Chết Tiệt! Bạn Thân Của Em Trai Yêu Tôi Sao?
Chương 20
2024-11-23 19:56:15
Thật tuyệt, đúng 8 giờ sáng ngày hôm sau. Thẩm Tuyết Ninh đã đứng trước cửa nhà cuae Vĩ Mặc ra sức nhấn chuông vì điện thì chẳng ai thèm nghe máy cả..
Thẩm Tuyết Ninh cứ đứng đó, tưởng chừng chuông cửa sắp bị cô nhấn cho văng ra luôn rồi thì đã có người mở cửa.
" Chị...? "
Diệt Vĩ Mặc đang ngủ ngon lành thì bị tiếng chuông làm cho ồn ào mà tỉnh dậy. Nhưng anh lười biếng chỉ muốn nằm ngủ mà thôi, chân đạp đạp Lâm Nguyên.
" Có ai kìa, ra mở cửa đi. "
Nhưng tên trợ lý nào lại ngủ như chết vậy, không nhúc nhích một tí nào luôn ấy chứ. Diệt Vĩ Mặc với lấy cái gối đè trên đầu mình nhưng cũng không xi nhê gì cả.
" Chết tiệt! "
Không nhịn được mà chửi thề một tiếng rồi hậm hực đi ra mở cửa, anh thề là sẽ mắng người nào dám làm phiền giấc ngủ của anh. Thế nhưng... người trước mặt làm sao anh dám mắng đây?
" Chị...? "
Thẩm Tuyết Ninh nhìn dáng vẻ của Vĩ Mặc, không nghĩ nhiều mà đẩy anh trở ngược vào trong nhà nhanh tay đóng cửa lại. Cái dáng vẻ đầu bù tóc rối cộng thêm quần áo sộc sệch không ngay ngắn này nếu bị người khác chụp được thì biết thế nào chứ?
Diệt Vĩ Mặc bất ngờ vì sự xuất hiện của cô lại bị hành động của cô làm cho bất ngờ, ngơ ngác không hiểu gì. Ngay lúc mở cửa ra nhìn thấy cô thì anh tỉnh cả ngủ luôn rồi nhưng vẫn không thể nào load kịp tình huống hiện tại.
Thẩm Tuyết Ninh đóng cửa nhìn vào bên trong phòng khách liền nhìn thấy một đóng hỗn loạn cùng Lâm Nguyên ngủ ngon lành.
Diệt Vĩ Mặc cũng nhìn theo tầm mắt của cô ngay lập tức tối sầm mặt. Anh đi nhanh như chạy đến dọn dẹp cái mớ hỗn độn ấy cũng không quên gọi Lâm Nguyên dậy.
" Mở điện thoại ra. "_ Thẩm Tuyết Ninh nhìn Vĩ Mặc nói.
Anh ngơ ra vài giây rồi nhanh chóng tìm điện thoại nhưng nó tìm hoài chẳng thấy đâu cả.
" Ô! Chị Tuyết Ninh đến chơi ư?"_ Lâm Nguyên mở mắt nhìn thấy cô liền nói nhưng lại cau mày vì quá nhức đầu đi.
" Cậu! "
Thẩm Tuyết Ninh đến cạn lời với người này, cũng kêu cậu mở điện thoại lên.
" Dạ? "
Lâm Nguyên đứng dậy lấy điện thoại đang đặt ngay ngắn trên bàn lên nhưng nó lại hết pin cúp nguồn rồi. Ngay lúc cậu đứng dậy thì điện thoại của Vĩ Mặc mới xuất hiện, là do cái người này nằm lên cả.
Diệt Vĩ Mặc trầm mặt cầm điện thoại lên, vừa mở điện thoại lên đã có 1 đống thông báo, vài tin nhắn từ Thẩm Quân Kiệt và có cả Thẩm Tuyết Ninh.
" Hay nhỉ? Còn dám uống say rồi live? "_ Thẩm Tuyết Ninh khoang tay nhìn Vĩ Mặc, ngón tay gõ gõ vào khủy tay dáng vẻ vô cùng ưu nghiêm.
" Nếu em nói không phải em làm thì chị có tin không? "_ Diệt Vĩ Mặc nhìn cô với đôi mắt cực kì oan ức.
" Nhưng em là nhân vật chính. "_ Nhìn vẻ mặt của cậu nhóc làm cho Thẩm Tuyết Ninh có chút buồn cười.
" Em... "
Diệt Vĩ Mặc nhất thời lúng túng không biết nên trả lời thế nào.
" Nhà bếp đi hướng này nhỉ? "
Thẩm Tuyết Ninh chỉ về phía bên phải hỏi.
" Dạ... "
Đến giờ anh mới để ý là cô đang cầm một túi đồ, cô xoay người đi về hướng đó anh cũng nhanh chóng chạy đến cầm lấy túi đồ từ tay cô ra.
" Đây là...? "
" Nấu canh giải rượu cho em. "_ Thẩm Tuyết Ninh
" Còn đau đầu không? "_Thẩm Tuyết Ninh
" Còn một chút... "_ Diệt Vĩ Mặc
" Chuyện em lên live cũng không có vấn đề gì, cũng may lúc say em rất là ngoan đó. Chị thấy cái live mà tim muốn rơi ra ngoài, chỉ sợ em cởi đồ hay gọi tên cô nào đó... thì xong đời! "
Hôm qua đang chuẩn bị đi ngủ thì trang cá nhân của Lâm Nguyên thông báo anh đang livestream. Vốn dĩ cô cũng không quan tâm lắm định tắt luôn thì lỡ tay quẹt trúng nên màn hình được mở lên.
Đập dô mắt cô là hình ảnh của Diệt Vĩ Mặc đang ngồi thẩn thờ rồi đi ngủ. Thẩm Tuyết Ninh thầm thở ra một hơi rồi gọi điện cho Vĩ Mặc nhưng có vẻ như anh để chế độ im lặng nên không nghe thấy gì cả.
Sáng sớm Thẩm Quân Kiệt gọi điện bảo cô đến xem Diệt Vĩ Mặc như thế nào nhưng Giám đốc đã gọi đến trước đó rồi. Thế là còn cho cô một ngày nghỉ để đến đây làm phục vụ miễn phí cho cây vàng này.
" Cũng có thể có... "_ Diệt Vĩ Mặc trầm tư vì lúc đấy trong đầu anh chỉ toàn là hình bóng của Thẩm Tuyết Ninh, vậy mà anh không gọi tên cô ư? Cũng lạ thật!
" Có gì cơ? "_ Thẩm Tuyết Ninh vừa lấy nguyên liệu nấu ăn ra vừa nhìn Vĩ Mặc.
" À không có gì đâu chị. "
" Em còn giận chuyện lần trước sao? "
" Chuyện gì ạ? "_ Diệt Vĩ Mặc ngơ ngác hỏi lại rồi như nhớ ra gì đó anh mới à lên một tiếng.
" Em tưởng chị giận em... "
Diệt Vĩ Mặc cắn cắn môi khô khốc của mình vì chuyện này mà anh khó chịu suốt mấy ngày nay, lúc quay phim còn suýt thì mắng chửi mấy nữ diễn viên kia rồi. Cứ NG cảnh hôn thật khó chịu mà!!!
" Dạo này chị bận quá... Xin lỗi em nhé! "
" Em là diễn viên đang nổi tiếng nên đừng để bản thân dính phải phốt hẹn hò không đáng có, chị chỉ là muốn tốt cho em thôi. Em hiểu ý chị chứ? "_ Thẩm Tuyết Ninh nhìn anh chớp mắt vài cái.
" Dính với chị cũng được mà... "
Thẩm Tuyết Ninh cứ đứng đó, tưởng chừng chuông cửa sắp bị cô nhấn cho văng ra luôn rồi thì đã có người mở cửa.
" Chị...? "
Diệt Vĩ Mặc đang ngủ ngon lành thì bị tiếng chuông làm cho ồn ào mà tỉnh dậy. Nhưng anh lười biếng chỉ muốn nằm ngủ mà thôi, chân đạp đạp Lâm Nguyên.
" Có ai kìa, ra mở cửa đi. "
Nhưng tên trợ lý nào lại ngủ như chết vậy, không nhúc nhích một tí nào luôn ấy chứ. Diệt Vĩ Mặc với lấy cái gối đè trên đầu mình nhưng cũng không xi nhê gì cả.
" Chết tiệt! "
Không nhịn được mà chửi thề một tiếng rồi hậm hực đi ra mở cửa, anh thề là sẽ mắng người nào dám làm phiền giấc ngủ của anh. Thế nhưng... người trước mặt làm sao anh dám mắng đây?
" Chị...? "
Thẩm Tuyết Ninh nhìn dáng vẻ của Vĩ Mặc, không nghĩ nhiều mà đẩy anh trở ngược vào trong nhà nhanh tay đóng cửa lại. Cái dáng vẻ đầu bù tóc rối cộng thêm quần áo sộc sệch không ngay ngắn này nếu bị người khác chụp được thì biết thế nào chứ?
Diệt Vĩ Mặc bất ngờ vì sự xuất hiện của cô lại bị hành động của cô làm cho bất ngờ, ngơ ngác không hiểu gì. Ngay lúc mở cửa ra nhìn thấy cô thì anh tỉnh cả ngủ luôn rồi nhưng vẫn không thể nào load kịp tình huống hiện tại.
Thẩm Tuyết Ninh đóng cửa nhìn vào bên trong phòng khách liền nhìn thấy một đóng hỗn loạn cùng Lâm Nguyên ngủ ngon lành.
Diệt Vĩ Mặc cũng nhìn theo tầm mắt của cô ngay lập tức tối sầm mặt. Anh đi nhanh như chạy đến dọn dẹp cái mớ hỗn độn ấy cũng không quên gọi Lâm Nguyên dậy.
" Mở điện thoại ra. "_ Thẩm Tuyết Ninh nhìn Vĩ Mặc nói.
Anh ngơ ra vài giây rồi nhanh chóng tìm điện thoại nhưng nó tìm hoài chẳng thấy đâu cả.
" Ô! Chị Tuyết Ninh đến chơi ư?"_ Lâm Nguyên mở mắt nhìn thấy cô liền nói nhưng lại cau mày vì quá nhức đầu đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Cậu! "
Thẩm Tuyết Ninh đến cạn lời với người này, cũng kêu cậu mở điện thoại lên.
" Dạ? "
Lâm Nguyên đứng dậy lấy điện thoại đang đặt ngay ngắn trên bàn lên nhưng nó lại hết pin cúp nguồn rồi. Ngay lúc cậu đứng dậy thì điện thoại của Vĩ Mặc mới xuất hiện, là do cái người này nằm lên cả.
Diệt Vĩ Mặc trầm mặt cầm điện thoại lên, vừa mở điện thoại lên đã có 1 đống thông báo, vài tin nhắn từ Thẩm Quân Kiệt và có cả Thẩm Tuyết Ninh.
" Hay nhỉ? Còn dám uống say rồi live? "_ Thẩm Tuyết Ninh khoang tay nhìn Vĩ Mặc, ngón tay gõ gõ vào khủy tay dáng vẻ vô cùng ưu nghiêm.
" Nếu em nói không phải em làm thì chị có tin không? "_ Diệt Vĩ Mặc nhìn cô với đôi mắt cực kì oan ức.
" Nhưng em là nhân vật chính. "_ Nhìn vẻ mặt của cậu nhóc làm cho Thẩm Tuyết Ninh có chút buồn cười.
" Em... "
Diệt Vĩ Mặc nhất thời lúng túng không biết nên trả lời thế nào.
" Nhà bếp đi hướng này nhỉ? "
Thẩm Tuyết Ninh chỉ về phía bên phải hỏi.
" Dạ... "
Đến giờ anh mới để ý là cô đang cầm một túi đồ, cô xoay người đi về hướng đó anh cũng nhanh chóng chạy đến cầm lấy túi đồ từ tay cô ra.
" Đây là...? "
" Nấu canh giải rượu cho em. "_ Thẩm Tuyết Ninh
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Còn đau đầu không? "_Thẩm Tuyết Ninh
" Còn một chút... "_ Diệt Vĩ Mặc
" Chuyện em lên live cũng không có vấn đề gì, cũng may lúc say em rất là ngoan đó. Chị thấy cái live mà tim muốn rơi ra ngoài, chỉ sợ em cởi đồ hay gọi tên cô nào đó... thì xong đời! "
Hôm qua đang chuẩn bị đi ngủ thì trang cá nhân của Lâm Nguyên thông báo anh đang livestream. Vốn dĩ cô cũng không quan tâm lắm định tắt luôn thì lỡ tay quẹt trúng nên màn hình được mở lên.
Đập dô mắt cô là hình ảnh của Diệt Vĩ Mặc đang ngồi thẩn thờ rồi đi ngủ. Thẩm Tuyết Ninh thầm thở ra một hơi rồi gọi điện cho Vĩ Mặc nhưng có vẻ như anh để chế độ im lặng nên không nghe thấy gì cả.
Sáng sớm Thẩm Quân Kiệt gọi điện bảo cô đến xem Diệt Vĩ Mặc như thế nào nhưng Giám đốc đã gọi đến trước đó rồi. Thế là còn cho cô một ngày nghỉ để đến đây làm phục vụ miễn phí cho cây vàng này.
" Cũng có thể có... "_ Diệt Vĩ Mặc trầm tư vì lúc đấy trong đầu anh chỉ toàn là hình bóng của Thẩm Tuyết Ninh, vậy mà anh không gọi tên cô ư? Cũng lạ thật!
" Có gì cơ? "_ Thẩm Tuyết Ninh vừa lấy nguyên liệu nấu ăn ra vừa nhìn Vĩ Mặc.
" À không có gì đâu chị. "
" Em còn giận chuyện lần trước sao? "
" Chuyện gì ạ? "_ Diệt Vĩ Mặc ngơ ngác hỏi lại rồi như nhớ ra gì đó anh mới à lên một tiếng.
" Em tưởng chị giận em... "
Diệt Vĩ Mặc cắn cắn môi khô khốc của mình vì chuyện này mà anh khó chịu suốt mấy ngày nay, lúc quay phim còn suýt thì mắng chửi mấy nữ diễn viên kia rồi. Cứ NG cảnh hôn thật khó chịu mà!!!
" Dạo này chị bận quá... Xin lỗi em nhé! "
" Em là diễn viên đang nổi tiếng nên đừng để bản thân dính phải phốt hẹn hò không đáng có, chị chỉ là muốn tốt cho em thôi. Em hiểu ý chị chứ? "_ Thẩm Tuyết Ninh nhìn anh chớp mắt vài cái.
" Dính với chị cũng được mà... "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro