Suýt Nữa Thì Và...
Bất Hoàn Mỹ Chủ Nghĩa Giả
2024-08-21 18:45:04
Trong rừng cây về đêm, hương hoa cỏ xanh ngát nhẹ thoảng qua ập vào khoang mũi, bên tai vang vọng tiếng côn trùng mùa thu thì thầm, từng làn gió nhẹ dịu dàng thổi qua, trên ngọn cây phát ra tiếng xào xạc.
Những cơn gió không thể làm nguôi ngoai sự phấn khích và rạo rực nóng bỏng bên trong các cặp đôi với nhau.
Cố Khang nhéo nhéo đầu vú bên kia, đầu lưỡi nóng bỏng ướt át liếm mút xung quanh đầu vú sưng tấy ở phía bên phải kia, đầu lưỡi bao trùm lấy cô cho đi vào bên trong khoang miệng, ngậm để cắn mút và trêu chọc.
Bộ ngực của cô gái vẫn đang trong giai đoạn phát triển, nó rất nhạy cảm, khi đi tắm ngay chính cô tự sờ vào cũng cảm thấy đau nhức và tê tái, giờ đây bị chính anh dùng ngón tay xoa nắn, dùng miệng lưỡi kéo xé, chỉ một lúc thôi thì liền nhớp nháp mà dựng thẳng đứng lên.
Cố Khang nhẹ nhàng nhả đầu vú bên phải ra, ngậm lấy núm vú hếch cao bên còn lại vào cái miệng nóng ẩm mà mút chụt chụt.
Tay phải của anh cũng không được nhàn rỗi, ngón tay đầy vết chai dần cố tình xoa xoa cọ cọ lên xung quanh quầng vú có màu sắc tươi non mềm mại, tạo thành một vòng tròn.
Đầu óc Đỗ Nhược miên man, sống lưng vô lực không chút chỗ đỡ mà đè lên thân cây già nua to lớn, làn da mỏng manh mịn màng bị vỏ cây thô ráp châm chích vào có chút nhức nhối, ngược lại phản ứng ở trước ngực lại càng giày vò người ta khó mà cưỡng được.
Đỗ Nhược cắn chặt bờ môi, hai má ửng hồng, nhẹ giọng ngâm nga.
Toàn bộ lồng ngực của cô tê dại vô cùng, nó đầy đặn căng mịn dựng thẳng đứng, lên xuống theo nhịp thở của cô.
Nó có màu hồng nhạt và trở nên ửng đỏ vì phấn khích bởi sự trêu chọc của anh, và rồi được bao bọc bởi lớp ánh sáng bóng loáng, trông rất hấp dẫn.
Anh dường như hiểu rõ cơ thể cô hơn cả cô, chỉ với ba hai lần khiêu khích châm chọc, anh đã khiến cô không biết phải làm sao cho phải.
Đêm nay, động tác của anh rõ ràng là háo hức và gấp gáp hơn bao giờ hết.
Anh biến đổi qua lại, liếm láp lên đầu vú cô, tay cũng không ngừng nghỉ mà mò xuống phía dưới.
Đỗ Nhược đang mặc một chiếc váy rất ngắn, bên trong có cả quần an toàn và quần lót, Cố Khang dùng ngón tay xoa bóp có xát trọng tâm giữa hai đùi của cô qua lớp vải, mơn trớn âm vật của cô một cách khéo léo, vùi mặt vào ngực cô hít một hơi thật sâu, ngẩng mặt lên nhìn cô thật thâm thúy: "Cậu ướt cả rồi."
Đỗ Nhược cắn chặt bờ môi, vô cùng xấu hổ, từ lừa dối bản thân mà lẩm bẩm một mình nói: "Không ... tớ không có..."
Khuôn mặt của cô hồng hào như đám trời mây, làn da mịn màng mong manh như thể chỉ cần búng một cái là vỡ tan tành, cô trông trẻ hơn mấy tuổi so với tuổi thực của cô khi trong ánh trời đêm.
Cái gì gọi là mặt non ngực khủng?
Có lẽ là đây.
Cố Khang nhìn với ánh mắt rực rửa, lúc nào cũng có cảm giác mình đang phạm tội, bắt nạt em gái chưa đủ tuổi thành niên.
Mặc dù cô thực sự chưa đủ tuổi thành niên.
Giữa hai chân Đỗ Nhược đã ướt nhẹp, chiếc quần vốn dính chặt vào khiến cho cô thật khó chịu, bây giờ lại bị anh sờ vào cô vài lần như thế, nó khiến cô không khỏi cảm thấy trống rỗng vô cùng, cô không biết tại sao, nhưng cô vẫn muốn được anh sờ vào, ngược lại anh lại rút tay ra và bất ngờ lật người cô sang bề khác, kéo toạc váy và quần an toàn của cô rồi áp sát lại gần.
Nóng bỏng như nhiệt độ của mỏ hàn, hình dạng dương vật căng phồng áp vào mông cô qua lớp quần dài.
"Đau quá ..." Ngực của cô đè lên trên thân cây khiến Đỗ Nhược kêu lên một tiếng, tay chân luống cuống vội vàng tìm chỗ chống đỡ.
Cố Khang kéo áo trên của cô xuống, và đặt hai tay lên hai bầu vú của cô, lòng bàn tay hướng vào trong, tách xa ra lớp vỏ của thân cây già khô nứt.
Tư thế này ...
Đây là lần đầu tiên cô quay lưng lại với anh ...
Gậy thịt cứng cáp chọc vào, cọ xát từng cái một lên khe mông mỏng manh của cô, Đỗ Nhược bị anh cọ xát tới mức hai chân mềm nhũn ra, tê tái tới tận sâu trong tim, cô rên rỉ, nước chảy ra ngày càng nhiều hơn.
Cố Khang cắn vào một bên cổ cô và dùng hai tay nắn bóp lấy đầu vú: "Người gọi điện thoại cho cậu kaf ai vậy chứ?"
“Ai cơ?” Đầu vú của Đỗ Nhược run lên, một tiếng rên rỉ không nhịn được thoát ra khỏi miệng, đầu óc trống rỗng, suy nghĩ một hồi mới tỉnh ngộ: “Một người bạn...”
“Người đó thích cậu chăng?” Cố Khang cắn vào tai cô, rút một tay ra và cởi quần anh ra.
Cả xương tủy của Đỗ Nhược đều giòn tan theo, eo đột nhiên bị anh cố định, giữ chặt đưa về phía sau.
Cô không quen cho lắm nên vặn vẹo eo, mông được nâng lên cao, gần như áp vào dưới háng của anh, bị tạo thành tư thế chào đón mời gọi, một đường vòng cung vô cùng đầy ẩn ý.
Hai đường tạo thành khe áp sát vào nhau thấp thoáng ẩn hiện.
Sau đó gậy thịt liền cọ vào dọc theo khe mông, cái đỉnh quy đầu chui qua cái miệng tiểu huyệt ẩm ướt gần như sắp chui vào bên trong.
“Nói đi.” Anh thở hổn hển một cách nặng nề, nâng lòng bàn tay lên vỗ nhẹ vào mông cô, một cơn lạnh ùa tới như mang tính chắt trừng phạt.
Đỗ Nhược co giật người một lúc, có chút muốn khóc.
Những cây đầy gân máu căng phồng đang nghiến chặt tiểu huyệt, áp sát vào nếp gấp, nhịp nhàng ma sát vào khe trong khối căng phồng.
Nó nhanh chóng được cọ xát trở nên tưới rói.
Hơi thở của Đỗ Nhược hoàn toàn hỗn loạn, hai má nóng bừng, tim đập loạn xạ điên cuồng, nhanh như thể nó sắp nhảy thót ra khỏi lồng ngực, "Tớ chỉ xem cậu ấy là anh em ... chứ tớ không có thích..."
Về phần cậu ấy có thích cô hay không, Đỗ Nhược chưa từng nghĩ tới vấn đề này ...
Những cơn gió không thể làm nguôi ngoai sự phấn khích và rạo rực nóng bỏng bên trong các cặp đôi với nhau.
Cố Khang nhéo nhéo đầu vú bên kia, đầu lưỡi nóng bỏng ướt át liếm mút xung quanh đầu vú sưng tấy ở phía bên phải kia, đầu lưỡi bao trùm lấy cô cho đi vào bên trong khoang miệng, ngậm để cắn mút và trêu chọc.
Bộ ngực của cô gái vẫn đang trong giai đoạn phát triển, nó rất nhạy cảm, khi đi tắm ngay chính cô tự sờ vào cũng cảm thấy đau nhức và tê tái, giờ đây bị chính anh dùng ngón tay xoa nắn, dùng miệng lưỡi kéo xé, chỉ một lúc thôi thì liền nhớp nháp mà dựng thẳng đứng lên.
Cố Khang nhẹ nhàng nhả đầu vú bên phải ra, ngậm lấy núm vú hếch cao bên còn lại vào cái miệng nóng ẩm mà mút chụt chụt.
Tay phải của anh cũng không được nhàn rỗi, ngón tay đầy vết chai dần cố tình xoa xoa cọ cọ lên xung quanh quầng vú có màu sắc tươi non mềm mại, tạo thành một vòng tròn.
Đầu óc Đỗ Nhược miên man, sống lưng vô lực không chút chỗ đỡ mà đè lên thân cây già nua to lớn, làn da mỏng manh mịn màng bị vỏ cây thô ráp châm chích vào có chút nhức nhối, ngược lại phản ứng ở trước ngực lại càng giày vò người ta khó mà cưỡng được.
Đỗ Nhược cắn chặt bờ môi, hai má ửng hồng, nhẹ giọng ngâm nga.
Toàn bộ lồng ngực của cô tê dại vô cùng, nó đầy đặn căng mịn dựng thẳng đứng, lên xuống theo nhịp thở của cô.
Nó có màu hồng nhạt và trở nên ửng đỏ vì phấn khích bởi sự trêu chọc của anh, và rồi được bao bọc bởi lớp ánh sáng bóng loáng, trông rất hấp dẫn.
Anh dường như hiểu rõ cơ thể cô hơn cả cô, chỉ với ba hai lần khiêu khích châm chọc, anh đã khiến cô không biết phải làm sao cho phải.
Đêm nay, động tác của anh rõ ràng là háo hức và gấp gáp hơn bao giờ hết.
Anh biến đổi qua lại, liếm láp lên đầu vú cô, tay cũng không ngừng nghỉ mà mò xuống phía dưới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đỗ Nhược đang mặc một chiếc váy rất ngắn, bên trong có cả quần an toàn và quần lót, Cố Khang dùng ngón tay xoa bóp có xát trọng tâm giữa hai đùi của cô qua lớp vải, mơn trớn âm vật của cô một cách khéo léo, vùi mặt vào ngực cô hít một hơi thật sâu, ngẩng mặt lên nhìn cô thật thâm thúy: "Cậu ướt cả rồi."
Đỗ Nhược cắn chặt bờ môi, vô cùng xấu hổ, từ lừa dối bản thân mà lẩm bẩm một mình nói: "Không ... tớ không có..."
Khuôn mặt của cô hồng hào như đám trời mây, làn da mịn màng mong manh như thể chỉ cần búng một cái là vỡ tan tành, cô trông trẻ hơn mấy tuổi so với tuổi thực của cô khi trong ánh trời đêm.
Cái gì gọi là mặt non ngực khủng?
Có lẽ là đây.
Cố Khang nhìn với ánh mắt rực rửa, lúc nào cũng có cảm giác mình đang phạm tội, bắt nạt em gái chưa đủ tuổi thành niên.
Mặc dù cô thực sự chưa đủ tuổi thành niên.
Giữa hai chân Đỗ Nhược đã ướt nhẹp, chiếc quần vốn dính chặt vào khiến cho cô thật khó chịu, bây giờ lại bị anh sờ vào cô vài lần như thế, nó khiến cô không khỏi cảm thấy trống rỗng vô cùng, cô không biết tại sao, nhưng cô vẫn muốn được anh sờ vào, ngược lại anh lại rút tay ra và bất ngờ lật người cô sang bề khác, kéo toạc váy và quần an toàn của cô rồi áp sát lại gần.
Nóng bỏng như nhiệt độ của mỏ hàn, hình dạng dương vật căng phồng áp vào mông cô qua lớp quần dài.
"Đau quá ..." Ngực của cô đè lên trên thân cây khiến Đỗ Nhược kêu lên một tiếng, tay chân luống cuống vội vàng tìm chỗ chống đỡ.
Cố Khang kéo áo trên của cô xuống, và đặt hai tay lên hai bầu vú của cô, lòng bàn tay hướng vào trong, tách xa ra lớp vỏ của thân cây già khô nứt.
Tư thế này ...
Đây là lần đầu tiên cô quay lưng lại với anh ...
Gậy thịt cứng cáp chọc vào, cọ xát từng cái một lên khe mông mỏng manh của cô, Đỗ Nhược bị anh cọ xát tới mức hai chân mềm nhũn ra, tê tái tới tận sâu trong tim, cô rên rỉ, nước chảy ra ngày càng nhiều hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Khang cắn vào một bên cổ cô và dùng hai tay nắn bóp lấy đầu vú: "Người gọi điện thoại cho cậu kaf ai vậy chứ?"
“Ai cơ?” Đầu vú của Đỗ Nhược run lên, một tiếng rên rỉ không nhịn được thoát ra khỏi miệng, đầu óc trống rỗng, suy nghĩ một hồi mới tỉnh ngộ: “Một người bạn...”
“Người đó thích cậu chăng?” Cố Khang cắn vào tai cô, rút một tay ra và cởi quần anh ra.
Cả xương tủy của Đỗ Nhược đều giòn tan theo, eo đột nhiên bị anh cố định, giữ chặt đưa về phía sau.
Cô không quen cho lắm nên vặn vẹo eo, mông được nâng lên cao, gần như áp vào dưới háng của anh, bị tạo thành tư thế chào đón mời gọi, một đường vòng cung vô cùng đầy ẩn ý.
Hai đường tạo thành khe áp sát vào nhau thấp thoáng ẩn hiện.
Sau đó gậy thịt liền cọ vào dọc theo khe mông, cái đỉnh quy đầu chui qua cái miệng tiểu huyệt ẩm ướt gần như sắp chui vào bên trong.
“Nói đi.” Anh thở hổn hển một cách nặng nề, nâng lòng bàn tay lên vỗ nhẹ vào mông cô, một cơn lạnh ùa tới như mang tính chắt trừng phạt.
Đỗ Nhược co giật người một lúc, có chút muốn khóc.
Những cây đầy gân máu căng phồng đang nghiến chặt tiểu huyệt, áp sát vào nếp gấp, nhịp nhàng ma sát vào khe trong khối căng phồng.
Nó nhanh chóng được cọ xát trở nên tưới rói.
Hơi thở của Đỗ Nhược hoàn toàn hỗn loạn, hai má nóng bừng, tim đập loạn xạ điên cuồng, nhanh như thể nó sắp nhảy thót ra khỏi lồng ngực, "Tớ chỉ xem cậu ấy là anh em ... chứ tớ không có thích..."
Về phần cậu ấy có thích cô hay không, Đỗ Nhược chưa từng nghĩ tới vấn đề này ...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro