Khẩu Giao* (H)
Bất Hoàn Mỹ Chủ Nghĩa Giả
2024-08-21 18:45:04
*Khẩu giao: Làm tình bằng miệng
Hoa huyệt của Đỗ Nhược đã ướt đẫm, Cố Khang nhanh chóng bế cô quay về giường.
Có một tia sáng yếu ớt từ đâu chiếu đến, trong bóng tối mông lung, Cố Nhược thoáng nhìn thấy thứ gì đó giống như một ngọn lửa lớn trong mắt của anh, mà ngọn lửa quái dị đó có thể thiêu rụi cô thành tro bụi.
Cô bị thiêu đốt đến mức tim đập thình thịch, nhanh chóng mềm nhũn ở trong lồng ngực của anh.
Trên giường của Cố Khang có một chiếc chiếu chuyên dụng cho mùa hè, rất mát, Đỗ Nhược nằm xuống, sau lần lên cao trào đầu tiên cô còn chưa kịp bình tĩnh lại, hai chân vẫn không ngừng run rẩy, bây giờ lại bị đè lên một chỗ mát lạnh như vậy, cô cuộn mình lại, theo bản năng ngồi dậy nhào vào lồng ngực của Cố Khang.
Thiếu niên đang dựa vào đầu giường, Đỗ Nhược quỳ ở giữa hai chân của anh, Cố Khang đang cắn mút môi lưỡi của cô, bàn tay thăm dò xuống phía dưới, chạm vào môi âm hộ ướt đẫm của cô, sau đó dùng đầu ngón tay ấn lên môi âm hộ của cô để vỗ về chơi đùa.
“Ưm.” Đỗ Nhược phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn, hầu hết âm thanh còn lại đều bị phong ấn giữa nụ hôn mãnh liệt của anh.
Hầu kết của Cố Khang trượt xuống, anh ôm lấy vòng eo đang run rẩy của cô, sau đó nắm lấy một cánh tay của cô, đặt lên dương vật đang cương cứng sưng đến phát đau của mình, anh không nhịn được mà cọ cọ vào lòng bàn tay của cô, ý đồ đã rõ như ban ngày.
Liếm cho anh.
Cô đã hứa rồi.
Khuôn mặt của Đỗ Nhược nóng bừng lên, cô thở hổn hển, sau đó cúi đầu xuống, cái miệng nhỏ khẽ mở ra, đầu lưỡi ngập ngừng vươn ra, chạm thử vào vật kia.
Dương vật ở trong bóng đêm hưng phấn đến nỗi lại sưng to hơn một vòng.
Cố Khang xoa đầu cô, sau đó thở hổn hển yêu cầu cô. “Mở miệng ra ngậm hết vào đi.”
Trái tim của Đỗ Nhược đập loạn xạ không theo tiết tấu, đầu lưỡi nóng như lửa, không một bộ phận nào trên cơ thể của cô không bị thiêu đốt cả, ngay cả đầu óc cũng bị lửa nóng làm cho trống rỗng.
Cô ngoan ngoãn ngậm lấy quy đầu mềm mịn vào miệng của mình, giống như đang bao bọc một quả bóng bàn nóng rực, to đến mức khiến cô kinh hãi.
Nước miếng tràn ra ngoài, mặc dù cô đang ngậm lấy quy đầu của anh, nhưng lại ngơ ngác không dám di chuyển, cả người có chút mơ hồ, không biết phải tiến hành bước tiếp theo như thế nào.
Cố Khang sắp bị nghẹn chết, anh vuốt tóc của cô, sau đó ấn nhẹ xuống.
Với cú nhấn này của anh, Đỗ Nhược vụng về trúc trắc ngậm thêm được một đoạn nữa, quy đầu bị mút đến tận cổ họng yếu ớt của cô.
Cái miệng nhỏ nhắn đang bó chặt lấy dương vật của Cố Khang, nó co rút lại hút lấy cái lỗ chuông của anh, Cố Khang bị cô hút đến mức cả người run rẩy, da đầu của anh sung sướng như muốn nổ tung ngay lập tức.
“Fuck.” Đôi mắt của Cố Khang đỏ hoe, anh thấp giọng chửi một câu, một cảm giác xúc động muốn phun trào đang bùng lên dữ dội trong người anh, trong khoảnh khắc đó anh sung sướng đến mức muốn đè cô lại, đấu đá lung tung, như vậy mới hung hăng thô lỗ làm sao.
Anh cố nhịn xuống cảm giác muốn bắn kia, sau đó dơ tay vuốt ve tấm lưng trần trụi của cô, giọng nói trở nên khàn đặc. “Nhược Nhược, hút một cái đi.”
Đỗ Nhược quỳ xuống trước mặt thiếu niên, khẽ rên rỉ một tiếng, dương vật của anh đang không ngừng nhảy múa trong khoang miệng của cô, cô ngại ngùng vuốt ve hai viên trứng, cho dù đang làm ở trong bóng tối nhưng cô vẫn không dám mở mắt ra, chỉ biết liếm mút theo bản năng, phun ra rồi lại nuốt vào.
Lúc này cô có thể khẳng định rằng, Cố Khang đang thoải mái, chuyện này cũng mang lại sự khích lệ cho cô, thấy anh thở gấp khi mình liếm chỗ nào là cô tập chung liếm ở nơi đó.
Dần dần, Cố Khang không còn thỏa mãn với sự liếm mút lung tung không theo quy luật của cô nữa, anh duỗi thẳng kích trực tiếp đẩy dương vật vào trong miệng của cô.
Miệng của cô bị cắm đến mức rê rần, lúc đầu dương vật chỉ nhịp nhàng chậm rãi, nhưng một lát sau Cố Khang đã không khống chế được tốc độ và sức lực của mình nữa, anh thọc vào rút ra liên tục như bị mất khống chế. Đỗ Nhược bị anh cắm đến mức lung lay, trong chóp mũi tràn ngập hơi thở của thứ đồ kia, cô cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa, cô nắm lấy đầu gối của anh, rên rỉ đón ý nói hùa với anh trong sự bất lực.
Cố Khang thở hổn hển, anh giữ lấy phần đầu của cô, cặp mông đưa đẩy một cách điên cuồng, gân xanh đang nhô lên trên thân của cây gậy cọ qua vách trong ướt nhẹp của cô, ngay sau đó quy đầu to lớn đâm sâu vào trong cổ họng nhỏ hẹp của cô, Đỗ Nhược bị dị vật xâm lấn ép cho phải rơi nước mắt, cô khó chịu đến mức muốn nôn ra, cau mày kháng cự, hàm răng nhẹ nhàng cắn một cái.
Hành động của Đỗ Nhược đột ngột đến mức Cố Khang không kịp phòng ngừa gì cả, anh rít lên một tiếng, nheo mắt lại, cả người chấn động, ý nghĩ muốn bắn tinh đánh úp lên người anh một cách mãnh liệt, anh run rẩy muốn rút ra, nhưng đã không còn kịp nữa, từng dòng tinh dịch dính nhớp đã phun thẳng vào trong miệng của cô, một ít còn vẩy lên trên má, trên mắt, và trước ngực của cô.
“Khụ khụ khụ…” Trên tóc cũng dính rất nhiều tinh dịch màu trắng đục, Đỗ Nhược che miệng lại, cổ họng nóng rát, vị tanh mặn nồng đến mức khiến cô phải ho khan mấy tiếng.
“Nhổ ra.” Cố Khang áy náy ôm chặt lấy cô, sau đó vội vàng cầm cốc nước ở đầu giường lên, đặt bên miệng của cô để cho cô súc miệng.
Đỗ Nhược hoàn toàn không nghe thấy rõ, cô ngẩn người, cảm thấy rất khó chịu, nước mắt sinh lý không ngừng tuôn rơi, theo phản xạ có điều kiện cô uống một ngụm nước, ừng ực ừng ực nuốt hết những thứ ở trong miệng.
Hoa huyệt của Đỗ Nhược đã ướt đẫm, Cố Khang nhanh chóng bế cô quay về giường.
Có một tia sáng yếu ớt từ đâu chiếu đến, trong bóng tối mông lung, Cố Nhược thoáng nhìn thấy thứ gì đó giống như một ngọn lửa lớn trong mắt của anh, mà ngọn lửa quái dị đó có thể thiêu rụi cô thành tro bụi.
Cô bị thiêu đốt đến mức tim đập thình thịch, nhanh chóng mềm nhũn ở trong lồng ngực của anh.
Trên giường của Cố Khang có một chiếc chiếu chuyên dụng cho mùa hè, rất mát, Đỗ Nhược nằm xuống, sau lần lên cao trào đầu tiên cô còn chưa kịp bình tĩnh lại, hai chân vẫn không ngừng run rẩy, bây giờ lại bị đè lên một chỗ mát lạnh như vậy, cô cuộn mình lại, theo bản năng ngồi dậy nhào vào lồng ngực của Cố Khang.
Thiếu niên đang dựa vào đầu giường, Đỗ Nhược quỳ ở giữa hai chân của anh, Cố Khang đang cắn mút môi lưỡi của cô, bàn tay thăm dò xuống phía dưới, chạm vào môi âm hộ ướt đẫm của cô, sau đó dùng đầu ngón tay ấn lên môi âm hộ của cô để vỗ về chơi đùa.
“Ưm.” Đỗ Nhược phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn, hầu hết âm thanh còn lại đều bị phong ấn giữa nụ hôn mãnh liệt của anh.
Hầu kết của Cố Khang trượt xuống, anh ôm lấy vòng eo đang run rẩy của cô, sau đó nắm lấy một cánh tay của cô, đặt lên dương vật đang cương cứng sưng đến phát đau của mình, anh không nhịn được mà cọ cọ vào lòng bàn tay của cô, ý đồ đã rõ như ban ngày.
Liếm cho anh.
Cô đã hứa rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khuôn mặt của Đỗ Nhược nóng bừng lên, cô thở hổn hển, sau đó cúi đầu xuống, cái miệng nhỏ khẽ mở ra, đầu lưỡi ngập ngừng vươn ra, chạm thử vào vật kia.
Dương vật ở trong bóng đêm hưng phấn đến nỗi lại sưng to hơn một vòng.
Cố Khang xoa đầu cô, sau đó thở hổn hển yêu cầu cô. “Mở miệng ra ngậm hết vào đi.”
Trái tim của Đỗ Nhược đập loạn xạ không theo tiết tấu, đầu lưỡi nóng như lửa, không một bộ phận nào trên cơ thể của cô không bị thiêu đốt cả, ngay cả đầu óc cũng bị lửa nóng làm cho trống rỗng.
Cô ngoan ngoãn ngậm lấy quy đầu mềm mịn vào miệng của mình, giống như đang bao bọc một quả bóng bàn nóng rực, to đến mức khiến cô kinh hãi.
Nước miếng tràn ra ngoài, mặc dù cô đang ngậm lấy quy đầu của anh, nhưng lại ngơ ngác không dám di chuyển, cả người có chút mơ hồ, không biết phải tiến hành bước tiếp theo như thế nào.
Cố Khang sắp bị nghẹn chết, anh vuốt tóc của cô, sau đó ấn nhẹ xuống.
Với cú nhấn này của anh, Đỗ Nhược vụng về trúc trắc ngậm thêm được một đoạn nữa, quy đầu bị mút đến tận cổ họng yếu ớt của cô.
Cái miệng nhỏ nhắn đang bó chặt lấy dương vật của Cố Khang, nó co rút lại hút lấy cái lỗ chuông của anh, Cố Khang bị cô hút đến mức cả người run rẩy, da đầu của anh sung sướng như muốn nổ tung ngay lập tức.
“Fuck.” Đôi mắt của Cố Khang đỏ hoe, anh thấp giọng chửi một câu, một cảm giác xúc động muốn phun trào đang bùng lên dữ dội trong người anh, trong khoảnh khắc đó anh sung sướng đến mức muốn đè cô lại, đấu đá lung tung, như vậy mới hung hăng thô lỗ làm sao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh cố nhịn xuống cảm giác muốn bắn kia, sau đó dơ tay vuốt ve tấm lưng trần trụi của cô, giọng nói trở nên khàn đặc. “Nhược Nhược, hút một cái đi.”
Đỗ Nhược quỳ xuống trước mặt thiếu niên, khẽ rên rỉ một tiếng, dương vật của anh đang không ngừng nhảy múa trong khoang miệng của cô, cô ngại ngùng vuốt ve hai viên trứng, cho dù đang làm ở trong bóng tối nhưng cô vẫn không dám mở mắt ra, chỉ biết liếm mút theo bản năng, phun ra rồi lại nuốt vào.
Lúc này cô có thể khẳng định rằng, Cố Khang đang thoải mái, chuyện này cũng mang lại sự khích lệ cho cô, thấy anh thở gấp khi mình liếm chỗ nào là cô tập chung liếm ở nơi đó.
Dần dần, Cố Khang không còn thỏa mãn với sự liếm mút lung tung không theo quy luật của cô nữa, anh duỗi thẳng kích trực tiếp đẩy dương vật vào trong miệng của cô.
Miệng của cô bị cắm đến mức rê rần, lúc đầu dương vật chỉ nhịp nhàng chậm rãi, nhưng một lát sau Cố Khang đã không khống chế được tốc độ và sức lực của mình nữa, anh thọc vào rút ra liên tục như bị mất khống chế. Đỗ Nhược bị anh cắm đến mức lung lay, trong chóp mũi tràn ngập hơi thở của thứ đồ kia, cô cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa, cô nắm lấy đầu gối của anh, rên rỉ đón ý nói hùa với anh trong sự bất lực.
Cố Khang thở hổn hển, anh giữ lấy phần đầu của cô, cặp mông đưa đẩy một cách điên cuồng, gân xanh đang nhô lên trên thân của cây gậy cọ qua vách trong ướt nhẹp của cô, ngay sau đó quy đầu to lớn đâm sâu vào trong cổ họng nhỏ hẹp của cô, Đỗ Nhược bị dị vật xâm lấn ép cho phải rơi nước mắt, cô khó chịu đến mức muốn nôn ra, cau mày kháng cự, hàm răng nhẹ nhàng cắn một cái.
Hành động của Đỗ Nhược đột ngột đến mức Cố Khang không kịp phòng ngừa gì cả, anh rít lên một tiếng, nheo mắt lại, cả người chấn động, ý nghĩ muốn bắn tinh đánh úp lên người anh một cách mãnh liệt, anh run rẩy muốn rút ra, nhưng đã không còn kịp nữa, từng dòng tinh dịch dính nhớp đã phun thẳng vào trong miệng của cô, một ít còn vẩy lên trên má, trên mắt, và trước ngực của cô.
“Khụ khụ khụ…” Trên tóc cũng dính rất nhiều tinh dịch màu trắng đục, Đỗ Nhược che miệng lại, cổ họng nóng rát, vị tanh mặn nồng đến mức khiến cô phải ho khan mấy tiếng.
“Nhổ ra.” Cố Khang áy náy ôm chặt lấy cô, sau đó vội vàng cầm cốc nước ở đầu giường lên, đặt bên miệng của cô để cho cô súc miệng.
Đỗ Nhược hoàn toàn không nghe thấy rõ, cô ngẩn người, cảm thấy rất khó chịu, nước mắt sinh lý không ngừng tuôn rơi, theo phản xạ có điều kiện cô uống một ngụm nước, ừng ực ừng ực nuốt hết những thứ ở trong miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro