Chương 30
Tường Vân
2024-07-19 14:40:40
Tư thế này bị thúc vào sâu hơn, Diêu Dao chỉ cảm thấy mình sẽ lại ngất.
Hoắc Không Hiệp cảm giác được tiểu huyệt đang thắt lại, cắn chặt đến nỗi cậu không thể ra vào, cậu hung hăng vỗ vào mông Diêu Dao.
"A!"
Khe nhỏ cắn chặt một chút, Hoắc Không Hiệp tận dụng khoảng trống mạnh mẽ thúc vào.
"Thích không, Dao Dao?"
Hoắc Không Hiệp phát vào mông cô từng cái một. Diêu Dao bị kích thích, giọng nói mang theo nức nở cùng cầu xin.
"Thích... thích... a a a a"
Diêu Dao thét chói tai, cùng với âm thanh ra vào, cô lần nữa đạt đến cao trào.
Hoắc Không Hiệp không muốn làm cô ngất xỉu. Cậu muốn nghe tiếng cô rên rỉ, vì vậy Diêu Dao đang quỳ bị cậu ôm lấy từ phía sau, xốc ngồi dậy. Diêu Dao bị ép, sống lưng thẳng tắp bị cậu ôm vào ngực, tiếp tục làm.
Diêu Dao nhớ rõ tư thế này. Lần trước chính là cậu giữ chặt tay cô rồi chơi cô đến ngất xỉu.
Tư thế này làm cho cậu đi vào sâu hơn. Diêu Dao cảm giác như cậu sắp phá vỡ bụng cô. Đột nhiên, Hoắc Không Hiệp cảm thấy chạm vào một nơi đặc biệt mềm mại, cậu bắt đầu ở nơi đó nong lớn ra.
"Nơi đó... không được... a a a... Không Hiệp... Không Hiệp..."
Diêu Dao chỉ cảm thấy bị cậu chơi vừa đau đớn lại vừa sảng khoái. Đó là miệng tử cung của cô, nơi chưa từng có ai chạm vào.
"Sao lại không được?"
Hoắc Không Hiệp vươn tay, giữ bầu ngực đang bị xóc nảy của cô từ phía sau. Cậu kéo đầu ti, khiến ngực cô giãn dài, rồi lại thả ra, khiến nó trở về hình dạng ban đầu. Cậu cứ như vậy, xoa nắn, rồi lại lôi kéo.
"A a a a... tôi... Không Hiệp... a..."
Diêu Dao muốn ngăn cản động tác của cậu, nhưng Hoắc Không Hiệp lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, áp vào bầu ngực, dùng tay cô mà vuốt ve.
"Tự xoa như vậy có thích không?"
Hoắc Không Hiệp vẫn còn nhớ đoạn video cô tự mình xoa, bắt đầu xấu xa hỏi.
Diêu Dao không thể suy nghĩ, làm sao có thể nhớ điều này? Cô chỉ cảm thấy vừa thẹn lại vừa thích. Hoắc Không Hiệp dùng sức, như thể vùi mình vào tử cung của cô vậy.
Dường như có vô số cái miệng nhỏ đang cố mút côn thịt, cố gắng hút lấy tinh dịch của cậu.
"Không được... a a a..."
Diêu Dao một lần nữa đạt cao trào, lại bị côn thịt tiếp tục thúc vào.
Hoắc Không Hiệp cắn răng nói:
"Đều cho chị."
Giống như chơi với chiếc hang nhỏ. Hoắc Không Hiệp bắt đầu nước rút cuối cùng, mỗi khi cậu đẩy vào lỗ nhỏ, đều là nơi sâu nhất.
Diêu Dao vô thức lặp lại lời Hoắc Không Hiệp:
"Ừm... đều cho chị."
Hoắc Không Hiệp giữ lấy gáy Diêu Dao từ phía sau. Côn thịt nổi lên đến mức Diêu Dao không thể chịu đựng được. Diêu Dao khóc ròng muốn trốn thoát, Không Hiệp gầm nhẹ, ôm Diêu Dao vào trong ngực, côn thịt thúc vào, bắn tinh dịch vào cơ thể Diêu Dao.
Diêu Dao miệng vẫn đang lẩm bẩm "Đều cho chị...", tinh dịch cực nóng làm trướng bụng cô, Diêu Dao khóc nháo, lại đạt cực khoái, kèm theo rất nhiều nước.
Hoắc Không Hiệp thả cô ra, Diêu Dao ngã xuống giường, côn thịt vẫn kẹt trong cái miệng nhỏ của cô, như thể một cái nút chặn dòng tinh dịch bên trong, Hoắc Không Hiệp đói khát quá lâu, dĩ nhiên, cậu không buông tha cho cô. Cô lại bị cậu mở chân làm thêm lần nữa. Diêu Dao mất đi ý thức trong lúc cậu vẫn đang chơi đùa.
Sau khi Hoắc Không Hiệp kết thúc, rượu cũng vừa tan. Nhìn vào những dấu vết trên cơ thể Diêu Dao, bụng dưới của cô phồng lên một chút. Hoắc Không Hiệp nhận ra cậu đã làm nhiều đến bao nhiêu, liền đứng dậy lấy khăn, rồi bắt đầu lau cho Diêu Dao. Những ngón tay lấy tinh dịch trong người cô ra, Diêu Dao đang ngủ hừ một tiếng.
Hoắc Không Hiệp không dám nghĩ nữa, nhanh chóng lau sạch Diêu Dao rồi ôm cô vào phòng ngủ của khách.
Trời dần sáng, Hoắc Không Hiệp thỏa mãn tựa vào đầu giường, Diêu Dao ôm cánh tay cậu, hô hấp đều đều.
Hoắc Không Hiệp nằm trong chăn, hôn lên trán cô.
"Ngủ ngon."
Hoắc Không Hiệp cảm giác được tiểu huyệt đang thắt lại, cắn chặt đến nỗi cậu không thể ra vào, cậu hung hăng vỗ vào mông Diêu Dao.
"A!"
Khe nhỏ cắn chặt một chút, Hoắc Không Hiệp tận dụng khoảng trống mạnh mẽ thúc vào.
"Thích không, Dao Dao?"
Hoắc Không Hiệp phát vào mông cô từng cái một. Diêu Dao bị kích thích, giọng nói mang theo nức nở cùng cầu xin.
"Thích... thích... a a a a"
Diêu Dao thét chói tai, cùng với âm thanh ra vào, cô lần nữa đạt đến cao trào.
Hoắc Không Hiệp không muốn làm cô ngất xỉu. Cậu muốn nghe tiếng cô rên rỉ, vì vậy Diêu Dao đang quỳ bị cậu ôm lấy từ phía sau, xốc ngồi dậy. Diêu Dao bị ép, sống lưng thẳng tắp bị cậu ôm vào ngực, tiếp tục làm.
Diêu Dao nhớ rõ tư thế này. Lần trước chính là cậu giữ chặt tay cô rồi chơi cô đến ngất xỉu.
Tư thế này làm cho cậu đi vào sâu hơn. Diêu Dao cảm giác như cậu sắp phá vỡ bụng cô. Đột nhiên, Hoắc Không Hiệp cảm thấy chạm vào một nơi đặc biệt mềm mại, cậu bắt đầu ở nơi đó nong lớn ra.
"Nơi đó... không được... a a a... Không Hiệp... Không Hiệp..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diêu Dao chỉ cảm thấy bị cậu chơi vừa đau đớn lại vừa sảng khoái. Đó là miệng tử cung của cô, nơi chưa từng có ai chạm vào.
"Sao lại không được?"
Hoắc Không Hiệp vươn tay, giữ bầu ngực đang bị xóc nảy của cô từ phía sau. Cậu kéo đầu ti, khiến ngực cô giãn dài, rồi lại thả ra, khiến nó trở về hình dạng ban đầu. Cậu cứ như vậy, xoa nắn, rồi lại lôi kéo.
"A a a a... tôi... Không Hiệp... a..."
Diêu Dao muốn ngăn cản động tác của cậu, nhưng Hoắc Không Hiệp lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, áp vào bầu ngực, dùng tay cô mà vuốt ve.
"Tự xoa như vậy có thích không?"
Hoắc Không Hiệp vẫn còn nhớ đoạn video cô tự mình xoa, bắt đầu xấu xa hỏi.
Diêu Dao không thể suy nghĩ, làm sao có thể nhớ điều này? Cô chỉ cảm thấy vừa thẹn lại vừa thích. Hoắc Không Hiệp dùng sức, như thể vùi mình vào tử cung của cô vậy.
Dường như có vô số cái miệng nhỏ đang cố mút côn thịt, cố gắng hút lấy tinh dịch của cậu.
"Không được... a a a..."
Diêu Dao một lần nữa đạt cao trào, lại bị côn thịt tiếp tục thúc vào.
Hoắc Không Hiệp cắn răng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đều cho chị."
Giống như chơi với chiếc hang nhỏ. Hoắc Không Hiệp bắt đầu nước rút cuối cùng, mỗi khi cậu đẩy vào lỗ nhỏ, đều là nơi sâu nhất.
Diêu Dao vô thức lặp lại lời Hoắc Không Hiệp:
"Ừm... đều cho chị."
Hoắc Không Hiệp giữ lấy gáy Diêu Dao từ phía sau. Côn thịt nổi lên đến mức Diêu Dao không thể chịu đựng được. Diêu Dao khóc ròng muốn trốn thoát, Không Hiệp gầm nhẹ, ôm Diêu Dao vào trong ngực, côn thịt thúc vào, bắn tinh dịch vào cơ thể Diêu Dao.
Diêu Dao miệng vẫn đang lẩm bẩm "Đều cho chị...", tinh dịch cực nóng làm trướng bụng cô, Diêu Dao khóc nháo, lại đạt cực khoái, kèm theo rất nhiều nước.
Hoắc Không Hiệp thả cô ra, Diêu Dao ngã xuống giường, côn thịt vẫn kẹt trong cái miệng nhỏ của cô, như thể một cái nút chặn dòng tinh dịch bên trong, Hoắc Không Hiệp đói khát quá lâu, dĩ nhiên, cậu không buông tha cho cô. Cô lại bị cậu mở chân làm thêm lần nữa. Diêu Dao mất đi ý thức trong lúc cậu vẫn đang chơi đùa.
Sau khi Hoắc Không Hiệp kết thúc, rượu cũng vừa tan. Nhìn vào những dấu vết trên cơ thể Diêu Dao, bụng dưới của cô phồng lên một chút. Hoắc Không Hiệp nhận ra cậu đã làm nhiều đến bao nhiêu, liền đứng dậy lấy khăn, rồi bắt đầu lau cho Diêu Dao. Những ngón tay lấy tinh dịch trong người cô ra, Diêu Dao đang ngủ hừ một tiếng.
Hoắc Không Hiệp không dám nghĩ nữa, nhanh chóng lau sạch Diêu Dao rồi ôm cô vào phòng ngủ của khách.
Trời dần sáng, Hoắc Không Hiệp thỏa mãn tựa vào đầu giường, Diêu Dao ôm cánh tay cậu, hô hấp đều đều.
Hoắc Không Hiệp nằm trong chăn, hôn lên trán cô.
"Ngủ ngon."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro