[Chạy Nạn-Làm Giàu] Vương Phi Bị Lưu Đày Sau Khi Mang Thai, Vương Gia Nổi Nóng
Ta Đã Để Lại Mộ...
2024-10-03 09:16:41
Chu Vân Thù nhìn khuôn mặt tái nhợt của Cơ Minh Châu: "Tổ mẫu, thân thể người..."
"Ngày mai chúng ta sẽ khởi hành."
"Nhưng thân thể tổ mẫu sẽ không chịu nổi!"
Trong mắt Chu Vân Thù, không có gì quan trọng hơn thân thể của Cơ Minh Châu.
Cơ Minh Châu thở ra một hơi đục, nói với Chu Vân Thù: "Dừng lại một ngày đã là giới hạn, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi địa phận kinh thành."
"Tổ mẫu, tại sao vậy?" Đây là điều Chu Vân Thù luôn muốn hỏi.
Cơ Minh Châu dựa vào ghế, nói với giọng lạnh như băng: "Ta đã để lại một món quà lớn cho Hoàng đế."
"Nếu không muốn cả nhà chết ở đây thì phải nhanh chóng thoát khỏi sự giám sát của đám người bên cạnh, biến mất khỏi tầm mắt bọn chúng."
Chu Vân Thù nghe "món quà lớn" từ miệng Cơ Minh Châu, âm thầm nuốt nước bọt.
Bởi vì nàng chợt nhớ đến một chuyện xảy ra ở kiếp trước: Bốn ngày sau khi Chu gia bị lưu đày, Hoàng đế đột nhiên phát điên giết bốn, năm phi tử trong hậu cung.
Có lời đồn nói mấy phi tử đó chọc giận long nhan; cũng có người nói Hoàng đế đột nhiên bất lực, nổi giận đùng đùng giết mấy tần phi hầu hạ.
Không biết tại sao, Chu Vân Thù cảm thấy phỏng đoán sau là sự thật.
Những năm gần đây Hoàng đế theo đuổi thuật trường sinh, cái khác không tiến bộ, chỉ có nữ nhân trong hậu cung là nhiều thêm, thậm chí còn sinh thêm mấy Hoàng tử Hoàng nữ.
Nhưng từ khi Hoàng đế phát điên trong hậu cung, dường như không còn tin tức ai đó mang thai truyền ra ngoài nữa, mà tác phong của Hoàng đế cũng ngày càng điên cuồng.
Mắt Chu Vân Thù sáng lên, không chỉ có Hoàng đế!
Nàng từng vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa Cơ Sinh và thuộc hạ, nói Thái tử khó có tử tự, hình như cũng bắt đầu từ sau khi Chu gia bị lưu đày.
Chu Vân Thù âm thầm nhìn tổ mẫu mình.
Phải chăng đây là phiên bản thực tế của "Ngươi đe dọa cả nhà ta, ta sẽ khiến ngươi tuyệt tự"?
Chu Vân Thù nghĩ đến đây, vô thức sờ vào bụng mình.
Hài tử của nàng, là hài tử của Chu gia.
"Tổ mẫu, con cần làm gì?"
Chu Vân Thù chỉ nhận được một chữ "Chờ" từ tổ mẫu, vẫn là chờ.
Trở về phòng, Chu Vân Thù thấy mẫu thân mình đang cùng đại tẩu dọn dẹp giường chiếu, Nguyên Lễ và Nguyên Nghĩa đang dẫn Hi Hi và Nguyên Nhã đi ăn bánh ngọt trên chiếc sập bên cạnh.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Ngày mai chúng ta sẽ khởi hành."
"Nhưng thân thể tổ mẫu sẽ không chịu nổi!"
Trong mắt Chu Vân Thù, không có gì quan trọng hơn thân thể của Cơ Minh Châu.
Cơ Minh Châu thở ra một hơi đục, nói với Chu Vân Thù: "Dừng lại một ngày đã là giới hạn, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi địa phận kinh thành."
"Tổ mẫu, tại sao vậy?" Đây là điều Chu Vân Thù luôn muốn hỏi.
Cơ Minh Châu dựa vào ghế, nói với giọng lạnh như băng: "Ta đã để lại một món quà lớn cho Hoàng đế."
"Nếu không muốn cả nhà chết ở đây thì phải nhanh chóng thoát khỏi sự giám sát của đám người bên cạnh, biến mất khỏi tầm mắt bọn chúng."
Chu Vân Thù nghe "món quà lớn" từ miệng Cơ Minh Châu, âm thầm nuốt nước bọt.
Bởi vì nàng chợt nhớ đến một chuyện xảy ra ở kiếp trước: Bốn ngày sau khi Chu gia bị lưu đày, Hoàng đế đột nhiên phát điên giết bốn, năm phi tử trong hậu cung.
Có lời đồn nói mấy phi tử đó chọc giận long nhan; cũng có người nói Hoàng đế đột nhiên bất lực, nổi giận đùng đùng giết mấy tần phi hầu hạ.
Không biết tại sao, Chu Vân Thù cảm thấy phỏng đoán sau là sự thật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những năm gần đây Hoàng đế theo đuổi thuật trường sinh, cái khác không tiến bộ, chỉ có nữ nhân trong hậu cung là nhiều thêm, thậm chí còn sinh thêm mấy Hoàng tử Hoàng nữ.
Nhưng từ khi Hoàng đế phát điên trong hậu cung, dường như không còn tin tức ai đó mang thai truyền ra ngoài nữa, mà tác phong của Hoàng đế cũng ngày càng điên cuồng.
Mắt Chu Vân Thù sáng lên, không chỉ có Hoàng đế!
Nàng từng vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa Cơ Sinh và thuộc hạ, nói Thái tử khó có tử tự, hình như cũng bắt đầu từ sau khi Chu gia bị lưu đày.
Chu Vân Thù âm thầm nhìn tổ mẫu mình.
Phải chăng đây là phiên bản thực tế của "Ngươi đe dọa cả nhà ta, ta sẽ khiến ngươi tuyệt tự"?
Chu Vân Thù nghĩ đến đây, vô thức sờ vào bụng mình.
Hài tử của nàng, là hài tử của Chu gia.
"Tổ mẫu, con cần làm gì?"
Chu Vân Thù chỉ nhận được một chữ "Chờ" từ tổ mẫu, vẫn là chờ.
Trở về phòng, Chu Vân Thù thấy mẫu thân mình đang cùng đại tẩu dọn dẹp giường chiếu, Nguyên Lễ và Nguyên Nghĩa đang dẫn Hi Hi và Nguyên Nhã đi ăn bánh ngọt trên chiếc sập bên cạnh.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro