Chết Tiệt! Bạn Thân Của Em Trai Yêu Tôi Sao?
Trên xe mới là...
2024-11-23 19:56:15
Diệt Vĩ Mặc dùng tốc độ nhanh nhất để về chung cư nơi mà Thẩm Tuyết Ninh đang ở. Trong lúc anh đang chạy xe vào hầm giữ xe thì Tuyết Ninh ở bên cạnh không ngừng đòi đi vệ sinh...
Đến khi mở cửa ra mới khiến cho anh cảm thấy bất lực vì thiết kế khó hiểu của căn chung cư này. Dưới hầm gửi xe tất nhiên là không có nhà vệ sinh rồi, còn phải đi hai tầng lầu nữa mới tới chỗ có thang máy vì Thẩm Tuyết Ninh ở tầng 19. Mà từ chỗ họ đang đứng để đi tới cầu thang ít nhất cũng phải 5 phút.
" Ninh Ninh muốn đi tiểu. "_ Thẩm Tuyết Ninh leo ra khỏi xe mếu máo nhìn cậu.
" Chị ráng nhịn thêm một chút đi... "
" Không nhịn được, không nhịn được mà... "_ Thẩm Tuyết Ninh lắc đầu ngoay ngoảy, dáng đứng vô cùng khép nép, giống như chỉ gần thả lỏng một chút là ra ngay vậy.
Diệt Vĩ Mặc khẽ cắn môi dưới hết cách mà bế cô chạy nhanh lên hai bậc thang, nếu anh không nhầm thì tầng trệt có nhà vệ sinh thì phải.
" Hi~ thoải mái quá đi. "
Thẩm Tuyết Ninh ngồi trên bồn cầu nhắm mắt lại vẻ mặt vô cùng thoả mãn cũng không quên lên tiếng nói làm cho Diệt Vĩ Mặc đứng bên ngoài cũng nghe thấy.
Cũng may là ngày thường anh vẫn hay tập thể dục nên bế cô chạy vô cùng nhanh, nhưng có điều là Thẩm Tuyết Ninh có hơi nhẹ thì phải.
" Hè hè, chị xong rồi nè Mặc Mặc. "_ Thẩm Tuyết Ninh dựa cửa nhìn anh cười hề.
" Vậy chúng ta về phòng. "_ Diệt Vĩ Mặc nhìn cô cưng chiều, xoa đầu một cái rồi nói.
" Nhưng mà chị, chân chị đi hong nổi. "_ Thẩm Tuyết Ninh lại xụ mặt xuống nhìn mũi chân của mình, sao nay cô có tận 5 cái chân vậy nhỉ? Nhiều ghê ta!
" Hả? Chị bị đau ở đâu sao? "
Anh nghe thấy thì giật mình vội ngồi xổm xuống trước mặt xem chân cô có bị làm sao không.
" Mặc Mặc lại bế Ninh Ninh đi. "
Vĩ Mặc nghe thấy liền ngước mặt lên nhìn cô, Tuyết Ninh còn giang hai tay nhìn cậu cười tít mắt.
" Thật là... "_ Vĩ Mặc bật cười lắc đầu bất lực đứng dậy.
Thẩm Tuyết Ninh ngay lập tức nhảy lên người anh, hai tay ôm lấy cỗ, hai chân quấn lấy hông săn chắc của Vĩ Mặc. Vĩ Mặc đơ người, anh còn tưởng cô muốn được bế theo kiểu công chúa chứ! Vậy mà giờ nhìn cô trông không khác gì con gấu koala cả. Với tư thế này Vĩ Mặc dường như có thể cảm nhận rõ ràng được đường cong vòng một của cơ thể cô khiến cho đầu óc của anh phút chốc trống rỗng, ngại ngùng không thôi. Chết tiệc, tên trai thẳng nào trong hoàn cảnh này mà không phản ứng thì chính là đồ vứt đi rồi!
