Chương 23
Phi Dực
2024-11-04 21:50:46
Nói đến đây, ba vạn oan hồn kia không chỉ có Ma tộc của Ma Vực, thật ra còn có rất nhiều Ma tu cấu kết với Thiên Ma ngoại vực.
Ma tu phần lớn đều xuất thân từ giới này, nhưng trong mắt Quảng Lăng Tiên Quân lại là chúng sinh bình đẳng, không nói là người cùng quê hương liền tha cho một mạng, trực tiếp một kiếm giết chết tất cả...
Sát tâm nặng nề khiến thiên hạ phải rùng mình.
Mà Không Huyền đạo quân kia là sư đệ của Nghĩa Dương Tiên Quân Thái Nhất Tông, tuy rằng người này kiêu ngạo, không coi ai ra gì, nhưng bất kể là nể mặt Thái Nhất Tông hay là Nghĩa Dương Tiên Quân, người bình thường cũng không có khả năng gây chuyện với hắn.
Người duy nhất trước đó từng xảy ra xung đột kịch liệt, hay nói đúng hơn là bị Không Huyền đạo quân đơn phương khiêu khích lại có năng lực ra tay với hắn, cũng chỉ có Quảng Lăng Tiên Quân vô pháp vô thiên, cái gì cũng dám làm.
Chưởng giáo chân nhân cũng không phải là đang trách cứ vị sư đệ này của mình.
Biết rõ Quảng Lăng Tiên Quân tu luyện chính là sát đạo, vậy mà còn không biết sống chết mà đi khiêu khích hắn, muốn chết cũng không xem ngày.
Chỉ là nếu Không Huyền đạo quân thật sự chết trong tay Quảng Lăng Tiên Quân, ông cũng phải chuẩn bị kỹ càng biện pháp ứng phó.
Nhìn thấy trong mắt tam giác Chưởng giáo chân nhân hung quang cuồn cuộn, Quảng Lăng Tiên Quân khẽ cười, nhưng lại không đáp lại.
"Hắn ta sống chết có liên quan gì đến ta." Hắn thản nhiên nói.
Sắc mặt Chưởng giáo chân nhân càng ngày càng âm tình bất định.
"Đệ nói đúng!" Ông âm trầm nói với vị sư đệ không biết có làm chuyện xấu hay không này: "Không Huyền đạo quân kia người kiêu ngạo vô lễ, ỷ vào việc xuất thân từ Thái Nhất Tông mà đắc tội với không ít tu sĩ, dựa vào cái gì mà Thái Nhất Tông lại đến tìm chúng ta đòi công đạo! Cho dù hắn có chết, cũng là đáng đời."
Lời này của ông hiển nhiên là kiên quyết không thừa nhận cái chết của Không Huyền đạo quân có liên quan đến Quảng Lăng Tiên Quân, sau đó, dường như lại hạ thấp giọng xuống, nhỏ giọng nói: "Còn có một chuyện phiền phức, ta muốn nhờ sư đệ giúp ta."
Giọng nói của ông nhỏ dần, Chi Chi cũng vừa lúc này thuận lợi bò qua bậc cửa ngọc thạch cao cao, đi ra khỏi chính điện.
Tuy rằng cửa chính điện mở rộng, nhưng hiển nhiên bên trong chính điện có bố trí kết giới, vừa ra khỏi cửa nàng liền không nghe thấy gì nữa.
Nhóc con lắc lắc cái đuôi màu đỏ rực, định tìm một bậc thang đá gần đó ngồi xuống chờ cha đi ra.
Còn chưa đi được hai bước, liền nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi đang đứng cách đó không xa.
Hai nam nữ trẻ tuổi xinh đẹp này dường như sau khi rời khỏi Quảng Lăng Tiên Quân liền trở nên hoạt bát hơn, eo cũng thẳng tắp, nụ cười trên mặt cũng nở rộ, thần thái rạng rỡ, y phục bay phất phới, ung dung như tiên nhân tuấn tú giáng trần.
Khi nhìn thấy một nhóc con lắc lắc cái đuôi đi tới, hai người bọn họ đều ngẩn ra, sau đó, thiếu nữ tên Tĩnh Nguyệt liền đi tới, tò mò cúi người nhìn Chi Chi.
Chi Chi chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn nàng ta.
Phía sau thiếu nữ, thiếu niên muốn túm lấy góc áo nàng ta nhưng không túm được, chỉ có thể bất đắc dĩ đi tới.
"Ngươi là con gái của Tiên Quân, tên Chi Chi đúng không?" Thiếu nữ rất hoạt bát, hiển nhiên tuy rằng Chưởng giáo chân nhân ngoài miệng rất bất mãn với nàng ta, nhưng trên thực tế ngày thường cũng rất cưng chiều nàng ta.
Tuy rằng Chi Chi là con gái của Quảng Lăng Tiên Quân, nhưng thân là đệ tử Chưởng giáo, thân phận cũng cao quý như nhau, vượt xa đệ tử nội môn và trưởng lão bình thường, cho nên Tĩnh Nguyệt trước mặt Chi Chi cực kì tự nhiên.
Chi Chi gật đầu, lắc lắc đuôi.
Cái đuôi lớn lông xù màu đỏ rực, khiến thiếu niên xinh đẹp phía sau Tĩnh Nguyệt không nhịn được nhìn thêm hai lần.
"Không ngờ Tiên Quân vậy mà lại có con gái. Vậy mẫu thân của ngươi đâu? Nàng ấy là yêu tu sao?" Tĩnh Nguyệt dường như cũng tò mò liếc nhìn đuôi Chi Chi một cái, ánh mắt rơi vào đôi tai lông xù của nàng một lúc, rốt cuộc không nhịn được sự tò mò trong lòng, liền hỏi một loạt: "Mẫu thân của ngươi ở đâu? Tiên Quân chỉ mang mình ngươi về, không cần mẫu thân của ngươi nữa sao? Trước kia chưa từng nghe Tiên Quân nhắc đến ngươi, trước kia ngươi sống cùng mẫu thân, Tiên Quân không quản ngươi sao?"
Ma tu phần lớn đều xuất thân từ giới này, nhưng trong mắt Quảng Lăng Tiên Quân lại là chúng sinh bình đẳng, không nói là người cùng quê hương liền tha cho một mạng, trực tiếp một kiếm giết chết tất cả...
Sát tâm nặng nề khiến thiên hạ phải rùng mình.
Mà Không Huyền đạo quân kia là sư đệ của Nghĩa Dương Tiên Quân Thái Nhất Tông, tuy rằng người này kiêu ngạo, không coi ai ra gì, nhưng bất kể là nể mặt Thái Nhất Tông hay là Nghĩa Dương Tiên Quân, người bình thường cũng không có khả năng gây chuyện với hắn.
Người duy nhất trước đó từng xảy ra xung đột kịch liệt, hay nói đúng hơn là bị Không Huyền đạo quân đơn phương khiêu khích lại có năng lực ra tay với hắn, cũng chỉ có Quảng Lăng Tiên Quân vô pháp vô thiên, cái gì cũng dám làm.
Chưởng giáo chân nhân cũng không phải là đang trách cứ vị sư đệ này của mình.
Biết rõ Quảng Lăng Tiên Quân tu luyện chính là sát đạo, vậy mà còn không biết sống chết mà đi khiêu khích hắn, muốn chết cũng không xem ngày.
Chỉ là nếu Không Huyền đạo quân thật sự chết trong tay Quảng Lăng Tiên Quân, ông cũng phải chuẩn bị kỹ càng biện pháp ứng phó.
Nhìn thấy trong mắt tam giác Chưởng giáo chân nhân hung quang cuồn cuộn, Quảng Lăng Tiên Quân khẽ cười, nhưng lại không đáp lại.
"Hắn ta sống chết có liên quan gì đến ta." Hắn thản nhiên nói.
Sắc mặt Chưởng giáo chân nhân càng ngày càng âm tình bất định.
"Đệ nói đúng!" Ông âm trầm nói với vị sư đệ không biết có làm chuyện xấu hay không này: "Không Huyền đạo quân kia người kiêu ngạo vô lễ, ỷ vào việc xuất thân từ Thái Nhất Tông mà đắc tội với không ít tu sĩ, dựa vào cái gì mà Thái Nhất Tông lại đến tìm chúng ta đòi công đạo! Cho dù hắn có chết, cũng là đáng đời."
Lời này của ông hiển nhiên là kiên quyết không thừa nhận cái chết của Không Huyền đạo quân có liên quan đến Quảng Lăng Tiên Quân, sau đó, dường như lại hạ thấp giọng xuống, nhỏ giọng nói: "Còn có một chuyện phiền phức, ta muốn nhờ sư đệ giúp ta."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giọng nói của ông nhỏ dần, Chi Chi cũng vừa lúc này thuận lợi bò qua bậc cửa ngọc thạch cao cao, đi ra khỏi chính điện.
Tuy rằng cửa chính điện mở rộng, nhưng hiển nhiên bên trong chính điện có bố trí kết giới, vừa ra khỏi cửa nàng liền không nghe thấy gì nữa.
Nhóc con lắc lắc cái đuôi màu đỏ rực, định tìm một bậc thang đá gần đó ngồi xuống chờ cha đi ra.
Còn chưa đi được hai bước, liền nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi đang đứng cách đó không xa.
Hai nam nữ trẻ tuổi xinh đẹp này dường như sau khi rời khỏi Quảng Lăng Tiên Quân liền trở nên hoạt bát hơn, eo cũng thẳng tắp, nụ cười trên mặt cũng nở rộ, thần thái rạng rỡ, y phục bay phất phới, ung dung như tiên nhân tuấn tú giáng trần.
Khi nhìn thấy một nhóc con lắc lắc cái đuôi đi tới, hai người bọn họ đều ngẩn ra, sau đó, thiếu nữ tên Tĩnh Nguyệt liền đi tới, tò mò cúi người nhìn Chi Chi.
Chi Chi chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn nàng ta.
Phía sau thiếu nữ, thiếu niên muốn túm lấy góc áo nàng ta nhưng không túm được, chỉ có thể bất đắc dĩ đi tới.
"Ngươi là con gái của Tiên Quân, tên Chi Chi đúng không?" Thiếu nữ rất hoạt bát, hiển nhiên tuy rằng Chưởng giáo chân nhân ngoài miệng rất bất mãn với nàng ta, nhưng trên thực tế ngày thường cũng rất cưng chiều nàng ta.
Tuy rằng Chi Chi là con gái của Quảng Lăng Tiên Quân, nhưng thân là đệ tử Chưởng giáo, thân phận cũng cao quý như nhau, vượt xa đệ tử nội môn và trưởng lão bình thường, cho nên Tĩnh Nguyệt trước mặt Chi Chi cực kì tự nhiên.
Chi Chi gật đầu, lắc lắc đuôi.
Cái đuôi lớn lông xù màu đỏ rực, khiến thiếu niên xinh đẹp phía sau Tĩnh Nguyệt không nhịn được nhìn thêm hai lần.
"Không ngờ Tiên Quân vậy mà lại có con gái. Vậy mẫu thân của ngươi đâu? Nàng ấy là yêu tu sao?" Tĩnh Nguyệt dường như cũng tò mò liếc nhìn đuôi Chi Chi một cái, ánh mắt rơi vào đôi tai lông xù của nàng một lúc, rốt cuộc không nhịn được sự tò mò trong lòng, liền hỏi một loạt: "Mẫu thân của ngươi ở đâu? Tiên Quân chỉ mang mình ngươi về, không cần mẫu thân của ngươi nữa sao? Trước kia chưa từng nghe Tiên Quân nhắc đến ngươi, trước kia ngươi sống cùng mẫu thân, Tiên Quân không quản ngươi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro