Chia Tay Rồi, Tôi Kết Hôn Với Chú Của Bạn Trai Cũ

Em Muốn Gì, Anh...

2024-10-23 09:47:26

Tưởng Nhã Vi đến dự tiệc sinh nhật với tư cách là bạn thân của Giản Văn Thiến.

Sau sự việc ầm ĩ tối nay, cô ta trở nên khá lúng túng, khi Mai Lan thấy cô ta từ trên lầu bước xuống, bà ta rất muốn xông lên bóp chết cô ta.

Mặc dù quan hệ giữa bà ta và Giản Tranh không tốt, nhưng dù sao đó cũng là con gái ruột của bà ta.

Những mâu thuẫn trong nhà dù có sâu đến đâu cũng không sao, miễn là không để người ngoài ức hiếp, nếu không, mất mặt chính là nhà họ Giản.

Hơn nữa, Chu Duật Phong là ai cơ chứ?

Cậu chủ nhà họ Chu, một mối hôn nhân tốt đẹp như thế sao có thể để người khác cướp đi!

Mai Lan vốn đã tức giận, khi nhìn thấy Chu Duật Phong lo lắng chạy tới nắm tay Tưởng Nhã Vi, sợ cô ta bị làm khó, thì cơn giận của bà ta càng bốc lên đỉnh đầu.

Tuy nhiên, lời nặng nề vừa đến miệng, Giản Văn Thiến đã vội giữ bà ta lại.

“Mẹ, con hiện tại còn tức giận hơn mẹ. Thật tiếc là con đã coi Tưởng Nhã Vi là bạn, không ngờ cô ta lại âm thầm cướp đàn ông của Tranh Tranh.

“Lúc nãy khi thay quần áo, con đã mắng cô ta rồi. Cô ta nói rằng cô ta không xứng với Chu Duật Phong, cô ta không mong được gả vào nhà họ Chu, và rằng Chu Duật Phong cũng sẽ không cưới cô ta.”

Giản Văn Thiến đề cập đến chuyện tối nay Giản Tranh đẩy hai người xuống nước.

“Tranh Tranh tối nay đẩy Tưởng Nhã Vi xuống nước, khiến Chu Duật Phong rất tức giận, rồi lại dỗi đòi hủy hôn ước.

“Nếu bây giờ bố mẹ còn chỉ trích và làm khó cô ta, lỡ như cậu ta thực sự tức giận và quyết đòi hủy hôn thì sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Dù Tranh Tranh đã từng cứu chú của cậu ta, nhưng nếu cậu ta kiên quyết muốn hủy hôn, thì nhà họ Chu không thể nào vì món nợ cứu mạng mà ép chết cậu ta được.”

“Nếu bị nhà họ Chu hủy hôn, sau này Tranh Tranh sẽ không còn ai muốn cưới nữa.”

Nghe đến hai từ "hủy hôn", Mai Lan ép bản thân phải bình tĩnh lại.

Gần đây, bà ta bị Giản Tranh làm cho bực bội đến tức ngực, rất may mắn bên cạnh vẫn còn Giản Văn Thiến thông minh và điềm tĩnh nhắc nhở.

Mai Lan cố gắng kiềm chế cơn giận, không nhịn được mà phàn nàn, “Con bé Tranh Tranh tối nay hoàn toàn mất trí rồi, thật sự là quá bướng bỉnh, chuyện hủy bỏ hôn lễ sao có thể nói bừa được chứ?”

Giản Văn Thiến nhẹ nhàng an ủi, “Mẹ, mẹ yên tâm, tính cách Tranh Tranh là như vậy, nó gây chuyện ít lần rồi sao?

“Nó chỉ muốn dọa Chu Duật Phong thôi, vài hôm nữa là sẽ bình thường trở lại.”

Mai Lan gật đầu, trong lòng cũng đồng tình với lời nói này.

Quả thực, những năm qua tính cách của cô con gái út ngày càng trở nên kỳ lạ. Đặc biệt là từ sau sự việc xảy ra ở trường trung học, cô xa cách với mọi người, cả con người cũng thay đổi, chỉ có một điều không thay đổi, đó là tình cảm dành cho Chu Duật Phong.

Con bé sẽ không thể nào hủy bỏ hôn lễ, nó chỉ đang tức giận thôi.

...

Chu Duật Phong vì lo lắng nhà họ Giản sẽ làm khó Tưởng Nhã Vi, nên cố ý ở lại trong phòng khách chờ cô ta một lúc. Khi anh ta dẫn Tưởng Nhã Vi ra, trước cửa đã không còn bóng dáng của Giản Tranh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tài xế đã đi lấy xe, hai người đứng chờ ở cửa, Tưởng Nhã Vi khoác tay Chu Duật Phong.

“Duật Phong, Giản Tranh thực sự hận em lắm.”

Cô ta nép sát vào người Chu Duật Phong, đầy vẻ uất ức, “Em đã nói với cô ấy rồi, em sẽ không tranh giành vị trí bà Chu với cô ấy, nhưng tại sao cô ấy vẫn không tha cho em?”

Chu Duật Phong cũng cảm thấy phiền lòng, tối nay anh ta không có ý định công khai quan hệ với Tưởng Nhã Vi.

Quả thực là anh ta đã hành động bốc đồng.

Nhưng bản tính anh ta là như thế, không thể chịu đựng được khi thấy người mình thích bị làm khó trước mặt mọi người.

Huống hồ, Giản Tranh gần đây quá kiêu ngạo, dám chiến tranh lạnh với anh ta hai tháng, còn dám ức hiếp Tưởng Nhã Vi trước mặt anh ta.

Anh ta không đứng ra bảo vệ Tưởng Nhã Vi thì làm sao có thể dập tắt sự ngạo mạn của Giản Tranh? Làm sao có thể dạy cho cô một bài học? Làm sao để cô biết điều hơn?

Trong lòng khó chịu, Chu Duật Phong cũng không còn đủ kiên nhẫn để an ủi Tưởng Nhã Vi.

Anh ta rút tay ra, ôm cô ta vào lòng, giọng nói dịu dàng, “Biết là em đã chịu thiệt thòi rồi, sinh nhật em cũng sắp tới, em muốn gì, anh đều sẽ tặng.”

Tưởng Nhã Vi ngừng khóc, “Gì cũng được sao?”

Chu Duật Phong gật đầu, “Được.”

Kể từ khi Giản Tranh trở về, cô ta quả thực đã chịu nhiều ấm ức.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chia Tay Rồi, Tôi Kết Hôn Với Chú Của Bạn Trai Cũ

Số ký tự: 0