" Vĩ Mặc thơm quá đi. "_ Tuyết Ninh vùi mặt vào hõm cổ anh hít hà mùi hương gỗ trầm pha lẫn mùi bạc hà nam tính.
Diệt Vĩ Mặc một tay đặt dưới mông giữ cho cô không bị tuột xuống, một tay ấn nút thang máy. Mông cô cũng mềm như thế... Cũng may giờ nên đã quá khuya nên không thấy ai, nếu không ngày mai chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.
Anh tự hỏi những lúc say xỉn cô đều như thế này chăng? Không được rồi, không thể để cô say thêm một lần nào nữa... Với anh thì được...
Vĩ Mặc bấm mật khẩu vào trong nhà, tay lần mò tìm nút bậc đèn.
" Mặc... chị muốn ói... ọe... "
Lời vừa dứt, Thẩm Tuyết Ninh không thương tiếc mà ói hết lên người của Diệt Vĩ Mặc khiến cho anh cứng người, tay vừa ấn vào nút bậc đèn thì cảnh tượng hãy hùng đập vào mắt anh, trên người đều là vết ói mà cô để lại chảy xuống dưới đất còn thủ phạm thì đang nằm trên sàn nhắm mắt ngủ ngon lành.
" Chị... nghĩ đến người đàn ông khác thấy được những lúc này cũng làm cho em khó chịu rồi. "
Anh lột áo mình ra rồi vứt xuống sàn tiến tới bế cô đi vào trong phòng, anh giúp cô tháo giày, tháo tất cùng áo khoác ngoài ra ngồi đắp chăn cẩn thận lại, chỉnh nhiệt độ thích hợp rồi mới ra ngoài dọn dẹp mớ hổn loạn kia.
Anh mang áo mình bỏ vào thao giặc đồ nhỏ ngâm với nước giặt quần áo, thật ra có máy giặc nhưng chỉ có một cái áo lại bỏ vào thì có hơi mất thời gian. Rồi anh lại đi ra dọn cái mớ... do cô gái đang ngủ không biết gì làm ra kia.
Diệt Vĩ Mặc đi đến phòng bếp nấu một ít canh giải rượu cho cô, để sáng cô có dậy sớm thì tự hâm đồ ăn lại. Ngày mai tới 10 giờ mới có lịch quay nên chắc sẽ dậy trễ hơn, hơn nữa đã gần 2 giờ sáng mà anh còn thức mà...
Lúc trước anh vẫn luôn thắc mắc là tại sao lúc nào trong tủ lạnh của cô cũng có nhiều gừng như vậy, giờ thì hiểu rồi là do cô vẫn luôn say xỉn như thế, chắc chắn là qua sáng hôm sau cô sẽ tự nấu canh giải rượu để uống cho tỉnh táo rồi mới đi làm mà!
Làm hết tất cả mọi việc thì cũng gần 2 giờ 30 phút sáng, Vĩ Mặc mệt mỏi đi tới tủ quần áo lấy hai cái chăn lớn ra trải xuống sàn nhà cạnh giường của cô như thường lệ mà nằm.
Cả ngày đã làm việc, buổi tối còn phải trông trẻ nhỏ lớn hơn mình 5 tuổi nên khi vừa nhắm mắt không bao lâu là anh đã chìm vào giấc ngủ nên không biết cô gái kia đang lò mò ngồi dậy.
Thẩm Tuyết Ninh lại mắc vệ sinh nữa rồi, cô từ từ leo xuống giường nhỏ rồi lần mò đi tới nhà vệ sinh.
Lúc quay lại liền nhìn thấy một thân ảnh nằm dưới sàn nhà, cô nheo mắt nhìn cho rõ nhưng sao cứ mờ mờ khó thấy vậy? Nhưng mà hình như là trai đẹp nha, thế này... sao trai đẹp lại ở trong phòng mình nhỉ? Thích quá đi!!
Diệt Vĩ Mặc đang ngủ thì cảm nhận có thứ gì đó cứ liên tục ngọ nguậy trong lòng mình nên mới từ từ mở mắt ra. Qua ánh đèn ngủ trên bàn, anh có thể nhìn thấy vật nhỏ không biết từ lúc nào đã chui vào lòng anh liên tục thay đổi vị trí tìm dáng ngủ thoải mái nhất.
Đến khi mở cửa ra mới khiến cho anh cảm thấy bất lực vì thiết kế khó hiểu của căn chung cư này. Dưới hầm gửi xe tất nhiên là không có nhà vệ sinh rồi, còn phải đi hai tầng lầu nữa mới tới chỗ có thang máy vì Thẩm Tuyết Ninh ở tầng 19. Mà từ chỗ họ đang đứng để đi tới cầu thang ít nhất cũng phải 5 phút.
" Ninh Ninh muốn đi tiểu. "_ Thẩm Tuyết Ninh leo ra khỏi xe mếu máo nhìn cậu.
" Chị ráng nhịn thêm một chút đi... "
" Không nhịn được, không nhịn được mà... "_ Thẩm Tuyết Ninh lắc đầu ngoay ngoảy, dáng đứng vô cùng khép nép, giống như chỉ gần thả lỏng một chút là ra ngay vậy.
Diệt Vĩ Mặc khẽ cắn môi dưới hết cách mà bế cô chạy nhanh lên hai bậc thang, nếu anh không nhầm thì tầng trệt có nhà vệ sinh thì phải.
" Hi~ thoải mái quá đi. "
Thẩm Tuyết Ninh ngồi trên bồn cầu nhắm mắt lại vẻ mặt vô cùng thoả mãn cũng không quên lên tiếng nói làm cho Diệt Vĩ Mặc đứng bên ngoài cũng nghe thấy.
Cũng may là ngày thường anh vẫn hay tập thể dục nên bế cô chạy vô cùng nhanh, nhưng có điều là Thẩm Tuyết Ninh có hơi nhẹ thì phải.
" Hè hè, chị xong rồi nè Mặc Mặc. "_ Thẩm Tuyết Ninh dựa cửa nhìn anh cười hề.
" Vậy chúng ta về phòng. "_ Diệt Vĩ Mặc nhìn cô cưng chiều, xoa đầu một cái rồi nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Nhưng mà chị, chân chị đi hong nổi. "_ Thẩm Tuyết Ninh lại xụ mặt xuống nhìn mũi chân của mình, sao nay cô có tận 5 cái chân vậy nhỉ? Nhiều ghê ta!
" Hả? Chị bị đau ở đâu sao? "
Anh nghe thấy thì giật mình vội ngồi xổm xuống trước mặt xem chân cô có bị làm sao không.
" Mặc Mặc lại bế Ninh Ninh đi. "
Vĩ Mặc nghe thấy liền ngước mặt lên nhìn cô, Tuyết Ninh còn giang hai tay nhìn cậu cười tít mắt.
" Thật là... "_ Vĩ Mặc bật cười lắc đầu bất lực đứng dậy.
Thẩm Tuyết Ninh ngay lập tức nhảy lên người anh, hai tay ôm lấy cỗ, hai chân quấn lấy hông săn chắc của Vĩ Mặc. Vĩ Mặc đơ người, anh còn tưởng cô muốn được bế theo kiểu công chúa chứ! Vậy mà giờ nhìn cô trông không khác gì con gấu koala cả. Với tư thế này Vĩ Mặc dường như có thể cảm nhận rõ ràng được đường cong vòng một của cơ thể cô khiến cho đầu óc của anh phút chốc trống rỗng, ngại ngùng không thôi. Chết tiệc, tên trai thẳng nào trong hoàn cảnh này mà không phản ứng thì chính là đồ vứt đi rồi!
" Vĩ Mặc thơm quá đi. "_ Tuyết Ninh vùi mặt vào hõm cổ anh hít hà mùi hương gỗ trầm pha lẫn mùi bạc hà nam tính.
Diệt Vĩ Mặc một tay đặt dưới mông giữ cho cô không bị tuột xuống, một tay ấn nút thang máy. Mông cô cũng mềm như thế... Cũng may giờ nên đã quá khuya nên không thấy ai, nếu không ngày mai chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.
Anh tự hỏi những lúc say xỉn cô đều như thế này chăng? Không được rồi, không thể để cô say thêm một lần nào nữa... Với anh thì được...
Vĩ Mặc bấm mật khẩu vào trong nhà, tay lần mò tìm nút bậc đèn.
" Mặc... chị muốn ói... ọe... "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời vừa dứt, Thẩm Tuyết Ninh không thương tiếc mà ói hết lên người của Diệt Vĩ Mặc khiến cho anh cứng người, tay vừa ấn vào nút bậc đèn thì cảnh tượng hãy hùng đập vào mắt anh, trên người đều là vết ói mà cô để lại chảy xuống dưới đất còn thủ phạm thì đang nằm trên sàn nhắm mắt ngủ ngon lành.
" Chị... nghĩ đến người đàn ông khác thấy được những lúc này cũng làm cho em khó chịu rồi. "
Anh lột áo mình ra rồi vứt xuống sàn tiến tới bế cô đi vào trong phòng, anh giúp cô tháo giày, tháo tất cùng áo khoác ngoài ra ngồi đắp chăn cẩn thận lại, chỉnh nhiệt độ thích hợp rồi mới ra ngoài dọn dẹp mớ hổn loạn kia.
Anh mang áo mình bỏ vào thao giặc đồ nhỏ ngâm với nước giặt quần áo, thật ra có máy giặc nhưng chỉ có một cái áo lại bỏ vào thì có hơi mất thời gian. Rồi anh lại đi ra dọn cái mớ... do cô gái đang ngủ không biết gì làm ra kia.
Diệt Vĩ Mặc đi đến phòng bếp nấu một ít canh giải rượu cho cô, để sáng cô có dậy sớm thì tự hâm đồ ăn lại. Ngày mai tới 10 giờ mới có lịch quay nên chắc sẽ dậy trễ hơn, hơn nữa đã gần 2 giờ sáng mà anh còn thức mà...
Lúc trước anh vẫn luôn thắc mắc là tại sao lúc nào trong tủ lạnh của cô cũng có nhiều gừng như vậy, giờ thì hiểu rồi là do cô vẫn luôn say xỉn như thế, chắc chắn là qua sáng hôm sau cô sẽ tự nấu canh giải rượu để uống cho tỉnh táo rồi mới đi làm mà!
Làm hết tất cả mọi việc thì cũng gần 2 giờ 30 phút sáng, Vĩ Mặc mệt mỏi đi tới tủ quần áo lấy hai cái chăn lớn ra trải xuống sàn nhà cạnh giường của cô như thường lệ mà nằm.
Cả ngày đã làm việc, buổi tối còn phải trông trẻ nhỏ lớn hơn mình 5 tuổi nên khi vừa nhắm mắt không bao lâu là anh đã chìm vào giấc ngủ nên không biết cô gái kia đang lò mò ngồi dậy.
Thẩm Tuyết Ninh lại mắc vệ sinh nữa rồi, cô từ từ leo xuống giường nhỏ rồi lần mò đi tới nhà vệ sinh.
Lúc quay lại liền nhìn thấy một thân ảnh nằm dưới sàn nhà, cô nheo mắt nhìn cho rõ nhưng sao cứ mờ mờ khó thấy vậy? Nhưng mà hình như là trai đẹp nha, thế này... sao trai đẹp lại ở trong phòng mình nhỉ? Thích quá đi!!
Diệt Vĩ Mặc đang ngủ thì cảm nhận có thứ gì đó cứ liên tục ngọ nguậy trong lòng mình nên mới từ từ mở mắt ra. Qua ánh đèn ngủ trên bàn, anh có thể nhìn thấy vật nhỏ không biết từ lúc nào đã chui vào lòng anh liên tục thay đổi vị trí tìm dáng ngủ thoải mái nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro