Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

Ngựa Ả Rập thuầ...

Dã Mã Vô Cương

2025-03-07 04:16:24

Đến khi đi tới điểm cuối Finn Eve mới ngừng lại, cô ấy thu tay lại rồi nhìn vẻ mặt hứng thú của Thẩm Mộ Khanh, cười nói: “Khanh, cô có thể chọn trong những con ngựa này để làm quà gặp mặt tôi tặng cho cô.” Gladster và Dolores nhìn họ bằng ánh mắt kinh ngạc.  Hình như tất cả đều có đáp án, lúc này Gladster và Dolores mới hiểu ra nguyên nhân mà Finn Eve làm vậy.  Mục đích của cô ấy cũng không đơn giản, hôm nay cô ấy mời anh ấy và Dolores đến chỉ là cái cớ.  Mục đích chính là thông qua bọn họ để đưa Thẩm Mộ Khanh đến.  Finn Eve kiêu ngạo, mạnh mẽ, xem các gia tộc của nước Đức như con kiến sao lại đổi tính đổi nết, chủ động làm thân với một cô gái vừa quen biết chưa được một ngày.   Bởi vì gia tộc của Dolores có mối quan hệ rất tốt với gia tộc của Fred nên cô ấy mới không đề phòng mà kết giao với Thẩm Mộ Khanh.  Những suy tính của Finn Eve làm người ta tò mò suy đoán.  Gladster im lặng cười cười rồi khoanh tay, lẳng lặng đánh giá cô gái trước mặt đang âm thầm kết giao với Thẩm Mộ Khanh.  Từ việc chào hỏi hôm qua cho đến lời mời hôm nay, mỗi bước đều trong kế hoạch, kể cả việc phớt lờ Fred hay sự đặc biệt đối với Gladster cũng là vì vậy.  Thủ đoạn này không quá ghê gớm, có thể dọa người khác nhưng không thể qua mắt người nắm quyền gia tộc Gladster.  Dolores không khách khí, lập tức kéo lấy bàn tay nhỏ nhắn ở bên người của Thẩm Mộ Khanh đặt ra sau lưng mình.  Nhìn ánh mắt dần thay đổi và sáng rực của Finn Eve, Dolores nở nụ đúng mực. Vẻ mặt của cô ấy cũng không còn thân thiết như trước đây mà chỉ bình tĩnh, thậm chí còn mang theo phong thái của một cô cả của gia tộc Nicholas. “Cô Eve, với thân phận của Khanh, có con ngựa nào mà cô ấy không có được? Không cần cô phải bấm bụng cho đi những thứ mình yêu thích.” Ánh mắt Dolores rất kiên định, mặc dù đang đứng trước mặt Finn Eve có dáng người cao hơn cô ấy rất nhiều nhưng giọng điệu của cô ấy vẫn cứng rắn như trước.  Gia tộc Nicholas rất hùng mạnh nên cô ấy không kiêng nể một nhân vật mới nổi được vài thập niên, có chỗ đứng vừa mới vững vàng này.  “Nhiều lời với cô ấy làm gì, gia tộc lớn như vậy chúng ta không chõ nổi đâu.” Một âm thanh nho nhỏ truyền đến. Trong số những người được mời đến, Butler Mina không biết gì cả, chỉ biết Finn Eve có ý tốt nhưng lại bị cô cả của một gia tộc lớn là Nicholas không coi ra gì.  Hai gia đình có sự chênh lệch quá lớn nên cô ta chỉ có thể nói thầm để bày tỏ sự bất mãn trong lòng.  Nhưng trùng hợp lúc này đang yên tĩnh khiến âm thanh bị phóng đại, câu nói này bỗng trở nên rất rõ ràng giữa chuồng ngựa yên tĩnh.  Cô ta mở to mắt đầy kinh ngạc, sau đó vội vàng cúi đầu, tay nắm lấy hai bên sườn của đồ cưỡi ngựa làm nó nhăn nhúm.  “Butler?” Dolores lắc đầu, cô ấy cau mày, đôi mắt nâu nhìn chăm chú như đang suy tư gì đó.  Hình như cuối cùng cô ấy cũng từ bỏ, quay đầu nhìn Gladster hỏi: “Anh có biết gia tộc này không?” Gladster cũng ngầm hiểu, vốn dĩ anh ấy không muốn tự hạ thấp giá trị mà tham gia vào trận tranh cãi này.  Nhưng Dolores cũng mở lời rồi thì anh ấy cứ chiều theo trò đùa ác ý của cô ấy, cũng không mất mát gì.   Anh ấy lập tức hùa theo mà lắc đầu, bàn tay thon dài xoa xoa cằm: “Chưa từng nghe qua.” Câu này vừa thốt ra thì chiếc bia đỡ đạn Butler Mina kia bị vỡ tan tành không còn một mảnh, tức đến nỗi không dám lên tiếng.  Nếu như gây ra ảnh hưởng không tốt đối với gia tộc thì cô ta cũng không chịu nổi cái trách nhiệm này.  Ánh mắt Finn Eve hơi lảng tránh, nghiêng đầu, không nói đỡ cho Butler Mina mà trả lời cho câu nói lúc nãy của Dolores, không hề để ý mà nói:  “Bấm bụng cho đi những thứ mình yêu thích sao? Không phải đâu, một chút này không tính là gì.” Không khí bỗng nhiên trở nên căng thẳng, đương nhiên Thẩm Mộ Khanh, người đứng giữa trận mâu thuẫn này, cũng vô cùng lo lắng.  Cô sắp sửa không cầm chắc chiếc mũ trong tay rồi, một người nhỏ bé như cô vậy mà lại phải đứng giữa hai cô gái người Đức to lớn.  Khuôn mặt trắng nõn của cô trở nên căng thẳng, bất an vẫy tay với Finn Eve: “Cô Eve, món quà quý như vậy tôi không dám nhận, nhưng tôi vẫn mong sau này tôi vẫn có cơ hội đến đây cưỡi ngựa.” Đôi môi hồng nhuận Thẩm Mộ Khanh khẽ cong lên, gật đầu với Finn Eve. Nhưng cô còn không đợi cô ấy trả lời thì đã xoay người kéo tay Dolores, lắc lắc đầu như đang trấn an cô ấy.   “Đương nhiên, nếu Khanh muốn đến thì trại ngựa này nhất định sẽ luôn luôn hoan nghênh cô.” Ánh mắt Finn Eve và Dolores nhìn nhau nãy giờ, rốt cuộc cô ấy cũng dời tầm mắt đi chỗ khác. Cô ấy giơ bàn tay được sơn móng lên rồi vén những sợi tóc ra phía sau.   “Cũng hoan nghênh cô Dolores và anh Gladster đến cưỡi ngựa.” Finn Eve đứng nghiêm lại: “Những con ngựa tốt đều ở trong phòng này, đi theo tôi.” Trong khoảnh khắc xoay người, nụ cười trên mặt Finn Eve chợt vụt tắt, cô ấy cau mày tự mắng bản thân một câu.  Do mình quá nóng lòng... Lần tiếp cận này là cơ hội rất khó có được... Đẩy cánh cửa cuối cùng của căn phòng ra, các thiết bị và công cụ ở bên trong cũng cao cấp hơn những thứ bên ngoài chuồng ngựa.  Thẩm Mộ Khanh đi phía sau Dolores nên không nhìn rõ bố cục trước mặt. Nhưng sau khi nhóm người đi vào thì cô đã nhìn rõ con ngựa đứng giữa phòng.  Cả người nó màu trắng, vóc dáng to lớn, cơ bắp rắn chắc. Ở khoảng cách xa như vậy mà Thẩm Mộ Khanh vẫn nhìn thấy từng khối cơ bắp trên người nó.  Đường cong tuyệt đẹp, phần đầu cao lớn có một cái bờm rậm lông, lông dài rũ xuống ở phía trên trán có một màu xám đen mạnh mẽ.  Nhìn sơ đã thấy con này nổi bật hơn hẳn những con ngoài kia, lúc này nó vẫn đang rũ đầu, thong thả ăn cỏ khô trong cái máng trước mặt.  Lúc này, Finn Eve đã đến đứng cạnh con ngựa rồi không ngừng vuốt ve từ thân hình nó cho đến bộ lông trắng sáng, mượt mà.  “Đây là ngựa Ả Rập thuần huyết, tôi đã mua nó từ buổi đấu giá ở Thổ Nhĩ Kỳ, vừa đủ mười tuổi đạt cấp 150.” Con ngựa này cảm nhận cũng được độ ấm đột nhiên xuất hiện trên người nó, nó chỉ liếc nhìn Finn Eve một cái rồi hừ một tiếng, vô thức né tránh sự vuốt ve của cô ấy.  Dáng vẻ kênh kiệu này đã chọc cười Finn Eve: “Không uổng công tôi đã tốn một số tiền rất lớn để rước về, tính tình cũng giống tôi.” Finn Eve lắc đầu cười, sau đó nhìn về phía những người phía sau, đôi môi đỏ cong lên, hào hứng nói: “Có dũng sĩ nào muốn chinh phục nó không?” Mặc dù cô ấy đang nói với sáu người nhưng Finn Eve chỉ nhắm vào nhóm ba người Thẩm Mộ Khanh.  Ánh mắt kia rất thẳng thừng và rõ ràng, cứ như có như không nhìn lướt qua Thẩm Mộ Khanh. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

Số ký tự: 0