Các người dám à?
Ss Tần
2024-07-11 06:46:27
Đường Hùng không chút đồng tình, lạnh lùng nói: "Trương lão đại, ông làm thế này là tự làm khổ mình thôi đấy, cần gì phải thế chứ! Dù ông đánh mình chết, cũng không có tác dụng gì đâu! Nói cho ông biết, chuyện hôm nay chỉ có cô gái tên Trương Hân Nghiên và tên giao hàng kia mới giải quyết được, những người khác đều vô dụng!"
Nói rồi, anh ta rút điện thoại ra, gọi điện rồi gầm lên với người bên kia đầu dây: 'Mau vào hết đây, bắt người đi, phong tỏa chỗ này lại?
Không khí ngay lập tức căng thẳng lên, nếu cảnh sát vào thì mọi chuyện càng tồi tệ hơn!
Thực ra Đường Hùng không muốn làm cho việc. thêm tồi tệ, bởi mục tiêu của Dương Vĩ là chơi Trương Hân Nghiên, còn mục tiêu của anh ta là trả thù cho. cánh tay bị thương của mình!
Một tên trùm xã hội đen tự đập thủng đầu mình. hai lỗ, lại tưởng chỉ cần xin lỗi là xong chuyện, thật là nghĩ đơn giản quá.
Anh ta chỉ đánh cược rằng, trước áp lực như thế này, ép đối phương phải đầu hàng thôi
Chiêu này trước giờ chưa từng thất bại, đã bao nhiêu người bị anh ta giãm đạp dưới chân rồi!
Lần này cũng không ngoại lệ!
"Dừng tay!"
Trương Hân Nghiên thét lên điên cưồng, giang tay. ra, che chẳn trước mặt Trương Thịnh Hào.
Cả phòng bỗng im phăng phác.
Đường Hùng thăm mừng, thì ra anh ta đã đánh cược đúng, cô gái xinh đẹp này không chịu được nữa rồi!
Trương Hân Nghiên dùng ánh mắt oán hận, tuyệt vọng, gầm lên: "Dương Vĩ, anh chỉ muốn ngủ với tôi thôi phải không? Tôi cho anh ngủ, đừng động đến cha tôi"
Cô ấy đã nhượng bộ, không còn quan tâm gì nữa, chỉ mong cha mình bình an.
"Sớm nói thế không phải xong sao! Cậu chủ 'Đường, gọi điện bảo bọn ngoài kia đừng vào nữa, dù sao đây cũng là địa bàn của cha vợ tôi mà!"
Dương Vĩ lập tức mừng rỡ, chờ cả buổi chỉ để nghe cô ấy nói câu đó thôi
Đường Hùng gật đầu, vừa định gọi điện thì thấy Trương Thịnh Hào chậm rãi đứng dậy.
Đôi mắt đỏ ngầu của ông ta u ám vô cùng, lạnh lùng nói: "Mặc dù các người có thế lực chống lực, nhưng thật sự muốn ép con gái tôi đến mức này sao? Thỏ bị đồn đến đường cùng cũng cản lại đấy, tôi có thể chịu trách nhiệm nói với các người, nếu động vào con gái tôi, tôi sẽ tìm cách khiến các người chết thảm trên đường lớn một ngày nào đó, tưởng tôi làm giang hồ nhiều năm chỉ làm bộ, cho các người mấy phần mặt mũi là tôi sợ rồi à? Động tới con gái tôi là tôi không tha đâu!"
Thấy ép mà không được, Trương Thịnh Hào quyết định cứng rần lên.
Cùng lắm thì cá chết lưới rách, nhưng không. được động đến con gái ông ta!
Chỉ là mấy cú vừa rồi hơi mạnh, bây giờ ông ta hơi choáng váng, không biết có thể chống cự được bao. lâu!
"Lão già kia, mày dám đe dọa chúng tao à?" Sắc. mặt của Dương Vĩ đã xấu đến cực điểm.
Không ngờ Trương Hân Nghiên nhượng bộ rồi, mà lão già này lại làm chướng ngại vật
"Tuy nhiên anh ta cũng có chút lo lắng, đối phương là tay xã hội đên, nếu thật sự ra tay thì cũng khó phòng bị.
Đường Hùng so với Dương Vĩ thì kiêu ngạo hơn nhiều, nghe thấy lời đe dọa, khinh khinh nói: "Chưa từng thấy đen chơi lại trắng, nhốt lão già này vào tù cho chết trong đó, tao muốn xem mày hại tao bằng, cách nào!”
Chơi đến mức này rồi, đâu có chuyện sợ mà lui, với Đường Hùng mà nói, không những không sợ mà còn thấy thích thú.
Anh ta thích cảm giác mạo hiểm, nếu Trương Thịnh Hào cứ ÿ ra đó, anh ta còn coi thường tên trùm này nữa.
Chống đối lại thì mới vui chứ, bị chơi chết mới thích chứt
"Không được động đậy!”
Lúc này, cửa bật mở, ba người mặc đồng phục xông vào.
Tên cầm đầu mặt tròn, trợn mắt hung dữ, điệu bộ như quan lớn!
Anh ta đi đến trước mặt Đường Hùng, cúi đầu cười một cách nịnh nọt: "Cậu chủ Đường, tôi đã cho. người kiểm soát cả tầng rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể phong tỏa nơi này!”
Đường Hùng chưa kịp gọi điện ra lệnh, bọn ngoài kia không nhận mệnh lệnh nên ào vào hết.
Giờ thì xem ra việc cứu văn càng khó khăn hơn!
Ba người xuất hiện khiến Đường Hùng thêm tự tin, anh ta nhìn chằm chặp Trương Thịnh Hào, ám chỉ: "Đội trưởng Dương, thấy chưa, người đổ máu là chủ nơi này, có phải nên bắt trước không?"
Với Đường Hùng mà nói, Trương Thịnh Hào chỉ là con chó nịnh bợ cha anh ta, dám đe dọa anh ta, lần này nhất định anh ta sẽ đập chết con chó dại này!
Dương Thuận Dân do cha Đường Hùng đào tạo, tất nhiên sẵn sàng làm tay sai!
Anh phất tay, bá đạo nói: "Bắt ông ta lại cho tôi!"
Một tên lấy ra còng tay, tiến lên còng Trương Thịnh Hào lại.
"Các người dám à?"
Sắc mặt Từ Thiên Thành hung ác nham hiểm, lạnh lùng cười nói.
Nghe thấy giọng nói, bảy tám tên mặc đồ đen lập tức bước tới, dáng vẻ vô cùng hung hãng.
Nói rồi, anh ta rút điện thoại ra, gọi điện rồi gầm lên với người bên kia đầu dây: 'Mau vào hết đây, bắt người đi, phong tỏa chỗ này lại?
Không khí ngay lập tức căng thẳng lên, nếu cảnh sát vào thì mọi chuyện càng tồi tệ hơn!
Thực ra Đường Hùng không muốn làm cho việc. thêm tồi tệ, bởi mục tiêu của Dương Vĩ là chơi Trương Hân Nghiên, còn mục tiêu của anh ta là trả thù cho. cánh tay bị thương của mình!
Một tên trùm xã hội đen tự đập thủng đầu mình. hai lỗ, lại tưởng chỉ cần xin lỗi là xong chuyện, thật là nghĩ đơn giản quá.
Anh ta chỉ đánh cược rằng, trước áp lực như thế này, ép đối phương phải đầu hàng thôi
Chiêu này trước giờ chưa từng thất bại, đã bao nhiêu người bị anh ta giãm đạp dưới chân rồi!
Lần này cũng không ngoại lệ!
"Dừng tay!"
Trương Hân Nghiên thét lên điên cưồng, giang tay. ra, che chẳn trước mặt Trương Thịnh Hào.
Cả phòng bỗng im phăng phác.
Đường Hùng thăm mừng, thì ra anh ta đã đánh cược đúng, cô gái xinh đẹp này không chịu được nữa rồi!
Trương Hân Nghiên dùng ánh mắt oán hận, tuyệt vọng, gầm lên: "Dương Vĩ, anh chỉ muốn ngủ với tôi thôi phải không? Tôi cho anh ngủ, đừng động đến cha tôi"
Cô ấy đã nhượng bộ, không còn quan tâm gì nữa, chỉ mong cha mình bình an.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Sớm nói thế không phải xong sao! Cậu chủ 'Đường, gọi điện bảo bọn ngoài kia đừng vào nữa, dù sao đây cũng là địa bàn của cha vợ tôi mà!"
Dương Vĩ lập tức mừng rỡ, chờ cả buổi chỉ để nghe cô ấy nói câu đó thôi
Đường Hùng gật đầu, vừa định gọi điện thì thấy Trương Thịnh Hào chậm rãi đứng dậy.
Đôi mắt đỏ ngầu của ông ta u ám vô cùng, lạnh lùng nói: "Mặc dù các người có thế lực chống lực, nhưng thật sự muốn ép con gái tôi đến mức này sao? Thỏ bị đồn đến đường cùng cũng cản lại đấy, tôi có thể chịu trách nhiệm nói với các người, nếu động vào con gái tôi, tôi sẽ tìm cách khiến các người chết thảm trên đường lớn một ngày nào đó, tưởng tôi làm giang hồ nhiều năm chỉ làm bộ, cho các người mấy phần mặt mũi là tôi sợ rồi à? Động tới con gái tôi là tôi không tha đâu!"
Thấy ép mà không được, Trương Thịnh Hào quyết định cứng rần lên.
Cùng lắm thì cá chết lưới rách, nhưng không. được động đến con gái ông ta!
Chỉ là mấy cú vừa rồi hơi mạnh, bây giờ ông ta hơi choáng váng, không biết có thể chống cự được bao. lâu!
"Lão già kia, mày dám đe dọa chúng tao à?" Sắc. mặt của Dương Vĩ đã xấu đến cực điểm.
Không ngờ Trương Hân Nghiên nhượng bộ rồi, mà lão già này lại làm chướng ngại vật
"Tuy nhiên anh ta cũng có chút lo lắng, đối phương là tay xã hội đên, nếu thật sự ra tay thì cũng khó phòng bị.
Đường Hùng so với Dương Vĩ thì kiêu ngạo hơn nhiều, nghe thấy lời đe dọa, khinh khinh nói: "Chưa từng thấy đen chơi lại trắng, nhốt lão già này vào tù cho chết trong đó, tao muốn xem mày hại tao bằng, cách nào!”
Chơi đến mức này rồi, đâu có chuyện sợ mà lui, với Đường Hùng mà nói, không những không sợ mà còn thấy thích thú.
Anh ta thích cảm giác mạo hiểm, nếu Trương Thịnh Hào cứ ÿ ra đó, anh ta còn coi thường tên trùm này nữa.
Chống đối lại thì mới vui chứ, bị chơi chết mới thích chứt
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không được động đậy!”
Lúc này, cửa bật mở, ba người mặc đồng phục xông vào.
Tên cầm đầu mặt tròn, trợn mắt hung dữ, điệu bộ như quan lớn!
Anh ta đi đến trước mặt Đường Hùng, cúi đầu cười một cách nịnh nọt: "Cậu chủ Đường, tôi đã cho. người kiểm soát cả tầng rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể phong tỏa nơi này!”
Đường Hùng chưa kịp gọi điện ra lệnh, bọn ngoài kia không nhận mệnh lệnh nên ào vào hết.
Giờ thì xem ra việc cứu văn càng khó khăn hơn!
Ba người xuất hiện khiến Đường Hùng thêm tự tin, anh ta nhìn chằm chặp Trương Thịnh Hào, ám chỉ: "Đội trưởng Dương, thấy chưa, người đổ máu là chủ nơi này, có phải nên bắt trước không?"
Với Đường Hùng mà nói, Trương Thịnh Hào chỉ là con chó nịnh bợ cha anh ta, dám đe dọa anh ta, lần này nhất định anh ta sẽ đập chết con chó dại này!
Dương Thuận Dân do cha Đường Hùng đào tạo, tất nhiên sẵn sàng làm tay sai!
Anh phất tay, bá đạo nói: "Bắt ông ta lại cho tôi!"
Một tên lấy ra còng tay, tiến lên còng Trương Thịnh Hào lại.
"Các người dám à?"
Sắc mặt Từ Thiên Thành hung ác nham hiểm, lạnh lùng cười nói.
Nghe thấy giọng nói, bảy tám tên mặc đồ đen lập tức bước tới, dáng vẻ vô cùng hung hãng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro