Chỉ Ngốc Một Lần

Chương 4

2024-09-04 09:14:34

Mấy ngày sau cậu xuất viện, người đón cậu là bà Diệp. Bà nói với cậu:”Anh trai con hiện tại đang bận, vừa chuẩn bị thông tin cần thiết đưa cho luật sư kiện bên kia còn phải chuẩn bị hồ sơ nhập học cho con, nó cũng phải làm việc của nó”

Cậu hỏi:”Tối anh có về không mẹ?”

Bà Diệp đáp:”Tối thì không biết nhưng hôm nay Diệp Yến về”

Một thiếu niên kéo cửa sổ xe xuống, cười nói:”Tiểu Quân, ôm ôm nào”

Cậu nói ngay:”Anh, em gãy chân, nếu mẹ không đỡ thì em không đến được”

Diệp Yến cười trừ bảo:”Lên xe nhanh đi, anh mang đồ ăn cho em để ở băng sau đó”

Bà Diệp mở cửa băng sau để cậu ngồi lên, bà lên băng trước ngồi cạnh con trai. Diệp Yến hỏi cậu:”Có thích không?”

Mộ Quân gật gật đầu nói:”Thích”

Diệp Yến cười bảo:”Thế thì em nên yêu đồ ăn đi đừng yêu tên tra nam đó, cũng đừng luỵ lên luỵ xuống, anh nghe anh hai nói rồi, mỗi lần đụng mặt hắn em liền không vui, tiểu Quân, nhớ rõ lời anh chưa? Yêu đồ ăn yêu động vật không yêu tra nam”

Cậu gật đầu bảo:”Em nhớ rồi”

Bà Diệp nói:”Mau về nhà thôi”

Diệp Yến liền lái xe đưa hai người rời khỏi bệnh viện. Tối đó cậu đang ngồi ở dưới nhà, khoanh chân ngồi trên so-fa ăn khoai tây chiên xem phim thì Diệp Hàn quay về. Nhìn thấy cậu, hắn nhíu mày bảo:”Tiểu Quân, mười một giờ khuya rồi em, tắt TV rồi đi ngủ thôi”

Cậu lắc đầu nói:”Anh, em còn muốn xem, đợi em xem xong tập này đã”

Diệp Hàn bất lực bảo:”Được rồi, anh lên lầu tắm rửa thay đồ rồi xuống ngồi cùng em, xem xong anh bế em về phòng”

Mộ Quân vui vẻ nói:”Được rồi, em biết rồi anh trai”

Nửa giờ sau, Diệp Hàn xuống lầu với chiếc máy tính bảng, anh nói:”Việc kiện tụng có chút khó khăn, không có chứng cứ”

Mộ Quân hỏi anh:”Nếu như có thì sao? Không những có một bằng chứng mà còn cận cảnh thì sao?”

Diệp Hàn nói với cậu:”Ở đó không có camera đâu tiểu Quân, camera hành trình cũng không mở”

Cậu nói với hắn:”Xe anh đã mang đi bảo trì chưa?”

Diệp Hàn trả lời:”Rồi”

Cậu hỏi:”Đã mang về chưa?”

Anh lần nữa đáp:”Đã”

Cậu nói:”Em không biết còn không nhưng thực ra em gắn một cái camera quay lén trong xe anh, em muốn mang theo một cái camera quay lén khi ra ngoài đề phòng bất trắc, lúc anh đi em thấy hắn, có chút sợ nên đá gắn nó lên”

Nghe cậu nói, anh liền gật đầu, sau đó bỏ máy tính xuống bàn bước ra xe. Một lúc sau liền quay lại với chiếc camera nhỏ nhắn trong tay. Cậu cầm lấy máy tính của anh kết nối và đưa cho anh xem đoạn video trong camera quay lén. Diệp Hàn trầm tư, hắn lưu đoạn video xuống, cắt lấy đoạn cậu bị đánh, còn quay cận mặt những kẻ có mặt sau đó lấy điện thoại gọi cho luật sư, hắn nói:”Tôi có chứng cứ buộc tội bọn họ rồi, tôi muốn vụ việc đẩy nhanh một chút, nhanh chóng ra toà”



Đợi cậu xem xong tập phim, hắn cũng làm xong việc cần làm lập tức bế cậu lên, một tay cầm theo máy tính một tay vác cậu trên vai mang lên lầu.

