[Chạy Nạn-Làm Giàu] Vương Phi Bị Lưu Đày Sau Khi Mang Thai, Vương Gia Nổi Nóng
Không Gian 2
2024-10-03 09:16:41
Nàng ta thật sự không muốn rời khỏi Vương phủ, đặc biệt là khi phủ Trấn Bắc Vương hiện giờ sắp bị tịch thu tài sản và lưu đày đến Nam Man, nàng ta đã quen hưởng thụ, không muốn đi theo người Chu gia để bị lưu đày chịu khổ.
Tất nhiên, nàng ta còn có thể chọn cầm khế ước thân thể về nhà, nhưng gia đình nàng ta chỉ là nông dân bình thường, về nhà chắc chắn sẽ bị gả cho một gã hán tử nông thôn, nàng ta không muốn lấy hán tử nông thôn để phải chịu khổ.
Nhưng bây giờ tiểu Quận chúa cũng sắp theo Chu Vân Thù rời đi, nàng ta không còn cái cớ nào khác, chẳng lẽ lại phải mở miệng xin ở lại sao?
Đúng lúc Hạ Oanh đang phân vân trong lòng, Chu Vân Thù lại lên tiếng.
"Nếu nàng ta muốn ở lại bên cạnh tiểu Quận chúa, thì phiền Khương ma ma nói một tiếng với Vương gia, đưa Hạ Oanh đến phủ Công chúa Huệ San, làm một nha hoàn thô sử (*) cho tiểu Quận chúa."
(*) Nha hoàn thô sử (粗使丫头): nha hoàn cấp thấp, để làm việc nặng nhọc.
Công chúa Huệ Thiện là tỷ tỷ của Cơ Sinh, có một nam một nữ, nữ nhi cũng có địa vị Quận chúa giống như Cơ Nam Hi.
Chu Vân Thù nói xong, Hạ Oanh đứng ngây người tại chỗ.
Ai mà không biết Công chúa Huệ Thiện điêu ngoa tùy hứng, ỷ vào việc mình là một trong số ít nữ nhi của Thánh thượng mà kiêu ngạo ngang ngược trong kinh thành, lại luôn đối đầu với Chu Vân Thù.
Nếu nàng ta thật sự đến phủ Công chúa Huệ Thiện, nàng ta còn có thể có kết cục tốt được sao!
Hạ Oanh "bịch" một tiếng quỳ xuống đất, bò đến trước chân Chu Vân Thù: "Vương phi, tiểu Quận chúa ta nói là tiểu Quận chúa của chúng ta, không phải tiểu Quận chúa của phủ Công chúa!"
"Ta muốn ở lại vương phủ hầu hạ Vương gia, xin người đừng đuổi ta đi!"
Chu Vân Thù nhìn Hạ Oanh cuối cùng đã bộc lộ tâm tư thật của mình, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, nàng liếc nhìn Xuân Tước bên cạnh, Xuân Tước lập tức kéo Hạ Oanh ra như xách một con gà con.
Xuân Tước có sức mạnh vô cùng lớn, lại đã theo Chu Vân Thù luyện võ từ nhỏ, hiếm có ai là đối thủ của nàng ấy.
Chu Vân Thù nhìn Hạ Oanh đang sợ hãi dưới đất với vẻ mặt không cảm xúc, nói: "Đừng gọi ta là Vương phi, ta cũng không phải là chủ tử của phủ Ngụy Vương, ngươi cầu xin ta vô ích."
Tuy nói vậy, nhưng Chu Vân Thù vẫn không thay đổi những lời nàng đã nói với Khương ma ma trước đó.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tất nhiên, nàng ta còn có thể chọn cầm khế ước thân thể về nhà, nhưng gia đình nàng ta chỉ là nông dân bình thường, về nhà chắc chắn sẽ bị gả cho một gã hán tử nông thôn, nàng ta không muốn lấy hán tử nông thôn để phải chịu khổ.
Nhưng bây giờ tiểu Quận chúa cũng sắp theo Chu Vân Thù rời đi, nàng ta không còn cái cớ nào khác, chẳng lẽ lại phải mở miệng xin ở lại sao?
Đúng lúc Hạ Oanh đang phân vân trong lòng, Chu Vân Thù lại lên tiếng.
"Nếu nàng ta muốn ở lại bên cạnh tiểu Quận chúa, thì phiền Khương ma ma nói một tiếng với Vương gia, đưa Hạ Oanh đến phủ Công chúa Huệ San, làm một nha hoàn thô sử (*) cho tiểu Quận chúa."
(*) Nha hoàn thô sử (粗使丫头): nha hoàn cấp thấp, để làm việc nặng nhọc.
Công chúa Huệ Thiện là tỷ tỷ của Cơ Sinh, có một nam một nữ, nữ nhi cũng có địa vị Quận chúa giống như Cơ Nam Hi.
Chu Vân Thù nói xong, Hạ Oanh đứng ngây người tại chỗ.
Ai mà không biết Công chúa Huệ Thiện điêu ngoa tùy hứng, ỷ vào việc mình là một trong số ít nữ nhi của Thánh thượng mà kiêu ngạo ngang ngược trong kinh thành, lại luôn đối đầu với Chu Vân Thù.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu nàng ta thật sự đến phủ Công chúa Huệ Thiện, nàng ta còn có thể có kết cục tốt được sao!
Hạ Oanh "bịch" một tiếng quỳ xuống đất, bò đến trước chân Chu Vân Thù: "Vương phi, tiểu Quận chúa ta nói là tiểu Quận chúa của chúng ta, không phải tiểu Quận chúa của phủ Công chúa!"
"Ta muốn ở lại vương phủ hầu hạ Vương gia, xin người đừng đuổi ta đi!"
Chu Vân Thù nhìn Hạ Oanh cuối cùng đã bộc lộ tâm tư thật của mình, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, nàng liếc nhìn Xuân Tước bên cạnh, Xuân Tước lập tức kéo Hạ Oanh ra như xách một con gà con.
Xuân Tước có sức mạnh vô cùng lớn, lại đã theo Chu Vân Thù luyện võ từ nhỏ, hiếm có ai là đối thủ của nàng ấy.
Chu Vân Thù nhìn Hạ Oanh đang sợ hãi dưới đất với vẻ mặt không cảm xúc, nói: "Đừng gọi ta là Vương phi, ta cũng không phải là chủ tử của phủ Ngụy Vương, ngươi cầu xin ta vô ích."
Tuy nói vậy, nhưng Chu Vân Thù vẫn không thay đổi những lời nàng đã nói với Khương ma ma trước đó.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro