Chàng Trai Hư Hỏng

.1: Bờ Biển

Tường Vân

2024-07-19 14:40:40

Đáp xuống Châu Úc vừa vặn là buổi sáng, tháng mười hai ở Châu Úc chính là mùa hè, trước khi xuống máy bay Diêu Dao đã thay áo hai dây và quần short yêu thích, Hoặc Không Hiệp trông ngứa ngáy, giống như bị móng vuốt của con mèo nhỏ cào.

Sau khi xuống sân bay qua khỏi khu vực kiểm an, Diêu Dao không gọi người an bài tới đón, tự mình gọi xe đi tới khách sạn đã đặt sẵn.

Hoặc Không Hiệp nghe Diêu Dao cùng tài xế thân thiện nói chuyện, cậu cảm thấy thật kỳ diệu khi chính mình thế mà cũng có thể nghe hiểu được không sai lắm.

Đây cũng là nguyên nhân Diêu Dao lựa chọn Châu Úc, một là muốn cho cậu đi làm thủ tục ở sân bay quốc tế một lần, hai là muốn cho cậu có thói quen dùng tiếng Anh nói chuyện với nhau.

Xuống xe, tài xế nhiệt tình giúp bọn cậu đem hành lý dọn xuống xe, Hoặc Không Hiệp học Diêu Dao nói cảm ơn tài xế.

“Những gì tôi vừa mới nói cậu có thể hiểu không?” Diêu Dao làm xong thủ tục nhận phòng, ở trong thang máy hỏi Hoặc Không Hiệp.

Hoặc Không Hiệp gật gật đầu: “Nghe hiểu.”

“Sau này cậu lại sẽ giao lưu với họ như vậy một lần nữa.” Diêu Dao tiến lên hôn Hoặc Không Hiệp một cái, Hoặc Không Hiệp đồng ý rồi.

Kết quả, mọi chuyện lớn bé tiếp theo Diêu Dao đều giao cho Hoặc Không Hiệp phụ trách đi giao lưu, tiếng Anh của Hoặc Không Hiệp tốt thì tốt, nhưng cậu không biết bắt đầu như thế nào, Diêu Dao liền ở phía sau ám chỉ cậu, hoặc là giúp cậu bổ sung, mấy ngày tiếp theo, Hoặc Không Hiệp cũng nói ra dáng ra hình.

Diêu Dao liền cảm thấy một chuyến đi này không vô ích, hai người từ cực nam Châu Úc bắt đầu đi tới hướng bắc chơi, tới rồi Brisbane Diêu Dao thuê một chiếc xe.

Sau này cậu đi nước Mỹ nhiều, thi một cái bằng lái xe quốc tế đi.” Diêu Dao thành thạo lái xe, chuẩn bị tự mình lái đến thành phố gần đó, ven đường phong cảnh cũng rất đẹp.

“Thật ra tôi có bằng lái trong nước.” Hoặc Không Hiệp bình tĩnh nói.

Diêu Dao kinh ngạc nhìn cậu một cái, kính râm trên mũi đều suýt nữa thì tụt xuống dưới.

“Cậu có bằng lái?” Giọng nói Diêu Dao đề cao lên không ít.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Có.” Hoặc Không Hiệp không biết vì sao cô lại ngạc nhiên như vậy.

Diêu Dao chán nản, vậy cô cần gì phải đón đưa cậu nhiều lần như vậy chứ! Nên đem xe cho cậu mới đúng.

Hiện tại đang là 4h buổi chiều, là thời điểm nắng mặt trời lớn nhất, hai người lái xe ở trên đường cao tốc, mỗi ngày Diêu Dao đều chăm chỉ bôi kem chống nắng, vẫn trắng nõn như cũ, không hề bị rám nắng bởi cái nắng gay gắt này. Hai sợi dây áo mảnh buông thõng trên đôi vai trần trụi, Hoặc Không Hiệp dứt khoát vươn ngón tay ra, kéo xuống dưới.

Diêu Dao cảm thấy bả vai bị đầu ngón tay nhẹ nhàng cắt một chút, nghiêng đầu nhìn cậu, phát hiện là cậu đang làm nũng, cũng không ngăn cản, tiếp tục hào phóng lái xe.

Nhìn một hồi, Hoặc Không Hiệp phát hiện cậu chỉ cần hơi hơi nghiêng đầu là có thể nhìn thấy một nửa vòng một tròn trịa của Diêu Dao từ phía sau, Diêu Dao mặc đai chỉ có một miếng dán ngực, khuôn ngực tuyệt mỹ cứ như vậy bại lộ ở trong tầm mắt của Hoặc Không Hiệp.

Hoặc Không Hiệp kéo dây áo lại cho cô và không nói lời nào.

Hai người đặt một phòng xếp ở khách sạn bờ biển, cái khách sạn này có một khu vực biển tư nhân, buổi chiều 6 giờ mặt trời đã không còn chói chang như vậy, vừa vặn tốt đem nước biển có độ ấm thích hợp, Diêu Dao thay áo tắm muốn đi xuống lầu bơi lội.

“Giúp tôi bôi kem chống nắng.” Diêu Dao đem tuýp kem chống nắng trong tay đưa cho Hoặc Không Hiệp, mình thì xoay người ghé vào trên giường, hình thành đường cong cao thấp phập phồng.

Hoặc Không Hiệp bắt đầu còn bôi kem chống nắng đàng hoàng, bôi bắt đầu từ bả vai cô đi xuống, bôi đến hai cái eo nho nhỏ, cái mông tròn trịa cong cao hấp dẫn ở trước mắt cậu.

Hoặc Không Hiệp đem bàn tay to nóng bao phủ lên, vừa vặn phù hợp hình dạng nhô lên của cô, Hoặc Không Hiệp nhịn không được, bóp hai cái, mông trắng nõn liền mở rộng ở trước mắt cậu.

“Ưm...” Diêu Dao bị bóp có hơi thoải mái, từ trong cổ họng phát ra một tiếng tán thưởng.

Hoặc Không Hiệp vừa nắn vừa bóp, sau một lúc lâu Diêu Dao duỗi tay ngăn cản cậu xoa bóp, ngồi ở trong lòng ngực cậu hôn cậu một cái.

“Buổi tối trở về.” Cách quần bơi vải dệt, hơi mỏng Diêu Dao cảm giác được rõ ràng vật cứng ấm nóng của cậu.

“Được.” Hoặc Không Hiệp đồng ý, lại hung hăng xoa nhẹ hai cái rồi mới bằng lòng buông tay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Trai Hư Hỏng

Số ký tự: 0