Mộ Quân được đặt xuống giường xong liền vương tay kéo vạt áo Diệp Hàn nói:”Anh, ngủ chung đi”

Diệp Hàn lắc đầu bảo:”Anh còn việc, xử lí xong liền ngủ cùng em”

Hắn xoa xoa đầu cậu rồi rời đi. Hắn vừa đi, Diệp Yến liền mở cửa ngó vào, sau đó lao nhanh đến nhảy lên giường cậu nói:”Tiểu Quân, chúng ta ngủ chung đi”

Cậu nói:”Anh, còn anh cả nữa, chút nữa sẽ ngủ cùng chúng ta”

Diệp Yến liền giúp cậu nằm xích vào trong, Diệp Hàn xử lí việc xong đã hơn nửa đêm, quay lại đã thấy trên giường có thêm người. Hắn đặt lưng xuống giường, tay Mộ Quân liền đưa qua, chọt chọt tay hắn. Diệp Hàn khó hiểu quay sang nhìn cậu. Mộ Quân nói:”Anh, ôm em đi”

Diệp Hàn liền xoay người sang, ôm lấy cậu, hắn xoa xoa đầu cậu bảo:”Mau ngủ đi, hôm nay em thức đêm cũng ghê quá rồi, ngày mai anh phải về sớm bắt em đi ngủ trước mười giờ tối”

Diệp Hàn hôm sau đi sớm hơn ngày thường về cũng trễ hơn. Nửa đêm mới về nhà, Mộ Quân đang ngồi dưới nhà có cả Diệp Yến ngồi bên. Mộ Quân nói ngay:”Anh trai, chúng ta ngủ chung đi”

Diệp Hàn nhìn hai người rồi lớn tiếng:”Lão nhị, sao em không đưa tiểu Quân lên nhà ngủ? Anh có nhắn tin dặn em đưa tiểu Quân ngủ sớm mà”

Diệp Yến nhún vai đáp:”Anh trai, tiểu Quân muốn ngủ cùng anh, không muốn ngủ sớm muốn đợi anh về ngủ cùng”

Diệp Hàn đưa mắt nhìn cậu. Mộ Quân giang tay đến trước mặt hắn nói:”Anh trai, bế em đi”

Hắn triệt để bất lực, tiến tới đưa túi cho Diệp Yến rồi bế cậu lên mang lên lầu. Hắn mang cậu về phòng riêng của cậu, Mộ Quân liền hỏi hắn:”Anh trai, phòng anh giấu tiền à?”

Diệp Hàn hỏi cậu:”Sao lại hỏi vậy?”

Cậu đáp:”Anh không cho em ngủ phòng anh nữa”

Diệp Hàn bật cười, hắn nói:”Không giấu em gì cả, em muốn vào lúc nào cũng được, chỉ là anh nghĩ em nên ngủ phòng mình, phòng anh chứa tài liệu của tập đoàn, lúc nào anh cũng khoá cửa, quản gia cũng không giữ chìa khoá, anh không thể đưa chìa khoá cho em được, như vậy lúc ra khỏi cửa anh không thể khoá phòng, em dậy nếu quên không khoá sẽ có người lén vào bên trong lấy đi tài liệu. Chỉ cần anh có ở nhà và ở trong phòng thì em lúc nào cũng có thể tiến vào trong”

Cậu gật gật đầu rồi hỏi:”Anh định đi đâu nữa sao?”

Diệp Hàn bất lực bảo:”Anh đi tắm, phải tắm rồi thay đồ mới sang ngủ cùng em được”

Cậu nói:”Anh đi nhanh lên”

Hắn rời đi, Diệp Yến đợi hắn bên ngoài. Diệp Hàn mở cửa phòng mang túi vào trong rồi nói:”Lão nhị...”

Hắn ghé tai đối phương nói nhỏ gì đó, mặt Diệp Yến liền biến sắc hỏi ngay:”Thật à?”

Diệp Hàn gật đầu, Diệp Yến liền nói:”Tin tới khi nào?”

Hắn đáp:”Lúc chiều”

Diệp Yến liền nói:”Tin đến lúc nào không đến lại đến ngay lúc này là thế nào?”



Hắn chỉ nói:”Lúc anh không ở nhà, canh em ấy tốt một chút”

Diệp Yến liệt gật đầu ngay. Hắn vào phòng đóng cửa lại.

Hắn tắm xong sang phòng cậu thì cậu đã ngủ say rồi, Diệp Yến đang nằm bên cạnh cũng ngủ rồi. Hắn ngủ trễ nhất.

Sáng ngày sau, hắn đi làm sớm. Diệp Yến cũng đã dậy đang nằm cạnh cậu lướt điện thoại. Mãi 8h sáng cậu mới tỉnh dậy. Cậu xoay đầu sang bên cạnh, kéo kéo áo Diệp Yến. Hắn liền bỏ điện thoại xuống giúp cậu thay đồ đánh răng rồi đưa cậu xuống nhà.

Ở dưới nhà hôm nay đã xuất hiện thêm một thiếu niên, về vế thì xếp thứ ba Diệp gia. Diệp Vũ. Quanh năm ở nước ngoài không về, là tên khó ưa nhất trong Diệp gia. Diệp Vũ vừa thấy cậu liền nói:”Không chạy theo tên đó, làm việc bao nuôi hắn nữa à? Mới một năm đã không chịu được chạy về Diệp gia sao? Cái chân kia bị sao vậy? Đừng nói là mẹ tôi nổi giận đánh cậu nên mới què nhá? Hay là bị tên đó đánh gãy một chân trả về nhà?”

Diệp Yến nói ngay:”Diệp Vũ, câm miệng, cái miệng của mày đáng bị ném ở nước ngoài không được cho về nước đó”

Diệp Vũ nhìn đối phương rồi hỏi:”Anh thích nó sao?”

Diệp Yến:”Mộ Quân không mang dòng máu Diệp gia chăng nữa vẫn là em trai tao, mày đừng có mà nói xàm ở đây”

Diệp Vũ cười lớn nói:”Nếu anh không thích nó, vậy chắc là anh cả thích nhỉ? Dù gì thì anh cả cũng là người đưa nó về hôm đó mà, hay là bà già kia nhỉ? Thích trai trẻ chăng? Cưng con nuôi còn hơn thương con ruột, hay là lão già đó, gay?”

Diệp Yến nghiến răng nổi giận hét lên:”Nhà này cóc có giống mày đâu th* ch*, mày là thể loại gì cái nhà này còn rõ hơn người ngoài, mày không ám chỉ người nhà mày chính là ám chỉ bản thân mày, mày đã xém vào tù mấy lần vì tội xâm hại tình dục rồi? Mày bị bắt mấy lần vì tội bắt cóc người khác và tội sài ma tuý rồi? Cái nhà này không biết đã tốn bao nhiêu tiền vì mày rồi đó th* ch*”

Diệp Yến quay qua nói với quản gia nói:”Ném nó ra khỏi đây cho tôi, bố mẹ tôi có nói gì tội vạ tôi chịu, tôi không muốn nhìn thấy cái bản mặt nó xuất hiện trong cái căn nhà này”

Quản gia ngập ngừng nói:”Đây...chuyện này....”

Diệp Yến nhấc điện thoại gọi đi:”Bố, thằng ba về rồi, nó vừa mở miệng bảo bố là gay, bảo mẹ nuôi trai trẻ đó, chỉ vì chúng ta nuôi và cưng chiều tiểu Quân ở trong nhà này còn nó thì không được cưng chiều yêu thuong như tiểu Quân đó”

Ông Diệp chỉ hỏi:”Nó...với tiểu Quân giống nhau à?”

Diệp Yến hét lên với Diệp Vũ:”Mày có nghe bố nói không? Bố đang hỏi mày với tiểu Quân giống nhau à đó. Mày giống tiểu Quân ở điểm nào mà mày đòi hỏi?”

Ông Diệp nói với Diệp Yến:”Đừng nhiều lời với cái thằng đó, bố không muốn so sánh đâu, bố mà biết nó lớn lên thế này bố đã bóp chết nó lâu rồi. Tiểu Quân lớn lên ngoan ngoãn hiền lành, ngoài vụ yêu đương mù quáng bỏ nhà đi theo tra nam thì chưa từng làm chúng ta lo lắng như nó, hết nhậu nhẹt đánh nhau cũng là chơi ma tuý trong quán baz bị bắt, không phải nó thì là hút thuốc lá đánh nhau bạn học trong trường, nếu không phải cũng là xâm hại tình dục với trẻ dưới thành niên, loại như nó bố chứa không nổi, nếu không phải mẹ con sinh bố đã đoạn tuyệt nó từ lâu rồi, nghịch tử phá gia”

Diệp Yến nói với quản gia:”Ông còn đứng đó cái gì? Đuổi nó ra ngoài”

Quản gia liền đưa Diệp Vũ rời đi. Trước khi đi đối phương không quên hét:”Mộ Quân, mày chết không yên đâu”

Diệp Yến hét lên:”Ai chết không yên thì tao không biết, chứ thể loại ch* chết như mày sẽ chết sớm hơn tiểu Quân, nếu không nhờ Diệp gia mày đã chết mục xương trong tù rồi th* ch*. Mẹ nương tay với mày không giết mày không bỏ mặt mày vì mẹ sinh mày ra, mẹ nghĩ mình sinh ra một tên như mày nên mẹ phải chịu đựng mà bỏ qua tất cả lỗi của mày đó th* ch*”

Vốn dĩ định chửi thêm, Mộ Quân đã kéo tay đối phương nói:”Đừng mở miệng ra cứ th* ch* này th* ch* kia, nghe ghê quá đi, đừng có mắng nữa”

Diệp Yến nói với cậu:”Em chỉ khen anh cả chẳng khen anh bao giờ cả”

Mộ Quân nói ngay:”Anh cả có mắng người như anh bao giờ”

Diệp Yến liền nói ngay:”Đây, anh cho em nghe cái này”

Hắn đưa cậu đến ghế so-fa để cậu ngồi xuống, sau đó lấy điện thoại ra mở đoạn ghi âm lên cho cậu nghe. Giọng phát ra là của Diệp Hàn, hắn mắng:”Th* ch* ch* bằm nhà mày, mẹ sinh ra mày mà mày cũng dám mắng, th* ch* có học nhưng vô học, mẹ nuôi mày ăn học bao nhiêu năm tao thấy mày cái m* gì cũng vứt cho ch* gặm rồi, tao phải xét nghiệm ADN, mày chắc chắn cóc phải con của Diệp gia, mà con của rác rưởi nơi nào đó mang đến đặt trước cổng Diệp gia bắt mẹ tao nuôi mấy chục năm. Thằng khốn nạn mất dạy như màu cái đ* gì cũng dám làm, có chết cũng đ* sợ đúng không? Vậy để tao bắn chết mày nhé th* ch* khốn nạn”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chỉ Ngốc Một Lần

Số ký tự: 0