Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

20:00

Dã Mã Vô Cương

2025-03-07 04:16:24

"Tiểu San, cứ vậy đi." Thẩm Hưng Nghiệp cẩn thận đề phòng nhiều năm lắm rồi nên lần này cũng định giữ thái độ cẩn thận ứng đối.  Nhưng Thẩm Chỉ San lại không muốn vậy. Cô ta nhìn cha mình với vẻ không thể tin nổi, miệng há ra nhưng không thể thốt nên lời, một lúc sau mới run rẩy giơ tay lên chỉ vào Thẩm Minh Kiệt ngồi đối diện mình rồi quát to: "Các người làm vậy là để lót đường cho nó đúng không? Sau này tập đoàn để lại cho nó hết, còn tôi thì mặc kệ đúng không?!" "Tiểu San..." Trương Tú Hà còn chưa kịp nói hết câu đã thấy Thẩm Chỉ San nhào thẳng tới túm cổ áo Thẩm Minh Kiệt rồi giơ tay vả liên tục vài bạt tai lên mặt cậu ta. "A!!! Cha! Mẹ! Thẩm Chỉ San điên rồi!!!" Cảnh tượng trở nên hỗn loạn. Đầu Thẩm Hưng Nghiệp đau như sắp nứt ra, cơn tức nghẹn ứ ở cổ không xuôi xuống được mà cũng không thể trút ra. "Chồng ơi ông sao vậy?!" Thấy Thẩm Hưng Nghiệp đột nhiên ngã ngồi xuống sô pha, Trương Tú Hà bị dọa sợ hết hồn, vội vàng túm lấy tay ông ta. Nghe vậy, hai người đang đánh nhau túi bụi kia cũng kiềm chế cơn giận trong người, bối rối đứng đực ra đấy. "Đồ bất hiếu! Đồ bất hiếu!!!" Thẩm Hưng Nghiệp chợt ho khan mấy tiếng. Không ngờ ngay lúc quan trọng nhất này lại có tiếng gõ cửa truyền tới. Một nữ giúp việc đi ra mở cửa rồi lại vội vàng chạy vào, trong tay cầm một bức thư. "Thưa ông, vừa rồi có mấy người nước ngoài cao lớn tới đây! Bọn họ chỉ vứt bức thư này lại rồi rời đi." Rất dễ nhận thấy nữ giúp việc này vừa bị cảnh tượng bên ngoài dọa sợ, đến lời nói cũng trở nên lắp bắp: "Bọn... Bọn họ còn cầm theo cả súng nữa!" Thẩm Hưng Nghiệp giật lấy bức thư trong tay cô ta rồi mở ra đọc. Sau khi nhìn thấy nội dung bên trong, ông ta suýt nữa ngất xỉu. "Chồng!!!" "Cha ơi!!!" Trương Tú Hà và Thẩm Minh Kiệt cùng nhào tới bên Thẩm Hưng Nghiệp, trên mặt lộ rõ vẻ hoảng loạn. Chỉ có Thẩm Chỉ San nhặt bức thư rơi trên mặt đất lên. Trong thư chỉ có mấy chữ số chỉ thời gian. "20:00" Thẩm Mộ Khanh sẽ đến! Tám giờ tối nay Thẩm Mộ Khanh sẽ đến đây!!! Không biết Trương Tú Hà lấy đâu ra lọ thuốc đút cho Thẩm Hưng Nghiệp uống, nhờ vậy mà cảm giác nghẹn đắng ở cổ họng ông ta mới từ từ tiêu tan. Một nhà bốn người trố mắt nhìn nhau, bầu không khí lặng ngắt như tờ. Mà bên kia, Fred Keith và Thẩm Mộ Khanh vừa được Du Tinh Tử mời đi đánh bài. Cô gái này không có lúc nào là yên tĩnh cả. Sau khi gặp được Finn Eve, cô ấy lập chí muốn dạy cho Finn Eve chơi mạt chược, có điều đây không phải trò người mới có thể chơi ngay trong phút chốc được nên cô ấy không thể làm gì khác hơn là dạy người ta đấu địa chủ đơn giản trước. Finn Eve là một người vô cùng thông minh, song cô ấy chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình sử dụng trí thông minh này để đi đấu địa chủ. Lần này không cần Alison tới cho đủ số nữa. Bốn người Du Tinh Tử, Thẩm Mộ Khanh, Triệu Tuế Tuế và Finn Eve vừa đủ một bàn luôn. Đương nhiên bốn người đàn ông cũng không hề rảnh rỗi. Bọn họ còn phải trông ba đứa nhóc nữa. Gladster bế Ngô Tiểu Cao nhìn bốn người phụ nữ đang vui vẻ đấu địa chủ mà thở dài: "Bọn họ vô tình đến vậy luôn à? Mặc kệ chúng ta luôn?" Thấy chẳng ai để ý đến mình, Gladster quay đầu lại nhìn thì thấy Hoắc Phạn Âm đang nằm ngoan trên vai ‘ông bô’ Hoắc Kiêu của mình cười toe toét, anh cả Hoắc Dung thì đang chơi game với Ngô Dạng. Chỉ có Fred Keith ngồi một mình trên sô pha lướt điện thoại. Gladster cứ tưởng người đàn ông này cũng thất vọng y như mình, không được thoải mái như hai người đàn ông tập mãi thành quen kia nên ôm Ngô Tiểu Cao tới gần hỏi: "Anh Fred đang xem cái gì vậy?" Không ngờ thứ đập vào mắt anh ấy lại là đồ dùng dành cho trẻ sơ sinh, còn có sách vở tài liệu này kia nữa. Cảm nhận được Gladster tiến lại gần mình, Fred Keith hừ lạnh một tiếng rồi giơ ngón tay chọt chọt thêm một bộ đồ màu hồng vào giỏ hàng. Mua hàng online là kiến thức mới mẻ mà Fred Keith mới học được từ khi tới Trung Quốc. Du Tinh Tử chỉ cần dạy một lúc là anh đã học được. Nhờ chuyện này mà hình tượng không đáng tin cậy của Du Tinh Tử trong lòng anh thay đổi rất nhiều. Mặc dù vợ Hoắc Kiêu có hơi hoạt bát nhưng vẫn có ưu điểm. Gladster hoàn toàn tuyệt vọng. Trong đám đàn ông ở đây có hai người đã có con, một người sắp có con, chỉ có mình anh ấy là ngay cả bóng dáng đứa con đang ở đâu cũng chưa thấy. Cánh tay đang ôm Ngô Tiểu Cao của Gladster chợt siết chặt. Anh ấy xoay người làm bộ tội nghiệp nhìn Finn Eve. Nhưng ngay sau đó Gladster lại phát hiện ra cô gái thục nữ quy củ của mình nay lại nhổm người dậy mạnh mẽ vứt hai lá bài trong tay xuống bàn rồi hét lớn một tiếng: "Ù!!!" Khóe miệng cô ấy như sắp toét đến tận mang tai. Đây là cảnh tượng mà Gladster chưa từng thấy bao giờ. "Cái gì vậy trời??" "Trời ơi bài xấu òm!" ... Thấy vậy, ba người phụ nữ còn lại cũng nhíu mày vứt bài trong tay xuống bàn, miệng thì mắng liên tục nhưng tay thì đã bắt đầu chia bài ván tiếp theo rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

Số ký tự: 0