Truyện Sắc Ngôn Tình Quan Trường Truyện Ngược Truyện Sủng Cung Đấu Nữ Cường Cổ Đại
226
Đang dịch/sáng tác
2024-12-13 22:29:40
truyện sủng sắc truyện sắc ngược truyện sắc dâm truyện sắc tình truyện ngược sắc truyện sắc loạn
Chiếm Lấy Ánh Trăng
Năm 15 tuổi, Nguyên Tử Triều người đầy vết thương khuất nhục quỳ dưới mưa lớn, trước mặt là gian phòng ấm áp, nơi phu tử đang giảng bài cho con cháu thế gia những đạo lý mà hắn không hiểu.
"Sáng ngộ đạo, tối chết cũng cam lòng."
Sau này xoay người đắc thế, nô lệ ti tiện ngày ấy đã bước lên đỉnh cao quyền lực, tra tấn từng người đã từng sỉ nhục hắn.
Đế vương trẻ tuổi nửa quỳ dưới đất buộc chiếc chuông vàng vào chân nàng, Vân Tích run run, nhắc lại chuyện cũ hòng tìm đường tự cứu mình: "Ta chưa từng tổn thương ngươi."
Ước nguyện 10 năm cuối cùng cũng thành hiện thực, Nguyên Tử Triều ghé vào tai nàng nói: "Năm ấy nàng dạy ta sáng ngộ đạo, tốt chết cũng cam lòng, ta vẫn luôn ghi nhớ trong lòng."
"Nhưng trước khi chết, ta muốn có được nàng."
Nàng là đạo của hắn, hắn nguyện ý tối chết vì nàng.
Danh sách chương truyện Chiếm Lấy Ánh Trăng
Danh sách chương truyện Chiếm Lấy Ánh Trăng
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147