[Chạy Nạn] Lưu Đày, Thần Y Tiểu Kiểu Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công
Cũng May Có Cửu...
2024-10-01 10:36:04
Các chủ tử lấy Mặc lão phu nhân làm đầu, xôn xao đi về phía phòng hạ nhân.
Chỉ thấy thi thể của Lưu bà tử treo trên xà nhà, đã hoàn toàn tắt thở.
Mặc lão phu nhân dặn dò, khiêng thi thể của Lưu bà tử xuống.
Hách Tri Nhiễm nhìn mọi thứ trước mắt, phản ứng đầu tiên chính là, Lưu bà tử rất có thể là sợ tội tự sát.
Nếu thật sự như vậy, kẻ xúi giục sau lưng bà ta chắc chắn là kẻ thù của phủ Hộ Quốc Công.
Trong lịch sử ghi chép, Mặc gia ngoài bị hoàng thượng kiêng kỵ ra, cũng chưa từng nói còn có những người khác cũng có hận ý với Mặc gia.
Tuy nhiên, hoàng thượng cũng đã tính toán cho cả nhà Mặc gia lưu đày, không tới mức lại phái người đến hạ độc.
Như thế, rốt cuộc người sai khiến sau lưng này sẽ là ai đây?
Trong lúc nàng nghi ngờ, Mặc lão phu nhân đã tỏ ra khí thế đương gia chủ mẫu, sai người tiến lên lục soát trên người Lưu bà tử và chỗ ở của bà ta.
Trên người Lưu bà tử ngoài mấy đồng xu ra, cũng không hề có thứ gì.
Nhưng phát hiện được một túi giấy nhỏ ở góc giường của bà ta.
Hạ nhân đưa túi giấy nhỏ tìm thấy đến trước mặt Mặc lão phu nhân.
Mặc lão phu nhân nhận lấy túi giấy nhỏ, cẩn thận dè đặt mở ra trước mặt mọi người.
Bên trong túi giấy nhỏ là trống rỗng, nhưng thông qua một ít bột phấn màu trắng sót lại trên giấy có thể kết luận, trong túi giấy nhỏ này đã từng gói bột thuốc.
Nếu đổi lại là mọi ngày, Mặc lão phu nhân nhất định sẽ mời thái y tới giúp xem xét một phen.
Thế nhưng ngày nay không giống xưa kia, đêm qua Mặc Cửu Diệp bị đánh ra nông nỗi kia, cũng không mời được thái y, nghĩ chắc hiện giờ đi mời cũng không làm nên chuyện gì.
Ngay khi bà đang suy xét phải xử lý như thế nào, Hách Tri Nhiễm tiến lên một bước.
“Mẫu thân, con từng học một ít y thuật, hay là để con xem thử đi!”
Mặc lão phu nhân liếc nhìn Hách Tri Nhiễm, chỉ là chần chừ một lát bèn đưa túi giấy cho nàng.
“Đây rất có thể là độc dược, con cẩn thận tí.”
Hách Tri Nhiễm nhận lấy túi giấy nhỏ, đầu tiên là đặt dưới mũi ngửi sơ, sau đó lại chấm một chút đưa lên đầu lưỡi.
Ngay sau đó, Hách Tri Nhiễm ngẩng đầu lên nhìn sang Mặc lão phu nhân: “Mẫu thân, đây chính là độc dược bỏ xuống giếng.”
Mặc lão phu nhân nghe vậy, hai tay siết chặt: “Khi Lưu bà tử còn trẻ thì đã đi theo bên người ta hầu hạ, ta tự nhận đối đãi bà ta không tệ, tại sao bà ta phải làm như thế?”
“Mẫu thân, sau lưng Lưu bà tử nhất định có người sai khiến.”
Hách Tri Nhiễm thấy Mặc lão phu nhân tức giận, không nhịn được nhắc nhở.
“Rốt cuộc là ai, lại căm thù Mặc gia ta như vậy?”
Chỉ thấy thi thể của Lưu bà tử treo trên xà nhà, đã hoàn toàn tắt thở.
Mặc lão phu nhân dặn dò, khiêng thi thể của Lưu bà tử xuống.
Hách Tri Nhiễm nhìn mọi thứ trước mắt, phản ứng đầu tiên chính là, Lưu bà tử rất có thể là sợ tội tự sát.
Nếu thật sự như vậy, kẻ xúi giục sau lưng bà ta chắc chắn là kẻ thù của phủ Hộ Quốc Công.
Trong lịch sử ghi chép, Mặc gia ngoài bị hoàng thượng kiêng kỵ ra, cũng chưa từng nói còn có những người khác cũng có hận ý với Mặc gia.
Tuy nhiên, hoàng thượng cũng đã tính toán cho cả nhà Mặc gia lưu đày, không tới mức lại phái người đến hạ độc.
Như thế, rốt cuộc người sai khiến sau lưng này sẽ là ai đây?
Trong lúc nàng nghi ngờ, Mặc lão phu nhân đã tỏ ra khí thế đương gia chủ mẫu, sai người tiến lên lục soát trên người Lưu bà tử và chỗ ở của bà ta.
Trên người Lưu bà tử ngoài mấy đồng xu ra, cũng không hề có thứ gì.
Nhưng phát hiện được một túi giấy nhỏ ở góc giường của bà ta.
Hạ nhân đưa túi giấy nhỏ tìm thấy đến trước mặt Mặc lão phu nhân.
Mặc lão phu nhân nhận lấy túi giấy nhỏ, cẩn thận dè đặt mở ra trước mặt mọi người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên trong túi giấy nhỏ là trống rỗng, nhưng thông qua một ít bột phấn màu trắng sót lại trên giấy có thể kết luận, trong túi giấy nhỏ này đã từng gói bột thuốc.
Nếu đổi lại là mọi ngày, Mặc lão phu nhân nhất định sẽ mời thái y tới giúp xem xét một phen.
Thế nhưng ngày nay không giống xưa kia, đêm qua Mặc Cửu Diệp bị đánh ra nông nỗi kia, cũng không mời được thái y, nghĩ chắc hiện giờ đi mời cũng không làm nên chuyện gì.
Ngay khi bà đang suy xét phải xử lý như thế nào, Hách Tri Nhiễm tiến lên một bước.
“Mẫu thân, con từng học một ít y thuật, hay là để con xem thử đi!”
Mặc lão phu nhân liếc nhìn Hách Tri Nhiễm, chỉ là chần chừ một lát bèn đưa túi giấy cho nàng.
“Đây rất có thể là độc dược, con cẩn thận tí.”
Hách Tri Nhiễm nhận lấy túi giấy nhỏ, đầu tiên là đặt dưới mũi ngửi sơ, sau đó lại chấm một chút đưa lên đầu lưỡi.
Ngay sau đó, Hách Tri Nhiễm ngẩng đầu lên nhìn sang Mặc lão phu nhân: “Mẫu thân, đây chính là độc dược bỏ xuống giếng.”
Mặc lão phu nhân nghe vậy, hai tay siết chặt: “Khi Lưu bà tử còn trẻ thì đã đi theo bên người ta hầu hạ, ta tự nhận đối đãi bà ta không tệ, tại sao bà ta phải làm như thế?”
“Mẫu thân, sau lưng Lưu bà tử nhất định có người sai khiến.”
Hách Tri Nhiễm thấy Mặc lão phu nhân tức giận, không nhịn được nhắc nhở.
“Rốt cuộc là ai, lại căm thù Mặc gia ta như vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro