Chấn Kinh! Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi
Chương 1
Phán Tinh Tinh
2024-11-08 23:36:00
Rắc rắc rắc——
Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường.
Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường.
Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục cầm cốc nước uống.
Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào.
Quá rõ ràng rồi!
Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi.
Cua?
Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sầm cửa tủ lạnh lại, chắc chắn là cô hoa mắt rồi, sao trong tủ lạnh lại có cua được?
Mấy ngày nay cô rất bận, đồ dự trữ trong tủ lạnh đã hết từ lâu, chắc chắn là cô dậy sớm quá chưa ngủ đủ, nên mới hoa mắt nhìn nhầm rau cải thành cua lớn, nhất định là như vậy! Diệp Cửu Cửu tự an ủi mình, toàn là ảo giác, về phòng ngủ một giấc là ổn thôi.
Cô quay người định đi, tủ lạnh lại phát ra một loạt tiếng gõ rắc rắc rắc, âm thanh ngày càng lớn, như muốn phá tung tủ lạnh vậy, khiến cô muốn tự lừa mình cũng không được.
Diệp Cửu Cửu xoa mặt, hít một hơi thật sâu, sau đó mở tủ lạnh ra lần nữa, nhìn thấy bên trong là những con cua đang vung vẩy càng lớn ngang dọc, nhìn từ màu sắc và hình dáng thì đây là cua biển, tổng cộng có sáu con, kích thước to bằng bàn tay cô, mấy con cua chuyển động đôi mắt đen láy, như đang tìm đường thoát.
Cô do dự đưa ngón tay chọc vào lớp vỏ đen của con cua, cảm giác rất cứng, sờ vào ướt át, như vừa mới vớt từ biển lên vậy.
Không phải ảo giác.
Là thật.
Diệp Cửu Cửu ngây người nhìn những con cua, cô nhớ rõ trong tủ lạnh chỉ còn một nắm rau cải, những con cua này từ đâu ra? Vượt ngục từ chợ về sao?
Cô lục lại tủ lạnh, bên trong ngoài một vũng nước biển mặn chát, không có lỗ nào để chúng chui vào, chẳng lẽ là ai đó bỏ vào?
Nhưng trước sau nhà đều lắp camera, nếu có người đột nhập, tiếng báo động đã sớm vang lên rồi, hơn nữa tối qua mưa to gió lớn, ai rảnh rỗi đi tặng quà?
Hơn nữa... chắc không ai hào phóng đến mức tặng cô hải sản chứ?
Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường.
Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường.
Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục cầm cốc nước uống.
Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào.
Quá rõ ràng rồi!
Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi.
Cua?
Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sầm cửa tủ lạnh lại, chắc chắn là cô hoa mắt rồi, sao trong tủ lạnh lại có cua được?
Mấy ngày nay cô rất bận, đồ dự trữ trong tủ lạnh đã hết từ lâu, chắc chắn là cô dậy sớm quá chưa ngủ đủ, nên mới hoa mắt nhìn nhầm rau cải thành cua lớn, nhất định là như vậy! Diệp Cửu Cửu tự an ủi mình, toàn là ảo giác, về phòng ngủ một giấc là ổn thôi.
Cô quay người định đi, tủ lạnh lại phát ra một loạt tiếng gõ rắc rắc rắc, âm thanh ngày càng lớn, như muốn phá tung tủ lạnh vậy, khiến cô muốn tự lừa mình cũng không được.
Diệp Cửu Cửu xoa mặt, hít một hơi thật sâu, sau đó mở tủ lạnh ra lần nữa, nhìn thấy bên trong là những con cua đang vung vẩy càng lớn ngang dọc, nhìn từ màu sắc và hình dáng thì đây là cua biển, tổng cộng có sáu con, kích thước to bằng bàn tay cô, mấy con cua chuyển động đôi mắt đen láy, như đang tìm đường thoát.
Cô do dự đưa ngón tay chọc vào lớp vỏ đen của con cua, cảm giác rất cứng, sờ vào ướt át, như vừa mới vớt từ biển lên vậy.
Không phải ảo giác.
Là thật.
Diệp Cửu Cửu ngây người nhìn những con cua, cô nhớ rõ trong tủ lạnh chỉ còn một nắm rau cải, những con cua này từ đâu ra? Vượt ngục từ chợ về sao?
Cô lục lại tủ lạnh, bên trong ngoài một vũng nước biển mặn chát, không có lỗ nào để chúng chui vào, chẳng lẽ là ai đó bỏ vào?
Nhưng trước sau nhà đều lắp camera, nếu có người đột nhập, tiếng báo động đã sớm vang lên rồi, hơn nữa tối qua mưa to gió lớn, ai rảnh rỗi đi tặng quà?
Hơn nữa... chắc không ai hào phóng đến mức tặng cô hải sản chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro