Cha Mẹ Giàu Có Đã Tìm Thấy Tôi
Chương 6
2024-11-19 13:29:19
“Tôi không cần! Con mẹ nó, tôi là trai tân! Cậu đừng có mà không tin…”
Lục Vãn khẽ nói:
“Tôi tin, cả đời cậu sẽ là trai tân.”
Hứa Yêu gật đầu, vài giây sau mới nhận ra có gì đó sai.
Đây là đang khen mình sao?!
Hứa Yêu ép Lục Vãn mang theo rượu, Lục Vãn đành phải đeo ba lô, một tay ôm bình rượu, một tay ôm bình nuôi rùa lên xe.
Mắt Trương Vệ Đông trắng dã, gần như trợn ngược lên trời!
Đúng là đồ nhà quê không ra gì!
Vì hai bên có chút mâu thuẫn, Trương Vệ Đông mặt mày không vui, Lục Vãn không bận tâm, cô cũng không muốn nói chuyện với người ta, đúng lúc được yên tĩnh.
Xe chạy êm trên đường, mười mấy phút sau, đột nhiên từ trước sau và hai bên xuất hiện mấy chiếc xe, cùng ép xe họ dừng lại bên đường.
Lục Vãn cũng nhận thấy có gì không ổn… đây là tình huống gì?
Trương Vệ Đông vốn đã khó chịu, bây giờ càng thêm tức giận, hắn xuống xe, chống nạnh quát:
“Các người điên à? Có biết đây là xe của nhà ai không?”
“Nhà họ Triệu là cái thá gì, chính là chặn xe của chúng mày đấy.”
Từ chiếc Land Rover đen bước xuống một gã đầu trọc, mặt đầy hung tợn.
Gã trọc không để ý đến Trương Vệ Đông đang quát tháo, đi thẳng đến chiếc Audi, gõ vào cửa sổ, nở một nụ cười mà gã cho là thân thiện, nói với Lục Vãn ngồi ghế sau:
“Phiền tiểu thư xuống đổi xe khác.”
Lục Vãn: "..."
Dù người đầu trọc có cười, nhưng vẫn rất đáng sợ.
Cô hoàn toàn không hiểu gì, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trương Vệ Đông ngẩn người, không biết bọn người này xuất hiện từ đâu.
Hắn muốn nói tiếp nhưng bị gã đầu trọc khống chế bằng một tay.
Người đàn ông cười nhạt nói:
"Tốt nhất ông đừng can thiệp."
Trương Vệ Đông bị ép nằm trên xe, không dám mở miệng nữa.
Gã đầu trọc lại nói với Lục Vãn trong xe:
"Thôi nào, tiểu thư, mời xuống xe."
Lục Vãn: "..."
Mẹ nó, thật đáng sợ! Đây là bắt cóc à? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Có phải kẻ thù của nhà họ Triệu muốn trả thù không?
Cô sợ đến đứng tim, cố gắng tỏ ra vô tội:
"...... Cháu chỉ là một học sinh trung học đi nhờ xe, không quen biết tài xế đâu, chú ơi, không thì để cháu về nhé."
Trương Vệ Đông: "..."
Tên quê mùa này đang nói gì thế?
Gã đầu trọc không lay chuyển, kiên quyết nói:
"Tiểu thư thật hài hước, mời người xuống xe."
Lục Vãn nhìn quanh, ba chiếc Land Rover, mỗi xe đều có hai người đàn ông lực lưỡng.
Lực lượng hai bên chênh lệch quá lớn, chống cự chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Cô thu lại nụ cười, ôm rùa, bước lên chiếc Land Rover bên cạnh.
Chỉ có thể tùy cơ ứng biến thôi.
Lục Vãn khẽ nói:
“Tôi tin, cả đời cậu sẽ là trai tân.”
Hứa Yêu gật đầu, vài giây sau mới nhận ra có gì đó sai.
Đây là đang khen mình sao?!
Hứa Yêu ép Lục Vãn mang theo rượu, Lục Vãn đành phải đeo ba lô, một tay ôm bình rượu, một tay ôm bình nuôi rùa lên xe.
Mắt Trương Vệ Đông trắng dã, gần như trợn ngược lên trời!
Đúng là đồ nhà quê không ra gì!
Vì hai bên có chút mâu thuẫn, Trương Vệ Đông mặt mày không vui, Lục Vãn không bận tâm, cô cũng không muốn nói chuyện với người ta, đúng lúc được yên tĩnh.
Xe chạy êm trên đường, mười mấy phút sau, đột nhiên từ trước sau và hai bên xuất hiện mấy chiếc xe, cùng ép xe họ dừng lại bên đường.
Lục Vãn cũng nhận thấy có gì không ổn… đây là tình huống gì?
Trương Vệ Đông vốn đã khó chịu, bây giờ càng thêm tức giận, hắn xuống xe, chống nạnh quát:
“Các người điên à? Có biết đây là xe của nhà ai không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nhà họ Triệu là cái thá gì, chính là chặn xe của chúng mày đấy.”
Từ chiếc Land Rover đen bước xuống một gã đầu trọc, mặt đầy hung tợn.
Gã trọc không để ý đến Trương Vệ Đông đang quát tháo, đi thẳng đến chiếc Audi, gõ vào cửa sổ, nở một nụ cười mà gã cho là thân thiện, nói với Lục Vãn ngồi ghế sau:
“Phiền tiểu thư xuống đổi xe khác.”
Lục Vãn: "..."
Dù người đầu trọc có cười, nhưng vẫn rất đáng sợ.
Cô hoàn toàn không hiểu gì, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trương Vệ Đông ngẩn người, không biết bọn người này xuất hiện từ đâu.
Hắn muốn nói tiếp nhưng bị gã đầu trọc khống chế bằng một tay.
Người đàn ông cười nhạt nói:
"Tốt nhất ông đừng can thiệp."
Trương Vệ Đông bị ép nằm trên xe, không dám mở miệng nữa.
Gã đầu trọc lại nói với Lục Vãn trong xe:
"Thôi nào, tiểu thư, mời xuống xe."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Vãn: "..."
Mẹ nó, thật đáng sợ! Đây là bắt cóc à? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Có phải kẻ thù của nhà họ Triệu muốn trả thù không?
Cô sợ đến đứng tim, cố gắng tỏ ra vô tội:
"...... Cháu chỉ là một học sinh trung học đi nhờ xe, không quen biết tài xế đâu, chú ơi, không thì để cháu về nhé."
Trương Vệ Đông: "..."
Tên quê mùa này đang nói gì thế?
Gã đầu trọc không lay chuyển, kiên quyết nói:
"Tiểu thư thật hài hước, mời người xuống xe."
Lục Vãn nhìn quanh, ba chiếc Land Rover, mỗi xe đều có hai người đàn ông lực lưỡng.
Lực lượng hai bên chênh lệch quá lớn, chống cự chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Cô thu lại nụ cười, ôm rùa, bước lên chiếc Land Rover bên cạnh.
Chỉ có thể tùy cơ ứng biến thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro