Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng
Dạy Người Bắt C...
Tương Du Huyền Châu
2024-09-23 11:57:51
"Tối hôm qua mấy con này... Mấy con này chạy đến dưới xe đẩy ăn vụng, bọn chúng ăn quá nhập tâm không để ý ta đã tỉnh lại, ta liền dùng cục đá đập bọn chúng ngất."
Bạch Quân Quân trợn mắt nói dối.
Dù sao mặc kệ bọn họ có tin hay không... Nàng cứ lấy cớ này đó.
Bạch Quân Quân vậy mà bắt sống ba con chồn chuột lớn! Hai sự kiện này khiến cả nhà Lão Khâu thúc rất shock, bọn họ vậy mà không bằng tiểu cô nương có thủ đoạn... Đang lúc tất cả mọi người đang cố gắng tiêu hóa, Khâu Tam là người đầu tiên tin tưởng.
Hôm qua Bạch Quân Quân bắt cá chính là như vậy, độ chuẩn xác của nàng còn tốt hơn binh sĩ.
Nghĩ đến Bạch Táp Táp trời sinh sức lớn thì tỷ tỷ là một thần xạ thủ cũng không phải chuyện gì kỳ quái.
Một khi tiếp nhận giả thiết này, rất nhanh liền bị tự thuyết phục.
Bọn họ không còn xoắn xuýt việc Bạch Quân Quân làm thế nào bắt được, mà là đắm chìm trong niềm vui sướng bội thu.
Mấy con chồn chuột còn sống này chính là chuyện cực tốt, kể từ đó cũng không cần lo lắng vấn đề giữ tươi đồ ăn, trước tiên để nuôi, sau này làm thịt hay bán thì nói sau
Lão Khâu thúc vô cùng vui vẻ ném chồn chuột lên xe, nhìn thấy sợi dây nhỏ quấn chỉnh tề trên thân chồn, ông vẫn không quên giơ ngón cái lên với Bạch Quân Quân.
"Nữ công của cháu coi như không tệ, nhìn xem, dây thừng quấn quá gọn gàng."
"Ây... Quá khen rồi." Bạch Quân Quân yên lặng nhận tán dương này.
Chờ ba tiểu hài nhi tỉnh lại, biết Bạch Quân Quân lại lập đại công, bọn chúng cũng không khỏi vui mừng.
Sáng sớm Tiểu Sơn và Bạch Linh Vũ một mực vây quanh ba con chồn chuột này.
Thân thể dài nhỏ, bộ lông dày xù, vẻ ngoài giống chuột cũng giống con thỏ, thật sự là kỳ quái lại khiến người ta yêu thích.
Lão Khâu thúc thấy vậy không khỏi buồn cười: "Các ngươi cẩn thận một chút, chớ để chúng cắn."
"Sẽ không đâu ạ!" Hai hài tử nhu thuận trả lời.
Thừa dịp làm điểm tâm, Lưu thị dành thời gian sửa sang lại y phục mà ba tỷ đệ thay ra.
Nhưng mà y phục này thực sự rách rưới không thể tả, Lưu thị bèn lấy những phần vải còn dùng được làm cho ba tỷ đệ mỗi người một cái nón nhỏ.
Cái nón này còn có một khối vải che mặt, chỉ cần buộc lên là có thể che mặt lại.
Chủ yếu là tướng mạo của ba tỷ đệ quá xinh đẹp, Lưu thị cảm thấy trong thời buổi binh hoang mã loạn nên che giấu thì tốt hơn.
Bạch Quân Quân cũng đang cảm thấy gương mặt này quá phô trương, Lưu thị làm nón cho nàng, nàng liền vui vẻ đội lên.
Thế là đám người ăn bữa sáng xong sắp xếp nước nôi lại phải tiếp tục chạy về phía trước, lúc gần đi Bạch Quân Quân còn cố ý đi bắt mấy con cá.
Các nam nhân Khâu gia vì chứng kiến kỳ tích, tất cả đều đi vây xem.
Bạch Quân Quân cũng không che giấu, trực tiếp cho truyền thụ kinh nghiệm cho nam nhân Khâu gia.
"Trong nước và trên đất không giống nhau, phải tính cả độ khúc xạ ánh sáng nữa."
"? ? ?" Vẻ mặt của đám người mê mang.
"Ví dụ như mắt chúng ta thấy cá ở vị trí này, chúng ta tạm thời gọi là một, nhưng ngươi phải tính thêm cả bóng mờ của nó nữa, cho nên vị trí thực tế của nó là ở nơi này."
Bạch Quân Quân vươn tay mô tả trong không khí.
Lão Khâu thúc chưa chừng nghe nói chuyện như vậy, vẻ mặt mờ mịt: "Vì sai?"
Bạch Quân Quân hơi nhướn mày, loại kiến thức vật lý này nàng phải giải thích với bọn họ thế nào đây?
Dăm ba câu bọn họ nghe không hiểu, nói quá sâu lại tốn thời gian, hơn nữa hình như cũng không quan trọng cho lắm.
Bạch Quân Quân gãi gãi đầu, chọn ra một lời giải thích chung chung.
"Nước sẽ phản quang, con cá mà chúng ta nhìn bằng mắt thường thấy được chỉ là ảo ảnh, trên thực tế vị trí của nó không ở vị trí mắt thường chúng ta nhìn thấy, cho nên lúc xiên cá không thể đâm vào cái bóng của con cá, chúng ta có thể phải tính được vị trí thực của nó.
Nếu bây giờ chúng ta cách cá rất xa, cái xiên phải tạo thành góc nhọn với con cá, lại nhắm chếch cái bóng của con cá ba ngón tay là được."
Bạch Quân Quân trợn mắt nói dối.
Dù sao mặc kệ bọn họ có tin hay không... Nàng cứ lấy cớ này đó.
Bạch Quân Quân vậy mà bắt sống ba con chồn chuột lớn! Hai sự kiện này khiến cả nhà Lão Khâu thúc rất shock, bọn họ vậy mà không bằng tiểu cô nương có thủ đoạn... Đang lúc tất cả mọi người đang cố gắng tiêu hóa, Khâu Tam là người đầu tiên tin tưởng.
Hôm qua Bạch Quân Quân bắt cá chính là như vậy, độ chuẩn xác của nàng còn tốt hơn binh sĩ.
Nghĩ đến Bạch Táp Táp trời sinh sức lớn thì tỷ tỷ là một thần xạ thủ cũng không phải chuyện gì kỳ quái.
Một khi tiếp nhận giả thiết này, rất nhanh liền bị tự thuyết phục.
Bọn họ không còn xoắn xuýt việc Bạch Quân Quân làm thế nào bắt được, mà là đắm chìm trong niềm vui sướng bội thu.
Mấy con chồn chuột còn sống này chính là chuyện cực tốt, kể từ đó cũng không cần lo lắng vấn đề giữ tươi đồ ăn, trước tiên để nuôi, sau này làm thịt hay bán thì nói sau
Lão Khâu thúc vô cùng vui vẻ ném chồn chuột lên xe, nhìn thấy sợi dây nhỏ quấn chỉnh tề trên thân chồn, ông vẫn không quên giơ ngón cái lên với Bạch Quân Quân.
"Nữ công của cháu coi như không tệ, nhìn xem, dây thừng quấn quá gọn gàng."
"Ây... Quá khen rồi." Bạch Quân Quân yên lặng nhận tán dương này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chờ ba tiểu hài nhi tỉnh lại, biết Bạch Quân Quân lại lập đại công, bọn chúng cũng không khỏi vui mừng.
Sáng sớm Tiểu Sơn và Bạch Linh Vũ một mực vây quanh ba con chồn chuột này.
Thân thể dài nhỏ, bộ lông dày xù, vẻ ngoài giống chuột cũng giống con thỏ, thật sự là kỳ quái lại khiến người ta yêu thích.
Lão Khâu thúc thấy vậy không khỏi buồn cười: "Các ngươi cẩn thận một chút, chớ để chúng cắn."
"Sẽ không đâu ạ!" Hai hài tử nhu thuận trả lời.
Thừa dịp làm điểm tâm, Lưu thị dành thời gian sửa sang lại y phục mà ba tỷ đệ thay ra.
Nhưng mà y phục này thực sự rách rưới không thể tả, Lưu thị bèn lấy những phần vải còn dùng được làm cho ba tỷ đệ mỗi người một cái nón nhỏ.
Cái nón này còn có một khối vải che mặt, chỉ cần buộc lên là có thể che mặt lại.
Chủ yếu là tướng mạo của ba tỷ đệ quá xinh đẹp, Lưu thị cảm thấy trong thời buổi binh hoang mã loạn nên che giấu thì tốt hơn.
Bạch Quân Quân cũng đang cảm thấy gương mặt này quá phô trương, Lưu thị làm nón cho nàng, nàng liền vui vẻ đội lên.
Thế là đám người ăn bữa sáng xong sắp xếp nước nôi lại phải tiếp tục chạy về phía trước, lúc gần đi Bạch Quân Quân còn cố ý đi bắt mấy con cá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các nam nhân Khâu gia vì chứng kiến kỳ tích, tất cả đều đi vây xem.
Bạch Quân Quân cũng không che giấu, trực tiếp cho truyền thụ kinh nghiệm cho nam nhân Khâu gia.
"Trong nước và trên đất không giống nhau, phải tính cả độ khúc xạ ánh sáng nữa."
"? ? ?" Vẻ mặt của đám người mê mang.
"Ví dụ như mắt chúng ta thấy cá ở vị trí này, chúng ta tạm thời gọi là một, nhưng ngươi phải tính thêm cả bóng mờ của nó nữa, cho nên vị trí thực tế của nó là ở nơi này."
Bạch Quân Quân vươn tay mô tả trong không khí.
Lão Khâu thúc chưa chừng nghe nói chuyện như vậy, vẻ mặt mờ mịt: "Vì sai?"
Bạch Quân Quân hơi nhướn mày, loại kiến thức vật lý này nàng phải giải thích với bọn họ thế nào đây?
Dăm ba câu bọn họ nghe không hiểu, nói quá sâu lại tốn thời gian, hơn nữa hình như cũng không quan trọng cho lắm.
Bạch Quân Quân gãi gãi đầu, chọn ra một lời giải thích chung chung.
"Nước sẽ phản quang, con cá mà chúng ta nhìn bằng mắt thường thấy được chỉ là ảo ảnh, trên thực tế vị trí của nó không ở vị trí mắt thường chúng ta nhìn thấy, cho nên lúc xiên cá không thể đâm vào cái bóng của con cá, chúng ta có thể phải tính được vị trí thực của nó.
Nếu bây giờ chúng ta cách cá rất xa, cái xiên phải tạo thành góc nhọn với con cá, lại nhắm chếch cái bóng của con cá ba ngón tay là được."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro