Chết Tiệt! Bạn Thân Của Em Trai Yêu Tôi Sao?
Chương 22
2024-11-23 19:56:15
Thế là Thẩm Tuyết Ninh đã ở lại chăm sóc Diệt Vĩ Mặc vì cô không tài nào phớt lờ được ánh mắt long lanh sáng ngời đáng yêu ấy.
Đợi đến khi Lâm Nguyên quay về thì gà cũng đã hầm xong, lại còn nhìn thấy Tuyết Ninh đang đút từng muỗng cho anh ăn. Không phải chứ? Sao lại khoa trương như thế?
Oa, tài nghệ nấu ăn của chị đúng là đỉnh của chóp mà! "
Lâm Nguyên được Tuyết Ninh nấu cho một bát, vừa ăn vừa tấm tắt khen ngợi không ngừng.
" Haha đừng khen nữa, mũi chị sắp nổ tung rồi đấy. "_ Được khen liên tục nên Tuyết Ninh cũng cười không ngớt, tâm trạng cũng vô cùng vui vẻ.
" Làm gì có!!!
Mà lúc nãy em đang đi ở bên ngoài thì giám đốc gọi điện cho em đó. "
" Ông ấy bảo em sắp xếp lịch trình chừa lịch trống vào tháng 10 cho Vĩ Mặc. "
Mà lịch trình của Diệt Vĩ Mặc thì sớm đã dày kín đến cuối năm rồi, bây giờ mà sắp xếp lại sẽ vô cùng rắc rối và mệt mỏi nhưng đây là lệnh... làm sao làm trái được chứ?
" Làm sao vậy? "_ Tuyết Ninh cũng biết chuyện này, lịch trình đã sắp xếp xong thì khó mà thay đổi được.
'Không đổi, đổi rồi lại rắc rối. "_ Vĩ Mặc nói xong liền há miệng chờ Tuyết
Ninh.
Không được đâu, nghe giám đốc nói cô con gái cưng tháng 10 sẽ về nước. Cô ấy là diễn viên khá có tiếng tăm ở Hàn Quốc đó, lần này về nước là muốn cùng cậu hợp tác một bộ phim đó."
Diệt Vĩ Mặc nghe thấy liền không khỏi cau mày, anh biết người này. Anh vào công ty Star là vào năm anh vừa mới 15 tuổi, lúc ấy được Giám Đốc chiếu cố rất nhiều vì ông ấy nhìn thấy được tài năng của anh.
Giám Đốc hay đưa anh đi gặp các đạo diễn lớn nhỏ khác để giúp anh mở rộng mối quan hệ nên anh cũng rất kính trọng người này.
Nhưng còn con gái ông ta thì khác, cô ta là Lưu Nhị Tâm luôn bám theo anh. Lúc đầu thì anh không quan tâm nhưng cô ta lại mang công ơn mà ba cô ta làm ra để bắt ép anh phải hẹn hò với cô ta.
Tất nhiên Diệt Vĩ Mặc đã không đồng ý. Năm anh 17 tuổi thì anh trực tiếp đến nói chuyện với Giám Đốc. Anh cảm ơn ông đã giúp đỡ cho anh nhưng anh không thể nào thích một người lại có những suy nghĩ có phần ấu trĩ và bệnh hoạn như vậy được.
Cho nên nếu Lưu Nhị Tâm còn làm phiền anh thì anh sẽ rời công ty và chấp nhận bồi thường số tiền lớn. Lúc này thì Diệt Vĩ Mặc đã có sức ảnh hưởng vô cùng tốt rồi, anh có thể hoạt động riêng một mình được mà không cần bất kì một ai nâng đỡ.
Nhưng Giám Đốc lại không muốn một cực phẩm như Diệt Vĩ Mặc rời đi, ông biết nếu Diệt Vĩ Mặc rời đi thì không lâu sau Thẩm Quân Kiệt cũng sẽ đi theo.
Vì thế ông đã đưa Lưu Nhị Tâm sang Hàn Quốc debut vào nhóm nhạc nữ nào đó nhưng không hiểu sao lại chẳng thấy nhóm nhạc nữ nào, còn Lưu Nhị Tâm lại thành nghệ sĩ solo ở đó.
Lưu Nhị Tâm khi biết chuyện đã rất tức giận, cô ta quậy phá đủ nơi. Gây ra một số rắc rối không hề nhỏ, lúc ấy cũng có vài bài báo đưa tin về việc này nhưng đều bị Giám Đốc ngăn chặn hết.
Sao vậy Vĩ Mặc?"
Thẩm Tuyết Ninh đưa muỗng đến gần miệng anh nhưng anh không mở miệng ra, chỉ nhìn thấy 2 chân mày dán lại với nhau.
" À, chỉ là suy nghĩ chút chuyện mà thôi.
" Nhìn em có vẻ khó chịu... " Thẩm Tuyết Ninh nghiên đầu rồi lại đưa tay giúp anh xoa bóp trán.
Diệt Vĩ Mặc ngơ người nhìn Thẩm Tuyết Ninh ở khoảng cách vô cùng gần thế này. Môi đỏ hồng căng mộng của cô đang ở ngay trước mặt anh... Làm sao đây?
Cũng may mà Lâm Nguyên nói xong lại chăm chú nhìn vào điện thoại nên không thấy được cảnh tượng ngọt ngào đến sâu răng này.
Thẩm Quân Kiệt rảnh rỗi đến công ty tìm chị gái chơi lại không thấy đâu cả, định quay về nhà thì nghe mọi người bàn luận về ai đó.
" Các chị đang nói về ai vậy ạ? "
Thật lòng, với một ánh mắt long lanh thuần khiết như vậy thì ai mà nỡ không kể đây chứ?
Không kể thì thôi, kể rồi thì sắc mặt của Thẩm Quân Kiệt càng ngày càng kém rồi lại nhanh chóng đến phòng giám đốc. Hù dọa bọn họ một phen nhưng không ai dám nói gì cả.
' Nghe nói Lưu Nhị Tâm về nước?"
Thẩm Quân Kiệt vừa mở cửa liền lên tiếng hỏi. không hề chào hỏi gì cả.
" Biết rồi sao? "_ Giám Đốc bình tĩnh hỏi lại.
Chuyện đóng phim là thế quái nào? Ông không nhớ con gái của mình đã gây đủ loại rắc rối thế nào rồi ư? "
Thẩm Quân Kiệt chính là đại diện cho sự ngông cuồng của tuổi trẻ. Anh có tài năng, có nhan sắc, có tất cả mọi thứ nên anh không sợ bất kì một ai cả. Nếu động đến người thân yêu của anh thì anh chắc chắn sẽ không tha thứ.
Cũng qua vài năm rồi, con bé cũng trưởng thành hơn rồi.' Trưởng thành hơn? Tốt nhất là như vậy, nếu tôi còn nghe thấy những phát ngôn nông cạn của cô ta thì đừng có trách. "
Không chỉ theo đuổi một cách quá đáng với Diệt Vĩ Mặc mà Lưu Nhị Tâm cũng từng nói những điều vô nghĩa một cách khiến cho người khác khó chịu với Thẩm Quân Kiệt.
Đợi đến khi Lâm Nguyên quay về thì gà cũng đã hầm xong, lại còn nhìn thấy Tuyết Ninh đang đút từng muỗng cho anh ăn. Không phải chứ? Sao lại khoa trương như thế?
Oa, tài nghệ nấu ăn của chị đúng là đỉnh của chóp mà! "
Lâm Nguyên được Tuyết Ninh nấu cho một bát, vừa ăn vừa tấm tắt khen ngợi không ngừng.
" Haha đừng khen nữa, mũi chị sắp nổ tung rồi đấy. "_ Được khen liên tục nên Tuyết Ninh cũng cười không ngớt, tâm trạng cũng vô cùng vui vẻ.
" Làm gì có!!!
Mà lúc nãy em đang đi ở bên ngoài thì giám đốc gọi điện cho em đó. "
" Ông ấy bảo em sắp xếp lịch trình chừa lịch trống vào tháng 10 cho Vĩ Mặc. "
Mà lịch trình của Diệt Vĩ Mặc thì sớm đã dày kín đến cuối năm rồi, bây giờ mà sắp xếp lại sẽ vô cùng rắc rối và mệt mỏi nhưng đây là lệnh... làm sao làm trái được chứ?
" Làm sao vậy? "_ Tuyết Ninh cũng biết chuyện này, lịch trình đã sắp xếp xong thì khó mà thay đổi được.
'Không đổi, đổi rồi lại rắc rối. "_ Vĩ Mặc nói xong liền há miệng chờ Tuyết
Ninh.
Không được đâu, nghe giám đốc nói cô con gái cưng tháng 10 sẽ về nước. Cô ấy là diễn viên khá có tiếng tăm ở Hàn Quốc đó, lần này về nước là muốn cùng cậu hợp tác một bộ phim đó."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệt Vĩ Mặc nghe thấy liền không khỏi cau mày, anh biết người này. Anh vào công ty Star là vào năm anh vừa mới 15 tuổi, lúc ấy được Giám Đốc chiếu cố rất nhiều vì ông ấy nhìn thấy được tài năng của anh.
Giám Đốc hay đưa anh đi gặp các đạo diễn lớn nhỏ khác để giúp anh mở rộng mối quan hệ nên anh cũng rất kính trọng người này.
Nhưng còn con gái ông ta thì khác, cô ta là Lưu Nhị Tâm luôn bám theo anh. Lúc đầu thì anh không quan tâm nhưng cô ta lại mang công ơn mà ba cô ta làm ra để bắt ép anh phải hẹn hò với cô ta.
Tất nhiên Diệt Vĩ Mặc đã không đồng ý. Năm anh 17 tuổi thì anh trực tiếp đến nói chuyện với Giám Đốc. Anh cảm ơn ông đã giúp đỡ cho anh nhưng anh không thể nào thích một người lại có những suy nghĩ có phần ấu trĩ và bệnh hoạn như vậy được.
Cho nên nếu Lưu Nhị Tâm còn làm phiền anh thì anh sẽ rời công ty và chấp nhận bồi thường số tiền lớn. Lúc này thì Diệt Vĩ Mặc đã có sức ảnh hưởng vô cùng tốt rồi, anh có thể hoạt động riêng một mình được mà không cần bất kì một ai nâng đỡ.
Nhưng Giám Đốc lại không muốn một cực phẩm như Diệt Vĩ Mặc rời đi, ông biết nếu Diệt Vĩ Mặc rời đi thì không lâu sau Thẩm Quân Kiệt cũng sẽ đi theo.
Vì thế ông đã đưa Lưu Nhị Tâm sang Hàn Quốc debut vào nhóm nhạc nữ nào đó nhưng không hiểu sao lại chẳng thấy nhóm nhạc nữ nào, còn Lưu Nhị Tâm lại thành nghệ sĩ solo ở đó.
Lưu Nhị Tâm khi biết chuyện đã rất tức giận, cô ta quậy phá đủ nơi. Gây ra một số rắc rối không hề nhỏ, lúc ấy cũng có vài bài báo đưa tin về việc này nhưng đều bị Giám Đốc ngăn chặn hết.
Sao vậy Vĩ Mặc?"
Thẩm Tuyết Ninh đưa muỗng đến gần miệng anh nhưng anh không mở miệng ra, chỉ nhìn thấy 2 chân mày dán lại với nhau.
" À, chỉ là suy nghĩ chút chuyện mà thôi.
" Nhìn em có vẻ khó chịu... " Thẩm Tuyết Ninh nghiên đầu rồi lại đưa tay giúp anh xoa bóp trán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệt Vĩ Mặc ngơ người nhìn Thẩm Tuyết Ninh ở khoảng cách vô cùng gần thế này. Môi đỏ hồng căng mộng của cô đang ở ngay trước mặt anh... Làm sao đây?
Cũng may mà Lâm Nguyên nói xong lại chăm chú nhìn vào điện thoại nên không thấy được cảnh tượng ngọt ngào đến sâu răng này.
Thẩm Quân Kiệt rảnh rỗi đến công ty tìm chị gái chơi lại không thấy đâu cả, định quay về nhà thì nghe mọi người bàn luận về ai đó.
" Các chị đang nói về ai vậy ạ? "
Thật lòng, với một ánh mắt long lanh thuần khiết như vậy thì ai mà nỡ không kể đây chứ?
Không kể thì thôi, kể rồi thì sắc mặt của Thẩm Quân Kiệt càng ngày càng kém rồi lại nhanh chóng đến phòng giám đốc. Hù dọa bọn họ một phen nhưng không ai dám nói gì cả.
' Nghe nói Lưu Nhị Tâm về nước?"
Thẩm Quân Kiệt vừa mở cửa liền lên tiếng hỏi. không hề chào hỏi gì cả.
" Biết rồi sao? "_ Giám Đốc bình tĩnh hỏi lại.
Chuyện đóng phim là thế quái nào? Ông không nhớ con gái của mình đã gây đủ loại rắc rối thế nào rồi ư? "
Thẩm Quân Kiệt chính là đại diện cho sự ngông cuồng của tuổi trẻ. Anh có tài năng, có nhan sắc, có tất cả mọi thứ nên anh không sợ bất kì một ai cả. Nếu động đến người thân yêu của anh thì anh chắc chắn sẽ không tha thứ.
Cũng qua vài năm rồi, con bé cũng trưởng thành hơn rồi.' Trưởng thành hơn? Tốt nhất là như vậy, nếu tôi còn nghe thấy những phát ngôn nông cạn của cô ta thì đừng có trách. "
Không chỉ theo đuổi một cách quá đáng với Diệt Vĩ Mặc mà Lưu Nhị Tâm cũng từng nói những điều vô nghĩa một cách khiến cho người khác khó chịu với Thẩm Quân Kiệt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro