Chào Buổi Sáng Tổng Thống Đại Nhân
Chương 225: Gặp mặt Bạch lão phu nhân (4)
Nam Âm Âm
2024-10-24 08:56:03
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
Lão phu nhân càng nói càng tức giận, ở trong mắt bà, con trai chính là người ưu tú nhất trên đời này, ngay cả chồng bà cũng không so sánh được, cho nên tự nhiên là không cam lòng để con trai cưới một người vợ như vậy.
“Bây giờ con trai tôi càng ồn ào muốn cùng nhà cô gái đó bàn chuyện cưới hỏi, thế nào cũng phải đem cô gái kia cưới về nhà. Cô nói, cùng người như vậy kết thân gia, tôi không phải tự tìm tội để chịu hay sao?”
Lão phu nhân một bộ dáng tố khổ.
Hạ Thiên Tinh thật ra không nghĩ tới Hạ Tinh Không lại có thể nghĩ đến chuyện cưới hỏi, theo bản năng nhẹ lẩm bẩm: “Nhanh như vậy? Cô ta không phải……”
Nói đến đây, chú ý tới ánh mắt lão phu nhân sáng lên, cô mới bất tri bất giác đem lời nói ngưng lại.
Lúc trước cô ta cùng Hứa Nham từ hôn, Hạ Tinh Không không phải còn rất thương tâm hay sao? Bất quá, người ta thay đổi tình cảm rất mau. Tựa như ba cô đối với mẹ ……
“Cái gì nhanh như vậy? Cô mới vừa nói, cô gái kia không phải cái gì?” Lão phu nhân thính tai, lập tức liền bắt được mấy chữ kia của cô. Hạ Thiên Tinh sửng sốt một chút, cũng không biết nói như thế nào.
Lão phu nhân híp mắt nhìn cô, “Cô gái, cô đừng giấu tôi, tôi đều nghe ra được, phương diện này cũng không xa lạ gì. Nên sẽ không…… Cô ta trước kia kỳ thật đã có đính ước qua?”
Hạ Thiên Tinh cảm thấy lão phu nhân thoạt nhìn không tinh tường như vậy, nhưng lúc tinh tường vẫn rất bén nhọn. Cô nói: “Ngài vẫn là nên đi hỏi bọn họ một chút đi, người vừa mới nãy không phải còn chưa đi sao, ngài cùng bà ấy tâm sự, đại để là chuyện gì đều có thể biết được.”
Lão phu nhân theo bản năng hướng mắt nhìn ra cửa, nghiêm túc tự hỏi, vỗ vỗ tay cô, “Vẫn là cô thông minh! Thôi, tôi cũng không quấy rầy hai người, tôi phải đi tìm bà ta!”
Lão phu nhân đứng dậy, Hạ Thiên Tinh cũng đi theo đứng dậy đưa tiễn. Lão phu nhân nhìn bộ dáng cô dịu dàng săn sóc, không khỏi càng thêm vô cùng đau đớn. Trên thế giới này nhiều phụ nữ như vậy hôm nay tùy tiện gặp gỡ một người, đều thật sự thuận mắt, như thế nào Dạ Kình liền không có mắt như vậy? Nó thật sự là không giống người như vậy!
Lão phu nhân cùng Hạ Thiên Tinh nói xong lời từ biệt liền bước nhanh ra ngoài. Hạ Thiên Tinh nghe được bà đang hỏi bảo vệ hướng Lý Linh Nhất rời đi, lại gọi người đi cản Lý Linh Nhất lại.
Cô một bên thu dọn, một bên hỏi nhân viên y tế, “Vị phu nhân này là người nào?”
Nhân viên y tế hai mặt nhìn nhau, lắc đầu, im lặng không nói. Hạ Thiên Tinh hiểu rõ, các cô không dám tự tiện lộ ra thân phận đối phương, cô cũng không làm khó các cô ấy, chỉ là cười cười, không hỏi nhiều, ngồi xổm xuống nhặt những thứ hỗn độn trên mặt đất.
……………………
Lý Linh Nhất mới vừa ra khỏi bệnh viện còn chưa lên xe, di động liền vang lên. Bà ta nén một bụng lửa giận, cơ hồ là dùng sức đem điện thoại từ trong túi lôi ra. Nhưng mà vừa thấy đến trên màn hình lập loè hai chữ "ông xã", cả người liền héo héo, lập tức không có tinh thần.
Bà ta bắt lấy di động, vòng quanh tới tới lui lui ở bên cạnh xe, chỉ cảm thấy di động kia giống như là khoai lang phỏng tay. Bà ta không dám tiếp, nhưng cũng không dám cắt đứt, chỉ phải mặc kệ cho nó vang như vậy. Nhưng tiếng chuông kia vang đến nỗi cả người bà ta đều nôn nóng khó chịu.
Hạ Thiên Tinh đáng chết!
Chờ di động không còn vang lên, Lý Linh Nhất mới mở cửa xe, đang muốn lên xe nhưng thấy mấy người vội vàng hướng phía bà ta chạy tới.
“Khoan đã, phu nhân chúng tôi muốn gặp ngài, bảo chúng tôi nhất định mời ngài qua một chuyến.”
Lý Linh Nhất vừa thấy bọn họ, “Phu nhân mấy người là người nào?”
“Ngài gặp sẽ biết.”
Lý Linh Nhất trong lòng hồ nghi, dù sao buổi chiều cũng không có việc gì, công việc quét nhà xí bộ ngoại giao hôm nay được nghỉ, cũng nhàn rỗi. Bà ta nghĩ nghĩ, đem xe khóa lại, liền đi theo bọn họ.
………………………………
Lão phu nhân ở phòng khách bệnh viện chờ. Loại phòng khách này là chuyên môn chuẩn bị cho khách siêu cấp VIP trên tầng 20, tầm nhìn tương đương tốt, dưới lầu là cảnh thành phố.
Lúc Lý Linh Nhất đi vào, lão phu nhân đang ngồi ở trên sô pha, một tay lười biếng đỡ trên tay vịn sô pha. Phía sau, dì Lâm đang giúp bà ấn vai.
“Phu nhân, trên vai ngài có một chút cứng, có phải gần đây lại không ngon giấc hay không?”
“Vì chuyện con trai ta đó, đều nhọc lòng đến mấy buổi tối đều không ngủ được. Sao có thể ngon giấc được?”
Dì Lâm khuyên, “Đều là chuyện của người trẻ tuổi, ngài nhọc lòng thì nhọc lòng, còn thân thể của mình là quan trọng. Tôi xem, lát nữa kiểm tra xong rồi để viện trưởng Trần kê cho ngài một chút thuốc an thần đi.”
“Ừ.” Lão phu nhân gật đầu.
Lý Linh Nhất vừa tiến đến, đi đến trước mặt hai người, lão phu nhân cao quý mí mắt cũng không chịu nâng, chỉ có ngón tay lười nhác nhấc nhẹ, “Ngồi đi, Hạ phu nhân.”
Giọng điệu kia đã không còn hòa nhã như vừa mới nãy cùng dì Lâm nói chuyện, mà là cao cao tại thượng, vừa khinh mạn vừa ép chế đối ohượng. Bạch lão phu nhân đối với người mình không thích, lá mặt lá trái cũng đều không vui.
“Là bà?” Lý Linh Nhất nhớ rõ bà. Nhìn quanh một vòng bốn phía, thấy phía sau bà đứng từng hàng tùy tùng, trong lòng đã liệu định bà tất nhiên là người có thân phận quý trọng. Nhưng là, khí thế cũng không thua người, chỉ đem túi đặt lên, thân hình thẳng tắp, “Tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Vừa mới nghe bà ở bên ngoài nói, con gái của bà đang nói chuyện yêu đương với Dạ Kình nhà chúng tôi.” Lão phu nhân bưng cà phê lên uống một ngụm, lười nhác hỏi. Ngữ khí kia là lạnh lẽo, xa cách, nhấc lên mí mắt hướng Lý Linh Nhất thoáng nhìn, trong ánh mắt đều nổi lên lạnh lẽo.
Lý Linh Nhất bị ánh mắt kia làm cho kinh sợ. Chờ phục hồi tinh thần lại, mới tiếp thu hết lời lão phu nhân vừa mới nói.
Vẻ mặt nghiêm lại, sắc mặt đều thay đổi. “Ngài nói Dạ Kình là……”
Đừng nói là sắc mặt ngạo mạn lúc trước, ngay cả âm thanh nói chuyện cũng đều nhẹ, một chữ "bà" cũng nháy mắt biến thành "ngài". Thái độ chuyển biến cực nhanh, dừng ở trong mắt người ngoài càng cảm thấy buồn cười.
“Ngay cả tên con trai tôi bà cũng không rõ ràng, còn dám phát ngôn bừa bãi nói con gái bà cùng con trai tôi yêu đương?”
“Thì ra…… Ngài là mẹ Tổng Thống tiên sinh!” Lý Linh Nhất vừa đứng dậy, bắt tay với qua, “Chào ngài, hân hạnh được gặp! Tôi…… Tôi lúc trước có chút thất thố, để ngài chê cười.”
Lão phu nhân liếc bà ta một cái, không duỗi tay. Lý Linh Nhất ngượng ngùng thu tay về. Nhưng là, có thể cùng mẹ Tổng Thống tiên sinh mặt đối mặt ngồi nói chuyện phiếm như vậy, đây cũng là một việc khiến người ta hưng phấn. Nghĩ như thế, nhưng thật ra bà ta càng ghen ghét Hạ Thiên Tinh. Cô thật đúng là tốt số! Không thể hiểu được cư nhiên liền thông đồng với Tổng Thống tiên sinh! Nếu Tổng Thống tiên sinh coi trọng chính là Tinh Không nhà bà ta, hiện giờ bà ta thật đúng là có thể kêu lão phu nhân một tiếng "bà thông gia".
Lần này, bà ta không khỏi lại nghĩ tới Thẩm Mẫn. Về sau nếu là Hạ Thiên Tinh thật gả cho tổng thống, thành đệ nhất phu nhân quốc gia, Thẩm Mẫn kia không phải sẽ trở thành mẹ của đệ nhất phu nhân sao? Sau này vô luận là thân phận hay địa vị cũng đều cao hơn bà ta tới mấy cấp bậc!
Lão phu nhân ngồi ở đối diện, không biết trong lòng Lý Linh Nhất bách chuyển thiên hồi suy nghĩ cái gì, chỉ nói: “Hạ phu nhân, nếu tìm tới bà, tôi liền đi thẳng vào vấn đề —— nói một con số đi!”
Beta: Quỳnh
Lão phu nhân càng nói càng tức giận, ở trong mắt bà, con trai chính là người ưu tú nhất trên đời này, ngay cả chồng bà cũng không so sánh được, cho nên tự nhiên là không cam lòng để con trai cưới một người vợ như vậy.
“Bây giờ con trai tôi càng ồn ào muốn cùng nhà cô gái đó bàn chuyện cưới hỏi, thế nào cũng phải đem cô gái kia cưới về nhà. Cô nói, cùng người như vậy kết thân gia, tôi không phải tự tìm tội để chịu hay sao?”
Lão phu nhân một bộ dáng tố khổ.
Hạ Thiên Tinh thật ra không nghĩ tới Hạ Tinh Không lại có thể nghĩ đến chuyện cưới hỏi, theo bản năng nhẹ lẩm bẩm: “Nhanh như vậy? Cô ta không phải……”
Nói đến đây, chú ý tới ánh mắt lão phu nhân sáng lên, cô mới bất tri bất giác đem lời nói ngưng lại.
Lúc trước cô ta cùng Hứa Nham từ hôn, Hạ Tinh Không không phải còn rất thương tâm hay sao? Bất quá, người ta thay đổi tình cảm rất mau. Tựa như ba cô đối với mẹ ……
“Cái gì nhanh như vậy? Cô mới vừa nói, cô gái kia không phải cái gì?” Lão phu nhân thính tai, lập tức liền bắt được mấy chữ kia của cô. Hạ Thiên Tinh sửng sốt một chút, cũng không biết nói như thế nào.
Lão phu nhân híp mắt nhìn cô, “Cô gái, cô đừng giấu tôi, tôi đều nghe ra được, phương diện này cũng không xa lạ gì. Nên sẽ không…… Cô ta trước kia kỳ thật đã có đính ước qua?”
Hạ Thiên Tinh cảm thấy lão phu nhân thoạt nhìn không tinh tường như vậy, nhưng lúc tinh tường vẫn rất bén nhọn. Cô nói: “Ngài vẫn là nên đi hỏi bọn họ một chút đi, người vừa mới nãy không phải còn chưa đi sao, ngài cùng bà ấy tâm sự, đại để là chuyện gì đều có thể biết được.”
Lão phu nhân theo bản năng hướng mắt nhìn ra cửa, nghiêm túc tự hỏi, vỗ vỗ tay cô, “Vẫn là cô thông minh! Thôi, tôi cũng không quấy rầy hai người, tôi phải đi tìm bà ta!”
Lão phu nhân đứng dậy, Hạ Thiên Tinh cũng đi theo đứng dậy đưa tiễn. Lão phu nhân nhìn bộ dáng cô dịu dàng săn sóc, không khỏi càng thêm vô cùng đau đớn. Trên thế giới này nhiều phụ nữ như vậy hôm nay tùy tiện gặp gỡ một người, đều thật sự thuận mắt, như thế nào Dạ Kình liền không có mắt như vậy? Nó thật sự là không giống người như vậy!
Lão phu nhân cùng Hạ Thiên Tinh nói xong lời từ biệt liền bước nhanh ra ngoài. Hạ Thiên Tinh nghe được bà đang hỏi bảo vệ hướng Lý Linh Nhất rời đi, lại gọi người đi cản Lý Linh Nhất lại.
Cô một bên thu dọn, một bên hỏi nhân viên y tế, “Vị phu nhân này là người nào?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhân viên y tế hai mặt nhìn nhau, lắc đầu, im lặng không nói. Hạ Thiên Tinh hiểu rõ, các cô không dám tự tiện lộ ra thân phận đối phương, cô cũng không làm khó các cô ấy, chỉ là cười cười, không hỏi nhiều, ngồi xổm xuống nhặt những thứ hỗn độn trên mặt đất.
……………………
Lý Linh Nhất mới vừa ra khỏi bệnh viện còn chưa lên xe, di động liền vang lên. Bà ta nén một bụng lửa giận, cơ hồ là dùng sức đem điện thoại từ trong túi lôi ra. Nhưng mà vừa thấy đến trên màn hình lập loè hai chữ "ông xã", cả người liền héo héo, lập tức không có tinh thần.
Bà ta bắt lấy di động, vòng quanh tới tới lui lui ở bên cạnh xe, chỉ cảm thấy di động kia giống như là khoai lang phỏng tay. Bà ta không dám tiếp, nhưng cũng không dám cắt đứt, chỉ phải mặc kệ cho nó vang như vậy. Nhưng tiếng chuông kia vang đến nỗi cả người bà ta đều nôn nóng khó chịu.
Hạ Thiên Tinh đáng chết!
Chờ di động không còn vang lên, Lý Linh Nhất mới mở cửa xe, đang muốn lên xe nhưng thấy mấy người vội vàng hướng phía bà ta chạy tới.
“Khoan đã, phu nhân chúng tôi muốn gặp ngài, bảo chúng tôi nhất định mời ngài qua một chuyến.”
Lý Linh Nhất vừa thấy bọn họ, “Phu nhân mấy người là người nào?”
“Ngài gặp sẽ biết.”
Lý Linh Nhất trong lòng hồ nghi, dù sao buổi chiều cũng không có việc gì, công việc quét nhà xí bộ ngoại giao hôm nay được nghỉ, cũng nhàn rỗi. Bà ta nghĩ nghĩ, đem xe khóa lại, liền đi theo bọn họ.
………………………………
Lão phu nhân ở phòng khách bệnh viện chờ. Loại phòng khách này là chuyên môn chuẩn bị cho khách siêu cấp VIP trên tầng 20, tầm nhìn tương đương tốt, dưới lầu là cảnh thành phố.
Lúc Lý Linh Nhất đi vào, lão phu nhân đang ngồi ở trên sô pha, một tay lười biếng đỡ trên tay vịn sô pha. Phía sau, dì Lâm đang giúp bà ấn vai.
“Phu nhân, trên vai ngài có một chút cứng, có phải gần đây lại không ngon giấc hay không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vì chuyện con trai ta đó, đều nhọc lòng đến mấy buổi tối đều không ngủ được. Sao có thể ngon giấc được?”
Dì Lâm khuyên, “Đều là chuyện của người trẻ tuổi, ngài nhọc lòng thì nhọc lòng, còn thân thể của mình là quan trọng. Tôi xem, lát nữa kiểm tra xong rồi để viện trưởng Trần kê cho ngài một chút thuốc an thần đi.”
“Ừ.” Lão phu nhân gật đầu.
Lý Linh Nhất vừa tiến đến, đi đến trước mặt hai người, lão phu nhân cao quý mí mắt cũng không chịu nâng, chỉ có ngón tay lười nhác nhấc nhẹ, “Ngồi đi, Hạ phu nhân.”
Giọng điệu kia đã không còn hòa nhã như vừa mới nãy cùng dì Lâm nói chuyện, mà là cao cao tại thượng, vừa khinh mạn vừa ép chế đối ohượng. Bạch lão phu nhân đối với người mình không thích, lá mặt lá trái cũng đều không vui.
“Là bà?” Lý Linh Nhất nhớ rõ bà. Nhìn quanh một vòng bốn phía, thấy phía sau bà đứng từng hàng tùy tùng, trong lòng đã liệu định bà tất nhiên là người có thân phận quý trọng. Nhưng là, khí thế cũng không thua người, chỉ đem túi đặt lên, thân hình thẳng tắp, “Tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Vừa mới nghe bà ở bên ngoài nói, con gái của bà đang nói chuyện yêu đương với Dạ Kình nhà chúng tôi.” Lão phu nhân bưng cà phê lên uống một ngụm, lười nhác hỏi. Ngữ khí kia là lạnh lẽo, xa cách, nhấc lên mí mắt hướng Lý Linh Nhất thoáng nhìn, trong ánh mắt đều nổi lên lạnh lẽo.
Lý Linh Nhất bị ánh mắt kia làm cho kinh sợ. Chờ phục hồi tinh thần lại, mới tiếp thu hết lời lão phu nhân vừa mới nói.
Vẻ mặt nghiêm lại, sắc mặt đều thay đổi. “Ngài nói Dạ Kình là……”
Đừng nói là sắc mặt ngạo mạn lúc trước, ngay cả âm thanh nói chuyện cũng đều nhẹ, một chữ "bà" cũng nháy mắt biến thành "ngài". Thái độ chuyển biến cực nhanh, dừng ở trong mắt người ngoài càng cảm thấy buồn cười.
“Ngay cả tên con trai tôi bà cũng không rõ ràng, còn dám phát ngôn bừa bãi nói con gái bà cùng con trai tôi yêu đương?”
“Thì ra…… Ngài là mẹ Tổng Thống tiên sinh!” Lý Linh Nhất vừa đứng dậy, bắt tay với qua, “Chào ngài, hân hạnh được gặp! Tôi…… Tôi lúc trước có chút thất thố, để ngài chê cười.”
Lão phu nhân liếc bà ta một cái, không duỗi tay. Lý Linh Nhất ngượng ngùng thu tay về. Nhưng là, có thể cùng mẹ Tổng Thống tiên sinh mặt đối mặt ngồi nói chuyện phiếm như vậy, đây cũng là một việc khiến người ta hưng phấn. Nghĩ như thế, nhưng thật ra bà ta càng ghen ghét Hạ Thiên Tinh. Cô thật đúng là tốt số! Không thể hiểu được cư nhiên liền thông đồng với Tổng Thống tiên sinh! Nếu Tổng Thống tiên sinh coi trọng chính là Tinh Không nhà bà ta, hiện giờ bà ta thật đúng là có thể kêu lão phu nhân một tiếng "bà thông gia".
Lần này, bà ta không khỏi lại nghĩ tới Thẩm Mẫn. Về sau nếu là Hạ Thiên Tinh thật gả cho tổng thống, thành đệ nhất phu nhân quốc gia, Thẩm Mẫn kia không phải sẽ trở thành mẹ của đệ nhất phu nhân sao? Sau này vô luận là thân phận hay địa vị cũng đều cao hơn bà ta tới mấy cấp bậc!
Lão phu nhân ngồi ở đối diện, không biết trong lòng Lý Linh Nhất bách chuyển thiên hồi suy nghĩ cái gì, chỉ nói: “Hạ phu nhân, nếu tìm tới bà, tôi liền đi thẳng vào vấn đề —— nói một con số đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro