bế quan, đó là cường giả kiếp dương.
“ Ba lão già này rốt cuộc xuất hiện, nhưng người mạnh nhất, năm đó phát hiện gia tộc Liệt Sơn Tu ta trong bóng tối, hắn...còn chưa ra mặt.” Phong lão mỉm cười, giơ lên tay phải ấn pháp quyết chỉ vào màn sáng.
“Cửu Anh, dựa theo ước định năm đó của chúng ta, tới lúc ngươi ra tay rồi. “
Khi Phong lão thốt lời thì Tô Minh lập tức cảm nhận mặt đất rung động, nguyên Hắc Thủy thành đều đang run rẩy, từ màn sáng có thể thấy rõ hồ nước khổng lồ bên dưới Hắc Thủy thành đang sục sôi.
Từng tiếng gầm không thuộc về tu vi xuyên thấu hồ nước bắn thẳng lên chín tầng trời. Tô Minh liếc mắt liền thấy trong hồ nước một đầu rồng to lớn lao ra khỏi hồ, vọt hướng bầu trời.
Đầu rồng to cỡ ngàn mét, rất là hung tợn, nó lao ra mang theo nước hồ ngập trời, như đảo ngược càn khôn, biến trời trong thanh màn mưa. Sau khi đầu rồng xuất hiện thì ngửa đầu gầm lên, tiếng rống chấn động trời đất nứt rạn.
Ngay sau đó, lại có một đồng rồng lao ra khỏi hồ nước, sau đó cái đầu rồng thứ ba cũng gầm lên. Ba đầu rồng to cỡ ngàn mét, dài vạn mét, quét ngang khung trời, lao hướng ba tổ tiên kiếp dương của gia tộc Thái Từ.
“Cửu Anh!” Tô Minh hai mắt co rút.
Tô Minh hít sâu, liếc mắt liền nhận ra mãnh thú ẩn trong hồ nước chính là một Cửu Anh sống!
“ Ngươi cũng nhận ra con thú này? Chắc là năm đó để lại cái chuông ở đất Man tộc truyền thừa cho ngươi?” Phong lão ngẫm nghĩ một lúc, nở nụ cười.
Cùng lúc đó, theo ba cái đầu rồng gầm rống, có tiếng trầm đục truyền khắp khung trời.
“Cửu... Anh... “
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro