Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương
Chỉ tin vào mìn...
Dã Mã Vô Cương
2025-03-07 04:16:24
Ngồi ở trên cao thì phải đối mặt với rất nhiều mối nguy hiểm tiềm ẩn, rình rập trong bóng tối, vì vậy Fred không thể chỉ lo cho thân mình được. Sống trong vũng bùn cực lớn như gia tộc Fred, anh phải liều mạng vùng vẫy, cuối cùng mới cập được bờ an toàn. Thẩm Mộ Khanh đã từng chứng kiến các gia tộc lớn trong nước đấu đá với nhau, vô cùng nguy hiểm. Huống hồ nước Đức là quốc gia vô cùng coi trọng thế lực gia tộc, vì vậy khảo nghiệm ở đây sẽ tăng theo cấp số nhân. Lúc Thẩm Mộ Khanh chuẩn bị an ủi Fred thì người đàn ông ở trước mặt cô bỗng nói tiếp: “Tiếc là bây giờ anh chẳng tin thiên đường hay địa ngục gì cả, trong mắt anh Thượng đế chỉ là hoang tưởng, không tồn tại trên đời.” Anh hơi lùi về, cảm xúc bên trong tròng mắt xanh biếc khiến Thẩm Mộ Khanh không tài nào hiểu được: “Anh chỉ tin vào mình thôi, Khanh Khanh à.” Việc đeo găng tay màu trắng gần như đã biến thành thói quen, theo Fred như hình với bóng. Mỗi lần anh đeo găng tay vào thì đều xóa bỏ sự lương thiện nhỏ nhoi nảy sinh trong lòng, biến thành người máu lạnh và tàn nhẫn hơn. Đây mới là dáng vẻ của người cầm quyền gia tộc Fred nên có. Thẩm Mộ Khanh nhìn thẳng vào anh, một lúc lâu sau cô mới nhoẻn miệng cười thật tươi, nũng nịu ôm lấy người đàn ông bên cạnh mình. “Dù thật là vậy nhưng Thượng đế cũng sẽ nể tình vì em quá đáng yêu, rủ lòng từ bi buông tha cho anh, cho phép chúng ta ở lại thiên đường.” Câu nói hài hước vô cùng buồn cười khiến Fred sững sờ, trái tim rung động dữ dội, cô gái trong lồng ngực sạch sẽ và sinh động vô cùng. Hoàn toàn khác với những người mà anh đã từng gặp trước đây. Fred thỏa mãn cúi đầu, thu tay về, ôm chặt lấy cô gái đang ôm lấy mình. “Đúng vậy, em đáng yêu nhất trên đời.” Buổi đấu giá Tanya ở Munich được tổ chức tại khách sạn Platz, ở rất gần trang viên của Fred. Ngồi xe chỉ chừng hai mươi phút đã đến nơi. Munich về đêm trông rất quyến rũ và điềm đạm, ánh đèn rực rỡ nhiều màu đan xen lẫn nhau ở quảng trường, lúc này cả khách sạn Platz rất ồn ào và sôi nổi. Khi sắp đến giờ đấu giá, những chiếc xe sang trọng có mặt khắp mọi nơi, những thành viên của các gia tộc quyền quý khoác lễ phục, sải bước trên thảm đỏ đi vào trong. Chiếc Cayenne của Fred giống như biểu tượng của anh. Sau khi xe chạy vào con đường này thì đã có người đến dọn sẵn chỗ, để chừa vị trí trung tâm của thảm đỏ để chiếc Cayenne đỗ vào. Những quý tộc đang nắm tay nhau đi trên thảm đỏ đều dừng lại, đồng loạt quay sang nhìn chiếc siêu xe nọ. Bach dẫn đầu bước xuống, nhanh chân đi đến ghế sau rồi đặt tay lên tay cầm, định mở cửa xe. Vừa nhìn thấy Bach, các quý cô lập tức đứng thẳng người dậy, chỉnh trang lại trang phục và đầu tóc của mình. Còn cánh mày râu châu đầu ghé tai, xì xầm bàn tán. Bach gần như trở thành đại diện cho Fred Keith. Ngoài Fred Keith ra, còn ai đủ sức nặng để anh ấy tận tay mở cửa xe cho chứ? Mọi người không ngờ người như Fred cũng tham gia vào buổi đấu giá hôm nay. Buổi đấu giá Tanya được tổ chức rất nhiều lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên Fred đến tham gia. Với thân phận của anh hiện giờ, ngoài các buổi tiệc tầm cỡ quốc tế ra, ở Đức chỉ có buổi đấu giá Lei mới mời nổi anh thôi. Cửa xe được mở ra, đúng như dự đoán, Fred với mái tóc vàng óng và tròng mắt xanh biếc xuất hiện trước mặt mọi người. Trong số các gia tộc lớn, gia tộc Fred đã trải qua quá trình sàng lọc và giữ lại gen trội xuất sắc nhất, vì vậy gia chủ đời nào cũng đẹp trai một cách lạ thường. Mà Fred là người xuất sắc nhất trong số họ, ngoại hình của anh đầy tính xâm lược, quyến rũ đến mức khiến người ta muốn chinh phục anh. Cho dù vẻ mặt anh luôn vô cảm nhưng bấy nhiêu cũng đủ khiến mấy quý cô thầm thương trộm nhớ anh đều phải đỏ mặt. Người can đảm nhất trong số những quý cô có mặt tại đây là Harbert Judy thuộc gia tộc Harbert, quý cô này trước giờ luôn điên cuồng, làm việc bất chấp hậu quả. Hồi trước cô ta may mắn được gặp Fred một lần, sau đó coi anh trở thành đối tượng mà mình phải chinh phục bằng được. Vốn dĩ cô ta muốn thể hiện tài năng của mình nhưng không có cơ hội gặp mặt Fred, bây giờ cơ hội bất ngờ xuất hiện, cô ta phải nắm chắc mới được. Harbert Judy buông tay cha của mình ra, môi đỏ khẽ cong, thong dong bước đến chiếc xe sang trọng đậu ở giữa trước ánh mắt của đám đông. Fred hờ hững thoáng nhìn vị khách không mời mà đến này, không để ý đến cô ta lắm. Thay vào đó, anh vươn bàn tay thon dài đeo găng tay trắng ra, mở cửa xe trước mặt. Cùng lúc đó, một bàn tay trắng nõn, nhỏ xinh bất ngờ duỗi ra ngoài, nhẹ nhàng đặt lên lòng bàn tay của anh. Mọi người đồng loạt hít thật sâu, bởi vì trước giờ bọn họ chưa từng nhìn thấy phụ nữ xuất hiện bên cạnh người cầm quyền gia tộc Fred này lần nào. Harbert Judy cách anh rất gần cũng phải dừng bước, chiếc váy dài xõa tung trên mặt đất. Trước mắt ánh của các thành viên của giới quý tộc, một người mang gương mặt đậm nét phương Đông từ từ bước xuống xe. Cô có vẻ ngoài rất đẹp, dáng người lả lướt thướt tha, hoàn toàn khác với vóc người với khung xương lớn của phụ nữ nước Đức. Cô khoác chiếc sườn xám như biết phát sáng, làn da trắng nõn gần như trong suốt. Giống hệt một đóa hoa nhỏ kiều diễm, ướt át đến từ phương Đông, bị nuông chiều trong nhà ấm. Thẩm Mộ Khanh vừa xuống xe thì giật mình trước cảnh tượng này, đôi mắt hạnh của cô tròn xe, nhẹ nhàng lướt nhìn xung quanh. Ngay sau đó cô không nhìn nữa, rủ mi che giấu suy nghĩ của mình, chầm chậm được Fred dìu xuống xe. Thẩm Mộ Khanh hơi ngượng ngùng, nép sát vào người Fred, khẽ hỏi anh: “Chẳng phải anh đã nói đây chỉ là buổi đấu giá bình thường thôi à? Tại sao nó long trọng thế?” Fred không trả lời cô, lặng lẽ nhìn mọi người, sự cảnh cáo hiện rõ trong ánh mắt. Bị ánh mắt lạnh lẽo, đáng sợ quét qua, dù người có thân phận cao cách mấy cũng không dám nhìn nữa, đồng loạt cụp mắt hoặc dời mắt đi, dẫn bạn gái của mình vào trong khách sạn. “Em ngẩng đầu lên đi.” Fred lên tiếng, ra hiệu cho Thẩm Mộ Khanh đừng ngại ngùng nữa, bàn tay to lớn khẽ vỗ vào lưng của cô. Thẩm Mộ Khanh cố nén sợ hãi, ngẩng đầu lên thì phát hiện những người đánh giá mình đã tản ra hết. Lúc này, cô mới hiểu Fred đã làm mọi chuyện vì mình. Thẩm Mộ Khanh nhoẻn miệng cười đáp lại anh, cố gắng thẳng sống lưng, sải bước theo Fred bước vào trung tâm đấu giá. “Judy!” Cha của Harbert Judy thấy con gái của mình vẫn còn đứng chắn giữa đường thì bỗng cất tiếng gọi con về. Nhưng Harbert Judy dường như đã đánh mất lý trí, hoàn toàn phớt lờ lời nhắc nhở của người cha kính yêu của mình. Cô ta nhấc lễ phục, mỉm cười và nói khi Fred với Thẩm Mộ Khanh bước ngang qua mình. “Chào ngài, ngài Fred, em là Harbert Judy, cô cả của gia tộc Harbert, rất hân hạnh khi được biết ngài.” Lá gan của cô ta rất lớn. Đúng là bên dưới phần thưởng hậu hĩnh là đều có dũng sĩ gan dạ. Muốn chinh phục cái bánh thơm ngon như Fred, không có can đảm thì không làm được gì cả. Người phụ nữ có thừa can đảm nhưng lại thiếu thông minh, Fred đã dẫn bạn gái đến tận đây rồi mà cô ta còn đứng ra góp mặt. Gia chủ của gia tộc Harbert đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, muốn bước lên kéo đứa con gái điên rồ nhà mình về, có điều cô gái phương Đông đứng bên cạnh Fred bỗng lên tiếng. “Chào cô, cô Harbert, váy của cô cản đường đi của chúng tôi.” Con cừu nhỏ muốn ra oai rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro