Tương lai ra sa...
2024-10-16 14:12:26
Chiếc Rolls - Royce Phantom chầm chậm dừng lại trước cổng lớn của thương hội. Nhân viên trong thương hội đã xếp hàng nay ngắn đứng chờ ở hai bên của từ lâu. Vương Sở Hàn cùng Nhiếp Hân Như sánh vai bước vào, hai bên nhân viên cúi rạp chào đón đứng chính giữa chào đón là Vương Sở Minh - Hội chủ của thương hội tại Nam Hái.
"Chào mừng chị đến với thương hội ở Nam Hải." Anh nhẹ nhàng mỉm cười nhìn Vương Sở Minh cùng Nhiếp Hân
Như.
"Tuy nơi đây không to bằng thương hội ở Nam Thành nhưng môi trường làm việc không hề thua kém ở đó."
Nhiếp Hân Như đưa mắt quét quanh sảnh chính của tòa nhà, sau đó ngước mắt lên trên nhìn cô thầm cảm thán.
Thế này mà không to sao, ngang ngửa với thương hội bên Nam Thành rồi mà vẫn còn không to.
"Em làm việc đi, tôi đến công ty." Vương Sở Hàn cất lời rồi xoay người rời đi.
Cô nhìn theo bóng lưng ngồi lên xe rồi khuất dần, môi bất giác mỉm cười.
"Em đưa chị đi thăm quan một vòng rồi bắt đầu làm việc." Giọng của Vương Sở Minh kéo cô quay lại.
"Được."
"Quay về làm việc của các người hết đi. Chúng ta đi."
Đám nhân viên kia cúi đầu "vâng dạ" rồi tản đi làm việc của mình.
" Đây là tầng phụ trách các công ty lớn nhỏ dưới chướng của thương hội tại Nam Hải." Hai người rời khỏi thang máy, bước trên hành lang của tầng hai.
" Tầng này phụ trách xử lý những việc lớn nhỏ trong thương hội, giao thiệp với thương hội bên Bangkok."
"Bên đó ai đang nắm chức hội chủ?" Cô nhịn được mà lên tiếng thắc mắc.
" Hạo Xuyên."
Cô cũng từng nghe nói qua cái tên Hạo Xuyên này, Vương Sở Hàn từng nói qua với cô.
" Tầng này phụ trách các thương vụ làm ăn trong thành phố rồi sau đó chuyển giao cho người ở Nam Thành."
Hai người họ lần lướt đi từng tầng thăm quan, nói chung cơ cấu của nó không khác với thương hội ở Nam Thành là bao.
" Tầng này có hai phòng là phòng làm việc, Một là phòng của hội chủ, phòng còn lại là của thư ký cũng là phòng của chị"
" Còn nữa, tầng trên cùng là nơi nghỉ ngơi, nếu muốn chị có thể lên xem."
Vương Sở Minh dừng lại trước cửa phòng làm việc của thư ký, mở cửa ra tiền vào trong. Căn phòng được trang trí rất đơn giản gồm có một bàn việc, một tủ để tài liệu sau bàn làm việc, máy quan sát toàn bộ camera của tòa nhà, một máy in.
" Trước đây vị trí này là ai làm?" Cô đi quanh phòng rồi dừng lại trước bàn làm việc.
" Trước đây vị trí này do Anh Tử làm. Nhưng về sau khi làm tổng giám đốc ở công ty thì con bé đã rời khỏi vị trí này."
"Được rồi, công việc của chị làm kiểm duyệt tất cả những văn kiện, tài liệu của các tầng dưới đưa lên tầng này sau đó mới chuyển qua phòng hội chủ. Một tháng thị sát thị trường một lần, chịu trách nhiệm giữ liên lạc với thương hội bên Nam Thành."
"Được, cảm ơn em." Cô mỉm cười đáp lại anh.
" Không cần khách sáo như vậy đâu, đây là chuyện em nên làm. Chị làm việc đi, em quay về phòng làm việc đây."
Anh quay người tiến bước ra phía cửa mở cửa nhưng bỗng dường lại.
"Sao vậy?" Nhiếp Hân Như thấy anh dừng lại thì ngạc nhiên.
"Chị là người mới nhưng đã một bước ngồi lên vị trí này đương nhiên sẽ có rất nhiều người không phục, buông lời gièm pha. Vậy nên..
"Yên tâm, chị sẽ khiến họ tâm phục khẩu phục."
Lời chưa kịp nói hết của anh chưa nói hết đã bị cô ngắt lời, không cần nghe hết cô cũng có thể đoán được anh đang muốn nói gì.
Vương Sở Minh gật đầu rồi đóng cửa phòng lại, không phải anh nghi ngờ năng lực của cô mà chỉ muốn cảnh báo cô trước về thủ đoạn để đạt được vị trí đó của đám nhân viên trong thương hội. Thứ họ làm ra sẽ khiến cô phải bất ngờ, anh đã từng đứng một bên chứng kiến toàn bộ thủ đoạn đó. Nó quá tàn nhẫn. Anh chỉ lo liệu cô có chịu nối không.
"Chào mừng chị đến với thương hội ở Nam Hải." Anh nhẹ nhàng mỉm cười nhìn Vương Sở Minh cùng Nhiếp Hân
Như.
"Tuy nơi đây không to bằng thương hội ở Nam Thành nhưng môi trường làm việc không hề thua kém ở đó."
Nhiếp Hân Như đưa mắt quét quanh sảnh chính của tòa nhà, sau đó ngước mắt lên trên nhìn cô thầm cảm thán.
Thế này mà không to sao, ngang ngửa với thương hội bên Nam Thành rồi mà vẫn còn không to.
"Em làm việc đi, tôi đến công ty." Vương Sở Hàn cất lời rồi xoay người rời đi.
Cô nhìn theo bóng lưng ngồi lên xe rồi khuất dần, môi bất giác mỉm cười.
"Em đưa chị đi thăm quan một vòng rồi bắt đầu làm việc." Giọng của Vương Sở Minh kéo cô quay lại.
"Được."
"Quay về làm việc của các người hết đi. Chúng ta đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đám nhân viên kia cúi đầu "vâng dạ" rồi tản đi làm việc của mình.
" Đây là tầng phụ trách các công ty lớn nhỏ dưới chướng của thương hội tại Nam Hải." Hai người rời khỏi thang máy, bước trên hành lang của tầng hai.
" Tầng này phụ trách xử lý những việc lớn nhỏ trong thương hội, giao thiệp với thương hội bên Bangkok."
"Bên đó ai đang nắm chức hội chủ?" Cô nhịn được mà lên tiếng thắc mắc.
" Hạo Xuyên."
Cô cũng từng nghe nói qua cái tên Hạo Xuyên này, Vương Sở Hàn từng nói qua với cô.
" Tầng này phụ trách các thương vụ làm ăn trong thành phố rồi sau đó chuyển giao cho người ở Nam Thành."
Hai người họ lần lướt đi từng tầng thăm quan, nói chung cơ cấu của nó không khác với thương hội ở Nam Thành là bao.
" Tầng này có hai phòng là phòng làm việc, Một là phòng của hội chủ, phòng còn lại là của thư ký cũng là phòng của chị"
" Còn nữa, tầng trên cùng là nơi nghỉ ngơi, nếu muốn chị có thể lên xem."
Vương Sở Minh dừng lại trước cửa phòng làm việc của thư ký, mở cửa ra tiền vào trong. Căn phòng được trang trí rất đơn giản gồm có một bàn việc, một tủ để tài liệu sau bàn làm việc, máy quan sát toàn bộ camera của tòa nhà, một máy in.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Trước đây vị trí này là ai làm?" Cô đi quanh phòng rồi dừng lại trước bàn làm việc.
" Trước đây vị trí này do Anh Tử làm. Nhưng về sau khi làm tổng giám đốc ở công ty thì con bé đã rời khỏi vị trí này."
"Được rồi, công việc của chị làm kiểm duyệt tất cả những văn kiện, tài liệu của các tầng dưới đưa lên tầng này sau đó mới chuyển qua phòng hội chủ. Một tháng thị sát thị trường một lần, chịu trách nhiệm giữ liên lạc với thương hội bên Nam Thành."
"Được, cảm ơn em." Cô mỉm cười đáp lại anh.
" Không cần khách sáo như vậy đâu, đây là chuyện em nên làm. Chị làm việc đi, em quay về phòng làm việc đây."
Anh quay người tiến bước ra phía cửa mở cửa nhưng bỗng dường lại.
"Sao vậy?" Nhiếp Hân Như thấy anh dừng lại thì ngạc nhiên.
"Chị là người mới nhưng đã một bước ngồi lên vị trí này đương nhiên sẽ có rất nhiều người không phục, buông lời gièm pha. Vậy nên..
"Yên tâm, chị sẽ khiến họ tâm phục khẩu phục."
Lời chưa kịp nói hết của anh chưa nói hết đã bị cô ngắt lời, không cần nghe hết cô cũng có thể đoán được anh đang muốn nói gì.
Vương Sở Minh gật đầu rồi đóng cửa phòng lại, không phải anh nghi ngờ năng lực của cô mà chỉ muốn cảnh báo cô trước về thủ đoạn để đạt được vị trí đó của đám nhân viên trong thương hội. Thứ họ làm ra sẽ khiến cô phải bất ngờ, anh đã từng đứng một bên chứng kiến toàn bộ thủ đoạn đó. Nó quá tàn nhẫn. Anh chỉ lo liệu cô có chịu nối không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro