Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng

Chinh Phục

Tương Du Huyền Châu

2024-09-23 11:57:51

Cho nên khi mang theo năm con cá lớn trở về, người phụ trách nhóm lửa ướp thịt đều đều mở to hai mắt nhìn.

 

"Đệ... Phát huy vượt xa bình thường đó nha." Khâu Nhị kích động đi tới nhận cá.

 

Chỉ thấy trong tay lão tam xách hai con cá, Tiểu Sơn, Bạch Linh Vũ cùng Bạch Táp Táp mỗi người xách một con, hơn nữa mỗi con cũng không nhỏ, trọng lượng số cá này cộng lại cũng có thể so sánh với số cá bọn họ có thể bắt được trong một năm.

 

"Không phải đệ bắt." Khâu Tam có chút hổ thẹn.

 

"?" Đám người lộ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

 

Mấy người trước mặt ngoại trừ Khâu Tam quần áo ướt hơn phân nửa ra thì những người khác đều khô ráo, không phải hắn thì còn có thể là ai?

 

"Là Quân Quân tỷ bắt." Tiểu Sơn ở một bên lớn tiếng trả lời.

 

Lúc này tiểu oa nhi đã bị năng lực bắt cá xuất thần nhập hóa của Bạch Quân Quân chinh phục hoàn toàn, mở miệng một tiếng Quân Quân tỷ vô cùng thân thiết.

 

Lão Khâu thúc khó có thể tin: "Quân Quân bắt?"

 

"Đúng vậy!" Bạch Linh Vũ cùng Tiểu Sơn lại trả lời thật to.

 

Ánh mắt của mọi người đồng loạt rơi vào trên người Bạch Quân Quân.

 

Chỉ thấy tiểu cô nương vẫn mang vẻ mặt thanh lãnh lạnh nhạt, chưa từng vì bắt được số cá lớn như này mà vui vẻ hoặc tự mãn.

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lưu thị che miệng vui vẻ nói: "Thật không nghĩ tới Quân Quân cô nương bắt cá lợi hại như thế."

 

"Ngài quá khen rồi." Bạch Quân Quân khiêm tốn nói.

 

"Vậy tối nay chúng ta nấu hai con và nướng hai con! Còn một con còn lại đem phơi khô... Cha, cha thấy được không?"

 

Lưu thị, làm nội trợ trong nhà lại là một người yêu thích vị cá liền yên lặng xin chỉ thị của Lão Khâu thúc.

 

Lão Khâu thúc sờ sờ tẩu hút thuốc lá, cân nhắc một hồi rồi đồng ý.

 

Bạch Quân Quân rốt cục cũng lộ ra nụ cười nhạt, rất tốt, ăn nó đi!

 

Đương nhiên sở dĩ Lão Khâu thúc đồng ý ăn bốn con cá chủ yếu vẫn là để cho các con xem.

 

Nhìn đi, lúc trước còn sợ tỷ đệ ba người họ gia tăng gánh nặng cho bọn họ, bây giờ người ta đã tự mang thức ăn trở về, hơn nữa còn là cả nhà bọn họ không bắt được con cá lớn nào!

 

Lão tam đón lấy ánh mắt của lão cha, hắn có chút xấu hổ cúi đầu xuống.

 

Canh cá phối với gừng và đậu hũ, hương vị vừa tươi vừa ngọt, đối với người sơn dã mà nói là canh đại bổ.

 

Đáng tiếc bọn họ không có đậu hũ, Lưu thị chỉ có thể ném một nắm nấm còn thừa hôm qua vào, chờ thịt cá chuyển sang màu trắng, màu sắc nước canh trở nên đậm hơn, cây nấm mềm đi thì lại rắc một chút ba nham hương cắt sợi vào, một cỗ mùi thơm đặc trưng nhanh chóng tràn ngập.

 

Một bên khác, cá nướng cũng được đem lên giá, nướng cùng còn có một cái móng heo.

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đây là món chính đêm nay, có thể nói là tương đối phong phú.

 

Không có cách nào, tất cả vật trên xe đẩy tay của Lão Khâu thúc đều là vật chết, nếu không nhanh chóng ăn hết thì qua hai ngày nữa tất cả sẽ hỏng.

 

Bữa cơm tối lần này, đừng nói là ba tỷ đệ Bạch gia chạy nạn thật lâu, đến ngay cả nhà Lão Khâu thúc bình thường đều là nhịn ăn.

 

Dù sao con mồi mà bọn họ bắt được đều phải cầm xuống dưới núi đổi bột mì và các thứ khác, ăn cho sướng miệng là chuyện không dám nghĩ.

 

Cho nên thời gian ăn cơm tối mọi người vô cùng yên tĩnh, đều đang cố gắng nhét đồ ăn vào trong bụng mình.

 

Canh cá thơm ngon cùng cá nướng bên ngoài thì cháy sém bên trong thì mềm ngọt, đùi heo rừng xốp giòn, món nào cũng rất ngon.

 

Mặc dù bọn họ không nêm nếm nhiều nhưng cũng đủ mỹ vị.

 

So sánh với thức ăn buổi trưa thì có thêm ba nham hương quả nhiên thơm hơn mấy phần, Bạch Quân Quân cũng không hiểu rõ đây là nguyên lý gì, nhưng mà không thể không nói thật... Ăn rất ngon!

 

Sau buổi cơm tối, Khâu Đại Khâu Nhị gánh mấy thùng nước dùng củi lửa còn lại tiếp tục nấu.

 

Sau đó lại xách đến một bên chỗ nước cạn ở Bích Đầm, Lưu thị liền dẫn Bạch Quân Quân và Bạch Táp Táp tới rửa mặt.

 

"Đây là xà phòng bình thường ta dùng, đổ nước lên vò ra bọt là rửa được rồi, tóc và thân thể đều có thể dùng."

 

Bạch Quân Quân tất nhiên chưa thấy qua thứ này, nơi nàng sinh tồn tài nguyên khan hiếm, dòng sông hồ nước thiên nhiên cũng không còn tồn tại nữa.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng

Số ký tự: 0