Anh yêu em nhiều hơn em nghĩ
Từ Kiều Ánh Dương
2024-07-09 03:47:25
Châu Nhiên: " Nếu cô cần bạn trai thì bảo Kha Nguyệt kêu bạn trai cậu ấy giới thiệu cho cô vài người đi, sao nhất thiết phải là tôi? "
Giang Mỹ Mỹ: " Bạn trai? Kha Nguyệt làm gì có bạn trai? "
Châu Nhiên hoang mang:
" Thế Tô Thiên Hạo tàn hình sao? "
Giang Mỹ Mỹ:
" Hai người họ có hẹn họ với nhau bao giờ đâu? "
Châu Nhiên:
" Rõ ràng lúc học cấp 3 lúc Thiên Hạo tỏ tình Kha Nguyệt đã đồng ý mà "
Giang Mỹ Mỹ:
" Không có, anh Thiên Hạo theo đuổi Kha Nguyệt từ lúc học cấp 3 đến bây giờ nhưng mà Kha Nguyệt chỉ toàn từ chối anh ấy thôi "
Châu Nhiên:
" Thật không vậy? "
Giang Mỹ Mỹ gật đầu khẳng định thêm một lần nữa
Một lúc lâu sau, Tống Thịnh Nam đang ngồi ở nhà
Thấy tin nhắn Wechat của Châu Nhiên hiện lên, anh ấn vào xem thì sững người
Châu Nhiên:[ Kha Nguyệt và Thiên Hạo chưa từng hẹn hò, cậu bị Kha Nguyệt lừa rồi ]
Tống Thịnh Nam đọc xong liền nhanh chóng lên xe phóng thật nhanh đến nhà Tuyết Hoa để tìm Kha Nguyệt
" Sao cô ấy lại lừa mình? Tại sao vậy chứ " Thịnh Nam lẩm bẩm
" Tên chó Thiên Hạo dám lừa mình "
Tống Thịnh Nam lái xe đến nhà Tuyết Hoa, khi anh vào trong thì chỉ thấy một mình Tuyết Hoa ngồi ở sofa
" Kha Nguyệt đâu? " Tống Thịnh Nam
Vũ Tuyết Hoa: " Chị ấy đang ở bệnh viện "
Thịnh Nam lập tức quay lại xe chạy nhanh đến bệnh viện tìm Triệu Kha Nguyệt
Triệu Kha Nguyệt ngồi ở trong phòng khám, thấy điện thoại reo lên, cô thấy Giang Mỹ Mỹ đang gọi
" Sao vậy? " Triệu Kha Nguyệt
Giang Mỹ Mỹ: " Tại sao Châu nhiên lại nói cậu và anh Thiên Hạo hẹn hò từ lúc cấp 3 thế?? "
Triệu Kha Nguyệt sững người: " Sao cậu biết? "
Giang Mỹ Mỹ: " Châu Nhiên nói với tớ "
Triệu Kha Nguyệt: " Cậu có nói gì với Châu Nhiên không? "
Giang Mỹ Mỹ: " Tớ có nói anh Thiên Hạo theo đuổi cậu từ lúc cấp 3 đến giờ nhưng luôn bị cậu từ chối "
Triệu Kha Nguyệt đột nhiên cảm thấy sắp có chuyện không hay, cô rời khỏi phòng khám sau đó chạy thật nhanh ra khỏi bệnh viện
Triệu Kha Nguyệt mở to mắt ngạc nhiên, thật sự đúng như cô nghĩ.Tống Thịnh Nam nghe tin xong liền chạy đến tìm cô
Tống Thịnh Nam bước xuống xe, anh nhìn xung quanh thì thấy Triệu Kha Nguyệt đang lo lắng đứng nhìn anh
Tống Thịnh Nam đi đến thì Kha Nguyệt liền chạy đi
" Triệu kha Nguyệt " Tống Thịnh Nam đuổi theo
Chạy được một lúc thì Triệu Kha Nguyệt vấp té
Tống Thịnh Nam chạy đến đỡ cô đứng dậy:
" Kha Nguyệt, em có sao không "
Triệu Kha Nguyệt hất tay Tống Thịnh Nam ra:
" Anh đừng chạm vào tôi "
Tống Thịnh Nam:
" Tại sao em lại lừa tôi, rõ ràng em và Thiên Hạo năm đó không hề hẹn hò "
Triệu Kha Nguyệt đứng trước mặt Tống Thịnh Nam, cô nghiêm nghị nói:
" Liên quan gì đến anh? Tống Thịnh Nam, rõ ràng là anh sắp đính hôn rồi. Bây giờ anh còn quan tâm chuyện của tôi làm gì? "
Tống Thịnh Nam cau mày:
" Tôi hỏi tại sao năm đó em lại làm vậy "
Triệu Kha Nguyệt cáu gắt:
" Tống Thịnh Nam, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa "
Lúc này trời bất chợt đổ cơn mưa lớn, Tống Thịnh Nam cởi áo khoác giơ lên cao che cho Triệu Kha Nguyệt
Tống Thịnh nam lúc này cả người đều ướt mưa nhưng tay vẫn cố định chiếc áo che chắn trên đầu Kha Nguyệt
Ánh mắt anh nhìn cô, từ đáy mắt có thể thấy những tia sáng nhỏ trong đôi mắt anh
Triệu Kha Nguyệt nhìn vào mắt Thịnh Nam..Đúng là nó rồi, đây chính là ánh mắt dịu dàng của Thịnh Nam mà cô biết
Nhưng lần này, nhìn vào ánh mắt chứa đựng tình yêu thương của anh, cô lại thấy nó bị xen lẫn với một nổi buồn vô cùng to lớn
" Được, chỉ cần là điều em muốn thì tôi sẵn lòng chấp nhận "
" Nếu sự có mặt của tôi khiến em không hạnh phúc thì tôi sẽ không xuất hiện nữa "
Triệu Kha Nguyệt mở to mắt nhìn Thịnh Nam, mặc dù cô nói những lời xua đuổi anh như vậy, anh vẫn dịu dàng với cô
Cho dù 10 năm trước cô đã từng nói những lời ác ý với anh như vậy, bây giờ đứng trước mặt cô cũng vẫn là con người dịu dàng năm ấy, mang đôi mắt chứa đựng tình yêu thương chỉ luôn nhìn về phía cô
Trong lòng Thịnh Nam biết rõ, cho dù cô có quá đáng với anh đi chăng nữa thì anh vẫn sẵn sàng che chở cho cô. Anh không quan tâm cô có cần hay không, chỉ cần cô bình yên sống khoẻ mạnh thì anh đã hạnh phúc rồi
Triệu Kha Nguyệt nhìn dáng vẻ Thịnh Nam đang dùng áo khoác che mưa cho cô, trong lòng cô lại thấy vô cùng xót xa
Tống Thịnh Nam:
" Trước khi tôi rời đi, tôi muốn em biết rõ mọi chuyện "
" Tôi với Chu Di Di không có đính hôn, là cô ta tự nhận. Vốn dĩ tôi đã từ chối rồi "
" Triệu Kha Nguyệt, 10 năm qua tôi vẫn luôn nhớ về em "
- -------
Giang Mỹ Mỹ: " Bạn trai? Kha Nguyệt làm gì có bạn trai? "
Châu Nhiên hoang mang:
" Thế Tô Thiên Hạo tàn hình sao? "
Giang Mỹ Mỹ:
" Hai người họ có hẹn họ với nhau bao giờ đâu? "
Châu Nhiên:
" Rõ ràng lúc học cấp 3 lúc Thiên Hạo tỏ tình Kha Nguyệt đã đồng ý mà "
Giang Mỹ Mỹ:
" Không có, anh Thiên Hạo theo đuổi Kha Nguyệt từ lúc học cấp 3 đến bây giờ nhưng mà Kha Nguyệt chỉ toàn từ chối anh ấy thôi "
Châu Nhiên:
" Thật không vậy? "
Giang Mỹ Mỹ gật đầu khẳng định thêm một lần nữa
Một lúc lâu sau, Tống Thịnh Nam đang ngồi ở nhà
Thấy tin nhắn Wechat của Châu Nhiên hiện lên, anh ấn vào xem thì sững người
Châu Nhiên:[ Kha Nguyệt và Thiên Hạo chưa từng hẹn hò, cậu bị Kha Nguyệt lừa rồi ]
Tống Thịnh Nam đọc xong liền nhanh chóng lên xe phóng thật nhanh đến nhà Tuyết Hoa để tìm Kha Nguyệt
" Sao cô ấy lại lừa mình? Tại sao vậy chứ " Thịnh Nam lẩm bẩm
" Tên chó Thiên Hạo dám lừa mình "
Tống Thịnh Nam lái xe đến nhà Tuyết Hoa, khi anh vào trong thì chỉ thấy một mình Tuyết Hoa ngồi ở sofa
" Kha Nguyệt đâu? " Tống Thịnh Nam
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vũ Tuyết Hoa: " Chị ấy đang ở bệnh viện "
Thịnh Nam lập tức quay lại xe chạy nhanh đến bệnh viện tìm Triệu Kha Nguyệt
Triệu Kha Nguyệt ngồi ở trong phòng khám, thấy điện thoại reo lên, cô thấy Giang Mỹ Mỹ đang gọi
" Sao vậy? " Triệu Kha Nguyệt
Giang Mỹ Mỹ: " Tại sao Châu nhiên lại nói cậu và anh Thiên Hạo hẹn hò từ lúc cấp 3 thế?? "
Triệu Kha Nguyệt sững người: " Sao cậu biết? "
Giang Mỹ Mỹ: " Châu Nhiên nói với tớ "
Triệu Kha Nguyệt: " Cậu có nói gì với Châu Nhiên không? "
Giang Mỹ Mỹ: " Tớ có nói anh Thiên Hạo theo đuổi cậu từ lúc cấp 3 đến giờ nhưng luôn bị cậu từ chối "
Triệu Kha Nguyệt đột nhiên cảm thấy sắp có chuyện không hay, cô rời khỏi phòng khám sau đó chạy thật nhanh ra khỏi bệnh viện
Triệu Kha Nguyệt mở to mắt ngạc nhiên, thật sự đúng như cô nghĩ.Tống Thịnh Nam nghe tin xong liền chạy đến tìm cô
Tống Thịnh Nam bước xuống xe, anh nhìn xung quanh thì thấy Triệu Kha Nguyệt đang lo lắng đứng nhìn anh
Tống Thịnh Nam đi đến thì Kha Nguyệt liền chạy đi
" Triệu kha Nguyệt " Tống Thịnh Nam đuổi theo
Chạy được một lúc thì Triệu Kha Nguyệt vấp té
Tống Thịnh Nam chạy đến đỡ cô đứng dậy:
" Kha Nguyệt, em có sao không "
Triệu Kha Nguyệt hất tay Tống Thịnh Nam ra:
" Anh đừng chạm vào tôi "
Tống Thịnh Nam:
" Tại sao em lại lừa tôi, rõ ràng em và Thiên Hạo năm đó không hề hẹn hò "
Triệu Kha Nguyệt đứng trước mặt Tống Thịnh Nam, cô nghiêm nghị nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Liên quan gì đến anh? Tống Thịnh Nam, rõ ràng là anh sắp đính hôn rồi. Bây giờ anh còn quan tâm chuyện của tôi làm gì? "
Tống Thịnh Nam cau mày:
" Tôi hỏi tại sao năm đó em lại làm vậy "
Triệu Kha Nguyệt cáu gắt:
" Tống Thịnh Nam, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa "
Lúc này trời bất chợt đổ cơn mưa lớn, Tống Thịnh Nam cởi áo khoác giơ lên cao che cho Triệu Kha Nguyệt
Tống Thịnh nam lúc này cả người đều ướt mưa nhưng tay vẫn cố định chiếc áo che chắn trên đầu Kha Nguyệt
Ánh mắt anh nhìn cô, từ đáy mắt có thể thấy những tia sáng nhỏ trong đôi mắt anh
Triệu Kha Nguyệt nhìn vào mắt Thịnh Nam..Đúng là nó rồi, đây chính là ánh mắt dịu dàng của Thịnh Nam mà cô biết
Nhưng lần này, nhìn vào ánh mắt chứa đựng tình yêu thương của anh, cô lại thấy nó bị xen lẫn với một nổi buồn vô cùng to lớn
" Được, chỉ cần là điều em muốn thì tôi sẵn lòng chấp nhận "
" Nếu sự có mặt của tôi khiến em không hạnh phúc thì tôi sẽ không xuất hiện nữa "
Triệu Kha Nguyệt mở to mắt nhìn Thịnh Nam, mặc dù cô nói những lời xua đuổi anh như vậy, anh vẫn dịu dàng với cô
Cho dù 10 năm trước cô đã từng nói những lời ác ý với anh như vậy, bây giờ đứng trước mặt cô cũng vẫn là con người dịu dàng năm ấy, mang đôi mắt chứa đựng tình yêu thương chỉ luôn nhìn về phía cô
Trong lòng Thịnh Nam biết rõ, cho dù cô có quá đáng với anh đi chăng nữa thì anh vẫn sẵn sàng che chở cho cô. Anh không quan tâm cô có cần hay không, chỉ cần cô bình yên sống khoẻ mạnh thì anh đã hạnh phúc rồi
Triệu Kha Nguyệt nhìn dáng vẻ Thịnh Nam đang dùng áo khoác che mưa cho cô, trong lòng cô lại thấy vô cùng xót xa
Tống Thịnh Nam:
" Trước khi tôi rời đi, tôi muốn em biết rõ mọi chuyện "
" Tôi với Chu Di Di không có đính hôn, là cô ta tự nhận. Vốn dĩ tôi đã từ chối rồi "
" Triệu Kha Nguyệt, 10 năm qua tôi vẫn luôn nhớ về em "
- -------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro