Chia Tay Rồi, Tôi Kết Hôn Với Chú Của Bạn Trai Cũ

Em Định Giấu Kí...

2024-10-23 09:47:26

"Anh thích kiểu này, em cảm thấy sao?"

Bất ngờ nghe thấy Chu Đình Yến lên tiếng, Giản Tranh ngẩn người ra, "Hả? Gì cơ?"

"Anh thích kiểu này." Chu Đình Yến nhìn đôi tay mảnh mai và trắng trẻo của cô, "Em đeo cái này rất đẹp."

Giọng nói của anh trầm ấm, có một chút dịu dàng, khiến khuôn mặt trắng mịn của Giản Tranh thoáng ửng đỏ. Cô định rút tay về, nhưng Chu Đình Yến đã buông tay trước và quay người chọn nhẫn nam để đeo.

"Đẹp không?"

Anh giơ tay lên cho cô nhìn, Giản Tranh cũng nhìn theo.

Ngón tay anh thon dài, mang một vẻ lạnh lùng, khi đeo nhẫn vào, lại thêm phần quyến rũ và tinh tế.

"Đẹp lắm."

Cuối cùng, hai người chọn nhẫn đôi, Chu Đình Yến thanh toán tiền, và Giản Tranh không giành trả kịp.

Chu Đình Yến ngỏ ý muốn đưa cô về nhà, và cô cũng không từ chối.

Trên đường về, cô nghịch chiếc nhẫn trên ngón áp út và cảm thấy không nên lợi dụng người ta như vậy.

Cô nhớ tới bộ ấm trà ngọc Hòa Điền mà mình lấy từ Giản Hữu Huy lần trước, giá trị còn cao hơn cả chiếc nhẫn này. Cô định tặng lại cho Chu Đình Yến.

"Giản Tranh."

Đang mải suy nghĩ xem còn món đồ nào trong phòng sưu tập của Giản Hữu Huy thích hợp tặng cho Chu Đình Yến, cô chợt nghe anh gọi mình.

Giản Tranh ngẩng lên nhìn, "Dạ?"

Chu Đình Yến hỏi cô thích kiểu đám cưới như thế nào.

Giản Tranh thoáng sững người, đám cưới sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tất nhiên là cô muốn một đám cưới thật hoành tráng, càng rầm rộ càng tốt, để vượt mặt đám cưới của Chu Duật Phong và Tưởng Nhã Vi, khiến họ tức chết.

Nhưng mà...

"Để sau hãy làm đám cưới."

Tạm thời không thể làm được, vì thân phận cô dâu của cô khá nhạy cảm. Dù sao cô cũng từng suýt trở thành vợ của cháu trai anh, một đám cưới lúc này sẽ không mang đến lời chúc phúc, mà là những lời bàn tán, chế giễu.

Thôi thì cứ giữ kín một thời gian.

Hơn nữa, cô đã mặt dày xin một tờ giấy đăng ký kết hôn với lý do ân tình cứu mạng, làm đám cưới - một sự kiện thiêng liêng như vậy, cô không xứng đáng.

Cô nghĩ đám cưới nên để dành cho anh và người mà anh thật sự yêu trong tương lai.

Trước quyết định của Giản Tranh, Chu Đình Yến không nói gì thêm, vẫn như mọi lần.

"Anh tôn trọng em."

Thấy anh thoải mái như vậy, cô nhân cơ hội đề nghị, "Chú nhỏ, chuyện chúng ta kết hôn, có thể giữ bí mật một thời gian không?"

Chu Đình Yến tạm bỏ qua câu hỏi của cô và chỉnh lại cách xưng hô.

"Chúng ta đã kết hôn, không thể gọi anh là chú nhỏ nữa, không phù hợp."

Giản Tranh vừa rồi chỉ gọi theo thói quen, nhưng nghe anh nhắc nhở, cô cũng nhận thấy cách gọi này không còn thích hợp.

Dù anh không phải chú ruột, nhưng gọi như vậy sau khi đã kết hôn, thì cảm giác thật kỳ quái, không nên.

Nhưng không gọi là chú nhỏ thì gọi là gì?

Lúc đóng vai thì gọi anh là "chồng" đã thấy rất xấu hổ rồi, chẳng lẽ sau này lúc nào cũng gọi như vậy?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô sợ anh sẽ thấy khó xử.

Chu Đình Yến thấy cô suy nghĩ lung lắm, liền đề xuất, "Em có thể gọi tên anh."

Giản Tranh chớp mắt, "Ồ, Chu Đình Yến."

Là anh bảo gọi, đâu phải cô làm gì sai trái.

Chu Đình Yến nhếch môi cười, khẽ gật đầu, rồi chuyển lại chủ đề về câu hỏi của cô trước đó.

"Em muốn giữ bí mật chuyện kết hôn, là định giấu kín sao?"

"Không, chỉ là giữ kín một thời gian thôi."

Giản Tranh cân nhắc lời nói, "Dù sao em và Chu Duật Phong cũng mới hủy hôn, nếu bây giờ công khai chuyện kết hôn của chúng ta... chắc chắn sẽ có người đồn đại rằng chúng ta đã có qua lại từ trước."

Chu Đình Yến hỏi, "Giữ kín đến khi nào?"

Giản Tranh đáp, "Chu Duật Phong sắp cưới Tưởng Nhã Vi, đợi họ kết hôn xong đã."

Anh ta kết hôn trước, cô mới tái hôn sau, ít nhất như vậy sẽ không ai nghi ngờ cô và Chu Đình Yến có chuyện trước đó.

Điều quan trọng nhất là—

Khi Chu Duật Phong và Tưởng Nhã Vi kết hôn, chắc chắn nhà họ Chu sẽ tổ chức tiệc mừng, và lúc đó, cô có thể xuất hiện trong vai trò vợ của Chu Đình Yến.

Cô sẽ xuất hiện một cách nổi bật, làm mờ nhạt sự xuất hiện của Tưởng Nhã Vi, khiến cả nhà họ Chu kinh ngạc.

Thật tuyệt!

Chu Đình Yến: "?"

Vậy nên, cô đang nghĩ gì mà cười tươi đến nỗi miệng chạm tới mắt thế kia?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chia Tay Rồi, Tôi Kết Hôn Với Chú Của Bạn Trai Cũ

Số ký tự: 0