[Chạy Nạn-Làm Giàu] Vương Phi Bị Lưu Đày Sau Khi Mang Thai, Vương Gia Nổi Nóng
Mua Lương Thực...
2024-10-03 09:16:41
Tất nhiên, Ngô Nguyệt không dám nói lời này ra, bởi vì Chu Kiến Doanh, nữ nhi sinh muộn của công công bà bà bà ấy, năm nay cũng mười chín tuổi rồi, nhưng thân phận người ta khác mà, ai bảo nàng ta có một người cha làm Trấn Bắc Vương và một người nương làm Trưởng Công chúa chứ.
Lại nói, tiểu cô này vừa nhận được tin tức từ bên ngoài thì đã chạy mất, bây giờ cũng không biết đi đâu rồi.
Ngô Quế cam đoan xong, tức phụ của trưởng tôn Chu gia là Phương Huệ Văn cũng nhìn bà bà Lý Giai Lan nói: "Nương, ta sẽ chăm sóc tốt cho gia đình thay tướng công."
Lý Giai Lan đỏ hoe mắt vỗ vỗ cánh tay Phương Huệ Văn: "Vất vả cho con rồi."
Chu Vân Thù nhìn cả nhà phụ nhân hài tử, âm thầm thở dài.
Đại phòng có nhiều người hơn một chút, Lý Giai Lan và Phương Huệ Văn dẫn theo hai đứa trẻ 5 tuổi, cộng thêm nàng và nữ nhi là sáu người; nhà nhị thúc bây giờ chỉ còn lại nhị thẩm Ngô Nguyệt và nhị tẩu Ngô Quế cùng với Chu Nguyên Nhã 3 tuổi.
Những người khác hoặc là ở bên ngoài bặt âm vô tín, hoặc là đã tử trận hay mất tích.
Người Chu gia quá ít, trên đường lưu đày nếu xảy ra một chút sơ suất có thể sẽ hoàn toàn diệt vong.
"Thời gian gấp rút, nương, nhị thẩm, chúng ta hãy chia nhau hành động."
Trước khi thực sự xảy ra, dù Chu Vân Thù biết kiếp trước Chu gia rời khỏi kinh thành vào hôm nay, nàng cũng không dám chuẩn bị quá nhiều, sợ rằng cánh bướm trùng sinh của mình sẽ làm thay đổi quá khứ.
Nhưng nếu đã xác định Chu gia phải rời khỏi kinh thành hôm nay, có một số thứ cần phải chuẩn bị.
"Nương, người và đại tẩu, nhị thẩm dẫn bọn nhỏ đến cửa Nam thành trước, Sơ Thất sẽ đi cùng với mọi người."
Sơ Thất là thị vệ của tổ mẫu nàng, võ công cao cường, có hắn ta ở đó, trong lòng Chu Vân Thù mới yên tâm.
"Được." Lý Giai Lan đã quen với việc nữ nhi lo liệu việc gia đình, nên không có ý kiến gì.
"Nhị tẩu, tẩu đi mua một số dược liệu thường dùng, đặc biệt là thuốc trị phong hàn và thuốc trị thương các loại."
Mặc dù trong không gian của nàng có không ít dược liệu, nhưng vẫn phải có hàng dự trữ để che đậy.
Giá mà có Vương ma ma ở đây thì tốt, y thuật của bà ấy rất giỏi, có Vương ma ma ra mặt, họ có thể chuẩn bị được đầy đủ dược liệu hơn.
Ngô Quế nghe xong đáp: "Được."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lại nói, tiểu cô này vừa nhận được tin tức từ bên ngoài thì đã chạy mất, bây giờ cũng không biết đi đâu rồi.
Ngô Quế cam đoan xong, tức phụ của trưởng tôn Chu gia là Phương Huệ Văn cũng nhìn bà bà Lý Giai Lan nói: "Nương, ta sẽ chăm sóc tốt cho gia đình thay tướng công."
Lý Giai Lan đỏ hoe mắt vỗ vỗ cánh tay Phương Huệ Văn: "Vất vả cho con rồi."
Chu Vân Thù nhìn cả nhà phụ nhân hài tử, âm thầm thở dài.
Đại phòng có nhiều người hơn một chút, Lý Giai Lan và Phương Huệ Văn dẫn theo hai đứa trẻ 5 tuổi, cộng thêm nàng và nữ nhi là sáu người; nhà nhị thúc bây giờ chỉ còn lại nhị thẩm Ngô Nguyệt và nhị tẩu Ngô Quế cùng với Chu Nguyên Nhã 3 tuổi.
Những người khác hoặc là ở bên ngoài bặt âm vô tín, hoặc là đã tử trận hay mất tích.
Người Chu gia quá ít, trên đường lưu đày nếu xảy ra một chút sơ suất có thể sẽ hoàn toàn diệt vong.
"Thời gian gấp rút, nương, nhị thẩm, chúng ta hãy chia nhau hành động."
Trước khi thực sự xảy ra, dù Chu Vân Thù biết kiếp trước Chu gia rời khỏi kinh thành vào hôm nay, nàng cũng không dám chuẩn bị quá nhiều, sợ rằng cánh bướm trùng sinh của mình sẽ làm thay đổi quá khứ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng nếu đã xác định Chu gia phải rời khỏi kinh thành hôm nay, có một số thứ cần phải chuẩn bị.
"Nương, người và đại tẩu, nhị thẩm dẫn bọn nhỏ đến cửa Nam thành trước, Sơ Thất sẽ đi cùng với mọi người."
Sơ Thất là thị vệ của tổ mẫu nàng, võ công cao cường, có hắn ta ở đó, trong lòng Chu Vân Thù mới yên tâm.
"Được." Lý Giai Lan đã quen với việc nữ nhi lo liệu việc gia đình, nên không có ý kiến gì.
"Nhị tẩu, tẩu đi mua một số dược liệu thường dùng, đặc biệt là thuốc trị phong hàn và thuốc trị thương các loại."
Mặc dù trong không gian của nàng có không ít dược liệu, nhưng vẫn phải có hàng dự trữ để che đậy.
Giá mà có Vương ma ma ở đây thì tốt, y thuật của bà ấy rất giỏi, có Vương ma ma ra mặt, họ có thể chuẩn bị được đầy đủ dược liệu hơn.
Ngô Quế nghe xong đáp: "Được."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro