Cha Tôi Là Nam Chính Đối Chiếu Tổ Trong Truyện Thập Niên
Chương 8
Hương Tô Lật
2024-09-07 02:20:53
Tuy mẹ anh là một nữ đồng chí không thể tiếp tục làm đội trưởng đội dân quân trong thôn, nhưng có thể làm chủ tịch hội phụ nữ trong thôn của họ.
Đây là vài cương vị công tác chính thức ít ỏi trong thôn, lãnh tiền lương từ xã, cũng giống như làm việc trong nhà xưởng trên thành phố, có thể cho con cái nhận việc, một tháng mười sáu tệ.
Từ đó có thể thấy, tuy nhà họ con cháu đông, nhưng nhờ có tiền bồi thường với công việc nên gánh nặng gia đình cũng không nặng. Tiền lương đủ sống, tiền an ủi có thể tích góp.
Phải biết rằng gia đình ở nông thôn, có gia đình suốt cả năm cũng không để dành được mười sáu tệ.
Hiện tại nhà họ có tổng cộng năm phòng, vừa có tiền an ủi lại có công tác chính thức.
Nếu không phải Điền Xảo Hoa đã nói sẽ không tái giá, thì mấy bà mối có khi đã đạp bay cửa nhà họ rồi. Về chuyện này, cũng có người ngấm ngầm hỏi thăm, nhưng Điền Xảo Hoa vẫn nhất quyết khẳng định mình còn tình cảm sâu nặng với chồng, sẽ không tái giá, tính tình bà ấy cũng chẳng phải dịu dàng gì cho cam, xuất thân là thợ săn nên rất là dũng mãnh, dáng dấp cao lớn thô kệch, cho nên mới không có ai dám làm phiền.
Đương nhiên cũng là vì anh họ Điền Kiến Quốc của Điền Xảo Hoa là đại đội trưởng của đại đội họ. Thế hệ của Điền Xảo Hoa là thời điểm khốn khó nhất, ngay cả nuôi con cũng khó, bác cả của Điền Xảo Hoa chỉ còn lại một đứa con là Điền Kiến Quốc, cha mẹ Điền Xảo Hoa cũng chỉ còn lại mỗi bà ấy.
Cho nên tuy là anh em họ nhưng gắn bó như anh em ruột, tình cảm anh em rất tốt. Điền Kiến Quốc bảo vệ em gái, tất nhiên là không ai dám tính kế với Điền Xảo Hoa.
Nhưng mà Vương Nhất Thành đã nghe trộm được cuộc nói chuyện của mẹ với cậu cả.
Lúc ấy toàn bộ lời mẹ nói là: “Xem tôi là đứa ngốc à? Tôi cũng chẳng phải quả phụ tầm thường, tôi là quả phụ có công việc, có tiền an ủi, có nhà cửa. Nếu tìm thêm một người đàn ông thì tôi sẽ mệt chết mất. Nếu muốn kết hôn sẽ không tìm một người tái hôn dẫn theo con như tôi đâu.”
“Còn nếu cùng là tái hôn, thì ngay cả là người có sức lao động, nếu mà lại dẫn theo con, thì tôi cũng chẳng có lợi chút nào, là tôi nuôi bọn họ hay bọn họ nuôi tôi đây? Từ nhỏ đến lớn, không có ai lấy được đồng xu cắc bạc nào từ trong tay Điền Xảo Hoa này đâu. Loại chuyện ngu ngốc như tái hôn, ngày nào Điền Xảo Hoa tôi đây còn chưa mất trí thì ngày đó vẫn sẽ không làm.”
Điền Xảo Hoa, người tính kế đỉnh nhất đại đội Thanh Thủy.
Nếu có người muốn gây hại cho bà ấy, thì có khi kẻ đó còn chưa được sinh ra nữa.
Điền Xảo Hoa vô cùng kiên định, dần dà không còn ai mai mối nữa, bà ấy cũng tự mình nuôi lớn các con. Bởi vì tính cách Điền Xảo Hoa mạnh mẽ, nên mấy anh em đều rất hiếu thảo. Mấy năm qua, họ đã lần lượt có gia đình.
Vương Nhất Thành có ba người anh trai và một chị gái.
Anh cả tên Vương Nhất Sơn, cưới vợ là Điền Tú Quyên, Điền Tú Quyên là người cùng thôn với họ, cũng là họ hàng xa của Điền Xảo Hoa, quen biết từ bé với Vương Nhất Sơn, xem như là thanh mai trúc mã, tình cảm của hai người rất tốt, Điền Tú Quyên cũng là đứa con dâu Điền Xảo Hoa tâm đắc nhất.
Sau hai năm Vương Nhất Sơn với Điền Tú Quyên kết hôn đã sinh ra một cặp sinh đôi con trai, đặt tên là Thiệu Văn và Thiệu Võ, ngồi ổn vị trí dâu cả. Năm tiếp theo lại sinh thêm con gái là Tam Nha, tên thật là Mỹ San. Hai năm trước sinh thêm một đứa con trai nhỏ là Thiệu Kiệt. Phòng của họ là phòng thuận lợi nhất nhà họ Vương.
Cậu hai nhà lão Vương tên Vương Nhất Hải, cưới vợ là Trần Đông Mai, Trần Đông Mai ở đại đội Trường Sơn kế bên, hai người quen biết nhờ xem mắt, cô ta là đứa con được sinh khi cha mẹ lớn tuổi, tính tình có hơi kiêu căng nhưng điều kiện nhà mẹ đẻ xem như là không tệ.
Điền Xảo Hoa xem trọng cái này nhất, hôn sự của hai người vô cùng thuận lợi. Sau khi Trần Đông Mai gả đến đây đã sinh ra con gái Đại Nha, tên thật là Mỹ Vân, ngay sau đó lại sinh tiếp Tứ Nha, tên thật là Mỹ Linh.
Bởi vì mãi chưa sinh được con trai nên cũng kiềm chế lại không ít, nhưng sau này sinh được con trai là Thiệu Dũng. Cô ta lại ngẩng đầu thẳng lưng. Bởi vì chỉ có một đứa con trai nên không tránh được sẽ thiên vị hơn vài phần.
Cậu ba nhà lão Vương với cậu hai nhà lão Vương là sinh đôi, cậu ba tên là Nhất Lâm, hắn cưới vợ cùng thôn, tên là Liễu Lai Đệ, nhà họ Liễu trọng nam khinh nữ, điều kiện cũng kém.
Đây là vài cương vị công tác chính thức ít ỏi trong thôn, lãnh tiền lương từ xã, cũng giống như làm việc trong nhà xưởng trên thành phố, có thể cho con cái nhận việc, một tháng mười sáu tệ.
Từ đó có thể thấy, tuy nhà họ con cháu đông, nhưng nhờ có tiền bồi thường với công việc nên gánh nặng gia đình cũng không nặng. Tiền lương đủ sống, tiền an ủi có thể tích góp.
Phải biết rằng gia đình ở nông thôn, có gia đình suốt cả năm cũng không để dành được mười sáu tệ.
Hiện tại nhà họ có tổng cộng năm phòng, vừa có tiền an ủi lại có công tác chính thức.
Nếu không phải Điền Xảo Hoa đã nói sẽ không tái giá, thì mấy bà mối có khi đã đạp bay cửa nhà họ rồi. Về chuyện này, cũng có người ngấm ngầm hỏi thăm, nhưng Điền Xảo Hoa vẫn nhất quyết khẳng định mình còn tình cảm sâu nặng với chồng, sẽ không tái giá, tính tình bà ấy cũng chẳng phải dịu dàng gì cho cam, xuất thân là thợ săn nên rất là dũng mãnh, dáng dấp cao lớn thô kệch, cho nên mới không có ai dám làm phiền.
Đương nhiên cũng là vì anh họ Điền Kiến Quốc của Điền Xảo Hoa là đại đội trưởng của đại đội họ. Thế hệ của Điền Xảo Hoa là thời điểm khốn khó nhất, ngay cả nuôi con cũng khó, bác cả của Điền Xảo Hoa chỉ còn lại một đứa con là Điền Kiến Quốc, cha mẹ Điền Xảo Hoa cũng chỉ còn lại mỗi bà ấy.
Cho nên tuy là anh em họ nhưng gắn bó như anh em ruột, tình cảm anh em rất tốt. Điền Kiến Quốc bảo vệ em gái, tất nhiên là không ai dám tính kế với Điền Xảo Hoa.
Nhưng mà Vương Nhất Thành đã nghe trộm được cuộc nói chuyện của mẹ với cậu cả.
Lúc ấy toàn bộ lời mẹ nói là: “Xem tôi là đứa ngốc à? Tôi cũng chẳng phải quả phụ tầm thường, tôi là quả phụ có công việc, có tiền an ủi, có nhà cửa. Nếu tìm thêm một người đàn ông thì tôi sẽ mệt chết mất. Nếu muốn kết hôn sẽ không tìm một người tái hôn dẫn theo con như tôi đâu.”
“Còn nếu cùng là tái hôn, thì ngay cả là người có sức lao động, nếu mà lại dẫn theo con, thì tôi cũng chẳng có lợi chút nào, là tôi nuôi bọn họ hay bọn họ nuôi tôi đây? Từ nhỏ đến lớn, không có ai lấy được đồng xu cắc bạc nào từ trong tay Điền Xảo Hoa này đâu. Loại chuyện ngu ngốc như tái hôn, ngày nào Điền Xảo Hoa tôi đây còn chưa mất trí thì ngày đó vẫn sẽ không làm.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điền Xảo Hoa, người tính kế đỉnh nhất đại đội Thanh Thủy.
Nếu có người muốn gây hại cho bà ấy, thì có khi kẻ đó còn chưa được sinh ra nữa.
Điền Xảo Hoa vô cùng kiên định, dần dà không còn ai mai mối nữa, bà ấy cũng tự mình nuôi lớn các con. Bởi vì tính cách Điền Xảo Hoa mạnh mẽ, nên mấy anh em đều rất hiếu thảo. Mấy năm qua, họ đã lần lượt có gia đình.
Vương Nhất Thành có ba người anh trai và một chị gái.
Anh cả tên Vương Nhất Sơn, cưới vợ là Điền Tú Quyên, Điền Tú Quyên là người cùng thôn với họ, cũng là họ hàng xa của Điền Xảo Hoa, quen biết từ bé với Vương Nhất Sơn, xem như là thanh mai trúc mã, tình cảm của hai người rất tốt, Điền Tú Quyên cũng là đứa con dâu Điền Xảo Hoa tâm đắc nhất.
Sau hai năm Vương Nhất Sơn với Điền Tú Quyên kết hôn đã sinh ra một cặp sinh đôi con trai, đặt tên là Thiệu Văn và Thiệu Võ, ngồi ổn vị trí dâu cả. Năm tiếp theo lại sinh thêm con gái là Tam Nha, tên thật là Mỹ San. Hai năm trước sinh thêm một đứa con trai nhỏ là Thiệu Kiệt. Phòng của họ là phòng thuận lợi nhất nhà họ Vương.
Cậu hai nhà lão Vương tên Vương Nhất Hải, cưới vợ là Trần Đông Mai, Trần Đông Mai ở đại đội Trường Sơn kế bên, hai người quen biết nhờ xem mắt, cô ta là đứa con được sinh khi cha mẹ lớn tuổi, tính tình có hơi kiêu căng nhưng điều kiện nhà mẹ đẻ xem như là không tệ.
Điền Xảo Hoa xem trọng cái này nhất, hôn sự của hai người vô cùng thuận lợi. Sau khi Trần Đông Mai gả đến đây đã sinh ra con gái Đại Nha, tên thật là Mỹ Vân, ngay sau đó lại sinh tiếp Tứ Nha, tên thật là Mỹ Linh.
Bởi vì mãi chưa sinh được con trai nên cũng kiềm chế lại không ít, nhưng sau này sinh được con trai là Thiệu Dũng. Cô ta lại ngẩng đầu thẳng lưng. Bởi vì chỉ có một đứa con trai nên không tránh được sẽ thiên vị hơn vài phần.
Cậu ba nhà lão Vương với cậu hai nhà lão Vương là sinh đôi, cậu ba tên là Nhất Lâm, hắn cưới vợ cùng thôn, tên là Liễu Lai Đệ, nhà họ Liễu trọng nam khinh nữ, điều kiện cũng kém.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro