Chàng Trai Hư Hỏng

Tắm

Tường Vân

2024-07-19 14:40:40

Diêu Dao nghe mùi cơm mà đói đến tỉnh.

Thức dậy phát hiện mình nằm trong phòng ngủ tối đen như mực, xốc chăn lên, cơ thể khô mát, Diêu Dao đứng dậy mặc thêm áo ngủ đi đến phòng tắm, phát hiện trên lưng, trước ngực đầy những dấu vết.

Cô hối hận thở dài một hơi, phát hiện Hoắc Không Hiệp đứng ở cửa phòng tắm, vẻ mặt như thể đã chuẩn bị tâm lý lĩnh phạt sau khi làm sai chuyện gì, không dám tiến về phía trước.

"Làm cũng làm rồi, đứng ngoài đó làm gì?"

Diêu Dao thắt đai lưng áo ngủ.

Hoắc Không Hiệp mím môi, áy náy nói: "Thực xin lỗi, tôi không khống chế được."

Quên đi, Diêu Dao cũng rất thích, dang cánh tay ôm một cái: "Tôi đói bụng, hết sức rồi."

"Được."

Hoắc Không Hiệp bước tới bế cô lên, Diêu Dao đối với loại hình ôm mặt đối mặt thế này, có chút hoảng sợ.

Tốt xấu gì cô cũng gần năm mươi kí, Hoắc Không Hiệp ôm cô xuống lầu, tay không run, thở không gấp, cuối cùng đặt cô trên ghế trước bàn cơm, còn mình thì đi xới cơm.

Một bát canh gà hầm cải trắng, một phần thịt làm gà om, còn có dưa leo cắt nhỏ làm rau trộn, hạt cơm nở đều.

Diêu Dao phấn khích đến nỗi lập tức gắp một miếng thịt gà lên ăn.

"Thật ngon!"

Diêu Dao cảm thán nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Vậy chị ăn nhiều một chút."

Hoắc Không Hiệp gắp cho cô thêm một miếng thịt gà.

"Được!"

Diêu Dao được ăn ngon đến nổi ánh mắt tràn đầy vui vẻ, cười hì hì ngẩng đầu trả lời Hoắc Không Hiệp.

Ăn cơm no, Diêu Dao vốn định ra sô pha nằm, lại phát hiện sô pha vô cùng thê thảm, từng vệt từng vệt nước trên bề mặt, cô cầm lấy di động bắt đầu gọi cho công ty vệ sinh.

"Chúng ta đi tắm rửa đi."

Diêu Dao tựa vào bàn nấu ăn, nhìn Hoắc Không Hiệp đang rửa chén.

"Để tôi rửa chén xong đã."

Hoắc Không Hiệp bị hai từ ‘chúng ta’ dọa sợ, đây không phải ý tứ tằm cùng nhau sao?

"Trời, để đó cho công ty vệ sinh là được, chúng ta đi."

Diêu Dao lôi kéo cậu lên lầu.

Diêu Dao đứng một bên, áo ngủ rộng thùng thình trên người cô, che che đậy đậy bộ ngực sữa, Hoắc Không Hiệp cứng ngắc đưa lưng về phía cô, ngoan ngoãn mở vòi nước.

"Nói chuyện trước đi, đừng làm gì cả."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diêu Dao ném áo ngủ cho Hoắc Không Hiệp, nhấc chân bước vào bồn tắm.

Bồn tắm lớn đủ cho hai người, Diêu Dao ngồi trong bồn tắm lớn, mặt nước vừa tới nơi mềm mại của cô, dấu tay cậu lưu lại trên đó vẫn thấy rất rõ, Hoắc Không Hiệp do dự nói: "Bằng không tôi xuống dưới lầu tắm đi."

Diêu Dao nhíu mày: "Cùng nhau là được."

Hoắc Không Hiệp không còn cách nào khác, cẩn thận cởi quần áo rồi bước vào bồn tắm.

Chân hai người cọ sát vào nhau, chân Diêu Dao non mịn không ngừng kích thích Hoắc Không Hiệp, Hoắc Không Hiệp cúi đầu nhìn mặt nước.

Diêu Dao suy nghĩ cẩn thận, cười xấu xa trèo lên người cậu, ngồi trong lòng Hoắc Không Hiệp.

"Cậu sao lại cứng ngắc như vậy."

Diêu Dao chọc cậu, kéo bàn tay cậu đặt trước ngực mình.

Diêu Dao cảm nhận được cự long thức tỉnh từng chút một, trở nên cứng rắn, cuối cùng chạm vào hông Diêu Dao.

Diêu Dao cảm giác được toàn bộ, nghiêng đầu nhìn Hoắc Không Hiệp, nắm lấy bàn tay cậu đặt lên ngực mình.

"Sao không giúp tôi tắm rửa?"

Diêu Dao vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm chóp mũi của cậu một chút.

Lông mi, chóp mũi cậu đều vương những giọt nước li ti, cậu so với những giọt nước này còn trong suốt hơn, Diêu Dao rất thích ánh mắt trong veo của cậu, giống như thế giới có bao nhiêu tốt đẹp đều tụ lại trong ánh mắt ấy.

Hơi ẩm như muốn thể hiện ham muốn, tràn ngập trong phòng tắm, Hoắc Không Hiệp nhẹ nhàng xoa bộ ngực sữa cho cô, giống như xoa dịu một buổi chiều làm việc mệt mỏi của cậu vậy, cậu cẩn thận nâng niu trong lòng bàn tay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Trai Hư Hỏng

Số ký tự: 0